Bóng đá trước hết giúp cho cơ thể người cầu thủ phát triển toàn diện. Bạn thử chơi sẽ thấy. Khi theo quả bóng trên sân cỏ, bạn phải hoạt động với cường độ cao không chỉ là hoạt động của đôi chân mà là hoạt động của toàn cơ thể bạn, khiến cho bắp thịt bạn ngày càng cứng cáp và dẻo dai hơn, các cơ quan khác trong người bạn cũng nhờ đó mà hoạt động nhiều hơn, khỏe hơn. Cả tim, cả phổi, cả các cơ quan bài tiết, tiêu hóa thần kinh cũng do đó mà hoạt động tốt hơn.
Sau những giờ phút căng thẳng vì làm việc, học tập, nghiên cứu, ai cũng thích lao vào chơi một môn thể thao nào đó. Đó có thể là bóng bàn, bóng rổ, bơi lội... nhưng có lẽ không môn thể thao nào hào hứng, làm say mê cuồng nhiệt hàng triệu con người trên thế giới như bóng đá. Đây cũng là một môn thể thao có lợi ích nhất.
Cũng khó mà kể hết những lợi ích của môn thể thao đặc biệt này. Bài viết này chỉ xin nói qua vài nét.
Bóng đá trước hết giúp cho cơ thể người cầu thủ phát triển toàn diện. Bạn thử chơi sẽ thấy. Khi theo quả bóng trên sân cỏ, bạn phải hoạt động với cường độ cao không chỉ là hoạt động của đôi chân mà là hoạt động của toàn cơ thể bạn, khiến cho bắp thịt bạn ngày càng cứng cáp và dẻo dai hơn, các cơ quan khác trong người bạn cũng nhờ đó mà hoạt động nhiều hơn, khỏe hơn. Cả tim, cả phổi, cả các cơ quan bài tiết, tiêu hóa thần kinh cũng do đó mà hoạt động tốt hơn.
Bởi vậy, bạn thử nhìn xem. Kia là một cầu thủ với vóc dáng thon thả, gọn gàng, nhanh nhẹn, có thân thể phát triển đều đặn thì đủ biết.
Nhưng bóng đá đâu chỉ mang lại cho bạn những lợi ích về thể chất như đã nói. Nó còn giúp bạn rèn luyện tốt về mặt tinh thần nữa. Bởi vậy, có người cho rằng đấy là một môn thể thao trí tuệ. Bạn hãy ngắm nhìn rồi nghiệm xem. Một quả được đá đi là kết quả của sự hoạt động không chỉ của cơ bắp chân mà còn là của một suy tính nhanh nhạy, linh hoạt tự nhiên như một phản xạ. Mỗi một lần ghi bàn thắng trên sân ta có thể hiểu đó.thắng lợi tổng hợp của cả chiến thuật, chiến lược, lòng dũng cảm, óc mưu trí, sáng tạo, sự linh hoạt, bình tĩnh, tính kỉ luật và tinh thần đồng đội.
Nói đến bóng đá không thể không nói đến tinh thần đồng đội, trên sân cỏ không bao giờ có một “siêu sao” nào có thể tự một mình làm bàn thắng mà không có sự ăn ý trong sự phối hợp với đồng đội. Bởi vậy, khi khán giả vỗ tay khen ngợi một cầu thủ tiền đạo vừa làm nên bàn thắng thì ai cũng hiểu rằng thành tích ấy có cả công lao của bao người trong đó có cả công lao của đồng đội.
Đa phần tuổi trẻ chúng ta chơi hoặc xem bóng đá là để giải trí sau những giờ phút học tập hay lao động trí óc căng thẳng. Ớ sân cỏ, bạn sẽ tự do vui chơi la hét, cổ vũ, sung sướng, hả hê. Đúng là bóng đá mang lại cho khán giả những liều thuốc dinh dưỡng tinh thần quý báu. Trước sân cỏ hầu như mọi người đều chìm đắm trong nỗi say mê hồi hộp, dường như đã quên hết mọi bận bịu lo toan của sinh hoạt đời thường. Phút ấy, trong tâm hồn chỉ còn lại hứng khởi và sảng khoái với bao niềm vui sôi nổi hả hê.
