là 10 30 40 50 60 70 80 vì ko có 20 và nhỏ hơn 100 rồi cộng 20 thì ko lớn hơn 100
là 10 30 40 50 60 70 80 vì ko có 20 và nhỏ hơn 100 rồi cộng 20 thì ko lớn hơn 100
Một con vịt trời đang bay, gặp một đàn vịt trời bay ngược lại, bèn cất tiếng chào: “Chào 100 bạn.”. Đàn vịt trời đáp: “Bạn nhầm rồi, chúng tôi thêm cả chúng tôi, thêm một nửa chúng tôi, thêm một phần tư chúng tôi và cả bạn nữa mới đủ 100”.
Hỏi đàn vịt trời đó có bao nhiêu con ?
giải được thì thực sự rất rất giỏi
Một con vịt trời đang bay, gặp một đàn vịt trời bay ngược lại, bèn cất tiếng chào: “Chào 100 bạn.”. Đàn vịt trời đáp: “Bạn nhầm rồi, chúng tôi thêm cả chúng tôi, thêm một nửa chúng tôi, thêm một phần tư chúng tôi và cả bạn nữa mới đủ 100”.
Hỏi đàn vịt trời đó có bao nhiêu con ?
Bạn bị lạc đến một hòn đảo nơi mà tất cả những người bản địa đều nói dối còn tất cả những du khách thì lại nói thật. Bạn tình cờ gặp 3 người Tí, Tèo, Mận. Tí nói "3 người chúng tôi là người bản địa", Mận nói "Chỉ có một người trong chúng tôi là du khách"? Vậy ai là du khách bạn nhỉ?
Tôi có 7 cái kẹo , khi tôi cho Trang 2 cái kẹo thì số kẹo của chúng tôi bằng nhau . Hỏi cả hai chúng tôi có bao nhiêu cái kẹo
Khá là cảm động và thấm thía:
Công bằng từ yêu thương
Rõ ràng chúng ta tạo ra công bằng chỉ ở mức tương đối.
Khi còn nhỏ, tôi và em trai rất hay cãi lộn. Mỗi lần như vậy mẹ tôi thường bảo: "Con lớn hơn thì phải nhường em". Đương nhiên với một đứa trẻ thì cách phân xử này của mẹ thật không công bằng. Tôi tìm tới bà nội. Bà nội bảo: "Con là con gái thì phải nhu mì, hiền dịu. Sao cứ tranh cãi như con trai thế ?". Cả nhà chẳng ai bênh tôi.
Tôi đem chuyện này kể với bố. Bố là người thương tôi nhất. Bố cười rồi đem tới một cái bánh, hai cái đĩa và một con dao. Đầu tiên bố lấy bánh lên đĩa, lấy thước kẻ đo hai phần bằng nhau rồi dùng dao cắt làm đôi. Sau đó, bố đặt bánh lên hai chiếc đĩa rồi hỏi:
- Con thấy chiếc bánh bố chia đã công bằng chưa?
Tôi lấy thước kẻ đo lại rồi bảo: - Bằng nhau rồi ạ.
Bố tôi lắc đầu: - Thế này chưa công bằng đâu con. Con thử nghĩ mà xem, con mới chỉ thấy bố cắt chiếc bánh bằng nhau. Còn những yếu tố khác con chưa nghĩ tới phải không. Con xem, con lớn hơn em đáng lý phải được phần bánh lớn hơn chứ. Lớn hơn đương nhiên phải ăn nhiều hơn đúng không nào ?
Tôi mở mắt tròn xoe nhìn bố: - Nhưng con không cần phần lớn hơn mà.
Bố lại ví dụ tiếp: - Con có hai tay, giờ nếu bắt buộc phải bỏ một tay thì con chọn tay phải hay tay trái?
Tôi giãy nảy: - Con muốn cả hai tay cơ.
- Thế con không thấy tay phải cần thiết hơn tay trái sao? Rõ ràng con viết bài, quét nhà... chỉ cần dùng một tay là đủ.
- Nhưng có lúc phải hai tay mới làm được. Con không thể buộc tóc, ăn cơm bằng một tay.
Bố cười bảo: - Con hoàn toàn có thể làm bằng một tay, nếu như con kiên trì luyện tập.
- Nhưng dù sao có hai tay vẫn hơn mà bố.
