vì ở thanh hóa có hoa thánh nên phải thanh toán
kkkk
hợp lý chx
chúc mừng bạn vân đã là con của mình😁😁😁😁😂😂🤣🤣🤣
Vì hoa thánh là thanh hóa là người đó đã đến thanh hóa rồi nên dừng lại nhưng mình không phải con bạn đâu nha 🤬🤬
vì ở thanh hóa có hoa thánh nên phải thanh toán
kkkk
hợp lý chx
chúc mừng bạn vân đã là con của mình😁😁😁😁😂😂🤣🤣🤣
Vì hoa thánh là thanh hóa là người đó đã đến thanh hóa rồi nên dừng lại nhưng mình không phải con bạn đâu nha 🤬🤬
Đố vui nè:
Câu 1: Cái gì mình nhìn thì có rất nhiều nước nhưng thật ra không có một giọt nước nào.
Câu 2: Ở đâu không có xe đạp
Câu 3: Có 1 con sông cắm trên đó là một cái bảng " không được qua sông" và có 1 người đứng canh hỏi vì sao khi có nhiều người đi qua người canh không cản lại.
Mình mới lên nên làm để thêm bạn thôi, ai trả lời đúng mình tích nha.
ĐIỀU KỲ LẠ CỦA CHÚNG TA!
Sau trận hỏa hoạn kinh hoàng thiêu cháy nhà thờ Đức Bà Paris (Pháp), nhiều người tự hỏi tại sao Thiên Chúa lại để mặc nó xảy ra mà không làm gì cả?
Đó là một thắc mắc tương tự hậu biến cố 11 tháng 9 năm 2001 tại Mỹ, khi đó, con gái của một vị giảng thuyết nổi tiếng được mời trả lời phỏng vấn trên truyền hình và MC đã hỏi cô ta như sau:
“Tại sao Thiên Chúa lại có thể để xảy ra một thảm họa khủng khiếp như vậy?”
Câu trả lời của thiếu nữ này thật là thâm thúy: “Tôi nghĩ là Thiên Chúa rất buồn vì điều đó, ít nhất là Ngài cũng buồn bằng chúng ta. Từ bao năm nay, chúng ta đã yêu cầu Ngài đi ra khỏi trường học, khỏi chính phủ và khỏi đời sống của chúng ta. Ngài là người "quân tử" nên đã lẳng lặng rút lui
Làm sao chúng ta có thể mong Chúa ban ơn lành và che chở chúng ta khi chúng ta đã khẩn thiết xin Ngài để mặc chúng ta một mình?
Về những biến cố mới xảy ra như tấn công khủng bố, bắn giết trong trường học, chiến tranh..., tôi nghĩ rằng mọi sự đã bắt đầu với Madeleine Murray O’Hare, khi bà ấy than phiền là không nên đọc kinh trong trường học nữa. Và chúng ta đã đồng ý!
Rồi lại một người khác lại có ý kiến là chúng ta không nên đọc Kinh Thánh nơi trường học, cũng chính quyển Kinh Thánh trong đó dạy chúng ta: "Chớ giết người, chớ trộm cắp, yêu thương tha nhân như chính bản thân mình, v.v...". Và chúng ta cũng đã đồng ý!
Sau đó bác sĩ Benjamin Spock lại nói là chúng ta không được đánh con cái mình khi chúng làm gì xấu, vì chúng ta có thể làm sai lệch nhân cách bé nhỏ của chúng và làm cho chúng không biết tự quý trọng bản thân mình nữa. Thế rồi con trai của chính vị bác sĩ ấy khốn thay đã tự tử. Người ta bảo rằng một chuyên viên chắc chắn phải biết mình nói gì, còn ông ấy nói với chúng ta điều mà chính thực tế gia đình ông ấy thất bại. Và chúng ta cũng đồng ý luôn !!!
