Trong kì nghỉ hè vừa qua, ba cho em đi chơi Đà Lạt một tuần. Đó là phần thưởng ba dành cho em vì em đã cố gắng học tập và đạt được danh hiệu Học sinh xuất sắc.
Ba em chuẩn bị rất đầy đủ cho chuyến đi này. Từ mấy hôm trước, ba đã mua vé ở Trung tâm du lịch Lửa Việt. Sáng thứ sáu, mẹ ra tận nơi xe đậu, tiễn hai cha con lên đường. Trên xe đã gần đủ người, anh lái xe nhấn còi báo hiệu cho du khách biết rằng sắp tới giờ xe chạy. Đúng 5 giờ 30 phút, xe rời bến.
Thành phố lúc sớm mai thật quang đãng, mát mẻ. Trên đường, người và xe cộ còn thưa thớt. Ra khỏi thành phố, xe rẽ ra quốc lộ I và bắt đầu tăng tốc. Em ngồi ghế sát cửa sổ nên tha hồ ngắm phong cảnh hai bên đường. Chẳng mấy chốc, xe đã tới ngã ba đi Đà Lạt. Từ đây, quốc lộ 20 uốn mình chạy giữa một màu xanh bát ngát của những rừng cao su nối tiếp nhau.
Phong cảnh mỗi lúc một khác. Chiếc xe lên dốc, xuống đèo liên tục. Có những đèo rất cao và dài hàng chục cây số. Anh lái xe bình tĩnh và khéo léo lái xe qua những chặng đường cheo leo, nguy hiểm, một bên là núi cao, một bên là vực sâu. Hành khách tỏ vẻ rất yên tâm, hoàn toàn trông cậy vào tay lái thành thạo của anh. Một số người ngả đầu vào thành ghế ngủ ngon lành.
Ba giờ chiều, xe đã tới địa phận thành phố Đà Lạt, điểm du lịch nổi tiếng trong cả nước. Từ xa, em đã nhìn thấy những đồi thông nối tiếp nhau. Tài xế dừng lại cho du khách chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thác Pren. Nước từ trên cao xối xuống như một tấm rèm màu trắng khổng lồ. Tiếng thác đổ đều đều, triệu triệu bụi nước li ti óng ánh.
Càng tiến vào gần thành phố, khung cảnh càng hấp dẫn hơn. Ồ! Quả là một cảnh tượng lạ lùng bày ra trước mắt như trong một câu chuyện thần tiên. Giữa rừng thông, thấp thoáng những ngôi nhà mái nhọn, lợp ngói đỏ tươi trông như những lâu đài huyền bí. Nửa giờ sau, xe đỗ trước cửa khách sạn Anh Đào. Khách sạn nhỏ nhưng xinh đẹp và đầy đủ tiện nghi.
Bữa ăn đầu tiên, cha con em được thưởng thức những món ăn cao nguyên thật ngon miệng. Đêm hôm ấy, em kéo chiếc chăn bông lên tận cổ và ngủ một giấc say sưa. Suốt mấy ngày ở đây, em được đi thăm rất nhiều cảnh đẹp của Đà Lạt như hồ Xuân Hương, thác Cam Ly, đồi Cù, Đồi thông hai mộ, thung lũng Tình Yêu, hồ Đa Thiện, thiền viện Trúc Lâm…
Ba chụp cho em rất nhiều ảnh. Em thích nhất là kiểu cưỡi ngựa trên đỉnh đồi, dưới gốc thông cổ thụ. Tới công viên thành phố, em vui sướng vịn vai chú gấu đen khổng lồ nhồi bông ngay gần cổng để ba chụp ảnh. Em say mê ngắm chim, ngắm thú, ngắm hoa quên cả thời gian.
