là viết bài văn hay đoạn văn cảm thụ thì đúng hơn chứ nhỉ bạn ? sao lại vt thơ cảm nhận về thơ đc ạ ?
Rừng cọ, một bức tranh thiên nhiên rực rỡ, hiện lên trong tâm hồn người đọc qua những câu thơ đầy chất thơ. Hình ảnh “lá đẹp, lá ngời ngời” đã gợi lên vẻ đẹp rạng ngời, tươi tắn của những chiếc lá cọ. Chúng như những tấm gương phản chiếu ánh nắng mặt trời, tạo nên một khung cảnh lung linh, huyền ảo. Cảm xúc yêu mến, trân trọng của tác giả được thể hiện rõ nét qua câu thơ “Tôi yêu, thường vẫn gọi”. Cọ không chỉ là một loài cây bình thường mà còn là một phần máu thịt, là tâm hồn của người con đất Việt. Câu thơ cuối cùng “Mặt trời xanh của tôi” là một ẩn dụ độc đáo, thể hiện tình yêu sâu nặng, sự gắn bó khăng khít giữa tác giả với rừng cọ. Rừng cọ như một biểu tượng của sự sống, của niềm vui, của hy vọng, là “mặt trời xanh” tỏa sáng trong tâm hồn người đọc. Qua bài thơ, tác giả đã thể hiện tài năng nghệ thuật điêu luyện, tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, giàu cảm xúc, đồng thời khơi gợi trong lòng người đọc tình yêu thiên nhiên, lòng tự hào dân tộc.
#HỌC TỐT =3#