Bạn không nên đăng những câu hỏi linh tinh
Không có đâu -_-
Nâng cấp lên win 10 chính hãng tốn tiền lắm.
Về win 7 chắc đc
Bạn không nên đăng những câu hỏi linh tinh
Không có đâu -_-
Nâng cấp lên win 10 chính hãng tốn tiền lắm.
Về win 7 chắc đc
Ai biết tải naruto storm 4 miễn phí không chỉ mình với cấu hình win 8.1 thank nhiều !
1+1 =
cho mk hỏi trang mua hàng trực tuyến nào miễn phí ship ko và nếu miễn phí thì trong trường hợp nào zậy
có bạn nào biết trang nào kiểu như trang này này học và trả lời câu hỏi, kiểm tra nói chung là vậy ...
toán,tiếng anh....miễn là lop10 trở lên chỉ giúp mình với được không mình cảm ơn nhiều ha
một câu trả lời bình thông bình nâng cấp câu trả lời đó lên câu trả lời khó hỏi bình nâng cấp bằng cách nào
cach nâng cấp máy tính casio fx500 lên fx570 như thế nào vậy các bn !
đây là mục để các bn nâng cấp máy tinh để khỏi tốn tiền đấy !
lên trang tra nha ! kết bn nh ! hello !!!
Có bạn nào biết cách tạo một trang web cá nhân miễn phí để đăng ảnh ko? Giúp mình với!
Kính chào tất cả các thành viên trong các hội: VRCT,TĐTH,VICTOR,........
Hội WIN sẽ tổ chức 1 hội thi cho các hội và phần thưởng là 30 tick/mỗi thành viên trong hội. Mỗi hội sẽ chọn ra 5 thành viên tham gia thi đấu. Hội chiến thắng là hội có >3/5 thành viên được chọn có trong bảng xếp hạng.Tuần này thì hội VICTOR đang dẫn trước. Nếu các hội khác không cố gắng lên bảng xếp hạng thì kết quả đã định sẵn rồi đó !!!! Mong những bạn chưa gia nhập hội nào thì hãy tham gia đi nhé vì trò chơi này chỉ dành cho những người có hội mà thôi.CHÚC BẠN MAY MẮN!
có 1 cụ già muốn về nhà nhưng lại quên đường về . Ông ta đi, rồi cứ đi và đến 1 nơi có 3 lối vào, ông ta không biết phải vào đâu, bạn hãy ông cụ nhé! Biết rằng trong 3 lối vào đó có 3 vị thần sẽ chỉ đường, trong ba vị thần đó có một vị thần nói dối, một vị thần nói thật, một vị thần khác thì lúc nói dối lúc nói nói thật. Mà ông cụ thì không biết điều đó. Các bạn hãy giúp ông cụ về nhà nhé!
Có một người diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hạ năm ấy ông tìm về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em là giáo viên cấp I trường làng.
Mỗi buổi chiều, ông thường ra chơi nơi bãi cỏ vắng lặng ngoài thung lũng. Ở đây, chiều nào ông cũng thấy một chú bé ra ngồi đợi đoàn tàu chạy qua thung lũng, trước khi rẽ vào những vách đá đến phía ga trên.
Chú bé hồi hộp đợi. Đoàn tàu phủ đầy bụi đường với những toa đông đúc hành khách như một thế giới khác lạ, ầm ầm lướt qua thung lũng. Chú bé vụt đứng dậy, háo hức đưa tay vẫy, chỉ mong có một hành khách nào đó vẫy lại chú. Nhưng hành khách - mệt mỏi vì suốt một ngày trên đường- chẳng ai để ý vẫy lại chú bé không quen biết.
Hôm sau, rồi hôm sau, hôm sau nữa, hôm nào ông già cũng thấy chú bé ra vẫy và vẫn không một hành khách nào vẫy lại. Nhìn nét mặt thất vọng của chú bé, tim người diễn viên già như thắt lại. Ông nghĩ: "Không gì đau lòng bằng việc thấy một em bé thất vọng, đừng để trẻ con mất lòng tin ở đời sống, ở con người."
Hôm sau, người em thấy ông giở chiếc vali hoá trang ra. Ông dán lên mép một bộ râu giả, đeo kính, mượn ở đâu một chiếc áo veston cũ, mặc vào rồi chống gậy đi. Ông đi nhờ chuyến xe ngựa của trạm, lên tàu đi ngược lên ga trên. Ngồi sát cửa sổ toa tàu, ông thầm nghĩ: " Đây là vai kịch cuối cùng của mình, cũng như nhiều lần nhà hát thường phân cho mình, một vai phụ, một vai rất bình thường, một hành khách giữa bao hành khách đi tàu..."
Qua cái thung lũng có chú bé đang đứng vẫy, người diễn viên già nhoài người ra, cười, đưa tay vẫy lại chú bé. Ông thấy chú bé mừng cuống quít, nhẩy cẫng lên, đưa cả hai tay vẫy mãi.
Con tàu đi xa. Người diễn viên già trào nước mắt cảm động hơn bất cứ một đêm diễn huy hoàng nào ở nhà hát. Đây là vai kịch cuối cùng của ông, một vai phụ, một vai không có lời, một vai không đáng kể nhưng đã làm cho chú bé kia vui sướng, đã đáp lại tâm hồn chú bé và chú sẽ không mất lòng tin ở cuộc đời.