Việt Nam đẹp nhất có tên bác Hồ.
Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấmRượu hồng đào chưa nhấm đã say.
Ca dao tục ngữ hay về quê hương đất nước, con người
1.
Nước non ai vẽ nên tranh họa đồ
Cố đô rồi lại tân đô
Ngàn năm văn vật bây giờ là đây
Thăng Long là trọng địa của nước ta được hưng khởi vào thời Lý Thái Tổ năm 1010, xưa gọi là kinh đô, cố đô...Ngày nay được gọi là Thủ đô Hà Nội, nơi phát triển đất nước, đưa đất nước vươn tầm với thế giới. Vạn vật là truyền thống văn hóa biểu hiện ở nhiều nhân tài và nhiều di tích lịch sử, công trình, hiện vật có giá trị nghệ thuật và lịch sử.
2.
Xem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn
Đài Nghiên, Tháp Bút chưa mòn
Hỏi ai gây dựng nên non nước này?
Câu ca dao nói về những địa danh nổi tiếng ở Hà Nội như là Kiếm Hồ, Cầu Thê Húc, chùa Ngọc Sơn, Đài Nghiên, Tháp Bút
3.
Tiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương
Mịt mù khói tỏa ngàn sương
Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ
Bài thơ cho thấy được phong cảnh Hồ Tây giữa lòng Hà Nội rất nên thơ, ẩn chứa biết bao lịch sử như một bức tranh sinh động
4.
Gà Thọ Xương đã gáy, chim trên nguồn đã kêu
Câu ca dao lột tả được hình ảnh thắng cảnh nên thơ, hữu tình, diệu kỳ đối với con người
5.
Có sông Tô Lịch uốn quanh xóm làng
Bên bờ vải nhãn hai hàng
Dưới sông cá lội từng đàn tung tăng
Ca dao nói về hình ảnh những con sông nổi tiếng uốn lượn quanh xóm làng Sông Tô Lịchlà một con sông nhỏ, chảy trong địa phận thủ đôHà Nội.
6.
Đằng đông có miếu, đằng tây có chùa
Giữa chợ lại có đền thờ
Dưới sông nước chảy đò đưa dập dìu
Đây là nét văn hóa truyền thống đậm đà bản sắc dân tộc, thể hiện thuần phong mỹ tục của dân Việt Nam, phục hiện lại nếp sinh hoạt truyền thống.
7.
Có trăng giữa tháng, có Chùa quanh năm.
Chuông hôm, gió sớm, trăng rằm,
Chỉ thanh đạm thế âm thầm thế thôi.
Bài thơ bài về quê hương của cô gái 4 mùa đều có gió, có trăng, chó chùa thể hiện sự thanh bình, bình yên nơi làng quê.
8.
Có hồ Ba Bể, có nàng áo xanh.
Các Tỉnh miền Bắc đều thừa hưởng di sản thiên nhiên ban tặng, những con sông, suối, hồ, đã lột tả hết sự phong phú đa dạng của thiên nhiên ở Bắc Cạn.
9.
Làm ơn gặp khách thập phương hỏi giùm
Mớ rau sắng, quả mơ non
Mơ chua sắng ngọt, biết còn thương chăng?
Chùa Hương – Động Hương Tích, phong cảnh thiên nhiên đẹp sắc sảo được chúa Trịnh Sâm khắc 5 chữ:“Nam thiên đệ nhất động”. Hành trình vào Động Hương Tích, từ Bến Đục sang Bến Trong, chùa Thiên Trù chập chùng giữa rừng núi bao la. Không chỉ là một thiên động đệ nhất, mà còn có lễ hội, những sản vật địa phương nổi tiếng như rau sắng, quả mơ, hồng trà, củ mài...
10.
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh.
Đây là những hình ảnh về các địa danh nổi tiểng ở vùng đất, nơi tậng cùng miền biên giới Lạng Sơn.
11.
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ.
12.
Cách một trái núi với ba quãng đồng.
Ai ơi đứng mà lại trông,
Kìa núi Thành Lạng kìa sông Tam Cờ.