Bóng đá mang lại cho chúng ta nhiều lợi ích về cả mặt thể chất lẫn tinh thần. Tuy nhiên cũng cần có một quan niệm chơi và xem bóng đá đúng đắn thì môn thể thao đặc biệt này mới hoàn toàn bổ ích, không gây ra những điều phiền nhiễu lo âu.
Nói cụ thể hơn, trong bóng đá phải có tinh thần thể thao, không chơi xấu đá bóng thành đá người. Khi đó, sân cỏ dễ trở thành nơi xô xát ẩu đả. Đó là người chơi. Còn người xem không nên mượn bóng đá làm cuộc đỏ đen sát phạt nhau cháy túi.
Chính vì thế, trong bóng đá mọi người đều ca ngợi các lối chơi đẹp của cầu thủ và cách thưởng thức thể thao có văn hóa của khán giả.
Tóm lại, bóng đá là một môn thể thao có sức hấp dẫn đặc biệt mang lại cho con người nhiều lợi ích. Đó cũng là một môn thể thao đầy ý nghĩa hết sức phổ cập vượt qua được các ranh giới giàu nghèo, dân tộc, màu da. Ởđây thì tài năng của các cầu thủ đều là tài năng đích thực không thể vay mượn của người khác hay giả mạo được
Mời mọi người tham khảo bài này:
Tôi sinh ra và lớn lên tại một miền quê của tỉnh Hà Tĩnh. Bóng đá với tôi đã là sở thích là môn thể thao vua kể từ khi tôi cùng chúng bạn cùng nhau chơi bóng ngay ở sân bóng làng. Mới đầu cũng chỉ là một lũ trẻ quần mình với trái bóng sau những giờ học ở trường rồi khi lớn hơn là những trận cầu tại những giải đấu phong trào. Thế rồi niềm đam mê bóng đá cứ lớn dần trong tôi.Không chỉ là những giờ phút thi đấu trên sân mà còn là sở thích theo dõi các trận đấu trên sóng truyền hình. Từ những trận cầu nảy lửa của đội tuyển Việt Nam tại Seagame, Tiger cup rồi đến giải vô địch Quốc gia hay xa hơn nữa là những trận cầu tại giải bóng đá ngoại hạng Anh, EURO hay WORLD CUP. Và cũng chẳng biết từ bao giờ tôi trở thành một fan nhiệt thành của nền bóng đá xứ sở sương mù của Những chú quỷ đỏ thành Manchester và tôi cũng yêu luôn đội tuyển tam sư hùng mạnh. Lí do mà một cậu bé mới 7,8 tuổi như tôi yêu thích bóng đá Anh hồi đó đơn giản chỉ là tôi hâm mộ chàng tiền vệ hào hoa David Beckham. Tôi hâm mộ Beck không chỉ bởi vẻ ngoài của anh mà còn là những cú tạt bóng hay xút phạt chính xác tới từng milimet. Nhưng rồi khi dần lớn lên tình yêu quỷ đỏ trong tôi cũng trao dâng mạnh mẽ. Tôi ít khi bỏ sót những trận đấu của MU dù là khoảng thời gian nào và ở giải đấu nào đi nữa. Đến thời điểm bây giờ có thể nói MU trong trái tim tôi có một vị trí vững vàng dù rằng trong đội hình đã không còn cái tên David Beckham.
