1. Về nội dung: Tục ngữ diễn đạt trọn vẹn một ý, một nhận xét, một sự phê phán, một kinh nghiệm, một tâm lí, một phong tục tập quán, một chân lí phổ biến. Tục ngữ đúc kết những kinh nghiệm nhằm giáo dục khuyên răn, hướng dẫn con người trong quan hệ tự nhiên, xã hội và tư duy, là hiện tượng rõ nét về ý thức xã hội.
Do nội dung mà không ít tục ngữ sâu sắc, có lúc mang tính triết lí, phải trải kinh nghiệm sống, hiểu biết thưc tiễn hoặc phải nghiên cứu chu đáo mới hiểu hết nội dung của nó.
Thành ngữ, riêng nó, không diẽn đạt một ý trọn vẹn mặc dù các khía cạnh của nó có những sắc thái phong phú trong kết hợp với các ý khác. Do nội dung mà thành ngữ nói chung dễ hiểu.
2. Về hình thức: Tục ngữ thường là câu nói ngắn gọn, có vần hoặc không có vần, có nhịp điệu hoặc không có nhịp điệu( Cũng có câu tục ngữ được đúc kết dưới hình lục bát làm cho ta lẫn lộn tục ngữ với ca dao) Nói chung tục ngữ không cần văn vẻ
#HỌC TỐT#
*Thành ngữ là tập hợp từ cố định đã quen dùng mà nghĩa của nó thường không thể giải thích được một cách đơn giản bằng nghĩa của các từ tạo nên nó. Thành ngữ là loại cụm từ có câ'u tạo cô' định, biểu thị một y' nghĩa hoàn chỉnh.
Vi' dụ:
-Một nắng hai sương
-Rán sành ra mỡ
-Đâm ba chẻ củ
*Tục ngữ là câu ngắn gọn, thường có vần điệu, đúc kết tri thức, kinh nghiệm sống và đạo đức thực tiễn của nhân dân.Tục ngữ là những câu no'i dân gian nga'n gọn, ổn định, co' nhịp điệu, hình ảnh, thể hiện những kinh nghiệm của nhân dân về mọi mạt, đc nhân dân vận dụng vào đòi sô'ng, suy nghỉ và lòi an tiê'ng no'i hàng ngày. Đây là một thể loại van học dân gian.
Vi' dụ:
-Đói cho sạch, rách cho thơm
-Một giọt máu đào hơn ao nuớc lã.
-Thừa người nhà mới ra người ngoài