Vẽ một mạch điện gồm nguồn điện và ba loại linh kiện R, L, C mắc nối tiếp. Hãy viết biểu thức điện áp trên các linh kiện đó là theo dòng điện I. Tính giá trị các điện áp đó khi dòng điện I ở các tần số: f = 0
Linh kiện bán dẫn có ba cực và chỉ cho dòng điện chạy qua một chiều là linh kiện nào?
A. Tirixto B. Điac C. Triac D. Điốt
Con gấu trúc ao ước gì mà không bao giờ được?
HL7442, chiếc máy bay Boeing 747-230B của Korean Air Lines bị bắn hạ tại sân bay quốc tế Honolulu, Hawaiingày 15 tháng 9 năm 1981 | |
Sự kiện | |
---|---|
Ngày | 1 tháng 9 năm 1983 |
Mô tả tai nạn | Tiêm kích Xô viết SU-15 bắn rơi do lỗi điều hướng của phi công KAL |
Địa điểm | Gần đảo Moneron, phía tây quần đảo Sakhalin, Liên Xô 46°34′B 141°17′ĐTọa độ: 46°34′B 141°17′Đ |
Máy bay | |
Dạng máy bay | Boeing 747-230B |
Hãng hàng không | Korean Air Lines |
Số chuyến bay IATA | KE007 |
Số chuyến bay ICAO | KAL007 |
Tín hiệu gọi | KOREAN AIR 007 |
Số đăng ký | HL7442 |
Xuất phát | Sân bay quốc tế John F. Kennedy Thành phố New York, New York Hoa Kỳ |
Chặng dừng cuối | Sân bay quốc tế Anchorage Anchorage, Alaska Hoa Kỳ |
Điểm đến | Sân bay quốc tế Gimpo, Seoul Hàn Quốc |
Hành khách | 246 |
Phi hành đoàn | 23 |
Tử vong | 269 (tất cả) |
Sống sót | 0 |
Chuyến bay 007 của Korean Air Lines (KAL007/KE007) là một chuyến bay của Korean Airlines (Hàn Quốc) bị máy bay đánh chặn Su-15 bắn hạ gần đảo Moneron, phía tây đảo Sakhalin, thuộc biển Nhật Bản vào thứ 5, ngày 1 tháng 9 năm 1983. Phi công của chiếc máy bay tiêm kích đánh chặn là thiếu tá Gennadi Osipovich. Toàn bộ 269 hành khách và phi hành đoàn bị giết, gồm Lawrence McDonald, nghị sĩ Nghị viện Hoa Kỳ.
Chiếc phi cơ đang trên đường từ New York đến Seoul qua Anchorage, Alaska khi nó bay qua không phận Xô Viết vào thời điểm Hoa Kỳ tiến hành các điệp vụ do thám. Ban đầu, phía Xô viết phủ nhận liên quan đến sự cố, nhưng sau đó đã thừa nhận, và cho rằng chiếc phi cơ trên đang trong một nhiệm vụ gián điệp. Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô cho rằng đó là một sự khiêu khích có chủ đích bởi Hoa Kỳ, để thử nghiệm sự chuẩn bị về mặt quân sự của Liên Xô, hoặc thậm chí là khiêu khích gây chiến. Hoa Kỳ buộc tội Liên Xô gây cản trở công việc tìm kiếm và cứu trợ. Quân đội Xô viết giữ kín các bằng chứng tìm kiếm được bởi Tổ chức Hàng không Dân dụng Quốc tế, tiêu biểu là hộp đen (được công bố 8 năm sau đó).
Sự kiện này là một trong những thời điểm căng thẳng nhất của Chiến tranh Lạnh và dẫn đến sự leo thang quan điểm chống cộng sản, đặc biệt là ở Hoa Kỳ. Quan điểm trái chiều về sự cố không bao giờ được đem ra giải quyết lại. Một số nhóm tiếp tục điều tra các báo cáo chính thức và tiếp tục đưa ra các giả thuyết. Vụ tiết lộ sau đó của bản ghi hành trình KAL007 và hộp đen bởi Liên bang Nga đã làm sáng tỏ một số thông tin.
Kết cục của sự cố, Hoa Kỳ thay đổi thủ tục theo dõi phi cơ khởi hành từ Alaska, trong khi giao diện của lái tự động dùng trong các chuyến bay được thiết kế an toàn và hiệu quả hơn.
Thông tin chuyến bay[sửa | sửa mã nguồn]Chiếc Boeing 747-230B bàn giao vào ngày 28 tháng 1 năm 1972 với số sêri CN 20559/186 và mã đăng ký là HL7442. Phi cơ này khởi hành từ cổng 15 của sân bay quốc tế John F. Kennedy, New York vào ngày 31 tháng 8 năm 1983 đi Seoul, 35 phút sau giờ khởi hành theo lịch là 23 giờ 50 giờ miền Đông (Bắc Mỹ) (3 giờ 50 giờ quốc tế. Chuyến bay mang 246 hành khách và 23 thành viên phi hành đoàn. sau khi nạp nhiên liệu tại sân bay quốc tế Ted Stevens Anchorage, máy bay do cơ trưởng Chun Byung-In lái, khởi hành tới Seoul vào 4 giờ Alaska ngày 31 tháng 8 năm 1983.
