Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Vyvy_gamer

kể về một người bạn mà em yêu quý

Vũ Cẩm Tú
21 tháng 1 2019 lúc 18:12

 Ở đời, ai cũng cần có người bạn để sẻ chia những niềm vui và nỗi buồn làm cho ta thấy yêu đời hơn. Tôi đã có rất nhiều người bạn tốt nhưng người bạn tri kỉ mà tôi tìm được là Trang.

   Trang trạc tuổi tôi, do bạn mới chuyển đến nên chúng tôi chưa biết gì về bạn. Bạn có vẻ  nhút nhát, nhưng cũng rất đáng yêu. Mái tóc bạn dài óng ả, khuôn mặt hình trái xoan với cặp mắt tròn, lúc nào cũng đưa qua đưa lại, ngắm nhìn xung quanh.

 Khi tôi bước đến bên bạn, lúc đó, bạn rất sợ tôi. Nhưng khi tôi nói muốn làm quen với bạn, bạn lại đồng ý . Tôi kể cho Trang những gì về lớp, về trường, dẫn bạn đi thăm quan lớp, trường mới. Ban đầu, bạn còn nhút nhát, không muốn đi với tôi nhưng rồi bạn cũng đi vì lời đề nghị chân thành của tôi.

   Tôi dẫn bạn đi, nhưng sao bàn tay bé nhỏ của bạn cứ nắm chặt lấy tay tôi, chắc bạn sợ lắm. Thấy vậy, tôi đưa bạn vào lớp và tiếng trống báo hiệu vào học vang lên. Cô giáo bước vào lớp và nói:

 - Cô xin giới thiệu với cả lớp, đây là Huyền Trang, học sinh mới của lớp chúng ta. Do một số lí do mà Trang đã chuyển về đây, rất vinh dự khi bạn được xếp vào lớp chúng ta nên các em hãy giúp đỡ bạn trong học tập, cùng nhau tiến bộ nhé!

Cả lớp cùng đồng thanh:

 - Vâng ạ!

  Rồi vô tình thế nào mà Trang lại ngồi bên cạnh tôi, vậy là chúng tôi hứa với nhau sẽ chăm chỉ học tập, cùng nhau cố gắng.

   Trong lớp, Trang rất tự tin, đưa ra ý kiến riêng của mình làm cho mọi người phải nể phục, kinh ngạc trước điều đó. Không chỉ chúng tôi mà cô giáo cũng rất bất ngờ.

   Trong học tập, có bất cứ khó khăn gì, tôi lại chia sẻ với Trang. Chúng tôi chia sẻ với nhau những niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống. Cứ mỗi lần như vậy, Trang lại chia vui với tôi hay kể cho tôi những câu chuyện cười làm tôi quên đi những câu chuyện buồn đó, làm tôi vui vẻ, lạc quan hơn rất nhiều.

   Tôi vẫn nhớ khi tôi bị bệnh, nghỉ học suốt một tuần liền.Trang thấy lo lắng cho tôi nên sau giờ học, bạn đến nhà tìm tôi. Khi thấy tôi, bạn rưng rưng nước mắt và chạy vào ôm chặt lấy tôi. Bạn ngồi bên giường , kể cho tôi nghe những gì ở lớp đã xảy ra trong suốt những ngày qua. Bạn còn giảng cho tôi nghe những bài học mà tôi đã bỏ lỡ trong khi tôi nghỉ học. Bạn đã kể cho tôi nghe những câu chuyện vui, làm cho tôi vui vẻ. Trang chỉ mong sao tôi khỏi bệnh và  đến trường. Lúc đó, bạn khóc nhiều lắm. Khi tôi sốt cao, bạn thức cả đêm để canh tôi. Mẹ tôi bảo bạn đi ngủ nhưng bạn nói bạn không muốn đi, bạn muốn ngồi bên cạnh để chăm sóc cho tôi. Lúc đó mẹ tôi vui lắm, vui vì tôi có một người bạn tốt như Trang.

    Từ khi làm bạn với Trang, kết quả học tập của tôi tiến bộ hơn rất nhiều. Hàng ngày, sau những giờ học, bạn thường đến nhà học với tôi, ngay cả buổi tối cũng vậy. Tuy nhà ở xa nhưng ngày nào bạn cũng đến, kèm cho tôi những môn mà tôi học yếu, giúp tôi tiến bộ lên từng ngày. Mẹ tôi thấy vậy thì rất vui.