Không chỉ có niềm đam mê với sở thích xem bóng đá mà lớn lên trong tôi lại có thêm một niềm đam mê khác song hành cùng tình yêu bóng đá đó chính là việc bình luận các trận đấu. Đến bây giờ việc bình luận bóng đá đã trở thành một thứ gì đó không thể thiếu trong tôi. Không chỉ bình luận ở nhà với bố cùng anh trai mà tôi còn tác nghiệp ngay tại lớp học. Có lẽ kỉ niệm đáng nhớ nhất trong quá trình làm ‘Bình Luận Viên’ của tôi đó là năm tôi học lớp 12 khi mà ngồi trong lớp mấy đứa con trai chúng tôi nói quá nhiều về trận tứ kết Champion League 2010-1011 giữa MU và Chelsea. Đến nỗi thầy giáo dạy văn của chúng tôi tuy vui tính nhưng cũng rất bực mình và hình phạt của thầy giành cho tôi cũng khá ‘dị’ đó là bình luận lại trận đấu đó cho cả lớp nghe. Lúc đó đối với tôi thì đây chẳng có gì là hình phạt cả, thậm chí tôi còn thích thú khi được bình luận trước lớp. Thế là tôi cùng đứa bạn thân đã cùng nhau bình luận lại trận đấu đó trong sự đón nhận nhiệt tình của các bạn trong lớp. Nhưng điều khiến tôi bất ngờ hơn đó là sau khi nghe chúng tôi bình luận xong cùng với những tràng vỗ tay của những người bạn cùng lớp thì thầy cũng vỗ tay và khen ngợi chúng tôi nhưng cũng không quên đưa ra những lời nhận xét về ‘chuyên môn’ trong quá trình bình luận và kèm theo lời nhắc nhở về kỉ luật của lớp. Đó có lẽ cũng là một trong những kỉ niệm đẹp của một thời áo trắng mà tôi sẽ không bao giờ quên.
Song hành với niềm đam mê đó tôi cũng có một ước mơ đó là một ngày tôi được lên truyền hình bình luận bóng đá như một BLV thực thụ trong sự theo dõi của gia đình của bạn bè tôi. Và cũng thật bất ngờ khi tôi được xem clip nói về chương trình Người truyền lửa và tôi biết cơ hội như thế này cũng sẽ không có nhiều. Do đó tôi nhanh chóng viết nên những dòng suy nghĩ về tình yêu bóng đá và nghề BLV. Dẫu biết để trở thành một BLV đã khó và để được cộng tác với một đài truyền hình quy mô và uy tín như K+ lại càng khó hơn. Nhưng tôi tin với niềm đam mê bóng đá của mình tôi có thể trở thành một ‘Người Truyền Lửa’ theo đúng nghĩa đích thực của nó, để đem đến cho fan hâm mộ trái bóng tròn những cảm xúc khó quên.
Cuối cùng tôi xin chân thành cảm ơn Ban biên tập chương trình đã tạo nên một môi trường hết sức mới mẻ cho những bạn trẻ có niềm đam mê với nghề bình luận viên và đã giành thời gian lắng nghe tôi chia sẻ.
