Mình nghĩ là Bình
Không chắc nha
Chúc bạn học tốt!
Đồi thẳng
=> Đồi không cong
=> Còng không đôi
=> Còng không hai
=> Hài không cong
=> Hài thẳng
=> Thằng Hài
Đáp án: Thằng Hải giết bà ấy
Mình nghĩ là Bình
Không chắc nha
Chúc bạn học tốt!
Đồi thẳng
=> Đồi không cong
=> Còng không đôi
=> Còng không hai
=> Hài không cong
=> Hài thẳng
=> Thằng Hài
Đáp án: Thằng Hải giết bà ấy
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
Chúng kể cho tôi nghe cuộc sống buồn tẻ của chúng, và những chuyện đó làm tôi buồn lắm; chúng kể cho tôi nghe về những con chim tôi bẫy được đang sống ra sao và nhiều chuyện trẻ con khác, nhưng tôi nhớ lại thì chưa bao giờ chúng nói một lời nào về bố và về dì ghẻ. Thường thì chúng chỉ đề nghị tôi kể truyện cổ tích; tôi kể lại những truyện bà tôi đã kể, và nếu quên chỗ nào, tôi bảo chúng đợi, rồi chạy về nhà hỏi lại bà tôi. Thấy thế bà tôi thường rất hài lòng.
Tôi cũng kể cho chúng nghe nhiều về bà tôi; một hôm thằng lớn thở dài nói:
– Có lẽ tất cả các bà đều rất tốt, bà tớ ngày trước cũng rất tốt…
Nó thường nói một cách buồn bã: ngày trước, trước kia, đã có thời… dường như nó đã sống trên trái đất này một trăm năm, chứ không phải mười một năm.
(M. Go-rơ-ki, Thời thơ ấu)
a, Trong số nững từ ngữ hoặc câu được in đậm, đâu là lời dẫn trực tiếp, đâu là lười dẫn gián tiếp, đâu không phải là lời dẫn?
b, Vận dụng những phương châm hội thoại đã học, giải thích vì sao nhân vật "thằng lớn" phải dùng từ có lẽ trong lười nhận xét của mình.
Suối đời Nhĩ cũng đã từng chơi phá cờ thế trên nhiều hè phố,thật là không dứt ra được. Không khéo rồi thằng con anh lại trễ mất chuyến đò trong ngày,Nhĩ nghĩ một cách buồn bã,con người trên đường đời thật khó tránh khỏ những cái điều vòng vèo hoặc chùng chình,vả lại nó đã thấy có gì đáng hấp dẫn ở bên kia sông đâu ? Họa chăng chỉ có anh đã từng trải,đã từng in gót chân khắp mọi chân trời xa lạ mới nhìn thấy hết sự giàu có lẫn mọi vẻ đẹp của một cái bãi bồi sông Hồng ngay bờ bên kia,cả trong những nét tiêu sơ,và cái điều riêng anh khám phá thấy giống như một niềm mê say pha lẫn với nỗi ân hận đau đớn,lời lẽ không bao giờ giải thích hết.
Câu 1.Chỉ ra hai phép liên kết hình thức được sử dụng trong đoạn văn.
GIÚP MÌNH VỚI Ạ, MÌNH ĐANG CẦN GẤP LẮM HUHU T.T
1. Cuộc thi vẽ mô tả nạn đói 1945 của Việt Nam ……giữa Mỹ, Nhật, Việt Nam, Trung Quốc
+Mỹ vẽ Việt Nam người chết chất thành đống
+Việt Nam vẽ một cái hố xí và trên đó là một ổ mạng nhện
+Nhật vẽ những con người còm cõi xơ xác đứng cạnh những đống xác chết
+Trung Quốc vẽ những con người đang cắn xé giành giật nồi cơm
Hỏi nước nào giành chiến thắng? Tại sao
2. Một anh chàng đẹp trai, nhưng trên đầu chỉ có 3 cộng tóc. Bỗng 1 ngày anh quyết định bứt 1 cọng. Hỏi anh bứt để làm gì ??!?! ke ke
3.Ba thằng Què đi trước 1 thằng què hỏi có mấy thằng què
4.Mèo trắng là bạn của mèo đen………mèo trắng bỏ mèo đen theo mèo vàng……….một thời gian sau, mèo trắng gặp lại mèo đen ->mèo trắng sẽ nói zề??????? – =^.^=
5.Có một con trâu…..đầu quay hướng bắc…đuôi thì hướng Nam….Sau đó nó quay hai vòng…lộn ngược một vòng….rồi…lại quay 5 vòng nữa…lộn thêm 3 vòng nữa…hỏi đuôi nó chỉ hướng nào- =^.^=
6. Có 1 con rết 100 chân dang đi dạo mát bổng nhiên đụng phải một bãi phân trâu. Rết ngậm ngùi bước tiếp. Hỏi khi đi qua bãi phân châu rết còn mấy chân ?
