Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Viết 1 đoạn vắn ngắn tả người bà khi đang kể chuyện

Dương Đức Hà
21 tháng 8 2021 lúc 10:39

Ngoài tình thương yêu bao la của bố mẹ dành cho, em còn sống và lên trong lời ru êm ái và tình thương của ngoại nữa. Đêm nào, em cũng đi sâu vào giấc ngủ một cách ngon lành bởi những câu chuvện cổ tích thần kì của bà.

Khách vãng lai đã xóa
𝓠.𝓣𝓱ư 2𝓴10 ngao :vvv
21 tháng 8 2021 lúc 10:43

Trong kí ức về những năm tháng tuổi thơ của em không chỉ có cánh diều mà còn có bóng dáng của một người mẹ thứ hai, đó chính là bà ngoại của em. Bà ngoại là người đã cho em cả một bầu trời tuổi thơ bình yên và đáng nhớ, tình yêu thương của bà đối với em là vô bờ bến mà không có thứ tình cảm nào sánh được.

Bà ngoại của em năm nay đã ngoài 60 tuổi, bà sinh ra và lớn lên ở nông thôn, từ nhỏ đã vất vả nên khi về già nhìn dáng người bà vẫn gầy, lại thêm chiếc lưng còng trông rất tiều tụy. Thế nhưng sức khỏe của bà không thấy được qua hình dáng đó, bởi bà của em vẫn còn rất dẻo dai, đã ngoài 60 tuổi nhưng bà vẫn thoăn thoắt cuốc đất trồng rau và chăm sóc cây cối, chiếc lưng còng của bà vẫn hàng ngày gánh nước tưới rau. Bà ngoại em tuy gầy nhưng da dẻ vẫn hồng hào và chắc nịch, trên khuôn mặt bà những nếp nhăn không thể đếm hết được nhưng không hề có vết đồi mồi hay tàn nhang nào cả, đến mẹ em cũng ao ước sau này khi ở tuổi ấy sẽ có được làn da đẹp như của bà ngoại. Bà thường nhắc nhở em xem ít ti vi và không nên nghịch điện thoại vì rất hại cho mắt, bởi bà nói: "Ngày xưa ở thời các bà chẳng có ti vi hay điện thoại nên chẳng có ai bị cận thị cả". Quả thực đến bây giờ mắt của bà vẫn rất tinh tường, đôi mắt bà vẫn sáng trong và nhìn rõ, bà có thể tự xỏ kim, tự đọc báo mà chẳng cần nheo mắt hay đeo kính.

Bà ngoại em rất đẹp lão, vì không chỉ có làn da hồng hào mà mái tóc bà dù có bạc phơ vẫn rất dày và dài, tóc của bà rất chắc khỏe vì bà chỉ gội đầu với nước quả bồ kết chứ chẳng hề dùng các loại dầu gội nào khác. Mái tóc bạc phơ của bà khiến em luôn nhớ đến câu hát "Tóc bà trắng màu trắng như mây" trong bài hát "Cháu yêu bà". Ngày em còn nhỏ được ở với bà, bà thường cho em ngồi bên cạnh rồi nằm ngả đầu vào đùi bà để bà vuốt ve và kể những câu chuyện cổ tích. Bây giờ em đã lớn, chỉ dịp nghỉ hè mới được về thăm bà, mỗi lần về em lại chạy sà vào lòng bà, kể cho bà nghe những chuyện đi học của em.

Đối với em, bà ngoại chính là người mẹ thứ hai, chăm sóc cho em từ khi em còn tấm bé, bàn tay bà chăm lo từng miếng ăn giấc ngủ và những trận ốm khi em còn nhỏ. Mỗi lần về thăm bà trông thấy bà còn khỏe mạnh, em rất vui mừng và hạnh phúc, em mong sao bà luôn được khỏe mạnh và sống lâu với con cháu để em được báo đáp công ơn trời biển của bà.