Mời mn cùng tham khảo:
Tôi sinh ra và lớn lên tại một miền quê của tỉnh Hà Tĩnh. Bóng đá với tôi đã là sở thích là môn thể thao vua kể từ khi tôi cùng chúng bạn cùng nhau chơi bóng ngay ở sân bóng làng. Mới đầu cũng chỉ là một lũ trẻ quần mình với trái bóng sau những giờ học ở trường rồi khi lớn hơn là những trận cầu tại những giải đấu phong trào. Thế rồi niềm đam mê bóng đá cứ lớn dần trong tôi.Không chỉ là những giờ phút thi đấu trên sân mà còn là sở thích theo dõi các trận đấu trên sóng truyền hình. Từ những trận cầu nảy lửa của đội tuyển Việt Nam tại Seagame, Tiger cup rồi đến giải vô địch Quốc gia hay xa hơn nữa là những trận cầu tại giải bóng đá ngoại hạng Anh, EURO hay WORLD CUP. Và cũng chẳng biết từ bao giờ tôi trở thành một fan nhiệt thành của nền bóng đá xứ sở sương mù của Những chú quỷ đỏ thành Manchester và tôi cũng yêu luôn đội tuyển tam sư hùng mạnh. Lí do mà một cậu bé mới 7,8 tuổi như tôi yêu thích bóng đá Anh hồi đó đơn giản chỉ là tôi hâm mộ chàng tiền vệ hào hoa David Beckham. Tôi hâm mộ Beck không chỉ bởi vẻ ngoài của anh mà còn là những cú tạt bóng hay xút phạt chính xác tới từng milimet. Nhưng rồi khi dần lớn lên tình yêu quỷ đỏ trong tôi cũng trao dâng mạnh mẽ. Tôi ít khi bỏ sót những trận đấu của MU dù là khoảng thời gian nào và ở giải đấu nào đi nữa. Đến thời điểm bây giờ có thể nói MU trong trái tim tôi có một vị trí vững vàng dù rằng trong đội hình đã không còn cái tên David Beckham.
Không chỉ có niềm đam mê với sở thích xem bóng đá mà lớn lên trong tôi lại có thêm một niềm đam mê khác song hành cùng tình yêu bóng đá đó chính là việc bình luận các trận đấu. Đến bây giờ việc bình luận bóng đá đã trở thành một thứ gì đó không thể thiếu trong tôi. Không chỉ bình luận ở nhà với bố cùng anh trai mà tôi còn tác nghiệp ngay tại lớp học. Có lẽ kỉ niệm đáng nhớ nhất trong quá trình làm ‘Bình Luận Viên’ của tôi đó là năm tôi học lớp 12 khi mà ngồi trong lớp mấy đứa con trai chúng tôi nói quá nhiều về trận tứ kết Champion League 2010-1011 giữa MU và Chelsea. Đến nỗi thầy giáo dạy văn của chúng tôi tuy vui tính nhưng cũng rất bực mình và hình phạt của thầy giành cho tôi cũng khá ‘dị’ đó là bình luận lại trận đấu đó cho cả lớp nghe. Lúc đó đối với tôi thì đây chẳng có gì là hình phạt cả, thậm chí tôi còn thích thú khi được bình luận trước lớp. Thế là tôi cùng đứa bạn thân đã cùng nhau bình luận lại trận đấu đó trong sự đón nhận nhiệt tình của các bạn trong lớp. Nhưng điều khiến tôi bất ngờ hơn đó là sau khi nghe chúng tôi bình luận xong cùng với những tràng vỗ tay của những người bạn cùng lớp thì thầy cũng vỗ tay và khen ngợi chúng tôi nhưng cũng không quên đưa ra những lời nhận xét về ‘chuyên môn’ trong quá trình bình luận và kèm theo lời nhắc nhở về kỉ luật của lớp. Đó có lẽ cũng là một trong những kỉ niệm đẹp của một thời áo trắng mà tôi sẽ không bao giờ quên.
Song hành với niềm đam mê đó tôi cũng có một ước mơ đó là một ngày tôi được lên truyền hình bình luận bóng đá như một BLV thực thụ trong sự theo dõi của gia đình của bạn bè tôi. Và cũng thật bất ngờ khi tôi được xem clip nói về chương trình Người truyền lửa và tôi biết cơ hội như thế này cũng sẽ không có nhiều. Do đó tôi nhanh chóng viết nên những dòng suy nghĩ về tình yêu bóng đá và nghề BLV. Dẫu biết để trở thành một BLV đã khó và để được cộng tác với một đài truyền hình quy mô và uy tín như K+ lại càng khó hơn. Nhưng tôi tin với niềm đam mê bóng đá của mình tôi có thể trở thành một ‘Người Truyền Lửa’ theo đúng nghĩa đích thực của nó, để đem đến cho fan hâm mộ trái bóng tròn những cảm xúc khó quên.
