Ngày đầu tiên đến trường chắc ai cũng trong tâm trạng lo sợ, bẽn lẽn không dám nói chuyện với thầy cô, bạn bè của mình đúng không nào? Em cũng vậy đó. Khi ấy em rất nhút nhát, sợ sệt với những cảnh vật mới và cả thầy cô mới nữa. Và một người bạn đã giúp em hòa đồng tự tin hơn là Phương Trúc. Một người bạn thân ở lớp mà em quý mến nhất.
Em và Trúc chơi thân với nhau từ lớp Một đến giờ. Hai đứa bằng tuổi nhau nhưng Trúc cao hơn em một cái đầu và tính tình lại chững chạc, điềm đạm như người lớn đấy . Bạn không đẹp nhưng với khuôn mặt hiền lành dễ thương nên được rất nhiều bạn quý mến. Làn da ngăm ngăm màu bánh mật khỏe khoắn nhưng rất mịn màng bạn tự hào vì đó là sở hữu một làn da giống ba. Khuôn mặt dễ nhìn, tô điểm cho khuôn mặt ấy là mái tóc đen huyền trông khá mượt mà, lúc nào cũng được bạn cột rất gọn gàng. Thỉnh thoảng, Trúc còn thắt bính hai bên trông thật dễ thương làm sao . Vầng trán cao và rộng hơi nhô nhô về phía trước cho thấy bạn là một người thông minh và nhanh nhẹn. Nhưng em nghĩ bạn học giỏi là do bạn ham học hỏi, tìm tòi chứ không phải nhờ vầng trán cao. Trúc luôn thu hút mọi người vì đôi mắt như biết cười, biết nói. Mỗi khi nói chuyện cùng bạn, em mới thấy đôi mắt ấy đẹp biết nhường nào. Đã vậy, khi nhìn ai , Trúc cũng nhìn thẳng cho thấy bạn là một người trung thực, can đảm không sợ gì cả. Chiếc mũi củ tỏi , dù nó không đẹp lắm nhưng em lại thấy nó rất hợp với khuôn mặt tròn trịa của bạn. Sở hữu một hàm răng trắng đều như hạt bắp, bạn trông thật “ăn ảnh” trong các bức hình chụp em cùng với bạn.
Bạn là tấm gương để em noi theo . Ở lớp , Trúc là tổ trưởng nên bạn vừa học giỏi vừa tích cực tham gia các hoạt động học tập, văn nghệ do lớp, trường tổ chức. Mỗi ngày đi học, quần áo của bạn đều tươm tất, gọn gàng chứ không luộm thuộm như các bạn khác do bạn đã chuẩn bị trước từ tối. Tác phong của bạn luôn được cô tuyên dương trước lớp trong các buổi sinh hoạt cuối tuần, thế còn học tập thì sao nhỉ ? Thật ra , bạn rất chăm học và chữ viết của bạn cũng đẹp nữa . Trong lớp, mỗi khi cô cho bài tập toán nâng cao, bạn đều kiên trì suy nghĩ để tìm ra hướng giải chứ không bỏ cuộc như chúng em. Còn khi không hiểu bài, bạn liền tự tin nhờ cô hướng dẫn để rút kinh nghiệm cho các bài tập khác. Bạn còn được bạn bè đặc biệt danh là cây văn vì bạn viết văn rất hay, mạch lạc. Ở lớp, bạn vừa chăm học vừa lễ phép với thầy cô, hòa đồng cùng bạn bè còn ở nhà thì bạn cũng rất ngoan ngoãn , siêng năng làm việc . Có dịp đến nhà bạn chơi , em vô cùng bất ngờ khi thấy bạn đang cặm cụi nấu ăn , tưới cây... giúp bố mẹ . Bạn chia thời gian làm bài, làm việc rất hợp lý nên dù bận làm bài nhưng bạn vẫn còn thời gian giúp bố mẹ, chơi đùa giải trí.
Bạn Trúc là bạn thân nhất của em suốt thời Tiểu học. Mỗi khi buồn hay vui , chúng em đều trò chuyện chia sẻ với nhau rất vui vẻ. Đối với em, bạn luôn là một tấm gương sáng để em học tập theo . Còn vài tháng nữa là chúng em xa trường . Có thể chúng sẽ không gặp lại nhau nữa nhưng các kỉ niệm về bạn , em sẽ không bao giờ quên.
tả mẹ nha!