   Trang là người bạn tri kỉ, là người bạn không thể thiếu đối với tôi. Trang và tôi đã gắn bó với nhau từ lần đầu gặp mặt ấy. Chúng tôi gần như không thể tách rời ra được. Trên đời, ai cũng cần một người bạn thân và tôi cũng vậy, tôi cũng rất cần Trang – người bạn yếu dấu của tôi!


mk tự tả đó, hay thì k nha

Thảo Chi ~
21 tháng 1 2019 lúc 18:13

Mỗi người ai cũng có những người bạn bè thân thiết của riêng mình, đó có thể là người hợp với bạn về sở thích đối với các môn học, các môn thể thao hay đặc biệt hơn đó là người thường xuyên chia sẻ với bạn những buồn vui trong cuộc sống. Riêng với tôi, bạn thân với tôi là một người tôi yêu mến và khâm phục, bạn là người đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong học tập. Bạn là Minh.

Có cái tên của con trai nhưng thực là Minh lại là một cô gái gầy gò và có vẻ yếu ớt nữa. Vầng trán bạn cao và rộng làm lộ rõ sợ thông minh. Đặc biệt, cặp kính tròn xoe khiến mọi người khó nhầm lẫn về học lực của Minh. Bạn học giỏi đều các môn, đặc biệt là môn Văn và môn Anh. Các thầy cô giáo và các bạn trong lớp rất yêu quý Minh. Bạn chẳng những học giỏi mà còn là lớp phó học tập gương mẫu và hay giúp đỡ bạn bè nữa.

Còn tôi, khi mới vào lớp, tôi tiếp thu rất chậm và lại nhút nhát. Những bài kiểm tra đầu kì, tôi được điểm rất thấp. Thấy vậy, cô giáo chủ nhiệm liền họp các bạn cán bộ lớp và hỏi xem có ai có thể giúp đỡ tôi không. Thật bất ngờ, Minh đã giơ tay nhận lời.

Từ khi nhận “trọng trách” ấy, Minh Ithường xuyên quan tâm, nhắc nhở tôi chép bài và làm bài đầy đủ. Nhưng tính tôi nhút nhát cộng với sự... xấu hổ khiến tôi thường né tránh sự giúp đỡ của Minh. Thậm chí, có lần tôi còn nói với Minh với giọng đầy bực bội:

-   Bạn đừng làm phiền tôi nữa! Bạn đừng nghĩ bạn học giỏi thì có thể muốn làm gì tôi cũng được.

Những tưởng Minh sẽ tự ái, bỏ ngay công việc ấy nhưng không ngờ bạn vẫn quan tâm đến tôi... Tôi sẽ vẫn có thái độ như thế với Minh nếu không có một ngày...

Hôm ấy, lớp tôi có bài kiểm tra 45 phút. Suốt một tuần, tôi đã cố gắng ôn tập rất kĩ vừa vì muốn thay đổi điểm số vừa vì muốn chứng tỏ mình không cần ai giúp đỡ. Nhưng đến khi làm bài, tôi vẫn không thể làm tốt được. Ngày cô giáo trả hài, nhận điểm 5 trên tay tôi bật khóc vì nghĩ rằng mình sẽ chẳng bao giờ học khá lên được. Tôi đã cố gắng rất nhiều rồi cơ mà? Tôi đang thút thít khóc thì Minh nhẹ nhàng đến bên và nói:

-   Bạn đừng buồn. Mình biết bạn đã cố gắng rất nhiều nhưng có thể là do bạn chưa có phương pháp học đó thôi. Bạn cho phép mình học cùng bạn nhé? Chỉ một buổi thôi, sau đó nếu bạn không thích thì chúng mình không học cùng nhau nữa?

Tôi lưỡng lự một chút rồi đồng ý. Không ngờ, học cùng Minh tôi thấy rất thú vị. Minh nói nhiều điều về cách học mà tôi chưa hề biết. Nhờ những cách học ấy tôi học thuộc nhanh hơn, hiểu hài hơn. Những buổi sau tôi lại tiếp tục học cùng Minh, chia sẻ với Minh rất nhiều chuyện. Và đặc biệt, điểm kiểm tra của tôi cũng cao hơn hẳn.

Minh thực sự là một lấm gương tốt cả về học tập và tinh thần giúp đỡ bạn bè. Tôi tự hứa với mình phải học tập thật tốt để không phụ công Minh đã giúp đỡ.



 

Đức Minh
21 tháng 1 2019 lúc 19:39

Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta chắc hẳn luôn có những người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Em cũng không phải là ngoại lệ, cũng có một người bạn thân luôn sẻ chia và giúp đỡ mỗi khi em gặp khó khăn. Khánh chính là tên đứa bạn thân nhất của em.