Khách vãng lai đã xóa

Bà tôi năm nay đã ngoài 70. Tóc bà bạc phơ lưa thưa lúc nào cũng được buộc gọn. Thường ngày, bà lúc nào cũng mắng em, vậy mà, lúc bà kế chuyện ru em ngủ, bà nhân hậu lạ thường. Bà thường kể cho em nghe về những câu chuyện thần tiên, về những hoàng tử hay bạch tuyết. Nói là kể chuyện nhưng mắt em cứ nhìn chằm chằm vào người bà đáng kính ấy. Tay bà nhăn nheo, khó nhọc lật từng trang truyện mỏng. Đôi mắt bà ánh lên vẻ hiền dịu khác thường. Nhìn vào cặp mắt long lanh đó, em cứ ngỡ bà như là bà tiên trong truyện. Kể truyện xong, bà đắp chăn cho em, chúc em ngủ ngon. Cứ mỗi lần như thế, em lại tự hứa sẽ cố gắng ngoan ngoãn để bà khỏe mạnh như xưa

Khách vãng lai đã xóa
Đặng Anh Thư
21 tháng 8 2021 lúc 11:00

đối với tôi, hình ảnh nội tôi lúc ngồi kể chuyện thật là một hình ảnh khó quên. Tôi vẫn nhớ ngày tôi còn 5 tuổi, tối nào nội cháu tôi cũng ra ngoài hiên ngồi hóng gió và nghe nội kể chuyện. Nội, miệng bỏm bẻm nhai trầu, thư thả kể chuyện cổ tích cho tôi nghe. Nội hay ngồi duỗi chân vì hay bị đau nhức chân do tuổi già. Nội vẫn như mọi ngày thôi, vẫn cứ chiếc áo cánh nâu và quần đen ống rộng. Mỗi khi kể chuyện, đôi mắt vẫn còn tinh anh của nội hay nhìn với vẻ xa xăm, rồi nhìn tôi âu yếm. Tôi rất thích nghe nội kể chuyện không chỉ vì câu chuyện hay, li kì mà còn một điều nữa : giọng nội kể rất cuốn hút. Nội kể về cô Tấm đẹp người đẹp nết, Cám xấu tính lười biếng; về chú Cuội, về Sơn Tinh, Thủy Tinh, và còn rất nhiều nhân vật cổ tích, truyền thuyết tôi yêu thích nữa. Những câu chuyện nội kể luôn luôn đúc kết những bài học cần thiết làm hành trang vào đời cho tôi. Tôi yêu nội và yêu những câu chuyện ấy vô cùng. 

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Phương Liên
21 tháng 8 2021 lúc 11:55

Tham khảo ~!!!~

Ngày nhỏ Ba Mẹ phải thường xuyên đi công tác xa nên tôi thường ngủ cùng Bà Nội. Kí ức tuổi thơ của tôi gắn liền với những câu chuyện cổ tích ngày xửa ngày xưa. Mỗi ngày trước khi đi ngủ bà lại kể một câu chuyện, một bài học nhân văn sâu sắc mà mãi sau này khi lớn lên tôi mới hiểu được.

Với giọng kể chậm rãi, dịu dàng, ấm nóng và đầy yêu thương đưa tuổi thơ tôi trôi vào những giấc mơ kì diệu... Nơi đó có Bà Tiên, ông Bụt, chàng Thạch Sanh dũng cảm, chàng Hoàng Tử trí dũng tài ba....Và rồi mỗi ngày trôi qua những câu chuyện ngày càng ít đi vì sức bà đã yếu... Tôi lớn lên thành một thiếu nữ với trái tim luôn hướng thiện, yêu thương quê hương đất nước như lời bà dặn.

Đã 10 năm trôi qua, không còn hơi ấm của Bà, không còn âu yếm trìu mến của Bà, không còn những đêm say sưa chìm đắm trong những giấc mơ thần kì qua những câu chuyện cổ tích Bà kể.... Tất cả đã bị thời gian vô tình cuốn đi. Kí ức tuổi thơ với những điều thiêng liêng luôn còn mãi.

Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
Thu Phương 0o0
Xem chi tiết
Trần Hà Vy
Xem chi tiết
Do Gia Bach
Xem chi tiết
Trinh Kim Ngoc
Xem chi tiết
Phan Nghĩa
Xem chi tiết
Do Gia Bach
Xem chi tiết
nguyen thidiem quynh
Xem chi tiết
Chu Phương Thảo
Xem chi tiết
Linh Nguyễn
Xem chi tiết