13.
Có khoai Trà Đỏa, có sông Thu Bồn
Quảng Nam là đất quê mình
Núi, đồng, sông, biển rành rành từ đâu
Bắc Thừa Thiên giáp Hải Vân
Nam thì Quảng Ngãi, giáp gần núi Phong.
Tây thì giáp đến sông Buông,
Rừng cao rừng thấp mấy tầng mây xanh.
Đông thì biển rộng thênh thang,
Đất đai trăm dặm rành rành như ghi.
14.
Đất Hương Cần ngọt quýt thơm cam.
15.
Nhớ Hương Giang gió mát, nhớ Ngự Bình trăng thanh.
16.
Có đầm Thị Nại, có cù lao xanh.
Em về Bình Định cùng anh.
Được ăn bí đỏ nấu canh nước dừa
Hình ảnh núi Vọng Phụ như nói lên tình cảm sắc son thủy chung của người phụ nữ Việt Nam, luôn chịu thương, chịu khó vì mái ấm gia đình.
17.
Nước trong gạo trắng dễ bề làm ăn.
18.
Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về.
19.
Cá tôm sẳn bắt, lúa trời sẳn ăn.
20.
Ai về xứ Bạc thong dong cuộc đời.
21.
Dòng Cửu Long xuôi chảy dịu dàng.
Ai về Mỹ Thuận, Tiền Giang,
Có thương nhớ gã đánh đàn năm xưa?
22.
Nơi chợ Mõ Cày có kẹo nổi danh.
Kẹo Mõ Cày vừa thơm vừa béo,
Gái Mõ Cày vừa khéo vừa ngoan.
Anh đây muốn hỏi thiệt nàng,
Là trai Thạnh Phú cưới nàng được chăng?
23.
Ghé ăn bánh gỏi Sóc Trăng, Bãi Xàu
Mắm nêm, chuối chát, khế, rau,
Tôm càng Đại Ngãi cặp vào khó quên!
24.
Bến Tre một nửa, nửa cầu Tiền Giang
Ai về sông nước Hậu Giang
Ghé thăm xứ sở bạt ngàn sản nông
25.
Ở giữa mây trắng, chung quanh mây vàng
Ước gì anh lấy được nàng
Để anh mua gạch Bát Tràng về xây
Xây dọc rồi lại xây ngang
Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân.
26.
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương.
Hai câu lục bát có âm điệu nhẹ nhàng, diễn tả một tình cảm đẹp: tình thương nhớ quê nhà. Giọng thơ cũng thật bồi hồi, bâng khuâng. Điệp từ nhớ và điệp ngữ nhớ ai chính là thủ pháp tạo nên giọng thơ ấy. Cái hay, cái đậm đà của bài ca dao là nhớ hương quê, nhớ cô thôn nữ từng hẹn ước đã làm cho nỗi nhớ quê nhà thêm thiết tha, sâu nặng.
27.
Ta về ta tắm ao taDù trong dù đục ao nhà vẫn hơn.
Câu ca dao muốn mượn cái hình thức đơn giản “ao ta” để gửi gắm tình yêu quê hương sâu nặng và một triết lí sống tự do, tự chủ và tự tin vào chính bản thân mình. Tất cả những gì của mình cũng đều đáng quý, đáng trân trọng.
Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn
Cánh cò bay lả dập dờn
Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều
Quê hương biết mấy thân yêu
Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau
Mặt người vất vả in sâu
Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn.
~Học tốt~
Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương
Mịt mù khói tỏa ngàn sương
Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ.
Làng tôi có lũy tre xanh
Có sông Tô Lịch uốn quanh xóm làng
Bên bờ vải nhãn hai hàng
Dưới sông cá lội từng đàn tung tăng.
Mải đi buôn bán chẳng về thăm em.
Cái Răng, Ba Láng, Vàm Xáng, Xà No,Anh có thương em, xin sắm một con đò, Để em qua lại mua cò gởi thơ.