Rồi ba đưa em đi chợ Đà Lạt. Em sững sờ trước sự phong phú, tươi đẹp của các loài hoa xứ lạnh: hồng nhung, hồng vàng, lay-ơn, thược dược, cẩm chướng, phong lan, địa lan,… và bao nhiêu loại cúc khác nhau. Trái cây cũng thật hấp dẫn: mận, đào, dâu tây, cam, bơ, nho, táo,… thứ gì cũng ngon, cũng rẻ. Ba em mua mấy hộp mứt dâu và một túi xách đầy những trái bơ sắp chín. Chắc là mẹ và bé Hồng rất thích.
Một tuần tham quan trôi qua vùn vụt. Đã tới lúc tạm biệt Đà Lạt, trở về với mái ấm gia đình. Lúc xe rời bến, em thò đầu ra cửa sổ, lưu luyến vẫy chào những rừng thông, ngọn núi, con đường, những thung lũng mờ sương, những mái nhà xinh xắn và những vườn hoa rực rỡ… Tạm biệt nhé, Đà Lạt! Hẹn ngày này sang năm, em sẽ quay trở lại!
Chuyến đi thú vị đã mở mang tầm hiểu biết của em về đất nước, con người. Đất nước mình đâu đâu cũng đẹp như tranh và con người thật nhân hậu, hiếu khách!
Nhờ vào danh hiệu Học sinh giỏi của tôi năm ngóai mà giờ bố mẹ đã thưởng cho tôi một chuyến đi đến bãi biển Vũng Tàu diễm lệ và xinh đẹp.Hôm ấy, tôi không thể nào diễn tả được cảm xúc của mình: vừa vui mừng, vừa tự hào vì đây là phần thưởng tôi đạt được vì học tốt. A! Xe taxi đến rồi!
Ngồi trên xe, ngắm đường phố vào sáng sớm, tôi thấy thành phố nơi tôi ở sao mà đẹp thế! Hai bên đường trồng hai hàng cây xanh mát tươi tốt, thẳng tắp như những chú bộ đội đang đi diễu hành...Woa! Cuối cùng chúng tôi cũng đã đến biển rồi đây sao?!? Biển Vũng Tàu mơ mộng nhưng cũng tràn đầy sức sống đã làm tôi đứng mê mẫn nãy giờ. Ôi! cái mùi măn mặn trong làn gió thổi nhẹ qua làn tóc của tôi cũng đủ cho tôi cảm thấy sung sướng rồi! Khi gia đình tôi nhận phòng, tôi nhìn từ cửa sổ tầng năm mà thấy sao Vũng Tàu hùng vĩ, xinh đẹp thế này! Hôm nay trời thật đẹp, bầu trời trong vắt một màu xanh, không một gợn mây. Có một vài con chim biển đang bay lượn trên trời như muốn nhập bọn với những trò vui của du khách nơi đây! Mặt trời trông như quả bóng lửa rực rỡ giữa một màu xanh trong veo. Khi bố mẹ bảo tôi có thể xuống bãi rồi, tôi mừng rỡ chạy nhanh như gặp phải vàng, tôi đã mong chời giây ohút này lâu lắm rồi! Khi tôi bước xuống làn cát mềm mịn, tôi cảm giác như mình đang đứng trên một tấm thảm màu vàng nhạt bằng nhung vậy! Qua bờ cát mịn một chút là đã chạm những ngọn sóng tràn bờ vấy lên chân. Những ngọn sóng nghịch ngợm từng đợt vỗ đến chân tôi. Nứơc biển mát thật đấy! Tôi thấy biển như một tấm gương khổng lồ phản chiếu lại hình ảnh của bầu trời. Hình như tôi đạp phải thứ gì đó! A! Là những chiếc vỏ ốc. Nhìn chúng đọng nước biển, lấp lành dưới ánh nắng mặt trời đẹp thật! Cái màu trắng ngà, cái màu đo đỏ, cái màu hồng nhạt,... Nhìn khắp bãi, ngòai vỏ ốc còn có các chiếc dù đủ màu nhìn sống động như có những cây kẹo mút khổng lồ vậy!