Đến lúc ấy bố mới giải thích: - Đấy, con nhớ nhé. Rõ ràng chúng ta tạo ra công bằng chỉ ở mức tương đối. Con thấy rằng mẹ và bà không công bằng khi chị em con cãi nhau. Thế con có thấy công bằng khi em ăn ít hơn con, nhỏ hơn con nhưng lại được giao công việc bằng con. Còn nữa, khi con còn nhỏ bố mẹ luôn mua quần áo mới cho con mặc. Còn em sinh ra sau con, để tiết kiệm bố mẹ chỉ cho em mặc quần áo cũ của con. Vậy là có công bằng không? Con vẫn có nhiều lúc được hưởng biệt đãi nhiều hơn em con mà.
Bố ngừng một chút lại rồi nói tiếp: - Hai chị em con cũng giống như bàn tay của bố vậy. Rõ ràng là bố, mẹ cần cả hai con đúng không nào? Bố mẹ sẽ thấy thật không may mắn nếu thiếu một trong hai chị em con. Vì thế con hãy yêu thương em nhiều hơn. Chắc chắn con sẽ nhận được nhiều hơn những gì con đã cho đi. Lúc đó con sẽ thấy cuộc đời công bằng với con biết nhường nào.
Nhân viên bảo hiểm nhân thọ mời một phụ nữ mua sản phẩm.
'' Tôi có 3 đứa con và sẽ không mua trừ khi anh đoán đúng số tuổi của chúng'', cô nói.
Anh đồng ý và bà mẹ nói thông tin: '' Nhân số tuổi của các con tôi lại thì bằng 36 ''.
Người đàn ông tính nhanh và cho biết: '' Tôi chưa có đủ thông tin để trả lời''.
Người phụ nữ tiếp tục nói: '' Nếu đi qua nhà kế bên, tổng số tuổi của chúng tôi bằng số nhà bên ấy''.
Dữ liệu này cũng không giúp nhân viên bảo hiểm tìm ra đáp số.
Cuối cùng, người mẹ cho hay: '' Thông tin cuối cùng là đứa con trai cả của tôi đang học piano''.
Sau đó, nhân viên bán hàng đã trả lời chính xác.
Theo bạn, tuổi của những đứa trẻ trong gia đình là bao nhiêu, giả sử tất cả đều là số nguyên?
Chuyện ma đêm khuya đây !!!
Muahahahahahahahahah!!!!
Bóng người cuối lớp học
Chuyện này xảy ra được hơn 10 năm rồi , lúc ấy tôi mới chỉ là học sinh lớp 5 , của 1 trường tiểu học ( xin được giấu tên ) . lúc đó là năm cuối cấp tiểu học nên chúng tôi cũng học dữ dội lắm , nhiều lúc buổi sáng học không hết bài ôn thi , nên buổi tối chúng tôi cũng phải lên trường để học phụ đạo . Trong lớp tôi có thằng bạn tên là Trường là bạn rất thân , phần vì nhà tôi với nó ở cùng xóm , phần vì mỗi ngày đi học tôi hay đi ngang qua nhà nó , sẵn tiện rủ nó đi chung , cứ như thế thành thân luôn , một hôm như thường lệ tối hôm đó chúng tôi đi học , tôi vì dáng người nhỏ bé , nên được xếp ngồi bàn đầu , còn Trường to , cao nên được ngồi bàn cuối .
