QUÊ HƯƠNG Quê Thảo là một vùng nông thôn trù phú. Thảo rất yêu quê hương mình. Thảo yêu mái nhà tranh của bà, yêu giàn hoa thiên lí tỏa mùi hương thơm ngát, yêu tiếng võng kẽo kẹt mẹ đưa, yêu cả những đứa trẻ hồn nhiên mà tinh nghịch. Thảo sinh ra và lớn lên ở nơi đây. Nơi thơm hương cánh đồng lúa chín ngày mùa, thơm hương hạt gạo mẹ vẫn đem ra sàng sảy, nơi nâng cánh diều tuổi thơ của Thảo bay lên cao, cao mãi. Thảo nhớ lại những ngày ở quê vui biết bao. Mỗi sáng, Thảo đi chăn trâu cùng cái Tí, nghe nó kể chuyện rồi hai đứa cười rũ rượi. Chiều về thì đi theo các anh chị lớn bắt châu chấu, cào cào. Tối đến rủ nhau ra ngoài sân đình chơi và xem đom đóm bay. Đom đóm ở quê thật nhiều, trông cứ như là ngọn đèn nhỏ bay trong đêm. Màn đêm giống như nàng tiên khoác chiếc áo nhung đen thêu nhiều kim tuyến lấp lánh. Thời gian dần trôi, Thảo chuyển về thành phố. Đêm tối ở thành phố ồn ã, sôi động chứ không yên tĩnh như ở quê. Những lúc đó, Thảo thường ngẩng lên bầu trời đếm sao và mong đến kì nghỉ hè để lại được về quê. 3. Viết tiếp vào chỗ trống để được câu văn có hình ảnh so sánh. a. Những cánh diều của Thảo và các bạn bay trên bầu trời quê hương như ...... b. Thảo bỗng ngửi thấy một mùi hương thơm như…. c. Thảo ngửa cổ lên trời, những vì sao đêm chi chít như…
3. Viết tiếp vào chỗ trống để được câu văn có hình ảnh so sánh.
a. Những cánh diều của Thảo và các bạn bay trên bầu trời quê hương như những chú chim đang bay lượn trên trời.
b. Thảo bỗng ngửi thấy một mùi hương thơm như mùi giàn hoa thiên lí.
c. Thảo ngửa cổ lên trời, những vì sao đêm chi chít như hàng nghìn ngọn đèn sáng lấp lánh.
Đúng thì cho mình 1 tick nha.