Trong bài thơ Đàn bò vàng trên đồng cỏ hoàng hôn , nhà thơ NGUYỄN ĐỨC MẬU viết :
Đàn bò trên đồng cỏ xanh xanh
Gặm cả hoàng hôn , gặm buổi chiều sót lại .
Đọc 2 câu thơ trên , em thấy có gì lạ ? Có gì hay ?
Tìm biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn thơ sau :
Đàn bò vàng trên đồng cỏ xanh xanh
Gặm cả hoàng hôn , gặm buổi chiều còn sót lại.
Ai nhanh mik ✔ nhé !
ĐỌC BÀI THƠ SAU:
ĐÀN BÒ TRÊN ĐỒNG CỎ HOÀNG HÔN
Đàn bò vàng trên đồng cỏ xanh xanh
Gặm cả hoàng hôn, gặm buổi chiều sót lại
Mùa rạo rực chỉ đàn bò biết được
Vị cỏ râm ran đầu lưỡi ngọt mềm
Đàn bò đi đủng đỉnh
Một gam màu vàng óng trước thiên nhiên
Những chiếc bụng tròn căng mang mặt trời xuống núi
Kìa, vầng trăng như chiếc tù và người chăn bò bỏ quên
Đàn bò vàng trên đồng cỏ chiều yên
Tiếng mõ rơi, tiếng mõ rơi đều
Cả đồng cỏ lút vào khoảng tối
Như vẫn còn rung nhịp mõ kêu
Có một kẻ đi sau người chăn bò mê mải
Túi áo gói đầy hương cỏ thơm
Trái tim đựng đầy tiếng sáo và tiếng mõ
Đôi mắt đong đầy giàn giụa suối trăng non
Đàn bò vàng trên đồng cỏ hoàng hôn…
1.BÀI THƠ LÀ MỘT BỨC TRANH PHONG CẢNH Ở THỜI ĐIỂM NÀO TRONG NGÀY
A.BUỔI SÁNG SỚM
B.BUỔI CHIỀU
C.ĐÊM KHUYA
D.BUỔI TRƯA
2 .TÁC GIẢ DÙNG NHỮNG TỪ CHỈ MÀU SẮC NÀO ĐỂ MIÊU TẢ ĐÀN BÒ?
3.VỊ CỎ RÂM RAN LÀ VỊ CỎ THẾ NÀO
4.BÀI THƠ VẼ RA TRƯỚC MẮT NGƯỜI ĐỌC MỘT BỨC TRANH PHONG CẢNH NHƯ THẾ NÀO?QUA ĐÓ,TÁC GIẢ THỂ HIỆN TÌNH CẢM ,CẢM XÚC GÌ?
5.DÒNG NÀO DƯỚI ĐÂY CÓ QUAN HỀ TỪ?
A.CÓ MỘT KẺ ĐI SAU , NGƯỜI CHĂN BÒ MÊ MẢI
B.TÚI ÁO GÓI ĐẦY HƯƠNG CỎ THƠM
C.TRÁI TIM ĐỰNG ĐẦY TIẾNG SÁO VÀ TIẾNG MÕ
D,ĐÔI MẮT ĐONG ĐẦY GIÀN GIỤA SUỐI TRĂNG NON
6.ĐIỀN CẶP QUAN HỆ THÍCH HỢP VÀO CHỖ TRỐNG
a).................mặt trời đã xuống núi..............người chăn bò bắt đầu xua đàn bò về.
b)........bụng đã no căng .......đàn bò vẫn cố nán lại gặm cỏ.
c)............đàn bò ..............cả người chăn bò cũng mê mải với cảnh hoàng hôn
7.GHI LẠI NHỮNG ĐẠI TỪ XƯNG HÔ
MỘT HÔM,CHA TÔI BẢO:
-HÔM NAY LÀ NGÀY NÔ-EN . TRƯỚC KHI NGỦ,CON HÃY CẦU NGUYỆN XIN ÔNG GIÀ NÔ -EN CHO CON MỘT CON BÚP BÊ.CHA TIN LÀ ĐIỀU ƯỚC CỦA CON SẼ THÀNH SỰ THẬT.