Trường của chúng tôi là một trường theo đạo , thuộc dạng dân lập , nên trên tường thường không có gắn ảnh Bác Hồ như mấy trường công lập khác , mà gắn ảnh của những bà sơ( thường gọi là ma sơ ) , làm việc trong trường rồi chết ở đấy , lớp tui cũng có 1 bức ảnh như thế , tối hôm đó khi cô giáo chúng tôi vừa dạy xong thì đồng hồ cũng chỉ tới 9 giờ
Lúc đó tôi và thằng Trường đứng ở ngoài mua cây kem chuối , thật sự chỉ có nó mua thôi chứ tôi không mua , và cũng đợi lớp trưởng Ngân cùng về chung , vì lớp trưởng phải dọn dẹp phấn . giẻ lau bảng , dáng của Ngân vừa bước xuống cầu thang ( lớp tôi học ở trên lầu ) , thì tôi mới sực nhớ là mình để quên hộp bút trong hộc bàn , tôi vốn tính gan dạ , tôi dặn Trường ở lại đợi tui tí để tui lên lớp lấy hộp bút, vừa lúc đó thì ba của Ngân tới đón bạn ấy về , tôi vừa bước tới cửa phòng thì nghe hơi lạnh chạy dọc xương sống , cả phòng học dường như bị hạ thấp nhiệt độ 1 cách lạ thường ,như 1 thói quen tôi ngước nhìn lên ảnh thờ bà ma sơ , thì không thấy bức ảnh đó nữa , tôi bắt đầu cảm thấy sợ , nhưng tôi cũng tự trấn an lại chắc bác bảo vệ , đã lấy xuống hồi lúc nãy để lau chùi rồi , tôi không vào chỗ mà , đứng ở ngoài cúi vào để lấy ,( vì tôi ngồi bàn đầu, khi vừa lấy xong thì khi ngước mặt lên , tôi giật bắn người khi thấy có ai ngồi chỗ của thằng Trường ở cuối lớp , nghĩ là thằng Trường hù tôi , nên tôi nói với giọng giễu cợt : " mài hả Trường " , im lặng trong vòng 3s , thì chợt ở ngoài trời đổ mưa , rồi bất chợt 1 tia sấm nổi lên , qua ánh sáng mờ mờ của áng sáng , tôi nhận thấy khuôn mặt của bà ma sơ , mà hằng ngày tôi hay thấy trên bức ảnh , là người đang ngồi ở cuối lớp , và đang nhìn tôi cười , một cách kinh rợn , tôi như người điên , la lên một tiếng rồi bỏ chạy , thằng Trường nghe vậy từ dưới sân chạy lên ,tay còn cầm cây kem chuối ăn chưa xong, tôi cắm cổ chạy , va chạy ngang qua nó , miệng nói to " có ma , chạy đi ".
Sau đó tôi chạy nhanh về nhà , nhưng khi chạy ngang qua nhà thằng Trường thì tôi thấy nó đang ngồi trước cửa tay còn cầm cây kem chuối , lúc đó tôi không có suy nghĩ gì , vì sao nó lại về nhà trước tôi, về đến nhà người ướt sũng thay vội quần áo rồi lên giường ngủ .
Sáng dzậy tôi nhùng nhằng không chịu đi học , nhưng do ba má tôi hăm he, chửi bới , nên tôi cũng quyết định đi , khi đi ngang qua nhà thằng Trường thì định rủ nó đi học thì được tin nó đã chết từ tối hôm qua , mẹ nó khóc la thảm thiết , tôi cũng đứng như trời trồng , nghe nói nó bị ngã từ cầu thang xuống , chấn thương sọ não chết , khựng lại 1 lúc trước nhà nó , tôi đi tiếp , bữa nay do tới trễ nên cả lớp tui đã vô lớp hết , nghĩ tới cảnh đã gặp bà ma sơ , nên khi vửa bước vô lớp , tôi nhìn ngay xuống chỗ bà ma sơ đã hiện về ( cũng là chỗ của thằng Trường ngồi ) tôi như muốn hét lên nhưng không được vì khi nhìn xuống chỗ đó tôi đã thấy thằng Trường đang ngồi đó tự bao giờ đang nhìn tôi cười và trên tay nó đang cầm cây kem chuối còn ăn dở .
Tôi bị ngất xỉu sau đó , và được đưa đi bệnh viện tôi phải nằm viện cả tuần , bỏ dở kì thi cuối cấp , sau đó ba tôi kiếm cho tôi 1 ngôi trường công lập , học lại lớp 5 , va` tôi phải chuyển nhà đi nơi khác để gần chỗ học . sau này khi về lại trường xưa , tôi mới biết là phòng học chúng tôi , hồi đó là chỗ ăn ngủ của các bà ma sơ , có một bà ma sơ đã chết ở trên giường vì bị trúng gió khi ngủ ở trong căn phòng đó , và chiếc giường mà bà ta nằm chính là chỗ ngồi của thằng Trường ./.
Thôi ko viết nữa đâu , phải đi thay bỉm cái đã :D
Đảm bảo bạn sẽ cười lăn với những câu đố vui dưới đây! Tuy nhiên hài hước không có nghĩa là dễ trả lời, hãy thử xem trí tưởng tượng và óc sáng tạo của bạn đến đâu nào!
1. Trong mùa mưa, bốn cô gái mà lại chỉ có một chiếc dù. Chiếc dù quá nhỏ để có thể che hết cho cả bốn người nhưng kỳ lạ là cả bốn cô khi đi ra ngoài đều không cô nào bị ướt. Tại sao vậy?