Phi hành đoàn có tỉ lệ cao bất thường với hành khách, khi có 6 thành viên thực tập trên máy bay. 12 hành khách ở khoang hạng nhất, trong khi bình thường hầu hết tất cả 24 ghế đều có chỗ; ở hạng thương gia gần như 80 ghế không có người ngồi. Có 22 trẻ em dưới 12 tuổi trên máy bay. Nghị sĩ Mỹ Larry McDonald từ Georgia, Hoa Kỳ, cũng là Chủ tịch thứ hai của nhóm chống Cộng bảo thủ John Birch Society có mặt trên chuyến bay. 130 hành khách khác cũng có kế hoạch tới các địa điểm khác như Tōkyō, Hồng Kông, Đài Bắc. Thượng nghĩ sĩ Jesse Helms của Bắc Carolina, thượng nghị sĩ Steven Symms của Idaho và đại biểu Carroll J. Hubband Jr của Kentucky trên chiếc KAL015 xuất phát 15 phút sau KAL007; họ dự định cùng McDonald tới Seoul để tham dự lễ kỉ niệm 30 năm Hiệp ước Phòng thủ chung Mỹ - Hàn. Cựu Tổng thống Nixon được cho là ngồi cạnh McDonald nhưng đã không đi, theo Thời báo New York và Cục Điện báo Xô viết.
AP-BLD, máy bay liên quan đến vụ tai nạn, ảnh chụp năm 2016 | |
Tai nạn | |
---|---|
Ngày | 22 tháng 5 năm 2020 |
Mô tả tai nạn | Rơi tiếp đất (vẫn đang điều tra) |
Địa điểm | Gần Sân bay quốc tế Jinnah, Karachi, Pakistan 24°54′42″B 67°11′16″ĐTọa độ: 24°54′42″B 67°11′16″Đ |
Máy bay | |
Dạng máy bay | Airbus A320-214[1] |
Hãng hàng không | Pakistan International Airlines |
Số chuyến bay IATA | PK8303 |
Số chuyến bay ICAO | PIA8303 |
Tín hiệu gọi | Pakistan 8303 |
Số đăng ký | AP-BLD |
Xuất phát | Sân bay quốc tế Allama Iqbal, Lahore, Pakistan |
Điểm đến | Sân bay quốc tế Jinnah, Karachi, Pakistan |
Số người | 99 |
Hành khách | 91[2] |
Phi hành đoàn | 8[3] |
Tử vong | 97 |
Bị thương | 2[4] |
Thương vong mặt đất | |
Bị thương mặt đất | 11 (đã xác nhận) |
Chuyến bay 8303 của hãng hàng không quốc tế Pakistan là chuyến bay nội địa có lịch trình từ sân bay quốc tế Allama Iqbal ở Lahore đến sân bay quốc tế Jinnah ở Karachi. Vào ngày 22 tháng 5 năm 2020, chiếc Airbus A320 bay chuyến 8303 đã bị rơi ở Model Colony, một khu dân cư đông dân ở thành phố Karachi, trong khi đang chuẩn bị hạ cánh xuống sân bay quốc tế Jinnah, đường băng cách đó chỉ vài km.[3] Có 91 hành khách trên máy bay[5][6][7] và 8 thành viên phi hành đoàn.[3] 97 người đã thiệt mạng do vụ tai nạn, tuy nhiên quan chức địa phương chưa cho biết con số thương vong dưới mặt đất.[8] Hai người sống sót đã được cứu thoát.[4]
Vị trí gần đúng của địa điểm gặp nạn: Sân bay quốc tế Jinnah được đánh dấu bằng vòng tròn màu xanh lá cây, Model Colony đánh dấu bằng hình tam giác màu đỏ.Vị trí của thành phố Karachi ở Sindh, Pakistan.Vị trí của Karachi ở châu Á.Xem tất cả |
Máy bay này là một chiếc Airbus A320-214,[1] được chế tạo năm 2004 và thuộc sở hữu của GE Capital Aviation Services. Nó đã thực hiện chuyến bay đầu tiên vào ngày 17 tháng 8 năm 2004 và được China Eastern Airlines thuê dưới đăng ký B-6017 trong khoảng thời gian từ tháng 9 năm 2004 đến tháng 6 năm 2014. Sau đó, nó được Hãng hàng không quốc tế Pakistan (PIA) thuê vào ngày 31 tháng 10 năm 2014, với đăng ký AP-BLD.[9][10][11] Nó được vận hành bởi động cơ CFM56-5B4/P,[12] được cài đặt gần đây nhất vào tháng 2 và tháng 5 năm 2019.[13] Thiết bị hạ cánh đã được lắp đặt vào tháng 10 năm 2014 và được bảo dưỡng liên tục và sẽ được thay thế vào tháng 10 năm 2024.[13]Bộ phận kỹ thuật của PIA đã báo cáo rằng việc kiểm tra bảo dưỡng định kỳ cuối cùng trên máy bay được tiến hành vào ngày 21 tháng 3 năm 2020, trong khi kiểm tra toàn diện nhất là thực hiện lần cuối vào ngày 19 tháng 10 năm 2019, trong đó không có lỗi được tìm thấy trong động cơ, thiết bị hạ cánh hoặc hệ thống điện tử hàng không của nó.[12][13] Từ ngày 22 tháng 3 đến ngày 7 tháng 5 năm 2020, chiếc máy bay vẫn bị đình chỉ bay do bối cảnh đại dịch COVID-19 toàn cầu. Từ ngày 7 tháng 5 trở đi, máy bay đã thực hiện sáu chuyến bay.[13] Cơ quan Hàng không Dân dụng đã tuyên bố máy bay phù hợp cho hoạt động bay cho đến ngày 5 tháng 11. Chiếc máy bay đã thực hiện một chuyến bay từ Muscat đến Lahore vào ngày trước khi xảy ra tai nạn.[12] Theo Airbus, máy bay đã thực hiện 47.124 giờ bay.[12][13][14]