Các du khách ở đây đa số là người nước ngòai, họ rất vui vẻ và thân thiện. Họ chơi những trò chơi thể thao, trông rất vui, như: bóng chuyền,... Nếu đã nói đến biển, người ta sẽ nghĩ ngay đến hải sản. Vì thế đến biển Vũng Tàu mà không ăn hải sản thì uổng lắm! Bố dẫn tôi và gia đình vào một tiệm bình dân trên bãi để ăn: nghêu, tôm, mực, cua,... Ngon quá! Đã xế chiều, gia đình tôi về khách sạn để nghỉ ngơi và chuẩn bị hành lí đi về. Nhìn ra ngòai, tôi thấy một bầu trời ửng đỏ. Mẹ tôi bảo đấy là trời đang nấu cơm. Khác với buổi sáng, trời vào hòang hôn trên biển có vài đám mây đủ màu trôi bồng bềnh. Trông chúng như những cây kẹo bông gòn màu sắc mà mẹ mua cho tôi khi tôi còn nhỏ. Biển thì phẳng lặng, trầm tính hơn biển vào sáng. Trển bãi cũng ít người tắm vì họ cũng như chúng tôi, đều về nghỉ ngơi cả rồi... Đã đến giờ chúng tôi phải về. Trước khi lên xe, tôi nhìn biển và cảm thấy cảm kích vì đất nước Việt Nam đã có những danh lam thắng cảnh trong đó có nơi tôi đang nghỉ mát- biển Vũng Tàu.
Tôi sẽ cố gắng học tốt để bố mẹ cho tôi đến đây một lần nữa để tôi có thể thưởng thức bầu không gian hùng vĩ. Hình ảnh bãi biển Vũng Tàu đẹp như tranh và đầy sức sống này sẽ mãi mãi in sâu vào trái tim cũng như tâm hồn tôi như một kỉ miệm đẹp và đáng nhớ trong kì nghỉ hè năm lớp Sáu. Hẹn gặp lại năm sau đấy, Vũng Tàu ơi!
Vào dịp hè năm em chuẩn bị học lớp 3, cô giáo chủ nhiệm lớp em đã tổ chức một chuyến đi tham quan cho cả lớp em đi đến Đồ Sơn. Đó là một chuyến đi mang lại cho chúng em nhiều kỷ niệm đẹp và em không bao giờ có thể quên được.
Sau khi cô giáo căn dặn bọn em cần chuẩn bị những gì khi đi tham quan, về đồ dùng và trang phục. Nhưng do lớp em được đi tham quan trong vòng một ngày nên chuẩn bị cũng không cần quá nhiều. Vào sáng thứ 7, cả lớp em tập trung ở cổng trường lúc 6 giờ để chờ xe ô tô đến. Đi cùng lớp em, ngoài cô giáo chủ nhiệm còn có cả 4 các phụ huynh học sinh để cùng với cô giáo chủ nhiệm chăm sóc cho cả lớp em. Vì đây là chuyến đi đầu tiên của lớp em nên bạn nào bạn ấy cũng đều tỏ ra rất vui và phấn khởi.
Đúng 6 giờ 15 phút, xe đến cổng trường, sau khi bọn em lên xe, ngồi đúng vị trí và đã chuyển đầy đủ đồ lên xe thì xe bắt đầu chuyển bánh. Lúc đi trên xe, cả lớp em cùng nhau hát rất nhiều bài hát cũng như chơi những trò chơi như: Đoán bài hát, hay hát nối câu,… nên tất cả các bạn đều tham gia rất nhiệt tình. Sau 45 phút đi trên xe, cả lớp em đã đến địa điểm đầu tiên, đó là khu di tích Biệt thự vua Bảo Đại. Theo như cô hướng dẫn viên thì đây là một công trình kiến trúc độc đáo, được xây vào triều nhà Nguyễn mà chính xác hơn là vào thời của vua Bảo Đại. Sau đó, cô còn giới thiệu cho chúng em nghe rất nhiều về lịch sử của công trình kiến trúc độc đáo này. Biệt thự của nhà vua đẹp lắm, nên bọn em đều nhanh tay mang máy ảnh ra chụp và cùng nhau ghi lại những kỷ niệm đẹp tại đây. Kết thúc chuyến hành trình thăm biệt thự, chúng em được cô dẫn ra Bến tàu không số. Đây là nơi mà rất nhiều những chiếc tàu không số đã chở vũ khí, chở lương thực vào tiếp tế cho đồng bào miền trong như chúng em đã được cô lịch sử dạy ở trên lớp. Nhưng theo thời gian thì đây chỉ còn lại những di tích, đó là những chiếc cọc làm cầu vận chuyển chứ không còn được như trước. Đến đây, chúng em còn được thắp hương để tưởng nhớ những người anh hùng, những chiến sĩ cách mạng đã hy sinh để có thể bảo vệ cho nền độc lập của Tổ Quốc.