SÁNG HÔM SAU,TÔI HÉT TOÁNG LÊN SUNG SƯỚNG KHI THẤY TRONG CHIẾC Tất tôi treo ở đầu giường có một con búp bê.
8,khung cảnh thiên nhiên trong bài thơ Đàn bò trên đồng cỏ hoàng hôn thật trong lành.Theo bạn,chúng ta cần làm gì để giữ gìn vẻ đẹp ấy?
bạn nào bik thì giúp mình nhé ko bik thì đừng trả lời lung tung
Điền vào chỗ chấm :
a) s hay x
Đàn bò vàng trên đồng cỏ ...anh ...anh
Gặm cả hoàng hôn , gặm buổi chiều ...ót lại .
b, t hay c
Trong làn nắng ửng : khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột sọa... gió trêu tà áo biế...
Trên giàn thiên lí . Bóng xuân sang .
lập dàn ý và bài làm tả cảnh buổi vhieeuf trên cánh đồng và cả hoàng hôn nữa nhé.cảm ơn
tả buổi chiều trên cánh đồng có cả hoàng hôn ngắn thôi nhé tầm 6 hoặc 7 dòng.CÁM ƠN!
TRIỀN ĐÊ TUỔI THƠ Tuổi thơ tôi với con đê sông Hồng gắn liền như hình với bóng, tựa hai người bạn thân thiết suốt ngày quấn quýt bên nhau. Từ lúc chập chững biết đi, mẹ đã dắt tôi men theo bờ cỏ chân đê. Con đê thân thuộc đã nâng bước, dìu dắt và tôi luyện cho những bước chân của tôi ngày một chắc chắn để tự tin lớn lên, tự tin bước vào đời. Chẳng riêng gì tôi, mà hầu hết những đứa nhỏ sinh ra ở trong làng đều coi con đê là bạn. Chúng cũng nô đùa, chơi trò đuổi bắt, chơi ô ăn quan trên đê mỗi khi bố mẹ vắng nhà ra đồng, ra bãi làm việc. Tuổi học trò, sáng cắp sách tới trường, chiều về cả hội lại lùa tất cả trâu, bò lên đê cho chúng gặm cỏ và tha hồ vui chơi đợi khi hoàng hôn xuống trở về làng. Những đêm trăng thanh gió mát lên đê trải chiếu nằm đếm sao trời mới tuyệt và thú làm sao. Tôi nhớ nhất là những đêm trung thu, người lớn trong làng tổ chức bày cỗ cho thiếu nhi trên mặt đê rất vúi và không khí của lễ hội trẻ em kéo dài tưởng như bất tận… Năm tháng qua đi, những lối mòn chạy xéo ngoằn ngoèo từ chân lên tới mặt đê đã in dấu biết bao bàn chân của các thế hệ sớm hôm đi, về. Đời người ai cũng có nhiều đổi thay qua thời gian, song con đê vẫn gần như nguyên vẹn, vẫn sừng sững chở che bao bọc lấy dân làng tôi cũng như cả một vùng rộng lớn. Những trận lũ lớn đỏ ngầu phù sa hung dữ, con đê lại gồng mình lên để không chỉ bảo vệ tính mạng con người, gia súc mà còn bảo vệ cả mùa màng… …Xa quê cả bao năm trời, mùa lũ này tôi mới trở lại quê hương, trở lại làng quê đã sinh ra và nuôi tôi khôn lớn. Con đê vẫn đấy, màu xanh của cỏ mượt mà vẫn đấy. Tôi tần ngần dạo gót trên chiều dài của con đê chạy suốt từ điếm canh đê này tới điếm canh đê kia và mường tượng nhớ về những kỉ niệm của một thời xa xăm… (Theo Nguyễn Hoàng Đại) TRIỀN ĐÊ TUỔI THƠ Tuổi thơ tôi với con đê sông Hồng gắn liền như hình với bóng, tựa