Phạm Thị Mai Anh

viết bài văn tả bác sĩ đang chữa bệnh

ai làm nhanh mik tích cho

Shu
12 tháng 4 2020 lúc 18:14

Bạn tham khảo!

   Từ bé em chưa phải lần nào đi khám bác sĩ, nhưng nghe mọi người kể thì trong tâm trí em bác sĩ là người không tốt, hay quát nạt bệnh nhân, đòi bồi dưỡng trước khi chăm sóc bệnh nhân. Nhưng từ khi lên thăm ông nội tại bệnh viên, gặp bác sĩ Hải, suy nghĩ của em đã thay đổi về những người làm nghề bác sĩ.

   Bác sĩ Hải năm nay chừng 50 tuổi, dáng người cân đối khỏe mạnh, mái tóc thường chải ngược về phía sau để lộ vầng trán rộng điểm vài cọng tóc bạc. Bác sĩ có ánh mắt hiền từ và nét mặt biểu lộ những nét tươi tỉnh. Cũng như các cán bộ y tế khác, bác sĩ Hải mặc một chiếc áo bờ lu trắng, đầu đội chiếc mũ trắng có dấu chữ thập đỏ.

  Khi ông được đưa vào giường bệnh, người bác sĩ vào thăm hỏi bệnh tình của ông là bác sĩ Hải. Bác sĩ đã một mình đỡ nội nằm xuống giường bệnh. Rồi bác sĩ quay lại nói với cô y tá chuẩn bị dụng cụ đo huyết áp cho nội. Dặn dò xong, bác sĩ sang giường bên cạnh để tiếp tục thăm khám cho bệnh nhân khác. Vừa khám và luôn hỏi han, động viên bệnh nhân. Cử chỉ thật ôn tồn thân thiết. Có lúc, em thấy nếp nhăn trên trán bác sĩ co lại thành những hằn sâu, chạy dài sang hai thái dương. Em nghĩ bác sĩ đang cố tìm, cắt nghĩa những diễn tiến của bệnh tình để có phương pháp điều trị đúng thuốc, đúng bệnh nên mới ưu tư đến như vậy.

– Khi nào bác thấy nhức mỏi trở lại, bảo y tá báo cho tôi biết.

– Cô hôm nay có đỡ hơn không? Cô có ăn hết phần cơm không?

  Cứ ân cần, cận thận như thế, bác sĩ đi hết gường bệnh này đến gường bệnh khác. Cả phòng ai cũng nhìn bác sĩ với ánh mắt tin yêu, trìu mến. Em còn nhớ lúc quay lại gường nội, bác sĩ còn hỏi han việc học hành của em và dặn dò em lưu ý, động viên, an ủi nội.

   Em thấy rất vui mừng khi gặp được bác sĩ Hải, em nhận ra rằng không phải bác sĩ nào cũng không tận tình với bệnh nhân. Tấm lòng của bác sĩ Hải với bệnh nhân thật cao cả, là người hết lòng vì bệnh nhân, chăm sóc bệnh nhân như người thân của mình. Phẩm chất đáng quý đó của người bác sĩ đó đã thôi thúc em có mơ ước học thật giỏi để trở thành một bác sĩ có cả đức cả tài, giúp ích cho dân cho nước

   Nguồn: vndoc.com

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
•  Zero  ✰  •
12 tháng 4 2020 lúc 18:16

                                                            BÀI LÀM

Hôm nay là ngày thầy thuốc Việt Nam làm em nhớ đến một người thầy thuốc: bác sĩ Lê Thị Thanh Xuân, người đã trực tiếp chăm lo, săn sóc bệnh cho Nội của em hồi Nội nằm điều trị tại bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu.

Bác sĩ Xuân có dáng người thanh tú. Khuôn mặt hình trái xoan, mái tóc đen nhánh luôn buông xõa xuống bờ vai. Đôi mắt tròn và vẻ mặt luôn tươi tỉnh. Cũng như các cần bộ y tế khác, bác sĩ Xuân mặc một chiếc áo khoác trắng dài đến đầu gối và đội chiếc mũ trắng, dáng đi nhanh nhẹn, hoạt bát.

Ngay buổi đầu tiên Nội em nhập viện, bác sĩ đã ân cần thăm hỏi bệnh tình của Nội, đỡ Nội nằm xuống, cẩn thận sửa lại nệm, gối, lấy chiếc mền đắp lên người Nội như một người con chăm sóc cha, rồi bác sĩ quay lại nói với người y tá của mình, chuẩn bị dụng cụ để đo nhiệt độ cho Nội. Bác sĩ dặn đi dặn lại: “Cụ giữ ống nhiệt kế cho chặt, mười lăm phút sau cháu xin lại”. Chăm sóc Nội em xong, bác sĩ đi sang giường bệnh khác để thăm bệnh cho một bác đã lớn tuổi. Trong khi làm, nhìn gương mặt bác sĩ thật hiền từ, nhân ái.

Em muốn mình sau này lớn lên cũng sẽ trở thành bác sĩ để cứu giúp mọi người, làm những điều thiện giúp đời.