Kết thúc chuyến hành thăm quan của bọn em là chúng em được vào khu tham quan Hòn Dấu resort. Đây là khu vui chơi, giải trí tổng hợp mới được xây dựng của thành phố em. Khi đến đây, ngoài việc được tắm biển, chúng em còn được chơi những trò chơi tốc độ cao cũng như được thử sức tự mình khám phá: vạn lý trường thành thu nhỏ, hay vườn hoa Đà Lạt cũng như được thăm quan sở thú. Ở đây có rất nhiều động vật thú quý hiếm như: gấu, khỉ, cá sấu, hươu,… Nên khi lên đến đây, chúng em quả thật nhưng được lạc vào một xứ sở kỳ diệu với biết bao nhiêu điều mới mẻ và hấp dẫn.
Đến chiều, sau khi đã được cô giáo và các bác phụ huynh chuẩn bị đồ ăn nhẹ, chúng em cùng tạm biệt Đồ Sơn và lên đường trở về nhà. Quả thật đây là một chuyến hành trình rất bổ ích cũng như đem lại cho chúng em thêm nhiều điều mới, nhiều kiến thức mới. Em hy vọng sang năm sau, lớp chúng em sẽ được đi tham quan nhiều địa điểm hấp dẫn hơn nữa.
Trong kì nghỉ hè vừa qua, em đã được bố mẹ thưởng cho một chuyến thăm quan tại thị trấn xinh đẹp Sa Pa. Em nghe mọi người kể rằng đây là thị trấn nghỉ mát cao nhất ở miền Bắc nước ta. là nơi có đỉnh Phan-xi-pang cao nhất Việt Nam và Đông Dương. Qua cửa xe, em say sưa ngắm nhìn những tràn ruộng bậc thang trên sườn núi và những ngôi nhà nhỏ xinh xắn của đồng bào dân tộc.
Sau hai giờ ngồi xe, gia đình em đã tới thị trấn Sa Pa. Đường phố Sa Pa nhà gạch san sát, khách sạn Sa Pa nằm cạnh chợ. Trên đồi thấy rải rác dấu vết di tích của những biệt thự xưa kia rất xinh xắn, xây dựng từ sau năm 1922 trở đi và đã bị tàn phá trong chiến tranh. Thay vào đó là những biệt thự, khách sạn mới được xây dựng từ sau ngày hoà bình chờ đón du khách khắp nơi đến thăm.
Tới Sa Pa, em được đi thăm thác Bạc, nước ở trên cao đổ xuống theo sườn núi tựa như một dải lụa trắng. Bố và em đi đúng vào mùa mưa. Sau một trận mưa lớn, trên đường từ Sa Pa tới đèo Ô Quy Hồ, em được chiêm ngưỡng vô số những thác bạc chảy nhất thời, đổ nước từ trên sườn núi cao xuông thấp. Đi qua một chút nữa là cầu Mây, một chiếc cầu treo bắc qua thũng lũng sông, cầu bắc chênh vênh, đi qua thấy đu đưa bồng bềnh khiến em không quen thấy sợ
Thị trấn Sa Pa vui nhất vào ngày phiên chợ cuối tuần. Chợ họp ngay giữa phố. Chợ bán nhiều sản vật địa phương, như rau, quả, măng, nấm tươi, mộc nhĩ, các vị thuốc...
