em ko biết?idk?
vay giup toi caunay voi 1+1-9
1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+11+1+1+
Mình sẽ :
Giúp đỡ cô bé
em ko biết?idk?
vay giup toi caunay voi 1+1-9
1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+1+11+1+1+
Mình sẽ :
Giúp đỡ cô bé
Theo em, vì sao khách đi đường hoàn toàn lãnh đạm trước tình cảnh đáng thương của cô bé bán diêm? Nếu là 1 người qua đường lúc đó, em sẽ làm gì?
"thực tế đã thay thế cho mộng tưởng; chẳng có bàn ăn thịnh soạn nào cả, mà chỉ có phố xá vắng teo, lạnh buốt, tuyết phủ trắng xóa, gió bấc vi vu mà mấy người khách qua đường quần áo ấp áp vội vã đi đến những nơi hẹn hò, hoàn toàn lãnh đạm với cảnh nghèo khổ của em bé bán diêm"
tìm từ mượn trong đoạn trích này
1 . chuyện " cô bé bán diêm " được bằng lời của người kể chuyện theo ngôi thứ mấy ?
2 . cô bé bán diêm phải ở ngoài đường phố trong 1 đêm như thế nào ? Vì sao cô bé không dám trở về nhà ?
3 . Nêu các chi tiết miêu tả ngoại hình của cô bé bán diêm .Những chi tiết đó giúp em hình dung như thế nào về cuộc sông của nhân vật ?
cô bế bán diêm
1.truyện cô bé bán được kể bằng lời của người kể chuyện ngôi thứ mấy?
2.cô bé bán diêm phải ở ngoài đường phố trong một đêm như thế nào?vì sao cô bé không dám trở về nhà ?
Bài tập 1: Tìm chủ ngữ là cụm danh từ trong những câu sau:
c) Nhưng trời giá rét quá, khách qua đường đều rảo bước rất nhanh, chẳng có ai đoái hoài đến lời chào hàng của em. (Cô bé bán diêm)
Là người chứng kiến cảnh cô bé bán diêm trong đêm giao thừa, em hãy kể lại câu chuyện Cô bé bán diêm của An-đéc-xen
Văn bản cô bé bán diêm đã để lại trong lòng em bài học sâu sắc về tình yêu thương con người. Bằng một đọn văn ngắn ( 10 câu) trình bày suy nghĩ của em về tình yêu thương trong cuộc sống?
Bàn tay yêu thương
Trong một tiết dạy vẽ, cô giáo bảo các em học sinh lớp 1 vẽ về điều gì làm các em thích nhất trong đời. Cô giáo thầm nghĩ: "Rồi các em cũng lại vẽ những gói quà, những ly kem hoặc những món đồ chơi, quyển truyện tranh". Thế nhưng cô đã hoàn toàn ngạc nhiên trước một bức tranh lạ của một em học sinh tên là Đắc-gờ-lớt: bức tranh vẽ một bàn tay. Nhưng đây là bàn tay của ai? Cả lớp bị lôi cuốn bởi một hình ảnh đầy biểu tượng này. Một em phán đoán: "Đó là bàn tay của bác nông dân". Một em khác cự lại: "Bàn tay thon thả thế này phải là bàn tay của một bác sĩ phẫu thuật....". Cô giáo đợi cả lớp bớt xôn xao dần rồi mới hỏi tác giả. Đắc-gờ-lớt cười ngượng nghịu:
"Thưa cô, đó là bàn tay của cô ạ!".
Cô giáo ngẩn ngơ. Cô nhớ lại những phút ra chơi thường dùng bàn tay để dắt Đắc-gờ-lớt ra sân, bởi em là một cô bé khuyết tật, khuôn mặt không được xinh xắn như những đứa trẻ khác, gia cảnh từ lâu lâm vào tình cảnh ngặt nghèo. Cô chợt hiểu ra rằng tuy cô vẫn làm điều tương tự với các em khác, nhưng hóa ra đối với Đắc-gờ-lớt bàn tay cô lại mang ý nghĩa sâu xa, một biểu tượng của tình yêu thương.
(Trích Quà tặng cuộc sống, dẫn theo Ngữ văn 6, tập 1)
1. Giải nghĩa từ “biểu tượng” .
Đặt một câu có sử dụng từ này ở bộ phận vị ngữ.
2. Trong câu chuyện trên, nhân vật Đắc-gờ-lớt được miêu tả như thế nào?
Bức tranh Đắc-gờ-lớt vẽ có gì khác lạ so với tranh của các bạn?
3. Vì sao bức tranh ấy được coi là “một biểu tượng của tình yêu thương”?
4. “Cô chợt hiểu ra rằng tuy cô vẫn làm điều tương tự với các em khác, nhưng
hóa ra đối với Đắc-gờ-lớt bàn tay cô lại mang ý nghĩa sâu xa, một biểu tượng của
tình yêu thương”.
Còn em, từ câu chuyện trên em hiểu ra điều gì? Em thấy mình cần phải làm gì
khi gặp những người khuyết tật, những người có hoàn cảnh bất hạnh trong cuộc
sống?
Bài 1. Các từ in đậm trong câu sau bổ sung ý nghĩa cho những từ nào ? a) Nhưng trời rét quá, khách qua đường đều rảo bước rất nhanh, chẳng ai đoái hoài đến lời chào hàng của em. (Cô bé bán diêm) b) Tất cả các ngọn nến bay lên, bay lên mãi rồi biến thành những ngôi sao trên trời.