Cuối cùng tôi xin chân thành cảm ơn Ban biên tập chương trình đã tạo nên một môi trường hết sức mới mẻ cho những bạn trẻ có niềm đam mê với nghề bình luận viên và đã giành thời gian lắng nghe tôi chia sẻ.
I love Soccer
cảm nghỉ của em là: môn bóng đá là 1 môn thể thao được rất nhiều người ưa thích, nó giúp chúng ta thư giản và giảm stress...
Tôi sinh ra và lớn lên tại một miền quê của tỉnh Nghệ An. Bóng đá với tôi đã là sở thích là môn thể thao vua kể từ khi tôi cùng chúng bạn cùng nhau chơi bóng ngay ở sân bóng làng. Mới đầu cũng chỉ là một lũ trẻ quần mình với trái bóng sau những giờ học ở trường rồi khi lớn hơn là những trận cầu tại những giải đấu phong trào. Thế rồi niềm đam mê bóng đá cứ lớn dần trong tôi.Không chỉ là những giờ phút thi đấu trên sân mà còn là sở thích theo dõi các trận đấu trên sóng truyền hình. Từ những trận cầu nảy lửa của đội tuyển Việt Nam tại Seagame, Tiger cup rồi đến giải vô địch Quốc gia hay xa hơn nữa là những trận cầu tại giải bóng đá ngoại hạng Anh, EURO hay WORLD CUP. Và cũng chẳng biết từ bao giờ tôi trở thành một fan nhiệt thành của nền bóng đá xứ sở sương mù của Những chú quỷ đỏ thành Manchester và tôi cũng yêu luôn đội tuyển tam sư hùng mạnh. Lí do mà một cậu bé mới 7,8 tuổi như tôi yêu thích bóng đá Anh hồi đó đơn giản chỉ là tôi hâm mộ chàng tiền vệ hào hoa David Beckham. Tôi hâm mộ Beck không chỉ bởi vẻ ngoài của anh mà còn là những cú tạt bóng hay xút phạt chính xác tới từng milimet. Nhưng rồi khi dần lớn lên tình yêu quỷ đỏ trong tôi cũng trào dâng mạnh mẽ. Tôi ít khi bỏ sót những trận đấu của MU dù là khoảng thời gian nào và ở giải đấu nào đi nữa. Đến thời điểm bây giờ có thể nói MU trong trái tim tôi có một vị trí vững vàng dù rằng trong đội hình đã không còn cái tên David Beckham.
Không chỉ có niềm đam mê với sở thích xem bóng đá mà lớn lên trong tôi lại có thêm một niềm đam mê khác song hành cùng tình yêu bóng đá đó chính là việc bình luận các trận đấu. Đến bây giờ việc bình luận bóng đá đã trở thành một thứ gì đó không thể thiếu trong tôi. Không chỉ bình luận ở nhà với bố cùng anh trai mà tôi còn tác nghiệp ngay tại lớp học. Có lẽ kỉ niệm đáng nhớ nhất trong quá trình làm ‘Bình Luận Viên’ của tôi đó là năm tôi học lớp 12 khi mà ngồi trong lớp mấy đứa con trai chúng tôi nói quá nhiều về trận tứ kết Champion League 2010-1011 giữa MU và Chelsea. Đến nỗi thầy giáo dạy văn của chúng tôi tuy vui tính nhưng cũng rất bực mình và hình phạt của thầy giành cho tôi cũng khá ‘dị’ đó là bình luận lại trận đấu đó cho cả lớp nghe. Lúc đó đối với tôi thì đây chẳng có gì là hình phạt cả, thậm chí tôi còn thích thú khi được bình luận trước lớp. Thế là tôi cùng đứa bạn thân đã cùng nhau bình luận lại trận đấu đó trong sự đón nhận nhiệt tình của các bạn trong lớp. Nhưng điều khiến tôi bất ngờ hơn đó là sau khi nghe chúng tôi bình luận xong cùng với những tràng vỗ tay của những người bạn cùng lớp thì thầy cũng vỗ tay và khen ngợi chúng tôi nhưng cũng không quên đưa ra những lời nhận xét về ‘chuyên môn’ trong quá trình bình luận và kèm theo lời nhắc nhở về kỉ luật của lớp. Đó có lẽ cũng là một trong những kỉ niệm đẹp của một thời áo trắng mà tôi sẽ không bao giờ quên.