Tai nạn[sửa | sửa mã nguồn]Chuyến bay được điều khiển bởi phi cơ trưởng Sajjad Gul,[15][16][17][18] cất cánh từ Lahore vào 1:00 chiều[19] đã gần chuẩn bị kết thúc hành trình bay 90 phút,[5] vào thời gian nó bị rơi vào khoảng 2:45 chiều giờ địa phương (09:45 UTC)[20][21] ở địa bàn Model Colony[9] khoảng 3 kilômét (1,9 dặm; 1,6 hải lý) từ sân bay.[22] Đôi cánh của máy bay được báo cáo là đang bốc cháy trong khoảnh khắc trước khi máy bay đâm vào nóc nhà.[4][15] Vụ tai nạn làm hư hại các tòa nhà trong khu vực,[3] một số trong đó bốc cháy.[23] Vụ tai nạn được camera CCTV ghi lại trên video.[24]
Phi công đã thực hiện một nỗ lực hạ cánh trên đường băng sân bay trước khi anh ta gặp phải một vấn đề kỹ thuật.[7][19] Anh đã mất điều khiển đài kiểm soát không lưu (ATC) dùng báo cáo các sự cố kỹ thuật về lỗi máy động cơ[20] hoặc các sự cố hạ cánh.[5] Ngay trước khi mất liên lạc, ATC nói với phi công rằng anh ta có thể sử dụng một trong hai đường băng của sân bay.[20][23] Theo Giám đốc điều hành của PIA, Arshad Malik, phi công nói với phòng điều khiển rằng có vấn đề về kỹ thuật và anh quyết định bay vòng quanh thay vì hạ cánh, mặc dù hai đường băng đã sẵn sàng hạ cánh.[4] Phi công báo cáo với bộ điều khiển, "chúng tôi đang quay trở lại, thưa ông, chúng tôi đã mất động cơ". Mười hai giây sau đó, ông đã đưa ra một mayday cảnh báo.[19][25][26] đó là thông tin liên lạc cuối cùng giữa phòng điều khiển và máy bay.[7][27]
Theo các quan chức của Cơ quan Hàng không Dân dụng Pakistan (CAA), các vấn đề đã phát sinh từ nỗ lực đầu tiên của máy bay khi hạ cánh, bắt đầu từ việc thiết bị hạ cánh không hoạt động.[13] Thiết bị vẫn nằm ở vị trí rút lại khi máy bay cố gắng hạ cánh lần đầu tiên. Dấu ma sát trên đường băng cho thấy đã có một số tiếp xúc mặt đất; tại mốc 1.400 mét (4.500 ft) của đường băng, động cơ bên trái của máy bay được cho là đã cào đường băng, trong khi ở mốc 1.700 mét (5.500 ft), động cơ bên phải cũng cào lên mặt đường băng. Khi hủy việc đáp để bay lên sau đó thực hiện thao tác đáp lần thứ hai, người ta tin rằng thiệt hại cho các động cơ là từ tiếp xúc đường băng này, dẫn đến hỏng động cơ giữa không trung. Chính điều này đã khiến máy bay không thể duy trì độ cao, khiến nó bị rơi khi đang quay trở lại lần hạ cánh thứ hai.[13] Các quan sát lưu ý rằng trong lần hạ cánh thứ hai, tuabin khí ram dự phòng của máy bay dường như đã được sử dụng, với mục đích là cung cấp điện cho các hệ thống điều khiển của máy bay khi cả hai động cơ đều hỏng.[13]
Các đường phố với nhiều ngõ hẹp trong khu vực rơi đã ngăn cản các dịch vụ cứu hộ.[5] Cơ quan truyền thông quân sự Pakistan ISPR báo cáo rằng các lực lượng đặc biệt của Quân đội Pakistan và Biệt đội Pakistan đã thiết lập một rào cản khu vực.[5][15] Đoạn video về hiện trường vụ tai nạn từ GEO TV cho thấy các đội cứu hộ khẩn cấp đang cố gắng tiếp cận hiện trường giữa đống đổ nát, những đám khói đen và ngọn lửa ở phía sau.[23]