7. Không phải lúc nào cũng thấy nó, không phải lúc nào cũng chạm được nó?
8. Lúc nào cũng thấy nó nhưng không chạm được nó?
9. Hãy đối lại một câu trái nghĩa với câu này:”đất lành chim đậu”
10. Con gì càng to càng nhỏ.
Khó à nha! Ai nhanh tui kick cho =^.^=
Câu văn “nó thường sống một cách buồn bã: ngày trước, ngày kia, đã có thời… dường như nó đã sống trên trái đất này một trăm năm, chứ không phải mười một năm” nói lên điều gì ở nhân vật “thằng lớn”?
A. Sự già dặn, ưu tư và phiền muộn
B. Sự hiểu biết hơn người
C. Sự cứng cỏi, bạo dạn
D. Sự tôn sùng quá khứ
Không khéo rồi thằng con trai anh lại trễ mất chuyến đò trong ngày, Nhĩ nghĩ một cách buồn bã, con người ta trên đường đời thật khó tránh được những cái điều vòng vèo hoặc chùng chình, vả lại nó đã thấy có gì đáng hấp dẫn ở bên kia sông đâu? Họa chăng chỉ có anh đã từng trải, đã từng in gót chân khắp mọi chân trời xa lạ mới nhìn thấy hết sự giàu có lẫn mọi vẻ đẹp của một cái bãi bồi sông Hồng ngay bờ bên kia, cả trong những nét tiêu sơ, và cái điều riêng anh khám phá thấy giống như một niềm say mê pha lẫn với nỗi ân hận đau đớn, lời lẽ không bao giờ giải thích hết.
Nêu cảm nghĩ của em về đoạn trích trên.
có bn nữ nào pk chịu cảnh cr của mk nắm tay vs loại con gái cho chết khác mà k lm đc j??nói ra thì thằng đó nói mk im mồm và tát mk 1 cái thật đau ko thì kb vs mk..vô mk hỏi cái này(k liên quan đến cái này)
21+7+1999=>>
29+15=
Xác định yếu tố nghị luận trong đoạn văn sau:
Một học sinh xấu tính
Trong lớp chúng tôi có một đứa rất khó chịu, đó là Phran-ti. Tôi ghét thằng này vì nó là một đứa rất xấu bụng. Khi thấy một ông bố nào đấy đến nhờ thầy giáo khiển trách con mình là nó mừng rỡ. Khi có người khóc là nó cười. Nó run sợ trước mặt Ga-rô-nê, nhưng lại đánh cậu bé thợ nề không đủ sức tự vệ. Nó hành hạ Grốt-xi, cậu bé bị liệt một cánh tay, chế giễu Prê-cốt-xi mà mọi người đều nể, nhạo báng cả Rô-bét-ti, cậu học sinh lớp hai đi phải chống nạng vì đã cứu một em bé. Nó khiêu khích những người yếu nhất, và khi đánh nhau thì nó hăng máu, trở nên hung tợn, cố chơi những miếng rất hiểm độc.
Có một cái gì làm cho người ta ghê tởm ở cái trán thấp ấy, trong cái nhìn vẩn đục ấy, được che giấu dưới cái mũ có lưỡi trai bằng vải dầu [...]. Sách, vở, sổ tay của nó đều giây mực bê bết rách nát và bẩn thỉu; thước kẻ thì như có răng cưa, ngòi bút thì toè ra, móng tay thì cắn bằng mồm, quần áo thì bị rách tứ tung trong những lúc đánh nhau...
(Ét- môn-đô-đơ- A-mi-xi, Những tấm lòng cao cả)
Tìm các từ thay thế cho nhau để liên kết câu trong các đoạn văn sau:
a. Tục truyền đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng ông lão chăm chỉ làm ăn và tiếng là phúc đức. Hai ông bà ao ước có một đứa con. Một hôm bà ra đồng thấy một vết chân rất to, liền đặt bàn chân mình lên ướm thử xem thua kém bao nhiêu. Không ngờ về nhà bà thụ thai và mười hai tháng sau sinh được một cậu bé mặt mũi rất khôi ngô. (Thánh Gióng)
b. Tôi đứng dậy lấy chiếc khăn ướt đưa cho em Thủy. Thủy lau ước mắt rồi soi gương, chải lại tóc. Anh em tôi dẫn nhau ra đường. Em nắm chặt tay tôi và nép sát vào như ngày còn nhỏ. (Cuộc chia tay của những con búp bê)
Hôm nay vào quán chơi game
Gặp ngay ông chú ở bên cạnh nhà
Nhìn nhau chào hỏi qua loa
Rồi thì kiếm chỗ để mà còn chơi
Chỉ còn mỗi một chỗ ngồi
Ngay bên chú ấy nên tôi bước vào
Đang chơi đến lúc cao trào
Bỗng chuông điện thoại ào ào reo vang
Tưởng rằng thằng bạn nó troll:
Đang thua chửi lại:Tiên sư thằng lozzz
Đầu kia giọng mẹ vang lên
Thằng kia mày lại tiên sư đứa nào