Bây giờ chúng ta lại tự hỏi là tại sao con chúng ta không có lương tâm, tại sao chúng không phân biệt được thiện ác, và tại sao chúng ta có thể nhẫn tâm giết chết một thai nhi, một người thân hay chính mình
Điều Kỳ Lạ... là con người có thể vứt bỏ Chúa một cách dễ dàng rồi sau đó lại tự hỏi tại sao thế giới biến thành địa ngục
Điều Kỳ Lạ... là chúng ta lại có thể tin những gì báo chí nói mà lại nghi ngờ những gì Kinh Thánh nói
Điều Kỳ Lạ... là chúng ta gửi cho nhau những chuyện vui cười qua email và chúng được truyền đi tiếp như lửa rơm, nhưng khi gửi những thông điệp về Thiên Chúa thì chúng ta lại đắn đo suy nghĩ trước khi gửi đi tiếp
Điều Kỳ Lạ... là khi bạn gửi đi thông điệp này, có thể bạn không gửi đi cho nhiều người lắm trong danh sách của bạn, vì bạn không biết họ có tin Chúa không hoặc họ sẽ nghĩ gì về bạn
Điều Kỳ Lạ… là chúng ta lại hay lo sợ người đời nghĩ sao về chúng ta, hơn là những gì Thiên Chúa nghĩ về chúng ta
Hãy chia sẻ thông điệp này, nếu bạn nghĩ nó đáng được gửi đi. Nếu không, bạn cứ vứt nó đi, cũng chẳng ai biết đâu!
Nhưng nếu bạn cắt đứt chuỗi suy nghĩ này, thì đừng bao giờ than phiền về tình trạng tồi tệ của thế giới chúng ta đang sống
câu hỏi về khoa học tự nhiên
tại sao người là tính làm chuyện gì mà mình thích lại buồn ỉa và mót tè
nguyên liệu để làm ra nhựa là gì
tại sao loài cá lại ko có cơ quan sinh dục
nguyên liệu làm ra thuốc súng
tại sao cứt lại thối nhưng xà phòng lại thơm trong khi đó mắm tôm nhiều người thấy thúi nhưng lại có người thấy thơm
tại sao mồm mình thúi người khác ngửi dc mà ngay trong mồm mình lại ko ngửi dc
Mấy bạn ơi, mình có cái này muốn tâm sự nè:
Mình thấy có nhiều người có tính cách như thế này: Làm bạn với mình, rồi sau đó thấy có nhiều người chơi rồi bỏ mình 1 mình. Rồi ko còn ai chơi với người ấy, rồi lại nói chuyện với mình như cũ.
Hỏi tại sao lại như vậy?
Có một cái ô con mà có tận 4 người che. Hỏi tại sao 3 người còn lại ko bị ướt. Ai nhanh mình tick cho
Mình sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện về một người phụ nữ cao '' 8 feet '' nha , đây là truyền thuyết đô thị nhật.Mình quên tên cô ấy là gì rồi nhưng mình vẫn nhớ câu chuyện mình nghe của chị Bibimbap Bắp. Mình tạm đặt tên bạn ấy là '' Thiên '' nhé !