Người dân cho biết, không có gì lạ khi máy bay bay ngang qua gần các tòa nhà trên mái nhà đến nỗi họ "cảm thấy [. ..] chúng tôi có thể chạm vào nó", do ở gần đường băng.[28] Faisal Edhi của Edhi Foundation cho biết ít nhất 25 ngôi nhà bị thiệt hại do vụ tai nạn.[15] Người phát ngôn của PIA Abdullah Hafiz Khan đã nói rằng 18 ngôi nhà đã bị phá hủy hoặc hư hỏng nặng.[29] Theo tuyên bố của nhân chứng do Reuters thu thập, chiếc máy bay đã bị rơi sau khi đâm vào một tòa tháp di động ở khu vực lân cận sân bay.[4]
Nạn nhân[sửa | sửa mã nguồn]Quốc tịch | Hành khách | Phi hành đoàn | Tất cả |
---|---|---|---|
Pakistan | 90 | 8 | 98 |
Mỹ | 1 | 0 | 1 |
Tất cả | 91 | 8 | 99 |
Hãng hàng không quốc tế Pakistan công bố chi tiết về bản kê khai chuyến bay cho thấy 91 hành khách (51 nam, 31 nữ và 9 trẻ em).[30] Số người chết được xác nhận là 97, không có ai trên mặt đất thiệt mạng.[29] Tất cả hành khách là công dân Pakistan ngoại trừ một người Mỹ.[31] Người mẫu và nữ diễn viên Zara Abid được báo cáo là một trong những hành khách của chuyến bay.[32][33] Năm sĩ quan của Quân đội Pakistan và một nhân viên Không quân Pakistan cũng nằm trong số các nạn nhân.[34][35]
Máy bay không được lấp đầy ghế ngồi do các yêu cầu về cách ly xã hội do Cơ quan Hàng không Dân dụng áp đặt do đại dịch COVID-19 đã buộc phải có ít nhất một chỗ trống giữa các hành khách.[36]
Meeran Yousaf, phát ngôn viên của Sở Y tế Sindh cho biết tám cư dân của Model Colony đã bị thương trong vụ tai nạn và thân thể hầu hết nạn nhân bị bỏng. Hầu hết những người bị thương là phụ nữ và trẻ em.[29] Faisal Edhi cho biết 25 - 30 người phải nhập viện, chủ yếu là do bị bỏng.[37]
Xét nghiệm DNA đang được sử dụng để xác định nạn nhân. Tính đến ngày 24 tháng 5, 19 đã được xác định.[4][38]
Hậu quả[sửa | sửa mã nguồn]Bộ trưởng Bộ Y tế và Phúc lợi Dân số Sindh tuyên bố tình trạng khẩn cấp cho các bệnh viện của thành phố Karachi, trong khi Thủ tướng Imran Khan đã ra lệnh huy động tất cả các nguồn lực có sẵn đến địa điểm gặp nạn, và lệnh cho người đứng đầu Không quân Pakistan.[4] Khan cũng công bố một cuộc điều tra,[39] trong khi PIA được báo cáo đã đóng cửa trang web của họ.[40] Tổng thống Arif Alvi đã gửi lời chia buồn "tới gia đình của người đã mất".[23] Các nhân vật công chúng trên khắp Pakistan bày tỏ nỗi buồn và sốc về vụ việc.[41] Nhiều nhà lãnh đạo quốc tế và người nổi tiếng cũng gửi lời chia buồn đến.[42][43]
Pakistan đã cho phép các chuyến bay nội địa nối lại, sau khi bị đình chỉ bởi đại dịch COVID-19 sáu ngày trước đó vào ngày 16 tháng Năm.[5][note 1] Bởi vì sự kiện này xảy ra trong những ngày cuối tháng Ramadan, nhiều người dự kiến sẽ đi du lịch để ăn mừng lễ Eid al-Fitr cùng gia đình.[20] Đại dịch đã tiếu tốn quá nhiều các nguồn lực y tế của Pakistan. Do đó, cứ một trong hai người sống sót được chuyển đến một bệnh viện công ở trung tâm thành phố thay vì các bệnh viện gần địa điểm gặp nạn.[40]
Chính phủ công bố một khoản bồi thường 10 lakh (1 triệu Rupi, khoảng 6.250 USD) cho mỗi gia đình của những người thiệt mạng, 5 lakh (500.000 Rupi, khoảng 3.125 USD) cho hai người sống sót.[45][46]
Điều tra[sửa | sửa mã nguồn]Airbus tuyên bố họ đang cung cấp hỗ trợ cho cuộc điều tra.[2][47][48] Sau vụ tai nạn, Bộ lưu chuyến bay đã được tìm thấy và bàn giao cho ban điều tra.[12]. Giới chức Pakistan cũng đã tìm được hộp đen của máy bay[49][50]. Một số cuộc điều tra cho rằng máy bay của Pakistan rơi do phi công mải bàn chuyện về đại dịch Covid-19.[51][52][53]
N772UA, chiếc máy bay liên quan, ảnh chụp năm 2012 | |
Sự cố | |
---|---|
Ngày | 20 tháng 2 năm 2021 |
