Những câu tớ trả lời rồi thì không cần làm.
các bạn làm câu khoanh ý
Những câu tớ trả lời rồi thì không cần làm.
các bạn làm câu khoanh ý
Lòng em cay đắng quanh năm Khi ngồi, khi đứng, khi nằm nghênh ngang Các anh các bác trong làng Gặp em thì lại vội vàng nâng niu Vắng em đau khổ trăm chiều Tuy rằng cay đắng nhưng nhiều người mê
Bốn chân chong chóng Hai bụng kề nhau Cắm giữa phao câu Nghiến đi nghiến lại Là cái gì?
Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Của sông Kinh Thầy
Có lời mẹ hát
Ngọt bùi, đắng cay...
a/ Những từ ghép tổng hợp là
b/ Tại sao tác giả lại nói trong hạt gạo" có lại mẹ hát/ Ngọt bùi đắng cay..." ?
Cày đồng đang buổi ban trưa mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày.
Ai ơi ! bưng bát cơm đầy dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần
Em hiểu người nông dân muônf nói với chúng ta điều gì ? Cách diễn tả hình ảnh có sự đối lập ở câu cuối bài ca dao đã nhấn mạnh được ý gì ?
Cảm thụ văn học
Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần
-Nêu rõ những biện pháp nghệ thuật đã sử dụng trong bài và nêu những cảm nhận của em sau khi đọc bài ca dao đó
Có ai làm đc bài này chỉ mk zới.
"Cày đồng đang buổi bạn trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần"
Em hiểu người nông dân muốn nói với chúng ta điều gì?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Giups zới~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Có mấy lúc ta được ngồi lại bên nhau
Để nói cho em nghe những câu chuyện mà em từng làm cho anh đau.
Cố cắn đôi môi để kể lý do tại sao như thế này
Tại sao em ngồi nơi đây mà hồn em bay
Thế giới bé thôi không to được bằng đôi mắt em
Đừng khóc em ơi!
Hãy để nên vai này anh gánh vác thay
Ngày nắng quanh năm chẳng sao mà ngày mưa chỉ một ngày.
Chỉ một ngày mưa như thế mà em đã vội buông tay
Ngoài kia bao la sóng gió, đừng quên tên anh
Đừng quên đôi môi, ánh mắt hay giọng nói trầm lặng.
Vì người đàn ông em yêu mạnh mẽ
Vẫn luôn cười mỗi khi đau
Nếu yêu thêm người sau thì xin em cũng đừng quên tên anh
Và nên nhớ, ai đã là người vượt qua bao thăng trầm
Cùng em đi qua bao khoảnh khắc, để giờ này lại chia tay
Đâu đó phía cuối con đường kia, cứ mỗi đêm trời khuya, nước mắt tuôn rơi hoài.
Bài này của ai , tên là gì , bao nhiêu views?
Các bạn thử nhận xét xem :
Đã có lúc em từng nghĩ rằng, sẽ dùng mặt dày của mình để tán đổ anh, cho anh thấy em là người kiên trì nhất, nhẫn nại nhất và yêu anh nhất. Và đúng là em đã kiên trì thật, dùng toàn bộ số thời gian mình có để chứng minh điều này.
Thế nhưng anh đã dùng toàn bộ số thời gian đó để chứng mình rằng em đã sai.
Em cứ ngỡ rằng thích anh, yêu anh là điều hạnh phúc nhất trong cuộc sống này, tuy nhiên mọi chuyện lại hoàn toàn ngược lại. Cũng như hàng ngàn cô gái yêu đơn phương, được một giây hạnh phúc khi anh tỏ ra có chút quan tâm thì đổi lại là một nghìn giây buồn bã và đau lòng. Em nhận ra rằng chẳng có ai yêu đơn phương mà vui tươi, hớn hở được cả, ai rồi cũng sẽ rơi vào tình trạng: thấy mình không phải là mình, ít nói và ít cười hơn.
Em đã trải qua một quãng thời gian có lẽ đối xử với mình kém tốt chỉ vì theo đuổi anh. Thế nên em đã từ bỏ. Em không chủ động tìm anh nữa bởi mỗi lời anh đáp lại đều qua loa đến mức nghe không lọt tai nữa rồi. Không phải tình cảm của em hời hợt, không phải em không còn thích anh nữa nhưng em không muốn làm chính mình bị tổn thương.
Cảm ơn anh thì những ngày hơi vui và kém nhiều hạnh phúc. Em nghĩ mọi cô gái yêu đơn phương đều xứng đáng được thương yêu và sẽ gặp người vì mình mà dừng lại.