hai người bạn thân thiết suốt ngày quấn quýt bên nhau. Từ lúc chập chững biết đi, mẹ đã dắt tôi men theo bờ cỏ chân đê. Con đê thân thuộc đã nâng bước, dìu dắt và tôi luyện cho những bước chân của tôi ngày một chắc chắn để tự tin lớn lên, tự tin bước vào đời. Chẳng riêng gì tôi, mà hầu hết những đứa nhỏ sinh ra ở trong làng đều coi con đê là bạn. Chúng cũng nô đùa, chơi trò đuổi bắt, chơi ô ăn quan trên đê mỗi khi bố mẹ vắng nhà ra đồng, ra bãi làm việc. Tuổi học trò, sáng cắp sách tới trường, chiều về cả hội lại lùa tất cả trâu, bò lên đê cho chúng gặm cỏ và tha hồ vui chơi đợi khi hoàng hôn xuống trở về làng. Những đêm trăng thanh gió mát lên đê trải chiếu nằm đếm sao trời mới tuyệt và thú làm sao. Tôi nhớ nhất là những đêm trung thu, người lớn trong làng tổ chức bày cỗ cho thiếu nhi trên mặt đê rất vúi và không khí của lễ hội trẻ em kéo dài tưởng như bất tận… Năm tháng qua đi, những lối mòn chạy xéo ngoằn ngoèo từ chân lên tới mặt đê đã in dấu biết bao bàn chân của các thế hệ sớm hôm đi, về. Đời người ai cũng có nhiều đổi thay qua thời gian, song con đê vẫn gần như nguyên vẹn, vẫn sừng sững chở che bao bọc lấy dân làng tôi cũng như cả một vùng rộng lớn. Những trận lũ lớn đỏ ngầu phù sa hung dữ, con đê lại gồng mình lên để không chỉ bảo vệ tính mạng con người, gia súc mà còn bảo vệ cả mùa màng… …Xa quê cả bao năm trời, mùa lũ này tôi mới trở lại quê hương, trở lại làng quê đã sinh ra và nuôi tôi khôn lớn. Con đê vẫn đấy, màu xanh của cỏ mượt mà vẫn đấy. Tôi tần ngần dạo gót trên chiều dài của con đê chạy suốt từ điếm canh đê này tới điếm canh đê kia và mường tượng nhớ về những kỉ niệm của một thời xa xăm… (Theo Nguyễn Hoàng Đại)
Hãy viết 1 bài vân cảm thụ về bài văn trên
kết bài hành trình của bầy ong, nhà thơ nguyễn đức mậu có viết: bầy ong giữ hộ cho người những loài hoa đã tàn phai tháng ngày. qua hai dòng thơ trên, em hiểu công việc của bầy ong có ý nghĩa gì đẹp đẽ?
Bài 1 : Trong bài thơ "Tiếng ru" nhà thơ Tố Hữu có viết :
"Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín chẳng nên mùa màng
Một người đâu phải nhân gian
Sống chăng một đốm lửa tàn mà thôi !"
Từ cách diễn đạt giàu hình ảnh của đoạn thơ trên, em hiểu được nhà thơ muốn nói gì với chúng ta ?
Bài 2 : Kết thúc bài thơ "Tre Việt Nam" nhà thơ Nguyễn Duy có viết :
"Mai sau,
Mai sau,
Mai sau,
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh"
Em hãy cho biết những câu thơ trên nhằm khẳng định điều gì ? Cách diễn đạt của nhà thơ có gì độc đáo góp phần khẳng định điều đó ?
Mình cần rất gấp ạ, ai trả lời giúp mình thì mình tặng 3 tick.
Gấp lắm ạ, mong mn giúp mình 🍀