THAM KHẢO NHA

Hok tốt

# mui #

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
-..-
12 tháng 4 2020 lúc 18:22

hai bạn kia trả lời đó rồi nha

chúc bạn học tốt

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Ngọc Nguyễn
12 tháng 4 2020 lúc 18:34

Lòng biết ơn đối với những người đã tạo ra những thành quả cho chúng ta hưởng là một truyền thống đạo lý tốt của dân tộc ta. Đặc biệt trong những ngày này cả nước đang quyết tâm chống nhiệt covid 19 chúng ta càng thêm biết ơn những chiến sĩ áo trắng-những người bác sĩ đang ngày đêm chiến đấu,quên ăn, quên ngủ, quên cả bản thân và gia đình với mục tiêu trước mắt không để dịch bệnh lây lan.Đối với em từ bé em chưa phải lần nào gặp bác sĩ nên cũng chẳng biết bác sĩ là một người như thế nào. Nhưng từ khi dịch covid19 bùng phát thì em đã hiểu thêm về những người làm bác sĩ đó...

Trong những ngày qua khi dịch covid đang bùng phát thì chắc hẳn mọi người cũng chẳng xa lạ gì với hình ảnh người chiếc sĩ mặc áo choàng trắng ngày đêm chăm sóc bệnh nhân của mình. Họ hi sinh cả quyền lợi của mình trong mùa dịch, cả ngày họ phải mặc đồ bảo hộ để chăm sóc bệnh nhân trong khu vực cách ly.Thậm chí có những bác sĩ ở tuyến đầu chống dịch còn chẳng có đủ thời gian ăn uống và nghỉ ngơi, đầu tóc rối bù, mặt in vết khẩu trang...Dầu vậy họ vẫn không quản ngại nguy hiểm, dùng tất cả thời gian sức khoẻ và tâm huyết của mình để cứu giúp bệnh nhân và tuyên truyền những cách phòng dịch hiệu quả để cộng đồng tự bảo vệ sức khoẻ cho chính bản thân họ.Em đã được nghe kể qua những bài báo , truyền thông về việc những người bác sĩ ấy đã chăm sóc các bệnh nhân của mình ra sao........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa

Tham khảo :

Từ bé em chưa phải lần nào đi khám bác sĩ, nhưng nghe mọi người kể thì trong tâm trí em bác sĩ là người không tốt, hay quát nạt bệnh nhân, đòi bồi dưỡng trước khi chăm sóc bệnh nhân. Nhưng từ khi lên thăm ông nội tại bệnh viên, gặp bác sĩ Hải, suy nghĩ của em đã thay đổi về những người làm nghề bác sĩ.

Bác sĩ Hải năm nay chừng 50 tuổi, dáng người cân đối khỏe mạnh, mái tóc thường chải ngược về phía sau để lộ vầng trán rộng điểm vài cọng tóc bạc. Bác sĩ có ánh mắt hiền từ và nét mặt biểu lộ những nét tươi tỉnh. Cũng như các cán bộ y tế khác, bác sĩ Hải mặc một chiếc áo bờ lu trắng, đầu đội chiếc mũ trắng có dấu chữ thập đỏ.

Khi ông được đưa vào giường bệnh, người bác sĩ vào thăm hỏi bệnh tình của ông là bác sĩ Hải. Bác sĩ đã một mình đỡ nội nằm xuống giường bệnh. Rồi bác sĩ quay lại nói với cô y tá chuẩn bị dụng cụ đo huyết áp cho nội. Dặn dò xong, bác sĩ sang giường bên cạnh để tiếp tục thăm khám cho bệnh nhân khác. Vừa khám và luôn hỏi han, động viên bệnh nhân. Cử chỉ thật ôn tồn thân thiết. Có lúc, em thấy nếp nhăn trên trán bác sĩ co lại thành những hằn sâu, chạy dài sang hai thái dương. Em nghĩ bác sĩ đang cố tìm, cắt nghĩa những diễn tiến của bệnh tình để có phương pháp điều trị đúng thuốc, đúng bệnh nên mới ưu tư đến như vậy.

– Khi nào bác thấy nhức mỏi trở lại, bảo y tá báo cho tôi biết.

– Cô hôm nay có đỡ hơn không? Cô có ăn hết phần cơm không?

Cứ ân cần, cận thận như thế, bác sĩ đi hết gường bệnh này đến gường bệnh khác. Cả phòng ai cũng nhìn bác sĩ với ánh mắt tin yêu, trìu mến. Em còn nhớ lúc quay lại gường nội, bác sĩ còn hỏi han việc học hành của em và dặn dò em lưu ý, động viên, an ủi nội.