Một chiếc máy bay chở 500 viên gạch, một viên bị rơi ra ngoài. Hỏi trên máy bay còn lại bao nhiêu viên gạch? -->Câu hỏi tiếp theo: Kể ra ba bước để cho một con voi vào một cái tủ lạnh?
Câu hỏi tiếp theo: Kể ra bốn bước để cho một con hươu vào trong tủ lạnh? -->
Câu hỏi tiếp theo: Hôm nay là sinh nhật của vua sư tử. Tất cả muông thú đều có mặt ở bữa tiệc trừ một con. Tại sao? --> Bởi vì con hươu vẫn ở trong tủ lạnh.
Câu hỏi tiếp: Làm sao mà một bà già có thể đi qua một đầm lầy đầy cá sấu? --
Tuyệt vời, bây giờ là câu hỏi cuối cùng dành cho bạn! Bà già bước qua sông nhưng vẫn chết. Tại sao? --
3. Chỉ có hai thứ chúng ta không thể ăn vào bữa tối. Đó là gì?
4. Hãy làm một phép toán cộng đơn giản! Không được phép dùng máy tính. Chỉ dùng nếu bạn ra đáp án sai thôi nhé! Nào bắt đầu:
Lấy 1000 rồi cộng thêm 20
Giờ cộng thêm 1000 một lần nữa.
Rồi cộng với 30.
Cộng thêm 1000 một lần nữa.
Giờ cộng thêm 40.
Cộng tiếp 1000 nữa.
Cuối cùng cộng thêm 10 nữa.
Tổng là?
5. Nếu:
1 = 6
2 = 12
3 = 18
4 = 24
5 = 30
Thì 6 = ?
6. Na là con gái của Nam. Vậy thì Nam là ____ của bố Na. Điền từ còn thiếu vào phần còn thiếu ____
7. Cả Tuấn và Giang đều sinh trong Tháng Mười nhưng sinh nhật của họ lại vào tháng mười hai. Tại sao lại có thể như vậy?
10. Nếu 3 con mèo bắt được 3 con chuột trong 3 phút thì cần bao lâu để 100 con mèo bắt được 100 con chuột?
11. Tôi như một dải băng, tôi được mẹ thiên nhiên tạo ra, tôi băng qua bầu trời, tôi là ai?
12. Khi nào thì 99 lớn hơn 100?
13. Con gì mà khi ở dưới nước màu đen nhưng khi lên cạn lại màu đỏ?
14. Bạn thử nghĩ xem, vào tháng nào con người sẽ ngủ ít nhất trong năm?
Những câu đố vui hài hước |
15. Cái gì mất đầu vào buổi sáng và có lại đầu vào buổi tối?
16. Cái gì có 4 ngón tay thậm chí có cả ngón cái nhưng nó không sống?
17. Một người đàn ông nghèo ngồi trong một quá rượu. Ngồi gần ông ấy là một người khác, người này có vẻ giàu có.
Người đàn ông nghèo: Tôi có một tài năng cực kỳ đặc biệt. Tôi biết gần hết những bài hát đã từng được sáng tác ra!
Người đàn ông giàu có cười lớn.
Người đàn ông nghèo nói tiếp: Ông dám cá với tôi tất cả số tiền có trong ví của ông chứ? Tôi có thể hát một bài hát nổi tiếng mà trong đó có tên của một người con gái do ông chọn.
Người đàn ông giàu cười lớn lần nữa rồi nói: Tốt thôi, anh hãy hát một bài mà có tên con gái tôi: Nguyễn Julia (Cô này lá Việt kiều á!).
Người đàn ông nghèo đã hát được và thắng cược số tiền. Đố bạn biết ông ta đã hát bài gì?
18. Một cậu bé dạo chơi trong rừng. Cậu đi đến một cây cầu gỗ. Trước cầu có một người đàn ông vô cùng hung tợn với một cây rìu to khủng bố. Người đàn ông kia nói:" Cầu này do ta làm, muốn bước qua ngươi phải nói cho ta một câu. Nếu ta nghĩ câu đó là đúng thì ta sẽ bóp cổ ngươi tới chết. Còn nếu ta nghĩ ngươi nói sai thì ta sẽ chém bay đầu ngươi bằng cây rìu này!". Sau một giây suy nghĩ cậu bé nói một cầu rồi thư thái bước qua cầu trong khi gã kia đang vò đầu suy nghĩ. Cậu bé đã nói câu gì?