"mẹ "tiếng gọi giản dị mà thân thương biết mấy.mẹ tôi mang một cái tên rất đẹp..................mẹ là 1 công nhân mẹ có rất nhiều đồng nghiệp và họ đều yêu quý mẹ.tôi cũng vậy
năm nay mẹ tôi .....tuổi.dáng người mẹ nhỏ nhắn nên ai cũng khen mẹ trẻ và xinh.bố con tôi nhất trí trao cho mẹ danh hiệu hoa khôi.làn da mẹ trắng,mịn màng nhiều khi tôi thầm ước giá mk cũng có làn da trắng mịn như mẹ.thường ngày mẹ thường mặc những bộ quần áo đơn giản,gọn gàng trông mẹ thật trẻ trung và năng động.khuôn mặt mẹ tròn như vầng trăng đêm rằm trông thật hiền từ và phúc hậu.mái tóc xõa ngang vai ,mượt mà,óng ả trông mẹ càng trở quyến rũ.vầng trán cao và rộng khiến khuôn mặt mẹ thêm sáng.ẩn saui hàng lông mi dài và cong lad đôi mắt sâu thẳm dịu hiền đến khó tả,thấm đượng sự bao dung sâu kín.đôi mắt ấy luôn đỏ hoa mỗi khi tôi ốm,luôn lấp lánh hạnh phúc mỗi khi tôi vui.cũng đôi mắt ấy chứa chan biết bao sự động viên an ủi mỗi khi tôi vấp ngã.mẹ có đôi môi đỏ hồng lúc nào cũng mỉn cười luôn kheo ra hàm răng trắng bóng đều như hật bắp.tôi yêu nhất là đôi bàn tay gầy gầy xương xương của mẹ mà mền mại ấm áp đến vô cùng.
tuy công việc bận rộn nhưng mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc tôi chu đáo. không chỉ là người mẹ dịu hiền,mẹ còn là cô giáo thứ 2 của tôi.mỗi khi tôi không hiểu bài mẹ luôn tận tình giảng giải.mẹ dạy tôi bao nhiêu điều hay lẽ phải.mỗi khi tôi mẹ ngồi thức suốt đêm lúc chườm khăn lúc xoa đầu.mỗi lần khi vậy mẹ tôi lại gầy gò đi,2 mắt thâm cuồng,nhìn mẹ tôi thấy thương lắm.tính mẹ tôi rất hiền ,khi tôi mắc lỗi mẹ ko đánh mắng mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở .đôi khi sự im lặng của mẹ là hình phạt nặng nề nhất đối với tôi.mẹ rất lương thiện và hòa nhã lên ai cũng úy mẹ,
mẹ không chỉ là người thầy thứ 2 của tao mà còn là người bạn để tôi chia sẻ niềm vui nỗi buồn.từ sâu thẳm trái tim tôi,tôi thầm nghĩ mẹ là tất cả.mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi.tôi sẽ cố gắng học thật giỏi ngoan ngoãn làm mẹ vui lòng.
Tả người thân – mẹ của em
Em yêu quý nhất là mẹ trong lòng em ,mẹ luôn là người mẹ hiền và là hinh ảnh cao dẹp nhất. Mẹ một tiếng nghe dảng dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bếnh như lời bài hát:
“Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suốI hiền ngọt ngào”
Năm nay mẹ em 42 tuổi .Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truỵên cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Dôi bàn tay mẹ ko đẹp , nó dã bị chai như ghi lai những nổI vất vả của mẹ trong bao năm nay dã nuôi em khôn lớn nên ngườI. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm! Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em… Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em …
Có lần tôi bị bệnh mẹ chở em lên bệnh viện trảng Bàng . Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc tôi vì ba tôi bận công tác xa , cơm nước quần áo , tắm rửa mẹ em phảI làm cả . Về nhà em cảm thấy khỏe , nên mẹ đi dạy một buổI , trưa về mẹ chăm sóc cho em , hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu yếm biết bao . lúc đó ánh mắt mẹ tràng gặp thương xót , nhưng miệng mẹ vẫn tươi cườI kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chống mau hết bệnh. MỗI khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm , tận tụy lo lắng ,cử động chậm rãi , gượng nhẹ xếp đặt mọI công việc trong ngoài không rảnh tay dù bận mấy đi nữa mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon
Mẹ khuyên lơn em đủ điều , giọng lúc nào cũng êm đềm thấm thía .