Em thấy rất vui mừng khi gặp được bác sĩ Hải, em nhận ra rằng không phải bác sĩ nào cũng không tận tình với bệnh nhân. Tấm lòng của bác sĩ Hải với bệnh nhân thật cao cả, là người hết lòng vì bệnh nhân, chăm sóc bệnh nhân như người thân của mình. Phẩm chất đáng quý đó của người bác sĩ đó đã thôi thúc em có mơ ước học thật giỏi để trở thành một bác sĩ có cả đức cả tài, giúp ích cho dân cho nước.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
LOL
12 tháng 4 2020 lúc 18:58

cái này bạn cần gấp ko vì mk viết văn cần nhiều thời gian

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
hoang quoc son
12 tháng 4 2020 lúc 18:59

Chiều hôm qua, mẹ em đi khám ở bệnh viện huyện; trong lúc chờ mẹ ngoài hành lang em chú ý đến cô y tá trong phòng điều dưỡng đang chăm sóc bệnh nhân. Cô y tá đó tỉ mi, cẩn thận hỏi han bệnh nhân và luôn tạo cảm giác thoải mái nhất cho người bệnh. Cũng vì thế mà em ấn tượng với cô y tá đó.

Cô y tá mặc một bộ đồ màu trắng của bệnh viện, trên đầu đội mũ cũng màu trắng. Cô đi một đôi hài màu đen thấp. Dáng cô mảnh mai nên khi có yêu cầu gì khẩn cấp cô có thể chạy đi nhanh chóng.

Trong lúc cô chăm sóc cho bệnh nhân, cô luôn nở nụ cười thật tươi và thật hiền. Giọng nói trầm nhẹ khi trò chuyện với bệnh nhân khiến người khác cảm thấy dễ chịu. Mặc dù trong phòng bệnh có rất nhiều người, ai cũng có nhu cầu chăm sóc, tuy nhiên cô vẫn không hề kêu ca, lần lượt chăm sóc người này sang người khác. Cứ từng người, từng người một đều do bàn tay của cô chăm sóc.

Đối với những chị thực tập mới vào, cô cũng hướng dẫn rất nhiệt tình và chu đáo. Luôn động viên thực tập sinh phải cố gắng hết mình để hoàn thành tốt công việc.

Cô y tá chăm sóc bệnh nhân này thực sự khiến cho em khâm phục vì đức tính cần cù, chịu khó cũng như có tấm lòng bồ tát với mọi người.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Văn  Thanh
12 tháng 4 2020 lúc 19:33

tự lướt google đê!!!!!!

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
LOL
12 tháng 4 2020 lúc 22:15

Hôm nay,là ngày 27/2 nói đến ngày này ai cũng có 1 kỷ niệm riêng là ngày mà mỗi nhân dân của tổ quốc ko quên. Với em các bác sĩ là những lũy tre đùm bọc che chở cho quân dân, đặc biệt là bác sĩ Thành và  hai bác sĩ trên Hà Nội đã ko ngại đường xá xa xôi về Thái Bình nơi quê hương em sinh ra để chữa bệnh cho Ngoại em. Ngoại đã già mà vẫn rất thích uống rượu vậy nên ngoại em bị bệnh rất nặng. Hồi đó ông sành uống rượu nên bị bệnh. Mẹ em nói :"  Ngoại mang trong mình bệnh tim tên là Phình động mạch chủ phải mổ, phẫu thuật và hơn nữa là cắt bỏ, cấy gen.Khoảng 1 năm về trước cách ngày 3 ngày thì ông em được đưa lên viên. Sau đó ông đc đưa vào phòng để xét nghiệm và mổ. Vì phải đợi ở ngoài nên mẹ em cũng ko bt nhiều, hôm đó em thì đi học nên ko đc đến thăm ông.Nếu đc em xin dành chút thời gian để tương tư về ân nhân cứu ông em ra khỏi cơn nguy kịch.Bác sĩ Thành mải mê làm việc cứu bệnh nhân khỏi lưỡi hái tử thần của Thần Chết nên bác cũng ko đc cao cho lắm. Lúc mổ cho ông hai gò xương má của bác ốm lại.Bác đã ngoài 35 rồi nhưng khuôn mặt bác nhìn trẻ trung như thời trung niên. Ko đc nhìn kĩ người ân nhân một lần cuối nên em cũng ko nhớ rõ hình dáng của bác.Nếu đc gặp lại em cũng chẳng bt nói j để cảm ơn bác ấy.Đây là đôi lời mk muốn nhắn nhủ đến vs bác sĩ Thành và toàn thể bác sĩ trong bệnh viện Đa Khoa tỉnh Thái Bình muốn gửi cho bác,bạn nào bt bác sĩ Thành thì hãy nhắn cho bác sĩ Thành là " Cháu rất cảm ơn bác bác như thiên thần hộ mệnh luôn theo sát bệnh nhân che chở bệnh nhân của mk. Coi bệnh nhân như người nhà của mình bác ko ngại gian khó mà đã giúp ông cháu có được ngày hôm nay."

      Bài văn này là có thật mà mk đi học nên ko đc thấy bác ấy. để tả đc bác ấy mk chỉ dựa theo lời nói của mẹ thôi

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
ko có tên
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Quỳnh Chi
Xem chi tiết
Nhu V Ba
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Lam
Xem chi tiết
Công Chúa Mộng Mơ 5Bthdx
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Thủy
Xem chi tiết
Bui Thi Bich Van
Xem chi tiết
Nguyễn Việt Hoàng
Xem chi tiết
Công Chúa Mộng Mơ 5Bthdx
Xem chi tiết