a, Sự vật nào dc nhân hóa? :
- Chim sẽ:
- Chim sâu:
- Tu hú:
- Cú mèo.
b, Sự vật nhân hóa dc gọi bằng j?:
- Chim sẽ dc gọi là bà:
- Chim sâu dc gọi là mẹ:
- Tú hú dc gọi là cô:
- Cú mèo dc gọi là bác.
a, Sự vật nào dc nhân hóa? :
- Chim sẽ:
- Chim sâu:
- Tu hú:
- Cú mèo.
b, Sự vật nhân hóa dc gọi bằng j?:
- Chim sẽ dc gọi là bà:
- Chim sâu dc gọi là mẹ:
- Tú hú dc gọi là cô:
- Cú mèo dc gọi là bác.
Đọc bài thơ và hoàn thành bảng sau:
Vè chim
Thính hay mách lẻo
Thím khách trước nhà
Hay nhặt lân la
Là bà chim sẻ
Có tình có nghĩa
Là mẹ chim sâu giục hè đến mau
Lá cô tu hú
Nhấp nhem buồn ngủ
Là bác cú mèo
Sự vật được nhân hóa I Sự vật nhaanh hóa được gọi bằng gì? I Sự vật được nhânh hóa được tả bằng những từ ngữ nào?
Đọc đoạn văn sau rồi điền vào bảng.
Vườn cây lại đầy tiếng chim và bóng chim bay nhảy. Những thím chích chòe nhanh nhảu. Những chú khướu lắm điều. Những anh chào mào đỏm dáng. Những bác cu gáy trầm ngâm.
Tên sự vật được nhân hóa | Các từ ngữ dùng để nhân hóa sự vật | Cách nhân hóa |
P.s: Các thầy cô, anh chị,.. giúp em bài tập này với ạ. Em cảm ơn!!!
Trong câu “Chị Gió dịu dàng lướt nhẹ làm lay động những chiếc lá!”, gió được nhân hóa bằng những cách nào?
A. Gọi vật bằng những từ ngữ dung để gọi người.
B. Tả vật bằng những từ ngữ dùng để tả người.
C. Nói với vật thân mật như nói với người.
Đọc thầm
Cây gạo
Mùa xuân, cây gạo gọi đến bao nhiêu là chim. Từ xa nhìn lại, cây gạo sừng sững như một tháp đèn khổng lồ. Hàng ngàn bông hoa là hàng ngàn ngọn lửa hổng tươi. Hồng ngàn búp nõn là hàng ngàn ánh nến trong xanh. Tất cả đều lóng lánh, lung linh trong nắng. Chào mào, sáo sậu, sáo đen ... đàn đàn lũ lũ bay đi bay về, lượn lên lượn xuống. Chúng gọi nhau, trò chuyện, trêu ghẹo và tranh cãi nhau, ồn ã mà vui không thể tưởng được. Ngày hội mùa xuân đây. Hết mùa hoa, chim chóc cũng vãn. Cây gạo chấm dứt những ngày tưng bừng ổn ã, lại trở về với dáng vẻ xanh mát, trầm tư. Cây đứng im cao lên, hiền lành, làm tiêu cho những con đò cập bến và cho những đứa con vể thăm quê mẹ.
Dựa theo nội dung bài văn trên, ghi dấu x vào ô trống trước ý trà lời đúng :
Những sự vật nào trong đoạn văn trên được nhân hóa ?
Chỉ có cây gạo được nhân hóa.
Chỉ có mấy cây gạo và chim chóc được nhân hóa.
Cả cây gạo, chim chóc và con đò đều được nhân hóa.
ngọn lửa trong que diêm
thức trong mỗi giẻ láng giềng sang xin
đêm về lửa đứng trong đèn
ngày nắng,ngon lửa bay lên mặt trời.
a.sự vật nào được nhân hóa?
b.lửa được gọi/tả bằng những từ ngữ nào?
c.tác giả đã sử dụng cách nhân hóa nào?
Vì sao đất mũi Cà Mau được gọi là 1 khô vàng thiên nhiên
A.Vì đất mũi Cà Mau rất giàu có sản vật
B.Vì nơi đây có la liệt trứng chim
C.Vì nơi đây thuyền bè tấp nậpv
"Vào vụ thu hoạch,bí ngô,đưa chuột,mía,sắn,khoai,dứa...chất đống ngoài rẫy" chỗ (chất đống ngoài rẫy) trả lời cho câu hỏi nào
A.thế nào
B.làm gì
C.là gì
(Những chứ chim non) nối với câu nào để được hình ảnh nhân hóa
A.chạy lật đật như vịt đàn
B.vui mừng hát ca chào đón mùa xuân
C.có tiếng hót lảnh lót như trong các bài thơ
cho đoạn thơ
em thương làn gió mồ côi
không tìm thấy bạn vào ngồi trong cây
em thương sợi nắng đông gầy
run run ngã giữa vườn cải ngồng
a/những sự vật nào trong đoạn thơ được nhân hóa ? từ ngữ nào thể hiện phép nhân hóa?
b/ biện pháp nghệ thuật nhân hóa góp phần diễn tả điều gì? tình cảm của tác giả đối với các nhân vật đó như thế nào?
2. Gạch dưới những từ ngữ giúp em nhận biết sự vật được nhân hóa gọi hoặc tả con vật, đồ đạc, cây cối….. bằng những từ ngữ vốn để gọi và tả con người ở các khổ thơ, câu văn sau a Bé ngủ ngon quáĐẫy cả giấc trưaCái võng thương béThức hoài đưa đưa. Định Hải b Những anh gọng vó đen sạm, gầy và cao, nghênh cặp chân gọng vó đứng trên bãi lầy bái phục nhìn theo chúng tôi. Tô Hoài c Từ nay, mỗi khi em Hoàng định chấm câu, anh Dấu Chấm cần yêu cầu Hoàng đọc lại câu văn một lần nữa.
Đọc khổ thơ sau :
Những chị lúa phất phơ bím tóc
Những cậu bé tre bá vai nhau thì thầm đứng học
Đàn cò áo trắng
Khiêng nắng
Qua sông
Cô gió chăn mây trên đồng
Bác mặt trời đạp xe qua mặt núi
Cách gọi và tả sự vật, con vật có gì hay ? Đánh dấu X vào ô trước những câu trả lời thích hợp.
Thể hiện được tình cảm thân thiết của tác giả với sự vật, con vật.
Làm cho sự vật, con vật trở nên sinh động, gần gũi, đáng yêu.
Làm cho các sự vật và con vật trở nên khác nhau.
Làm cho bài thơ có vần, khác với bài văn xuôi.