Cái Răng, Ba Láng, Vàm Xáng, Phong Điền,Anh có thương em, cho bạc cho tiền,Đừng cho lúa gạo xóm giềng cười chê.Con trai trong Quảng ra thi,Thấy con gái Huế chân đi không đành.
Cúc mọc bờ ao kêu bằng cúc thủy,Chợ Sài Gòn xa, chợ Mỹ cũng xa.Viết thư thăm hết mọi nhà,Trước thăm phụ mẫu sau là thăm em.
Chỉ điều xe tám, đậu tư,Anh đi Gia Định thư từ cho em.
Chị Hươu đi chợ Đồng NaiBước qua Bến Nghé ngồi nhai thịt bò.
Chợ Sài Gòn cẩn đáChợ Rạch Giá cẩn xi măngGiã em xứ sở vuông trònAnh về xứ sở không còn ra vô.
Dù ai đi ngược về xuôiNhớ ngày giỗ Tổ mùng mười tháng ba
Dù ai buôn bán gần xaNhớ ngày giỗ tổ tháng ba mùng mười
Đường vô xứ Huế quanh quanhNon xanh nước biếc như tranh họa đồ.
Đồng Đăng có phố Kỳ LừaCó nàng Tô Thị có chùa Tam Thanh.
Đứng bên ni đồng, ngó bên tê đồng, mênh mông bát ngát,Đứng bên tê đồng, ngó bên ni đồng, bát ngát mênh mông. Thân em như chẽn lúa đòng đòng, Phất phơ dưới ngọn nắng hồng ban mai.
Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm,Rượu Hồng Đào chưa nhấm đã say.
Gió đưa cành trúc la đàTiếng chuông Trấn Vũ, canh gà Thọ Xương.
Khen ai khéo như họa đồ,Trước sông Nhị Thủy, sau hồ Hoàn Gươm
Lục tỉnh có hạt Ba Xuyên,Bạc Liêu chữ đặt, bình yên dân rày.
Mậu Thìn vốn thiệt năm nay,Một ngàn hai tám, tiếng rày nổi vang.
Phong Thạnh vốn thiệt tên làng,Giá Rai là quận, chợ làng kêu chung.
Anh em Mười Chức công khùng,Bị tranh điền thổ, rùng rùng thác oan...
Lênh đênh ba mũi thuyền kề,Thuyền ra Kẻ Chợ, thuyền về sông Dâu.
Làng tôi có lũy tre xanh,Có sông Tô Lịch uốn quanh xóm làng.
Bên bờ vải nhãn hai hàng,Dưới sông cá lội từng đàn tung tăng.
Mẹ bồng con ra ngồi ái Tử hinhGái trông chồng đứng núi Vọng Phu
Bao giờ nguyệt xế, trăng lu tinhNghe con chim kêu mùa hạ, biết mấy thu gặp chàng.
Muốn ăn bánh ít lá gaiLấy chồng Bình Định cho dài đường đi...
Muối khô ở Gảnh mặn nồng thomGiồng Trôm, Phong Nẫm dưa đồng giăng giăng.
Nam Kì sáu tỉnh em ơi,Cửu Long chín ngọn cùng khơi một nguồn.
Sông Hương nước chảy trong luôn,Núi Ngự danh tiếng cả muôn dặm ngoài.
Nhà Bè nước chảy chia hai,Ai về Gia Định, Đồng Nai thì về.
Ngày xuân cái én xôn xao,Con công cái bán ra vào chùa Hương
Chim đón lối, vượn đưa đường,Nam mô đức Phật bốn phương chùa này.
Ngọ Môn năm cửa chín lầu,Cột cờ ba bậc, Phú Văn Lâu hai tầng.
Những người mà xấu như ma,Uống nước chùa Hà lại đẹp như tiên.
Nhiễu điều phủ lấy giá gương,Người trong một nước phải thương nhau cùng
Ở đâu năm cửa, nàng ơi!Sông nào sáu khúc nước chảy xuôi một dòng?
Sông nào bên đục bên trong?Núi nào thắt cổ bồng mà có thánh sinh?
