Đúng là vậy! Mẹ là người ôm ấp, là người sưởi ấm cho tâm hồn lạnh lẽo của em. Có mẹ cũng như có ngọn lửa hồng - ngọn lửa của thương bất tận. Là một người hi sinh cho em, mẹ đã chịu nhiều vất vả, đau khổ để nuôi con bằng đôi vai nhọc nhằn. ( Bạn tự viết câu kết nha 😉)
Vậy là đã hai năm trôi qua từ khi tôi bước đi tạm biệt ngôi trường cấp 1 yêu dấu này. Ôi! Sao nhớ quá! Những hình ảnh về buổi đầu tiên đến trường cứ gợi lên mãi trong tâm trí tôi. Tất cả hiện lên thật quá đỗi thân thương. Hình ảnh thầy cô, hình ảnh bạn bè và cả hình ảnh sân trường giờ ra chơi. Ngày mai, tôi sẽ chuyển đến một nơi rất xa cùng với gia đình mình nhưng có lẽ những kỉ niệm về ngôi trường đặc biệt này tôi sẽ mãi không bao giờ quên.