Vào mùa nghỉ hè , năm nào Thiên cùng bố mẹ đi về ngoại chơi nhưng năm nay là năm Thiên tròn 8 tuổi thì có một chuyện xảy ra : bố mẹ Thiên muốn đi chơi với nhau ở một chỗ khác ở Nhật Bản nhưng ko muốn cho Thiên đi cùng nên để ại Thiên ở nhà ông bà ngoại, lâu lâu cháu mình mới về mà nên ông bà mua cho Thiên rất nhiều kẹo. Thiên chạy ra sau nhà chơi thì thấy có một cái nón cứ di chuyển trên hàng rào nhà mình mà cái hàng rào nhà bà Thiên cao lắm cao khoảng 8 feet và tương đương là 2,4 m đó. Khi cách mỗi hàng rào đều có một ô nhỏ để ngăn cách các hàng rào. Cái nón gần đến chỗ đó thì Thiên mới nghĩ ko có người nào cao đến như vậy đâu nhưng khi đi đến đó Thiên thấy nguyên 1 người phụ nữ mặc áo trắng đi qua nhìn Thiên 2 3 gây rồi đi chỗ khác. Lúc ấy , thiên mới vào bếp kể cho ông bà nghe nhưng gf mình đã thấy , ng lớn mà ko tin chuyện trẻ con nói gì đâu nhưng khi nghe đến thiên nói phát ra là '' Pù pù pù pù ...'' ông bà mới sửng sốt nhìn cháu mình là thiên.hỏi tới tắp: con thấy người phụn nữ cao bao nhiêu? cô ấy trông như thế nào ? . Khi đã trr lời xong, thiên thấy ông chạy ra ngoài gọi điện cho ai đó, thiên lạ nhìn bà mình , mà nhìn bà lúc này lạ lắm , mặt cẳng thẳng mà thiên chưa nhìn thấy ông bà như thế này bao giờ nên ko hiểu chuyện gì đang xảy ra. Được một lúc sau, ông dẫn 1 ng đàn bà lạ mặt về nhà - Bà đó là pháp sư cũng ko chuyên nghiệp lắm,bà ấy dặn thiên rằng : con đang gặp một rắc rối rất lớn và con đã bị ng phụ nữ ấy nhìn và để ý,ng phụ nữ ấy là ng chuyên bắt coc trẻ em. đêm nay con phải ở trong phòng . bà còn nói thêm : đêm nay ông bà con sẽ ko gọi con và chuẩn bị những thues cần thiết rồi, con ko được trả lời hay mở cửa cho đến 7 giờ sang ngày mi. thiên chỉ : dạ .. ừm .. chứ ko biết nói gì vì đang rất hoảng sợ. Đêm xuông , khi đang ngồi trong phòng thiên nghe có tiếng gõ cửa '' cốc ... cốc...'' liền mở tv lên cho giảm bớt tiếng ồn. Khi thiên nghe bên ngoài có tiếng: Thiên ơi , ra đây với ông bà này , sao con lâu thế! thiên thấy sợ lắm nên cầm chặt miếng giả da mà bà pháp sư đưa cho. Xung quanh bà ấy đặt 4 cái tượng hình những chú tiểu dang ngồi tu luyện. và cùng các bát muối từ trắng chuyển sang đên làm thiên càng lo sợ và cang cầm chặt miếng giả da hơn . bên ngoài lại có tiếng bà ngoại kêu thiên : thiên ơi, cháu làm gì trong đó lâu vậy. Thiên định mở cửa nhưng suy lại ko giống tiếng bà ngoại. miếng giả da gờ đang rất bù xù. Khi có tiếng bà pháp sư kêu : thiên ơi cháu an toàn rồi đó ? thiên nhìn lên đồng hồ đã 7 giờ sáng rồi liền mở của khi thiên bước ra thì thấy ông bà và cả bà pháp sư đang ngòi đó . Bà ngoại thiên reo lên sung sướng: may quá! cháu vẫn còn sống. bà pháp sư nói với thiên rằng phải quay về Mĩ gấp và khi ấy bố mẹ thiên cũng về kịp. Cả cả cùng lên xe để đi đến sân bay , trước là xe của ông bà thiên, giữa là xe của thiên do bà pháp su lái cùng 8 người đàn ông ngồi quanh thiên, cuối là xe của bố mẹ thiên. Một lúc, bà pháp sư nói với thiên: đây là lúc gây go lắm đây, chỉ có cháu là nhìn thấy bà ta còn chúng tôi ko thấy nên cậu đừng mở mắt ra . đi được 1 đoạn, có tiếng gò cửa ai cũng nghe thấy , sau đó thiên nghe thấy tiếng '' pù ... pù ... pù ...'' và bà ta đang đi tìm khắp nơi xem mục tiêu của mình ở đâu. trong xe thì 8 ng đàn ông đó điều có cùng dòng máu với thiên. thiên rất tò mò nên muốn biết cái gì đang xảy ra , mở mắt ra thiên thấy người phụ nữ ấy đang nhìn mình , 1 trong 8 ng đàn ông là : ai cho mày mở mắt nhắm mắt lại mau , còn bà pháp sư thì ngồi lẩm nhẩm thần chú gì trong miệng và càng ngày càng lớn lên trông đoạn này nguy hiểm nhất và như hét lên để cầu trời lạy phật. khi đến nơi an toàn , gia đình thiên nhanh chóng trở về Mĩ. vài năm sau, ông thiên mất , ông thiên viết di chúc ko cho thiên quay lại về Nhật và ko được dự đám tang của ông vì ông biết thiên sẽ xót xa vì ông mình đã mất. vài năm sau nữa, bà thiên gọi điện cho thiên về thưm bà , thiên nói còn bà ta thì sao hở bà, hai đầu dây yên lặng bỗng nghe tiềng '' pù... pù... pù...''.
