a) Mở bài
- Câu chuyện này đã xây ra cách đây hơn một năm rồi, nhưng mỗi khi nhớ lại em lại thấy không vui vì hành động của mình ngày hôm đó.
- Em đến nhà dì chơi vào ngày chủ nhật, khi em và các em họ chơi trốn tìm, do mải tìm chỗ trốn mà em đã không may làm gãy mấy cành hoa hồng của dì.
b) Thân bài
- Em giật mình hoảng sợ vì biết dì rất thích giống hoa hồng Đà Lạt này và đã mất rất nhiều công ươm trồng, chăm sóc.
- Vì không có ai ở đó, nên em quyết định trốn sang chỗ khác và coi như không có chuyện gì xây ra,
- Buổi trưa, bữa cơm vẫn vui vẻ vì không ai phát hiện ra những cành hồng bị gãy. Dì còn liên tục khen em ngoan, học giỏi khiến em xấu hổ vô cùng.
- Về nhà em rất day dứt. Mấy ngày sau, em quyết định kể cho mẹ nghe. Mẹ không mắng mà khuyên em nên xin lỗi dì.
- Em đã xin lỗi và được dì tha lỗi cho.
c) Kết bài
- Đó là một kỉ niệm đáng nhớ với em. Em đã học được rằng: phải sống trung thực, dám nhận lỗi và sửa chữa lỗi lầm.
A. Mở bài
- Hoàn cảnh mắc lỗi.
B. Thân bài
- Kể lại việc sai trái mà mình đã mắc phải.
+ Mắc lỗi khi nào? Với ai?
+ Nguyên nhân mắc lỗi (chủ quan hay khách quan)
+ Hậu quả của lỗi lầm ấy (với lớp, với gia đình hay với bản thân,...).
- Ân hận và sửa chữa sau khi mắc lỗi.
C. Kết bài
- Bài học rút ra sau lần mắc lỗi ấy.
- Lời khuyên của bạn dành cho các bạn khác.
Trả lời :
a) Mở bài
- Câu chuyện này đã xây ra cách đây hơn một năm rồi, nhưng mỗi khi nhớ lại em lại thấy không vui vì hành động của mình ngày hôm đó.
- Em đến nhà dì chơi vào ngày chủ nhật, khi em và các em họ chơi trốn tìm, do mải tìm chỗ trốn mà em đã không may làm gãy mấy cành hoa hồng của dì.
b) Thân bài
- Em giật mình hoảng sợ vì biết dì rất thích giống hoa hồng Đà Lạt này và đã mất rất nhiều công ươm trồng, chăm sóc.
- Vì không có ai ở đó, nên em quyết định trốn sang chỗ khác và coi như không có chuyện gì xây ra,
- Buổi trưa, bữa cơm vẫn vui vẻ vì không ai phát hiện ra những cành hồng bị gãy. Dì còn liên tục khen em ngoan, học giỏi khiến em xấu hổ vô cùng.
- Về nhà em rất day dứt. Mấy ngày sau, em quyết định kể cho mẹ nghe. Mẹ không mắng mà khuyên em nên xin lỗi dì.
- Em đã xin lỗi và được dì tha lỗi cho.
c) Kết bài
- Đó là một kỉ niệm đáng nhớ với em. Em đã học được rằng: phải sống trung thực, dám nhận lỗi và sửa chữa lỗi lầm.
Nhớ k đúng cho mình nhé !!!!
) Mở bài
- Câu chuyện này đã xây ra cách đây hơn một năm rồi, nhưng mỗi khi nhớ lại em lại thấy không vui vì hành động của mình ngày hôm đó.
- Em đến nhà dì chơi vào ngày chủ nhật, khi em và các em họ chơi trốn tìm, do mải tìm chỗ trốn mà em đã không may làm gãy mấy cành hoa hồng của dì.
b) Thân bài
- Em giật mình hoảng sợ vì biết dì rất thích giống hoa hồng Đà Lạt này và đã mất rất nhiều công ươm trồng, chăm sóc.
- Vì không có ai ở đó, nên em quyết định trốn sang chỗ khác và coi như không có chuyện gì xây ra,
- Buổi trưa, bữa cơm vẫn vui vẻ vì không ai phát hiện ra những cành hồng bị gãy. Dì còn liên tục khen em ngoan, học giỏi khiến em xấu hổ vô cùng.
- Về nhà em rất day dứt. Mấy ngày sau, em quyết định kể cho mẹ nghe. Mẹ không mắng mà khuyên em nên xin lỗi dì.