Trước khi từ từ đưa anh ra khỏi thế giới của mình, em đã phải mất thêm nhiều đêm để ôm giấc mộng của sự kỳ vọng. Rằng anh sẽ thấy thiếu em mà hụt hẫng, rằng anh sẽ chạy đến bên em để bảo em vất vả đủ rồi, giờ tình yêu để anh lo. Rồi khi tỉnh dậy sau giấc mộng ấy, rốt cuộc anh vẫn chỉ là cơn gió em không thể nào bắt được, là ly rượu em muốn uống nhưng sợ say.
Mỗi lần thất vọng em lại bớt yêu anh một chút, không cố chờ nick anh sáng, không nhìn điện thoại để chờ hồi âm tin nhắn của anh, không còn nghĩ hàng ngàn câu chuyện để chủ động tìm anh, không còn ngắm hình của anh nữa.
Đến khi không còn thắc mắc anh đang làm gì, anh đi với ai, anh ăn gì, anh có vui không, anh có mệt không, thì đã đến lúc em rời đi rồi.
Và em chợt nhận ra cuộc sống không có anh, em tốt hơn biết mấy.
Em lại trở về là đứa con gái nghịch ngợm của ngày xưa, hay nói hay cười. Em không còn cố phải tỏ ra mình thật hoàn hảo, thật đáng yêu, thật hiền dịu. Tất cả để trở thành mẫu hình anh-nên-yêu.
Cảm ơn anh thì những ngày hơi vui và kém nhiều hạnh phúc. Em nghĩ mọi cô gái yêu đơn phương đều xứng đáng được thương yêu và sẽ gặp người vì mình mà dừng lại.
Còn bây giờ em với anh phải đi tiếp con đường riêng của chúng mình, học cách yêu bản thân hơn để 'đề kháng' những buồn bã không nên có.
Xin lỗi nhé, cuối cùng em không thể trở thành mẫu hình mà anh thích. Em chỉ có thể trở thành mẫu hình của người thương em.
chỉ ra biện pháp nghệ thuật dã đươc sử dụng trong bài ca dao ? Các biện pháp nghệ thuật đó giúp em cảm nhận đìu gì zậy ?
Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
AI ơi ! bưng bát com đầy
Dẻo thơm một hạt , đắng cay muôn phần
Biện pháp : đối lập ; so sánh đúng không
chỉ ra biện pháp nghệ thuật dã đươc sử dụng trong bài ca dao ? Các biện pháp nghệ thuật đó giúp em cảm nhận đìu gì zậy ?
Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
AI ơi ! bưng bát com đầy
Dẻo thơm một hạt , đắng cay muôn phần
Biện pháp : đối lập ; so sánh đúng không
Hãy tả lại ngôi trường của em trong tâm trạng khi em thấy chùm hoa phượng đầu tiên nở đỏ tươi trên cay phượng già góc sân trường.
giúp mình vs.thanks nhiều
CHIẾC KÉN BƯỚM
Có một anh chàng tìm thấy một cái kén bướm. Một hôm anh ta thấy kén hé ra một lỗ nhỏ. Anh ta ngồi hàng giờ nhìn chú bướm nhỏ cố thoát mình ra khỏi cái lỗ nhỏ xíu. Rồi anh ta thấy mọi việc không tiến triển gì thêm. Hình như chú bướm không thể cố được nữa. Vì thế, anh ta quyết định giúp chú bướm nhỏ. Anh ta lấy kéo rạch lỗ nhỏ cho to thêm. Chú bướm dễ dàng thoát ra khỏi cái kén nhưng thân hình nó thì sưng phồng lên, đôi cánh thì nhăn nhúm. Còn chàng thanh niên thì cứ ngồi quan sát với hi vọng một lúc nào đó thân hình chú bướm sẽ xẹp lại và đôi cánh đủ rộng hơn để nâng đỡ thân hình chú. Nhưng chẳng có gì thay đổi cả! Sự thật là chú bướm phải bò loanh quanh suốt quãng đời còn lại với đôi cánh nhăn nhúm và thân hình căng phồng. Nó sẽ không bao giờ bay được nữa. Có một điều mà người thanh niên không hiểu: cái kén chật chội khiến chú bướm phải nỗ lực mới thoát ra khỏi cái lỗ nhỏ xíu kia chính là quy luật của tự nhiên tác động lên đôi cánh và có thể giúp chú bướm bay ngay khi thoát ra ngoài.
Đôi khi đấu tranh là điều cần thiết trong cuộc sống. Nếu ta quen sống trong một cuộc đời phẳng lặng, ta sẽ mất đi sức mạnh tiềm tàng mà bẩm sinh mọi người đều có và chẳng bao giờ ta có thể bay được. Vì thế, nếu bạn thấy mình đang phải vượt qua nhiều áp lực và căng thẳng thì hãy tin rằng sau đó bạn sẽ trưởng thành hơn.
1.theo em , chú bướm nhỏ đã thoát ra khỏi kén bằng cách nào ?
ai đúng mình tick 5