Mô tả tai nạn | Động cơ bên phải của máy bay bị bốc cháy, khiến các mảnh vỡ rơi xuống Vùng đô thị Denver và buộc phải hạ cánh khẩn cấp; đang điều tra |
Địa điểm | Broomfield, Colorado, Hoa Kỳ |
Máy bay | |
Dạng máy bay | Boeing 777-200 |
Hãng hàng không | United Airlines |
Số chuyến bay IATA | UA328 |
Số chuyến bay ICAO | UAL328 |
Tín hiệu gọi | UNITED 328 |
Số đăng ký | N772UA |
Xuất phát | Sân bay quốc tế Denver, Denver, Colorado, Hoa Kỳ |
Điểm đến | Sân bay quốc tế Honolulu, Honolulu, Hawaii, Hoa Kỳ |
Số người | 241 |
Hành khách | 231 |
Phi hành đoàn | 10 |
Tử vong | 0 |
Bị thương | 0 |
Sống sót | 241 (tât cả) |
Chuyến bay 328 của United Airlines là một chuyến bay nội địa bay từ Denver đến Honolulu, Hoa Kỳ. Vào ngày 20 tháng 2 năm 2021, máy bay Boeing 777-200[1] có một động cơ đã bị hỏng hóc ngay sau khi cất cánh, dẫn đến các mảnh vỡ của máy bay rơi xuống Công viên Broomfield Commons và các khu vực xung quanh.[2][3][4][5][6] Máy bay đã hạ cánh an toàn mà không có người thương vong.[7] Vụ hỏng hóc của máy bay được ghi lại bằng camera hành trìnhvà các mảnh vỡ của máy bay rơi xuống (hay trên mặt đất) được chụp lại bằng camera của điện thoại.[8][9][10][11] Máy bay đã hạ cánh an toàn tại Đường băng 26 trên Sân bay quốc tế Denver.
Động cơ bị ảnh hưởng của máy bay là Pratt & Whitney kiểu PW4077 phản lực cánh quạt, một động cơ phổ biến cho máy bay Boeing 777 và các máy bay phản lực thân rộng khác.[12]
Mục lụcMáy bay[sửa | sửa mã nguồn]Máy bay Boeing 777-200, số đăng ký N772UA (c/n 26930/Line no.5).[13] Máy bay được sản xuất vào tháng 11 năm 1994[14] và được giao cho United Airlines vào tháng 9 năm 1995. Máy bay sử dụng động cơ Pratt & Whitney PW4077.[15]
Ban đầu chiếc máy bay này có tên gọi WA005, là một trong những chiếc máy bay Boeing 777-200 ban đầu được bay thử nghiệm trước khi đưa vào hoạt động.[14][16]
Máy bay liên quan khởi hành trước UA328 là chuyến bay UA2465 từ Sân bay quốc tế O'Hare (ORD), Chicago, lúc 9:37 sáng (CST) và hạ cánh lúc 10:50 sáng (MST).
Sự cố[sửa | sửa mã nguồn]Khi máy bay đang bay ở độ cao 13.000 foot (4.000 m) thì có một tiếng nổ ở động cơ bên phải. Điều này dẫn đến một số động cơ của máy bay bị rơi. Các phi công trên máy bay đã liên lạc với kiểm soát không lưu và sau đó máy bay đã hạ cánh an toàn xuống Đường băng 26 lúc 13:37 giờ địa phương. Không ai trên mặt đất hay trên máy bay bị thương.[17]
Hành khách đã được lên lại chuyến bay bằng một máy bay Boeing 777 khác (N773UA) là chuyến bay UA3025. N773UA trước đó cũng đã gặp sự cố động cơ không rõ nguyên nhân vào tháng 2 năm 2018 tại Thái Bình Dương trên đường đến Honolulu, mặc dù máy bay khởi hành từ San Francisco.[18]
Điều tra[sửa | sửa mã nguồn] Máy bay bị hỏng động cơ bên phảiBan An toàn Giao thông Vận tải Quốc gia (NTSB) đang điều tra vụ việc.[11] Một điều tra viên sống gần Denver đã báo cáo vụ việc cho các nhà điều tra. Ba điều tra viên khác từ văn phòng Denver của NTSB đang hỗ trợ. Sau khi kiểm tra, họ nhận thấy đầu vào và ống dẫn đã tách ra khỏi động cơ và hai cánh quạt của máy bay bị hư hỏng và một phần của lưỡi dao đã được nhúng vào vòng ngăn. Phần còn lại của các cánh quạt bị hỏng ở đầu.[19]
Vào ngày 22 tháng 2 năm 2021, Chủ tịch Ủy ban An toàn Giao thông Vận tải Quốc gia Robert Sumwalt đã thông báo rằng đối với cánh quạt bị hỏng là mỏi kim loại, theo đánh giá sơ bộ.[20][21] Tuy nhiên vân chưa rõ với các sự cố khác được cho là do mỏi kim loại trong cánh quạt máy bay của United Airlines vào tháng 2 năm 2018 và Japan Airlines vào tháng 12 năm 2020.[20]
