Lời giải:
Sơ tán là di chuyển khỏi nơi nguy hiểm.
Tuyển Cộng tác viên Hoc24 nhiệm kì 26 tại đây: https://forms.gle/dK3zGK3LHFrgvTkJ6
Lời giải:
Sơ tán là di chuyển khỏi nơi nguy hiểm.
cho IX bằng 9 (số la mã) hãy thêm hoặc bớt 1 nét để thành số 6 (lưu ý ko di chuyển nét cho sẵn)
Em có một người bạn thân ở nông thôn. Em hãy viết thư giới thiệu vẻ đẹp của thành phố (hoặc thị xã) nơi em đang ở hoặc em được biết, được nghe kể.
Gợi ý:
- “Vẻ đáng yêu” là những gì khiến mình yêu thích thành phố (thị xã) đó.
tả về Bác Hồ, ai giúp mình với ạ
mình có thông tin của Bác Hồ ạ
Hồ Chí Minh, tên khai sinh là Nguyễn Sinh Cung, là một nhà cách mạng và chính khách người Việt Nam. Ngày/nơi sinh: 19 tháng 5, 1890, Cụm di tích Hoàng Trù Ngày mất: 2 tháng 9, 1969, Hà Nội Quốc tịch: Việt Nam Chôn: 9 tháng 9, 1969, Lăng Chủ Tịch Hồ Chí Minh, Hà Nội Cha mẹ: Nguyễn Sinh Sắc, Hoàng Thị Loan Học vấn: International Lenin School (1934–1935)
HÃY CAN ĐẢM LÊN
Hôm ấy, để thay đổi không khí, tôi lấy xe lên núi ngắm cảnh và thưởng thức hoa quả của rừng. Đường núi lắm dốc hiểm trở nhưng cuối cùng tôi cũng lên được nơi mình thích. Nửa tháng nay, toàn phải ở nhà học, bây giờ tôi chằng khác nào “ chim được sổ lồng” cứ chạy hết góc này đến góc khác để ngắm cảnh đồi núi và mải mê hái quả ăn.
Tôi say sưa với cảnh đồi núi mãi đến tận trưa mới chịu về. Đang trên đà xuống dốc thì phanh xe bỗng nhiên bị hỏng. Chiếc xe lao đi vùn vụt như một mũi tên. Tim tôi như vỡ ra làm trăm mảnh. Hai bên đường là vực thẳm, con đường thì ngoằn ngoèo, có đoạn bị cây cối che khuất. Lúc này tôi chỉ biết là mình đang gặp nguy hiểm và có thể phải chết. Tôi định nhắm mắt buông xuôi để chiếc xe lao vào đâu cũng được thì trong đầu bỗng lóe lên một suy nghĩ: phải cầm chắc tay lái và nghĩ tới một điều may mắn đang chờ ở phía trước. Cố gắng cầm ghi đông thật chặt, tôi tập trung chú ý vào đoạn đường mình sẽ qua. Thế rồi chiếc xe vẫn lao xuống vùn vụt nhưng tôi cảm thấy an toàn hơn nhiều vì rất bình tĩnh. Cuối cùng xe cũng vượt qua được đoạn dốc một cách an toàn. Tôi thở phào nhẹ nhõm !
Bạn ạ, dù ở trong hoàn cảnh nào, nếu có lòng cna đảm vượt lên chính mình để chiến thăng nỗi sợ hãi thì bạn sẽ vượt qua được hết mọi nguy hiểm , khó khăn.
( Theo Hồ Huy Sơn)
Khoanh vào chữ cái đặt trước câu trả lời đúng:
1. Để giảm bớt sự căng thẳng, mệt mỏi trong học tập, bạn nhỏ trong bài văn đã làm gì ?
a, Đi chơi công viên.
b, Đi cắm trại.
c, Lên núi ngắm cảnh và thưởng thức hoa quả của rừng.
2. Điều gì xảy ra với bạn nhỏ trên đường về nhà ?
a, Bạn bị ngã.
b, Phanh của bạn bị hỏng.
c, Có một cây gỗ chặn ngang đường.
3. Những câu văn nào nói về tình thế nguy hiểm của bạn nhỏ?
a, Đang trên đà xuống dốc thì phanh xe bỗng nhiên bị hỏng.
b, Chiếc xe lao đi vùn vụt như một mũi tên.
c, Tim tôi như vỡ ra làm trăm mảnh.
d, Hai bên đường là vực thẳm, con đường thì ngoằn ngoèo, có đoạn bị cây cối che khuất.