ai nghe mình viết thấy sợ thì hãy cmt cho mình nha và kết bạn với mình nữa nhé
Cái gì dài như trái chuối, cầm 1 lúc thì nó chảy nước ra?
Hai người đào trong hai giờ thì được một cái hố. Vậy hỏi một người đào trong một giờ thì được mấy cái hố?
Tại sao con chó không cắn được đuôi của mình?
Con gì không gáy ò ó o mà người ta vẫn gọi là gà?
2 người: 1 lớn, 1 bé đi lên đỉnh một quả núi. Người bé là con của người lớn, nhưng người lớn lại không phải cha của người bé, hỏi người lớn là ai?
Để Mị nói cho mà nghe
Tâm hồn này chẳng để lặng lẽ
Thương cha xót mẹ
Thôi thì mặc phận đời mình chơi vơi
Để Mị nói cho mà nghe
Hết năm nay Mị vẫn còn trẻ
Xuân đương tới rồi
Nên Mị cũng muốn đi chơi
[Chorus] Này là mình đi theo giấc mơ sớm mai gọi mời
Nơi vòng tay ấm êm chẳng rời
Hoa ban trắng nở đầy con bản nọ
Hương sắc còn chưa phai
Đời mình đâu có mấy vui cớ sao lại buồn
Biết ngày mai trắng đen hay tròn vuông
Em không bắt quả pao rơi rồi
Tiếc không một đời đơn côi
[Rap] Mị còn trẻ Mị còn muốn đi chơi
Thanh xuân sao lại phải nghỉ ngơi
Hoa ban trắng trên nương chớm nở
Đẹp như tâm hồn em còn ngây thơ
Em làm gì đã có người yêu
Em còn đang sợ ế đây này
Vậy tại sao quả pao không năm trên tay
Để bao trai làng chìm đắm trong mê say
Mùa xuân này, Mị muốn xúng xính trong váy hoa
Không đi làm sao biết ngoài kia một mai là sương hay nắng toả
Cơ hội này Mị sẽ nắm lấy,
Mị chẳng cần một ai dắt tay
Và hết hôm nay, Mị sẽ chuồn khỏi nơi đây!
[Verse] Để Mị nói cho mà nghe
Tâm hồn này chẳng để lặng lẽ
Thương cha xót mẹ
Thôi thì mặc phận đời mình chơi vơi
Để Mị nói cho mà nghe
Hết năm nay Mị vẫn còn trẻ
Xuân đương tới rồi
Nên Mị cũng muốn đi chơi
[Chorus] Này là mình đi theo giấc mơ sớm mai gọi mời
Nơi vòng tay ấm êm chẳng rời
Hoa ban trắng nở đầy con bản nọ
Hương sắc còn chưa phai
Đời mình đâu có mấy vui cớ sao lại buồn
Biết ngày mai trắng đen hay tròn vuông
Em không bắt quả pao rơi rồi Tiếc không một đời đơn côi
( Hơi xưa nhưng hay là được rùi )
Các bạn ơi sao nhiều người khen mình xinh đẹp mà sao mình thấy thì lại xấu lồng lộn ra vậy?