Song hành với niềm đam mê đó tôi cũng có một ước mơ đó là một ngày tôi được lên truyền hình bình luận bóng đá như một BLV thực thụ trong sự theo dõi của gia đình của bạn bè tôi. Và cũng thật bất ngờ khi tôi được xem clip nói về chương trình Người truyền lửa và tôi biết cơ hội như thế này cũng sẽ không có nhiều. Do đó tôi nhanh chóng viết nên những dòng suy nghĩ về tình yêu bóng đá và nghề BLV. Dẫu biết để trở thành một BLV đã khó và để được cộng tác với một đài truyền hình quy mô và uy tín như K+ lại càng khó hơn. Nhưng tôi tin với niềm đam mê bóng đá của mình tôi có thể trở thành một ‘Người Truyền Lửa’ theo đúng nghĩa đích thực của nó, để đem đến cho fan hâm mộ trái bóng tròn những cảm xúc khó quên.
Cuối cùng tôi xin chân thành cảm ơn Ban biên tập chương trình đã tạo nên một môi trường hết sức mới mẻ cho những bạn trẻ có niềm đam mê với nghề bình luận viên và đã giành thời gian lắng nghe tôi chia sẻ.
Tham khảo:
Tôi sinh ra và lớn lên tại một miền quê của tỉnh Hà Tĩnh. Bóng đá với tôi đã là sở thích là môn thể thao vua kể từ khi tôi cùng chúng bạn cùng nhau chơi bóng ngay ở sân bóng làng. Mới đầu cũng chỉ là một lũ trẻ quần mình với trái bóng sau những giờ học ở trường rồi khi lớn hơn là những trận cầu tại những giải đấu phong trào. Thế rồi niềm đam mê bóng đá cứ lớn dần trong tôi.Không chỉ là những giờ phút thi đấu trên sân mà còn là sở thích theo dõi các trận đấu trên sóng truyền hình. Từ những trận cầu nảy lửa của đội tuyển Việt Nam tại Seagame, Tiger cup rồi đến giải vô địch Quốc gia hay xa hơn nữa là những trận cầu tại giải bóng đá ngoại hạng Anh, EURO hay WORLD CUP. Và cũng chẳng biết từ bao giờ tôi trở thành một fan nhiệt thành của nền bóng đá xứ sở sương mù của Những chú quỷ đỏ thành Manchester và tôi cũng yêu luôn đội tuyển tam sư hùng mạnh. Lí do mà một cậu bé mới 7,8 tuổi như tôi yêu thích bóng đá Anh hồi đó đơn giản chỉ là tôi hâm mộ chàng tiền vệ hào hoa David Beckham. Tôi hâm mộ Beck không chỉ bởi vẻ ngoài của anh mà còn là những cú tạt bóng hay xút phạt chính xác tới từng milimet. Nhưng rồi khi dần lớn lên tình yêu quỷ đỏ trong tôi cũng trao dâng mạnh mẽ. Tôi ít khi bỏ sót những trận đấu của MU dù là khoảng thời gian nào và ở giải đấu nào đi nữa. Đến thời điểm bây giờ có thể nói MU trong trái tim tôi có một vị trí vững vàng dù rằng trong đội hình đã không còn cái tên David Beckham.