Mẹ luôn công tư rạch ròi , về nhà mẹ là mẹ , nhưng trên bục giảng mẹ là ngườI thầy , nếu em vi phạm thì phạt ngay , mẹ không hề châm chước hay thiên vị.
Cảnh đêm khuya mẹ ngồI soạn từng trang giáo án , để chuẩn cho tiết dạy ngày mai Có hôm thấy mẹ thả dài ngườI trên ghế có vẽ nghĩ ngợI xa xôi
Mẹ ôm tôi , nâng niu ng vòng tay âu yếm. Mẹ đứng ngồi không yên, khi em đi học về muộn.
Lòng mẹ còn mênh mông bao la hơn cả biển rộng sông dài. Biển dù rộng vẫn còn không ra khỏi giới hạn của địa cầu. Sông dù có dài thăm thẳm vẫn còn thước để đo. Còn lòng mẹ thì cao xa vời vợi như lòng trời vô tận trong vũ trụ mênh mông. Lòng mẹ là thiên đàng hạnh phúc thăm thẳm ngút ngàn.
Chỉ có lòng mẹ mới đủ sức chứa nổi nguồn sống của nhân loại. Thượng Đế đã ban tặng cho con người sự sống phát sinh từ lòng mẹ. Vì vậy mà ta có thể nói hạnh phúc của loài người chính tâm hồn cao thượng của người mẹ hiền. Mỗi người chúng ta, dù sang hèn hay giàu nghèo. Chúng ta cũng có một tình thương vô bờ vô bến của mẹ hiền. Vì mẹ chúng ta, yêu thương chúng ta bằng tình yêu của Thượng Đế. Cũng vì thế mà không có gì có thể sánh với tình mẹ thương con.
“ Ai rằng công mẹ bằng non
Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn.”
( tả bố nha )
Cũng như bao đứa trẻ khác , em cũng được sinh ra và lớn lên nhờ bàn tay âu yếm của mẹ, sự chăm sóc ân cần của bố nhưng nếu cả hai người đều đi xa thì người em mong về sớm nhất vẫn là bố.
Bố em năm nay đã gần 40 tuổi, bố có thân hình cân đối, khỏe mạnh, nước da ngăm đen do phải làm việc ngoài nắng nhiều, khuôn mặt trái xoan với đôi mắt sáng hiền hậu ( luôn nở ) nụ cười tươi trên môi. Hằng ngày bố đi làm từ sáng đến tối mới về nhà, công việc của bố vất vả nhưng chưa bao giờ bố cáu gắt với chị em chúng em. Mỗi tối , ăn cơm xong bố luôn giành thời gian giúp mẹ những công việc nặng nhọc và bảo ban chúng em học bài , bố giảng bài thật dễ hiểu nên chị em em gọi bố là " thầy giáo " . Có lẽ ít người cha trên dời này thương yêu con như bố.Mẹ đi làm xa nên hầu như công việc nhà bố lo toan hết. Hằng tuần, bố vẫn giành thời gian đưa chị em chúng em đi chơi, đi đến đâu bố cũng hướng dẫn tỉ mỉ như một hướng dẫn viên du lịch, cũng có lúc bố ngồi trầm ngâm như đang nhĩ về một điều gì đó xa xăm, thế rồi bố lại vui vẻ hẳn lên và kể lại chuyện xưa khi bố đang trong quân ngũ., những tập quán, thói quen, phong cảnh ở nơi đó được bố vẽ lại bằng lời sao mà sinh động, đẹp đẽ biết nhường nào . Bao giờ kể chuyện xong bố cũng ôm tôi vào lòng , xoa bàn tay thô ráp, đen sạm lên hai ,má tôi và nói : " Bố mong con gái bố lớn lên có đầy đủ sức khỏe và nghị lực để có thể vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống "
Tôi nắm chặt hai bàn tay bố và thầm hứa : Bố ơi, con hứa với bố con sẽ cố gắng học thật giỏi và làm tốt mọi công việc được giao để xứng đáng là con gái của bố. Những lúc như vậy , tôi yêu bố biết nhường nào.
HỌC TỐT NHA ><