Sa Pa là một thị trấn nghỉ mát lí tưởng. Khí hậu mùa hạ mát mẻ, ngay giữa mùa hè mà cũng không thấy nóng bức. Còn tối đến thì có vẻ như lại rét hơn vì vậy khi tới đây thì mọi người hãy mang thêm áo khoác của mình đi nhé. Lên nghỉ mát ở Sa Pa, bố cho em đi chơi suốt ngày vẫn không thấy mệt.
Em rất yêu quý thị trấn tươi đẹp này và hi vọng có thể quay lại đây thăm quan vào một ngày gần nhất.
Thác Đa nằm bên sườn núi Tản Viên thuộc huyện Ba Vì, cách thành phố Hà Nội 60 ki-lô-mét. Nơi đây nổi tiếng với Thác Ông, Thác Bà gắn liền với nhiều huyền thoại.
Những ngôi nhà sàn xinh xắn nằm nép dưới tán lá cây rừng là nơi nghỉ đêm của du khách. Nhiều lối mòn quanh co, nhiều bậc đá uốn khúc được xếp đặt tự nhiên tạơ cho Thác Đa vẻ đẹp thơ mộng.
Bạn hãy cùng nhau leo dốc, hoặc vượt đường mòn lên đỉnh thác để khám phá vẻ đẹp hoang sơ của cây rừng, để chiêm ngưỡng những đoá lan rừng bám trên vách đá, đủ mọi dáng hình, mọi màu sắc, những hoa chuối đỏ tươi như ngọn lửa hồng lập loè giữa màu xanh cây lá.
Lên cao, lên cao, mây quấn dưới chân, mây ôm quanh người, mây xoã đôi vai, mây vờn trên đầu. Mây trắng như bông. Mây mềm hơn dải lụa. Nhìn xuống phía dưới, đồng ruộng và bản làng của người Mường hiện lên đẹp như một bức tranh sơn mài tuyệt tác.
Uống rượu cần, thưởng thức điệu múa của các cô gái Mường quanh đống lửa bập bùng trong màn đêm, du khách sẽ không bao giờ quên. Tiếng suối chảy rì rầm, tiếng lá rừng lao xao, tiếng gà rừng te te gáy từ vách núi xa vọng đến, tiếng tác của bầy nai, tiếng rậm rịch mơ hồ giữa đêm khuya tưởng như bước chân đi, tiếng thì thầm của Thần Núi nơi Thác Ông, Thác Bà, chợt làm du khách tỉnh giấc.
Ngắm Thác Đa trong màn sương sớm hay trong ráng chiều, mới cảm thấy vẻ đẹp mộng mơ, thanh khiết của một góc Tản Viên đầy quyến rũ.
Thác Đa nằm bên sườn núi Tản Viên thuộc huyện Ba Vì, cách thành phố Hà Nội 60 ki-lô-mét. Nơi đây nổi tiếng với Thác Ông, Thác Bà gắn liền với nhiều huyền thoại.
Những ngôi nhà sàn xinh xắn nằm nép dưới tán lá cây rừng là nơi nghỉ đêm của du khách. Nhiều lối mòn quanh co, nhiều bậc đá uốn khúc được xếp đặt tự nhiên tạơ cho Thác Đa vẻ đẹp thơ mộng.
Bạn hãy cùng nhau leo dốc, hoặc vượt đường mòn lên đỉnh thác để khám phá vẻ đẹp hoang sơ của cây rừng, để chiêm ngưỡng những đoá lan rừng bám trên vách đá, đủ mọi dáng hình, mọi màu sắc, những hoa chuối đỏ tươi như ngọn lửa hồng lập loè giữa màu xanh cây lá.
Lên cao, lên cao, mây quấn dưới chân, mây ôm quanh người, mây xoã đôi vai, mây vờn trên đầu. Mây trắng như bông. Mây mềm hơn dải lụa. Nhìn xuống phía dưới, đồng ruộng và bản làng của người Mường hiện lên đẹp như một bức tranh sơn mài tuyệt tác.