4. Trước sự nguy hiểm, bạn nhỏ đã làm gì ?
a, Buông xuôi , không lái để xe tự lao đi.
b, Nghĩ tới một điều may mắn đang chờ phía trước, bình tĩnh, can đảm cầm chắc ghi đông để điều khiển xe xuống dốc.
c, Tìm cách nhảy ra khỏi xe.
Con điền ưi hoặc ươi vào những chỗ trống sau :
Đười ... thường được gọi là "con ng... của rừng xanh”. Chúng dành hầu hết thời gian di chuyển qua các cành cây tìm kiếm hoa quả ngon và đồ ăn ưa thích. Đười ... rất thích kết bạn với những con khác trong đàn.
Đọc bài sau và trả lời các câu hỏi:
Đôi bạn
1. Thành và Mến là đôi bạn ngày nhỏ. Ngày ấy, giặc Mĩ ném bom phá hoại miền Bắc, Thành theo bố mẹ sơ tán về quê Mến. Mĩ thua, Thành lại về thị xã.
Hai năm sau, bố Thành đón Mến ra chơi. Thành dẫn bạn đi thăm khắp nơi. Cái gì đối với Mến cũng lạ. Ở đây có nhiều phố quá. Phố nào cũng nhà ngói san sát, cái cao, cái thấp, chẳng giống những ngôi nhà ở quê. Mỗi sáng mỗi chiều, những dòng xe cộ đi lại nườm nượp. Ban đêm, đèn điện sáng lấp lánh như ngôi sao sa.
2. Chỗ vui nhất là công viên. Ở đây, bên cạnh vườn hoa có cầu trượt, đu quay, có cả một cái hồ lớn. Mến rất thích chơi ở ven hồ. Hồ này rộng hơn cái đầm ở làng của Mến nhưng không trồng sen. Nhìn mặt hồ sóng gợn lăn tăn, hai đứa lại nhắc chuyện hồi nào bơi thuyền thúng ra giữa đầm hái hoa. Đang mải chuyện, bỗng các em nghe tiếng kêu thất thanh :
- Cứu với !
Thành chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã thấy Mến lao xuống nước. Giữa hồ, một cậu bé đang vùng vẫy tuyệt vọng. Trên bờ, mấy chú bé ướt lướt thướt hốt hoảng kêu la. Mến bơi rất nhanh, chỉ một loáng, em đã đến bên câu bé, khéo léo túm được tóc cậu, đưa vào bờ.
3. Về nhà, Thành và Mến sợ bố lo, không dám kể cho bố nghe chuyện xảy ra. Mãi khi Mến đã về quê, bố mới biết chuyện. Bố bảo : - Người ở làng quê như thế đấy, con ạ. Lúc đất nước có chiến tranh, họ sẵn lòng sẻ nhà sẻ cửa. Cứu người, họ không hề ngần ngại.
- Sao sa (sao băng): những vật thể cháy sáng trên nền trời ban đêm, làm ta tưởng tượng như những ngôi sao rơi.
- Công viên: vườn rộng có cây, hoa,… làm nơi giải trí cho mọi người.
– Tuyệt vọng: mất hết hi vọng, không còn gì để mong đợi.
Ngày nhỏ, Thành và Mến kết bạn ở đâu ?
A. Ở quê Mến
B. Ở thị xã
C. Ở công viên
em có 1 người bạn thân ở nông thôn em hãy vướt thư giới thiệu về vẻ đẹp thành phố,nơi em đang ở hoặc em bt,nghe kể
Vui học
Đố vui
Không có quả, chẳng có cây
Thế mà có hạt rụng đầy nơi nơi
Cỏ cây thấy rụng thì vui
Loài vật thấy rụng tìm nơi ẩn mình.
Là gì?
*Em và bạn hãy giải câu đố.
Viết những điều em đã nói thành một đoạn văn từ 5 đến 7 câu về một cảnh đẹp ở đất nước ta theo các gợi ý sau:
a, Tranh ( ảnh ) vẽ ( chụp ) cảnh gì ? Cảnh đó ở nơi nào ?
b, Mùa sắc của tranh ( ảnh ) có gì đẹp ?
c, Cảnh trong tranh (ảnh) có gì đẹp ?
d, Cảnh trong tranh ( ảnh ) gợi cho em những suy nghĩ gì ?