Đền nào thiêng nhất xứ Thanh?Ở đâu mà lại có thành tiên xây?
Ở đâu là chín tầng mây?Ở đâu lắm nước, ở đâu nhiều vàng?
Chùa nào mà lại có hang?Ở đâu lắm gỗ thời nàng biết không?
Ai mà xin lấy túi đồng?Ở đâu lại có con sông Ngân Hà?
Nước nào dệt gấm thêu hoa?Ai mà sinh ra cửa, sinh nhà, nàng ơi?
Kìa ai đội đá vá trời?Kìa ai trị thủy cho đời bình yên
Anh hỏi em trong bấy nhiêu lời?Xin em giảng rõ từng nơi từng người.
Thành Hà nội năm cửa, chàng ơi!Sông Lục Đầu sáu khúc nước chảy xuôi một dòng.
Nước sông Thương bên đục bên trong,Núi đức thánh Tản thắt cổ bồng mà lại có thánh sinh.
Đền Sòng thiêng nhất xứ Thanh,Ở trên tỉnh Lạng, có thành tiên xây.
Trên trời có chín từng mây,Dưới sông lắm nước, núi nay lắm vàng.
Chùa Hương Tích mà lại ở hang;Trên rừng lắm gỗ thời chàng biết không?
Ông Nguyễn Minh Không xin được túi đồng,Trên trời lại có con sông Ngân Hà.
Nước Tàu dệt gấm thêu hoa;Ông Hữu Sào sinh ra cửa, ra nhà, chồng ơi!
Bà Nữ-Oa đội đá vá trời;Vua Đại Vũ trị thủy cho đời bình yên
Anh hỏi em trong bấy nhiêu lời,Em xin giảng rõ từng nơi nhiều người
Quảng Nam có núi Ngũ Hành,Có sông Chợ Củi, có thành Đồng Dương.
Quảng Nam nổi tiếng bòn bonChả viên Bình Định vừa ngon vừa lành
Chín mùi da vẫn còn tươiMùi thơm cơm nếp, vị thanh đường phèn.
Rau đắng nấu với cá trêAi đến đất Mũi thì "mê" không về!
Rủ nhau xem cảnh Kiếm HồXem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn
Đài Nghiêng, Tháp Bút chưa mònHỏi ai gây dựng nên non nước này?
Sông Tô nước chảy quanh co,Cầu Đông sương sớm, quán Giò trăng khuya.
Buồn tình vừa lúc phân chia,Tiếng ai như đã bên kia hẹn hò.
Sông Đồng Nai nước trong lại mátĐường Hiệp Hòa lắm cát dễ điGái Hiệp Hòa xinh như hoa thiên lýTrai Hiệp Hòa chí khí hiên ngang. Trên trời có đám mây xanhỞ giữa mây trắng, chung quanh mây vàng
Ước gì anh lấy được nàngĐể anh mua gạch Bát Tràng về xây
Xây dọc rồi lại xây ngangXây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân.
Tiếng đồn chợ xổm nhiều khoaiĐất đỏ nhiều bắp, La Hai nhiều đường.
Trầu Bà Điểm xẻ ra nửa láThuốc Gò Vấp hút đã một hơi
Buồn tình gá nghĩa mà chơiHay là anh quyết ở đời với em?
Em nào có dối lòng emHọa chi vô đới em chăng được nhờ?
U Minh, Rạch Giá thị hóa Sơn TrườngDưới sông sấu lội, trên rừng cọp đua.
Ước gì anh lấy được nàng,Để anh mua gạch Bát Tràng về xây
Vịt nằm bờ mía rỉa lôngThấy cảnh thương chồng đi núi Hà Tiên
Xem kìa Yên Thái như kia,Giếng sâu chín trượng, nước thì trong xanh.
Đầu chợ Bưởi điếm cầm canh,Người đi kẻ lại như tranh họa đồ.
Cổng chợ có miếu vua chaĐường cái chính xứ lên chùa Thiên Niên...
Yên Bình với bóng tre xanhTre tỏa bóng mát cho em vui đùa.