Không chỉ có niềm đam mê với sở thích xem bóng đá mà lớn lên trong tôi lại có thêm một niềm đam mê khác song hành cùng tình yêu bóng đá đó chính là việc bình luận các trận đấu. Đến bây giờ việc bình luận bóng đá đã trở thành một thứ gì đó không thể thiếu trong tôi. Không chỉ bình luận ở nhà với bố cùng anh trai mà tôi còn tác nghiệp ngay tại lớp học. Có lẽ kỉ niệm đáng nhớ nhất trong quá trình làm ‘Bình Luận Viên’ của tôi đó là năm tôi học lớp 12 khi mà ngồi trong lớp mấy đứa con trai chúng tôi nói quá nhiều về trận tứ kết Champion League 2010-1011 giữa MU và Chelsea. Đến nỗi thầy giáo dạy văn của chúng tôi tuy vui tính nhưng cũng rất bực mình và hình phạt của thầy giành cho tôi cũng khá ‘dị’ đó là bình luận lại trận đấu đó cho cả lớp nghe. Lúc đó đối với tôi thì đây chẳng có gì là hình phạt cả, thậm chí tôi còn thích thú khi được bình luận trước lớp. Thế là tôi cùng đứa bạn thân đã cùng nhau bình luận lại trận đấu đó trong sự đón nhận nhiệt tình của các bạn trong lớp. Nhưng điều khiến tôi bất ngờ hơn đó là sau khi nghe chúng tôi bình luận xong cùng với những tràng vỗ tay của những người bạn cùng lớp thì thầy cũng vỗ tay và khen ngợi chúng tôi nhưng cũng không quên đưa ra những lời nhận xét về ‘chuyên môn’ trong quá trình bình luận và kèm theo lời nhắc nhở về kỉ luật của lớp. Đó có lẽ cũng là một trong những kỉ niệm đẹp của một thời áo trắng mà tôi sẽ không bao giờ quên.
Song hành với niềm đam mê đó tôi cũng có một ước mơ đó là một ngày tôi được lên truyền hình bình luận bóng đá như một BLV thực thụ trong sự theo dõi của gia đình của bạn bè tôi. Và cũng thật bất ngờ khi tôi được xem clip nói về chương trình Người truyền lửa và tôi biết cơ hội như thế này cũng sẽ không có nhiều. Do đó tôi nhanh chóng viết nên những dòng suy nghĩ về tình yêu bóng đá và nghề BLV. Dẫu biết để trở thành một BLV đã khó và để được cộng tác với một đài truyền hình quy mô và uy tín như K+ lại càng khó hơn. Nhưng tôi tin với niềm đam mê bóng đá của mình tôi có thể trở thành một ‘Người Truyền Lửa’ theo đúng nghĩa đích thực của nó, để đem đến cho fan hâm mộ trái bóng tròn những cảm xúc khó quên.
Cuối cùng tôi xin chân thành cảm ơn Ban biên tập chương trình đã tạo nên một môi trường hết sức mới mẻ cho những bạn trẻ có niềm đam mê với nghề bình luận viên và đã giành thời gian lắng nghe tôi chia sẻ.
Sau những giờ phút căng thẳng vì làm việc, học tập, nghiên cứu, ai cũng thích lao vào chơi một môn thể thao nào đó. Đó có thể là bóng bàn, bóng rổ, bơi lội... nhưng có lẽ không môn thể thao nào hào hứng, làm say mê cuồng nhiệt hàng triệu con người trên thế giới như bóng đá. Đây cũng là một môn thể thao có lợi ích nhất.
Cũng khó mà kể hết những lợi ích của môn thể thao đặc biệt này. Bài viết này chỉ xin nói qua vài nét.
Bóng đá trước hết giúp cho cơ thể người cầu thủ phát triển toàn diện. Bạn thử chơi sẽ thấy. Khi theo quả bóng trên sân cỏ, bạn phải hoạt động với cường độ cao không chỉ là hoạt động của đôi chân mà là hoạt động của toàn cơ thể bạn, khiến cho bắp thịt bạn ngày càng cứng cáp và dẻo dai hơn, các cơ quan khác trong người bạn cũng nhờ đó mà hoạt động nhiều hơn, khỏe hơn. Cả tim, cả phổi, cả các cơ quan bài tiết, tiêu hóa thần kinh cũng do đó mà hoạt động tốt hơn.