Khánh năm nay bằng tuổi em, cũng là mười tuổi. Khánh có nước da trắng như trứng gà bóc cùng dáng người thanh mảnh. Lúc nào đến lớp bạn cũng gọn gàng trong bộ đồng phục áo trắng quần đen, mái tóc dài được búi gọn gàng sau gáy. Khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt biết nói chính là đặc điểm nổi bật của Khánh. Đôi mắt bạn to tròn lấp lánh ánh cười luôn cong cong như vầng trăng khuyết, nó như biết nói biết cười, biết sẻ chia mỗi khi em buồn và cổ vũ mỗi khi em gặp chuyện vui. 

Giọng nói của cô bạn này trong trẻo như tiếng chim vàng anh mỗi sáng. Bạn đừng lầm tưởng rằng giọng nói ấy sẽ chua ngoa như chanh nhé. Nó rất truyền cảm và vô cùng thu hút. Khánh thường kể cho chúng em nghe những câu chuyện ma mà bạn ấy biết. Với chất giọng ly kì hấp dẫn, nó luôn làm chúng em hét toáng mỗi khi đến đoạn cao trào. Đổi lấy một tiếng cười vang nhí nhảnh của nó là bộ mặt hoảng hồn của mấy đứa chúng em.

Thú thật lúc đầu em cũng không thích Khánh bởi vì người đâu mà vừa học giỏi vừa xinh lại còn hát hay nữa. Không những thế ba mẹ lại rất hay đem bạn ấy ra để so sánh với em làm em cảm thấy rất bực bội cùng tủi thân bởi chẳng một đứa trẻ nào thích bị bố mẹ so sánh với bạn bè đâu, đặc biệt là trong khi đứa trẻ ấy còn không thích cô bạn kia nữa. Và có lẽ em vẫn sẽ ghét Khánh như vậy nếu không có chuyện xảy ra lần đó.

Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai. 

Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là người ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Khánh vọng từ bên ngoài vào:
- Lan ơi, cậu không đi bây giờ là cậu sẽ muộn học đấy!

Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.” Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
- Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
- Bố…mẹ…tớ…đi làm. Còn… còn anh tớ đi tình nguyện rồi…
- Cậu đã ăn sáng chưa? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.

Nhìn bộ dạng lo sốt vó của nó mà em ngỡ ngàng, bấy lâu nay em nghĩ Khánh cũng chẳng ưa em vậy mà khi em ốm bạn liền lo lắng đến như vậy. Tự nhiên em cảm thấy mình đúng là một đứa bạn tồi, không nhận ra một người bạn tốt như thế nào mà chỉ theo suy nghĩ riêng của mình mà ghét bạn. Em ngại ngùng đón nhận sự giúp đỡ từ bạn mà vui sướng khi có một người bạn tốt như Kha. Sau khi nấu cháo cho em ăn, bạn còn giúp em uống thuốc và gọi điện xin phép cho cả hai chúng em cùng nghỉ bởi vì chăm sóc em đã khiến bạn muộn giờ học.

Từ hôm ấy ngày nào Khánh cũng qua nhà giảng bài cho em, nhờ vậy mà em đã theo kịp bạn bè khi đi học trở lại mà không cần đến sự giúp đỡ của gia sư hay thầy cô phụ đạo thêm. Dù trước đây luôn ham chơi bỏ bê bài tập nhưng sau kỉ niệm lần ấy em đã chú ý hơn và nâng cao được điểm số khiến thầy cô và bố mẹ rất vui lòng. Tất cả là nhờ có sự tận tâm giúp đỡ của Khánh, cuối học kì I vừa rồi chúng em đã đứng trong top 10 của lớp và được các thầy cô tuyên dương là đôi bạn cùng tiến đấy!

Em rất yêu quý cô bạn thân của mình và mong muốn tình bạn của chúng em cũng sẽ bền chặt qua thời gian để em có thể lưu lại được những kí ức tuổi học trò khi ở bên bạn bè và gia đình.


Các câu hỏi tương tự
Phan Vũ Như Quỳnh
Xem chi tiết
Nguyễn Hương Thuỷ
Xem chi tiết
Xem chi tiết
khoi my
Xem chi tiết
shushi kaka
Xem chi tiết
lê thủy tiên
Xem chi tiết
Trần khánh ly
Xem chi tiết
NGUYỄN HUYỀN DIỆU
Xem chi tiết
Tô Ánh Dương
Xem chi tiết