EC-HFP, chiếc máy bay MD-82 của Spanair gặp nạn trong màu sơn Star Alliance ngày 15 tháng 7 năm 2008 | |
Sự kiện | |
---|---|
Ngày | 20 tháng 8 năm 2008 |
Mô tả tai nạn | Rơi khi cất cánh do lựa chọn không đúng cách |
Địa điểm | Sân bay Adolfo Suárez Madrid–Barajas, Madrid, Tây Ban Nha 40°31′48″B 003°34′13″TTọa độ: 40°31′48″B 003°34′13″T |
Dạng máy bay | McDonnell Douglas MD-82 |
Hãng hàng không | Spanair |
Số chuyến bay IATA | JK5022 |
Số chuyến bay ICAO | JKK5022 |
Tín hiệu gọi | SPANAIR 5022 |
Số đăng ký | EC-HFP[1] |
Xuất phát | Sân bay quốc tế Barcelona–El Prat Josep Tarradellas, Catalunya, Tây Ban Nha |
Chặng dừng | Sân bay Adolfo Suárez Madrid–Barajas, Madrid, Tây Ban Nha |
Điểm đến | Sân bay Gran Canaria, Tây Ban Nha |
Hành khách | 166 |
Phi hành đoàn | 6 |
Tử vong | 154 |
Sống sót | 18 |
Chuyến bay 5022 của Spanair (JK5022/JKK5022) là một chuyến bay bằng máy bay McDonnell DouglasMD-82, đăng ký là EC-HFP, đã rơi ngay sau khi cất cánh từ đường băng 36L của Sân bay Barajas vào ngày 20 tháng 8 năm 2008. Đây là chuyến bay từ Sân bay Barajas ở Madrid đến Sân bay Gran Canaria ở Gran Canaria, Tây Ban Nha. Thời gian xảy ra tai nạn là 14:45 giờ địa phương. Đây là tai nạn thảm khốc nhất của hãng Spanair (thuộc SAS Group) trong 20 năm lịch sử công ty. Đây là tai nạn chết người thứ 14 và là tai nạn thứ 24 có liên quan đến máy bay dòng MD-80. Vụ rơi máy bay này là tai nạn hàng không thảm khốc nhất Tây Ban Nha trong 25 năm.[2] Vụ rơi này là thảm họa chuyến bay tồi tệ nhất ở Tây Âu kể từ vụ chuyến bay 522 của Helios Airways tại Hy Lạp. Người ta tin rằng tổng cộng có 153 người thiệt mạng, trong đó có sáu người chết trên đường chuyến tới bệnh viện và 1 người chết khi trải qua 1 đêm ở bệnh viện.[3]
Lộ trìnhChuyến bay JK5022 của hãng Spanair - dự tính bay tới Las Palmas thuộc nhóm đảo Canaria giữa cao điểm của mùa nghỉ Hè ở châu Âu - vừa mới rời khỏi mặt đất thì đổi hướng về phía bên phải, rớt và vỡ thành từng mảnh.
Phi cơ Boeing phát nổ, bốc cháyChiếc phi cơ trên đường hướng về Quần đảo Canaria xảy ra va chạm, bốc cháy và nổ tung thành ngàn mảnh trong khi đang cất cánh từ phi trường Barajas ở Madrid, làm thiệt mạng 154 hành khách. Chỉ có 18 người còn sống sót. Chuyến bay bị nạn cất cánh trễ một tiếng do có trục trặc về kỹ thuật. Nhưng sau cùng thì nó cũng từ từ rời mặt đất, nhưng khi vừa đến cuối đường băng trong phi trường, xảy ra tiếng va chạm và phi cơ bùng nổ. Cảnh sát nói thi thể các nạn nhân còn nóng tới nổi cảnh sát không thể chạm tay vào được. Các mảnh vỡ tan vụn tới nổi không còn nhận dạng ra được đó là các mảnh vỡ của một phi cơ. Những cột khói bốc lên cao ngút. Thủ tướng Tây Ban Nha vội vã bay về Madrid, bỏ dỡ giữa chừng kỳ nghỉ mát ở miền Nam Tây Ban Nha. Theo đại diện của hãng hàng không Spanair, phi cơ lúc đó đang chở 172 người gồm 162 hành khách và 10 phi hành đoàn. Hàng chục xe cứu thương đổ xô tới địa điểm giữa lúc các cột khói bốc lên từ xác chiếc máy bay.
Máy bayĐây là một chiếc Boeing MD-82. Người phát ngôn của hãng Boeing, ông Jim Proulx, nói công ty sẽ gởi một đại diện đến giúp điều tra nguyên nhân vụ va chạm ngay lập tức nếu chính quyền Tây Ban Nha yêu cầu.
Chiếc MD-82 có 15 tuổi đời, là một loại phi cơ thuộc nhóm Boeing MD-80 do hãng McDonnell Douglas sản xuất. Vào đầu năm 2008, hãng American Airlines phải hủy bỏ 3.000 chuyến bay sau khi chính phủ Hoa Kỳ yêu cầu hãng này hạ cánh toàn bộ các phi cơ thuộc nhóm MD-80 để kiểm tra kỹ thuật. Boeing mua lại McDonnell Douglas vào năm 1997, và ngừng sản xuất toàn bộ các loại MD-80 từ năm 1999.