Bởi vậy, bạn thử nhìn xem. Kia là một cầu thủ với vóc dáng thon thả, gọn gàng, nhanh nhẹn, có thân thể phát triển đều đặn thì đủ biết.
Nhưng bóng đá đâu chỉ mang lại cho bạn những lợi ích về thể chất như đã nói. Nó còn giúp bạn rèn luyện tốt về mặt tinh thần nữa. Bởi vậy, có người cho rằng đấy là một môn thể thao trí tuệ. Bạn hãy ngắm nhìn rồi nghiệm xem. Một quả được đá đi là kết quả của sự hoạt động không chỉ của cơ bắp chân mà còn là của một suy tính nhanh nhạy, linh hoạt tự nhiên như một phản xạ. Mỗi một lần ghi bàn thắng trên sân ta có thể hiểu đó.thắng lợi tổng hợp của cả chiến thuật, chiến lược, lòng dũng cảm, óc mưu trí, sáng tạo, sự linh hoạt, bình tĩnh, tính kỉ luật và tinh thần đồng đội.
Nói đến bóng đá không thể không nói đến tinh thần đồng đội, trên sân cỏ không bao giờ có một “siêu sao” nào có thể tự một mình làm bàn thắng mà không có sự ăn ý trong sự phối hợp với đồng đội. Bởi vậy, khi khán giả vỗ tay khen ngợi một cầu thủ tiền đạo vừa làm nên bàn thắng thì ai cũng hiểu rằng thành tích ấy có cả công lao của bao người trong đó có cả công lao của đồng đội.
Đa phần tuổi trẻ chúng ta chơi hoặc xem bóng đá là để giải trí sau những giờ phút học tập hay lao động trí óc căng thẳng. Ớ sân cỏ, bạn sẽ tự do vui chơi la hét, cổ vũ, sung sướng, hả hê. Đúng là bóng đá mang lại cho khán giả những liều thuốc dinh dưỡng tinh thần quý báu. Trước sân cỏ hầu như mọi người đều chìm đắm trong nỗi say mê hồi hộp, dường như đã quên hết mọi bận bịu lo toan của sinh hoạt đời thường. Phút ấy, trong tâm hồn chỉ còn lại hứng khởi và sảng khoái với bao niềm vui sôi nổi hả hê.
Bóng đá mang lại cho chúng ta nhiều lợi ích về cả mặt thể chất lẫn tinh thần. Tuy nhiên cũng cần có một quan niệm chơi và xem bóng đá đúng đắn thì môn thể thao đặc biệt này mới hoàn toàn bổ ích, không gây ra những điều phiền nhiễu lo âu.
Nói cụ thể hơn, trong bóng đá phải có tinh thần thể thao, không chơi xấu đá bóng thành đá người. Khi đó, sân cỏ dễ trở thành nơi xô xát ẩu đả. Đó là người chơi. Còn người xem không nên mượn bóng đá làm cuộc đỏ đen sát phạt nhau cháy túi.
Chính vì thế, trong bóng đá mọi người đều ca ngợi các lối chơi đẹp của cầu thủ và cách thưởng thức thể thao có văn hóa của khán giả.
Tóm lại, bóng đá là một môn thể thao có sức hấp dẫn đặc biệt mang lại cho con người nhiều lợi ích. Đó cũng là một môn thể thao đầy ý nghĩa hết sức phổ cập vượt qua được các ranh giới giàu nghèo, dân tộc, màu da. Ởđây thì tài năng của các cầu thủ đều là tài năng đích thực không thể vay mượn của người khác hay giả mạo được.