- Em đã xin lỗi và được dì tha lỗi cho.
c) Kết bài
- Đó là một kỉ niệm đáng nhớ với em. Em đã học được rằng: phải sống trung thực, dám nhận lỗi và sửa chữa lỗi lầm.
Bài tham khảo 3
a) Mở bài
- Câu chuyện này đã xây ra cách đây hơn một năm rồi, nhưng mỗi khi nhớ lại em lại thấy không vui vì hành động của mình ngày hôm đó.
- Em đến nhà dì chơi vào ngày chủ nhật, khi em và các em họ chơi trốn tìm, do mải tìm chỗ trốn mà em đã không may làm gãy mấy cành hoa hồng của dì.
b) Thân bài
- Em giật mình hoảng sợ vì biết dì rất thích giống hoa hồng Đà Lạt này và đã mất rất nhiều công ươm trồng, chăm sóc.
- Vì không có ai ở đó, nên em quyết định trốn sang chỗ khác và coi như không có chuyện gì xây ra,
- Buổi trưa, bữa cơm vẫn vui vẻ vì không ai phát hiện ra những cành hồng bị gãy. Dì còn liên tục khen em ngoan, học giỏi khiến em xấu hổ vô cùng.
- Về nhà em rất day dứt. Mấy ngày sau, em quyết định kể cho mẹ nghe. Mẹ không mắng mà khuyên em nên xin lỗi dì.
- Em đã xin lỗi và được dì tha lỗi cho.
c) Kết bài
- Đó là một kỉ niệm đáng nhớ với em. Em đã học được rằng: Phải sống trung thực, dám nhận lỗi và sửa chữa lỗi lầm.
Trả Lời :
I. Mở bài: giới thiệu một lần em mắc lỗi
Chắc hẳn trong cuộc sống ai cũng có những lần mắc phải lỗi lầm, những lỗi lầm có thể tha thứ và có những lỗi lầm không thể tha thứ. Tôi đã phạm một sai lầm đó là làm ba mẹ tôi buồn.
II. Thân bài: kể một lần em mắc lỗi
1. Nguyên nhân em mắc lỗi:
Buổi chiều hôm đó ba mẹ đi vắng, em ở nhà một mình
Ba mẹ giao cho em nhiệm vụ trông nhà
ở nhà một mình buồn không biết làm gì
bạn bè qua rủ e đi đá banh
em di tới khuya mới về
2. kể diễn biến của sự việc
I. Mở bài: giới thiệu một lần em mắc lỗi
Ví dụ:
Chắc hẳn trong cuộc sống ai cũng có những lần mắc phải lỗi lầm, những lỗi lầm có thể tha thứ và có những lỗi lầm không thể tha thứ. Tôi đã phạm một sai lầm đó là làm ba mẹ tôi buồn.
II. Thân bài: kể một lần em mắc lỗi
1. Nguyên nhân em mắc lỗi:
Buổi chiều hôm đó ba mẹ đi vắng, em ở nhà một mình
Ba mẹ giao cho em nhiệm vụ trông nhà
ở nhà một mình buồn không biết làm gì
bạn bè qua rủ e đi đá banh
em di tới khuya mới về
2. kể diễn biến của sự việc
3. kết quả của sự việc:
ba em không nói gì bỏ lên nhàmẹ em nói em tắm rồi dọn cơm em ănem ăn trong sự hối hận vô cùngsáng hôm sau cả nhà em như chiến tranh lạnh, không ai nói với ai câu gìem là nguyên nhân khiến ba mẹ em cải nhauIII. kết bài: nêu cảm nghĩ của em về một lần em mắc lỗi
Em cảm thấy mình có lỗi vô cùng. Em sẽ không bao giờ phạm sai lầm nữa để ba mẹ em vui.
3. kết quả của sự việc:
ba em không nói gì bỏ lên nhàmẹ em nói em tắm rồi dọn cơm em ănem ăn trong sự hối hận vô cùngsáng hôm sau cả nhà em như chiến tranh lạnh, không ai nói với ai câu gìem là nguyên nhân khiến ba mẹ em cải nhauIII. kết bài: nêu cảm nghĩ của em về một lần em mắc lỗi
ví dụ:
Em cảm thấy mình có lỗi vô cùng. Em sẽ không bao giờ phạm sai lầm nữa để ba mẹ em vui.
NHỚ K ĐÚNG CHO MÌNH NHA !!!