Lịch sửTai họa gây chết chóc nhiều nhất trong lịch sử hàng không xảy ra tại Tây Ban Nha vào năm 1977, hậu quả của một vụ đụng nhau trên phi đạo giữa hai chiếc Boeing 747 chở đầy người trên quần đảo Canaria. Tổng cộng 583 người thiệt mạng. Vào tháng 11 năm 1983, một chiếc Boeing 747 của hãng hàng không Colombia Aviancarớt gần Madrid khi máy bay chuẩn bị hạ cánh, giết chết 181 người.
Kênh truyền hình"Deadly Delay" (tạm dịch: "Sự chậm trễ chết chóc), một tập phim năm 2016 của Mayday (Air Crash Investigation), đã đưa tin về cuộc điều tra vụ tai nạn.PK-GAG, một chiếc Airbus A300 của Garuda tương tự chiếc gặp tai nạn | |
Tai nạn | |
---|---|
Ngày | 26 tháng 9 năm 1997 |
Mô tả tai nạn | Điều khiển chuyến bay vào địa hình do lỗi phi công/ATC, lỗi GPWS |
Địa điểm | Một khu rừng gần Pancur Batu, Deli Serdang, Bắc Sumatra, Indonesia 03°15′53″B 098°40′48″ĐTọa độ: 03°15′53″B 098°40′48″Đ |
Máy bay | |
Dạng máy bay | Airbus A300B4-200 |
Hãng hàng không | Garuda Indonesia |
Số chuyến bay IATA | GA152 |
Số chuyến bay ICAO | GIA152 |
Tín hiệu gọi | INDONESIA 152 |
Số đăng ký | PK-GAI |
Xuất phát | Sân bay quốc tế Soekarno-Hatta, Jakarta, Indonesia |
Điểm đến | Sân bay quốc tế Polonia, Medan, Bắc Sumatra, Indonesia |
Hành khách | 222 |
Phi hành đoàn | 12 |
Tử vong | 234 (tất cả) |
Sống sót | 0 |
Chuyến bay 152 của Garuda Indonesia (GA152/GIA152) là chuyến bay chở khách nội địa Indonesia theo lịch trình từ sân bay quốc tế Soekarno-Hatta ở Jakarta đến sân bay quốc tế Polonia ở Medan, Bắc Sumatra, do Garuda Indonesia khai thác sử dụng máy bay Airbus A300B4-200. Vào thứ 6, ngày 26 tháng 9 năm 1997, chuyến bay 152, đang tiếp cận sân bay quốc tế Polonia, đã đâm vào một khu rừng cách Medan 30 dặm (tức 48km) trong tầm nhìn thấp do khói mù Đông Nam Á 1997. Với 234 trường hợp tử vong, đây là thảm họa hàng không tồi tệ nhất trong lịch sử Indonesia, đứng trước chuyến bay 610 của Lion Air, rơi xuống biển Java ngày 29 tháng 10 năm 2018 làm 189 người thiệt mạng.
Mục lụcMáy bay[sửa | sửa mã nguồn]Airbus A300B4-200 (đăng ký PK-GAI), thực hiện chuyến bay đầu tiên vào ngày 6 tháng 10 năm 1982 và được giao cho Garuda vào ngày 16 tháng 11 năm 1982. Chiếc A300B4 này là một loại được chỉnh sửa cho 2 phi công và không cần đến kỹ sư máy bay.
Tai nạn[sửa | sửa mã nguồn]Khoảng 13 giờ chiều, các kiểm soát viên không lưu ở Medan đã cho chuyến bay 152 cho cách tiếp cận sân bay Polonia, vào đường băng 05 từ tiêu đề hiện tại là 316 độ. Cơ trưởng Rahmo Wiyogo (42 tuổi), một phi công với hơn 20 năm kinh nghiệm cho hãng Garuda và hơn 12.000 giờ bay, cơ phó Tata Zuwaldi, một cựu kỹ sư máy bay mới được nâng cấp lên phi công.
2 phút trước khi va chạm, phi hành đoàn được yêu cầu rẽ trái, tới 215 độ và hạ xuống 2000ft. 13 rưỡi chiều, ATC Medan chỉ đạo chuyến bay rẽ phải về hướng 046 để hạ cánh xuống đường băng 05, và yêu cầu phi hành đoàn báo cáo hướng đi của máy bay. Các kiểm soát viên không lưu sau đó trở nên bối rối không biết họ đang nói chuyện với máy bay nào, vì một chuyến bay khác là "Chuyến bay 152 của Merpati Nusantara Airlines" cũng ở trong khu vực vào thời điểm đó.
Trở lại GIA152, không có chế độ xem cập nhật liên tục về hướng của chuyến bay, ATC nghĩ rằng máy bay đang tiếp tục rẽ trái, khi nó thực sự rẽ phải và vào địa hình cao. Trong thời gian này, GIA152 hạ xuống 2.000ft do cơ trưởng Wiyogo nhập sai độ cao 1500ft. Các phi công đã không nhận thấy điều này do tầm nhìn kém từ khói mù Đông Nam Á 1997. Ngay trước khi kết thúc, máy ghi âm buồng lái đã phát âm thanh cánh phải máy bay đập vào cây, sau đó là tiếng la hét từ các phi công, họ hét lên bằng tiếng Ả Rập: "Ahhhhhhh, Allahu Akbar !" (tạm dịch: Thượng đế vĩ đại). Máy bay đã rơi xuống khu rừng lúc 13:34 chiều, giết chết tất cả 234 người trên máy bay.
Hành khách[sửa | sửa mã nguồn]
Các hành khách chủ yếu là người Indonesia, với 6 người Nhật, 4 người Đức, 3 người Đài Loan, 2 người Mỹ, 2 người Anh, 2 người Canada, 1 người Úc, 1 người Bỉ, 1 người Hà Lan, 1 người Pháp, 1 người Ý, 1 người Malaysia và 1 người Thụy Điển.
Quốc gia | Hành khách | Phi hành đoàn | Tất cả |
---|---|---|---|
Indonesia | 198 | 12 | 210 |
Nhật Bản | 6 | 0 | 6 |
Đức | 4 | 0 | 4 |
Đài Loan | 3 | 0 | 3 |
Canada | 2 | 0 | 2 |
Hoa Kỳ | 2 | 0 | 2 |
Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland | 2 | 0 | 2 |
Pháp | 1 | 0 | 1 |
Ý | 1 | 0 | 1 |
Malaysia | 1 | 0 | 1 |
Hà Lan | 1 | 0 | 1 |
Úc | 1 | 0 | 1 |
Thụy Điển | 1 | 0 | 1 |
Bỉ | 1 | 0 | 1 |
Tất cả | 222 | 12 | 234 |
48 thi thể sau vụ tai nạn không bao giờ được xác định danh tính và được chôn cất trong một ngôi mộ tập thể trong một nghĩa trang bên ngoài sân bay Polonia của Polan, nơi 61 nạn nhân trong vụ tai nạn Garuda Fokker năm 1979 cũng chôn cất ngay tại đó. 186 thi thể còn lại đã được xác định và trao trả cho gia đình để họ chôn cất tư nhân.
Hành khách đáng chú ý[sửa | sửa mã nguồn]Một trong những hành khách thiệt mạng trong vụ tai nạn là doanh nhân người Singapore Yanto Tonoto (1955-1997), em trai của Sukanto Tanoto.
Về sau[sửa | sửa mã nguồn]Sau vụ tai nạn, Garuda vẫn sử dụng số hiệu 152, nhưng sử dụng trên tuyến Jakarta - Bantam do máy bay Boeing 737-800 khai thác.
Đội máy bay ATR 72-600 của Garuda sử dụng số đăng ký tương tự như đội máy bay A300 trước đây của hãng, nghĩa là PK-GAI đăng ký đã được chuyển cho ATR 72-600 hiện đang hoạt động.
Một chiếc Airbus A321neo của VJ tương tự như chiếc máy bay gặp sự cố | |
Tai nạn hàng không | |
---|---|
Ngày | 29 tháng 11 năm 2018 |
Mô tả tai nạn | Rơi bánh trước sau khi hạ cánh |
Địa điểm | Sân bay Buôn Ma Thuột, TP. Buôn Ma Thuột, Đắk Lắk |
Máy bay | |
Dạng máy bay | Airbus A321-271N |
Hãng hàng không | Vietjet Air |
Số chuyến bay IATA | VJ356 |
Số chuyến bay ICAO | VJC356 |
Tín hiệu gọi | VIETJETAIR 356 |
Số đăng ký | VN-A653 |
Xuất phát | Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất, quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh |
Điểm đến | Sân bay Buôn Ma Thuột, TP. Buôn Ma Thuột, Đắk Lắk |
Hành khách | 200 |
Phi hành đoàn | 7 |
Tử vong | 0 |
Bị thương | 6 |
Sống sót | 207 (tất cả) |
Chuyến bay 356 của Vietjet Air (VJ356/VJC356) là một chuyến bay nội địa thường xuyên từ sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất đến sân bay Buôn Ma Thuột, đã gặp phải sự cố sau khi hạ cánh và đang chạy đà trên đường băng. Toàn bộ 207 hành khách và phi hành đoàn an toàn, 6 hành khách bị thương.[1] Sự cố xảy ra vào 23 giờ 03 phút ngày 29 tháng 11 năm 2018.[2] Ngày hôm sau, 30 tháng 11, hãng mới thông báo sự cố này. Theo Cục Hàng không Việt Nam, 2 bánh trước của máy bay đã bị mất trong quá trình hạ cánh, máy bay đã dừng lại an toàn tại sân bay Buôn Ma Thuột.[3]
Chuyến bay số hiệu VJ356 của Vietjet Air với chuyến của máy bay VN-A653 mới tiếp nhận 2 tuần trước và mới khai thác được 8 chặng bay trong ngày 29-11 thì gặp sự cố ở Buôn Ma Thuột.[4] Ông Nguyễn Chánh Duy, Giám đốc Cảng hàng không Buôn Ma Thuột cho biết, sân bay Buôn Ma Thuột đã phải đóng cửa và tạm ngừng khai thác các chuyến bay đến Cảng hàng không này sau sự cố máy bay Vietjet Air.[5] nhỏ|Chiếc A321neo trong vụ tai nạn, ảnh chụp phần càng máy bay chỉ 2 tuần trước khi vụ việc xảy ra