Uống rượu cần, thưởng thức điệu múa của các cô gái Mường quanh đống lửa bập bùng trong màn đêm, du khách sẽ không bao giờ quên. Tiếng suối chảy rì rầm, tiếng lá rừng lao xao, tiếng gà rừng te te gáy từ vách núi xa vọng đến, tiếng tác của bầy nai, tiếng rậm rịch mơ hồ giữa đêm khuya tưởng như bước chân đi, tiếng thì thầm của Thần Núi nơi Thác Ông, Thác Bà, chợt làm du khách tỉnh giấc.
Ngắm Thác Đa trong màn sương sớm hay trong ráng chiều, mới cảm thấy vẻ đẹp mộng mơ, thanh khiết của một góc Tản Viên đầy quyến rũ
Bạn tham khảo nhé !!!!!
Bài làm
Một năm học vất vả đã qua, và đến kì nghỉ hè này, gia đình tôi tổ chức đi chơi biển Đồ Sơn. Tôi vô cùng thích thú vì đây là nơi mà tôi chưa từng đặt chân đến.
Bốn rưỡi sáng, lơ mơ ngái ngủ, tôi đã bị bác đồng hồ chăm chỉ nhưng đôi khi hơi khó tính gọi dậy cho bằng được. Tôi uể oải dụi mắt đi chầm chậm vào nhà tắm vệ sinh cá nhân. Cả nhà tôi đã thức dậy từ bao giờ, đang lục cục sắp lại đồ. Đánh răng rửa mặt xong, tôi thay quần áo rồi theo bố mẹ ra cửa. Ở đó có một chiếc ô tô chễm chệ chờ đợi. Bố tôi xách va li, mở cốp xe rồi để vào đấy. Mẹ tôi, chị tôi, bố tôi và tôi cùng leo lên xe. Chiếc xe bon bon chạy luôn. Nhà cửa, cây cối như những thước phim quay nhanh cứ vùn vụt. Thích nhất là lúc qua cầu, được xem phim từ trên cao. Sau đó tôi ngủ lúc nào chẳng biết. Đánh một giấc dài dậy mà vẫn chưa tới nơi, tôi đâm sốt ruột. Nhưng... khoan, tôi nghe thấy tiếng nước àooo...oo, mùi mằn mặn mang đặc chất biển. Thôi, đúng rồi, đúng là tới biển thật rồi! Tôi sung sướng lâng lâng. Nắng vàng nhè nhẹ vươn từ mặt trời đi khắp nơi. Tôi nhảy phốc xuống xe ngay khi đến khách sạn. Gia đình tôi bước vào tiền sảnh. Bố tôi lấy chìa khoá phòng rồi dẫn cả nhà lên tầng. Căn phòng thật rộng, tôi ra ban công phóng tầm mắt ngắm biển. Long lanh một màu nắng trên mặt nước. Người đi tắm chi chít trên bờ. Những quán nước trên cát dựng từ cột, lợp lá thật thơ mộng. Tôi vào phòng nghỉ ngơi đã. Chiều tôi thức dậy gọi bố mẹ đi bơi. Băng qua con đường nhựa là đến bãi cát. Người đi tắm tấp nập. Có mấy người tắm xong, khoác khăn lên bờ, người ướt dượt. Có mấy người lại nằm dài tắm nắng. Còn dưới biển, đủ người già trẻ.. tắm táp, bơi lội. Có mấy bạn nhỏ cũng mặc áo phao như tôi, bố mẹ đang dạy bơi. Tôi ngâm mình xuống nước, mát lắm, bơi lội thoả thuê, tôi lên bờ xây lâu đài cát và cùng bố mẹ ngồi quán uống nước. Sau đó tôi về tắm sạch, mặc quần áo mới rồi xuống nhà ăn. Trời đã sẩm tối. Tôi ngồi vào bàn ăn. Nào là cua, nào là mực, nào là tôm... Chao ôi, bao nhiêu món đồ biển bày ra đây. Tôi ăn rất nhiều nhưng vẫn lên phòng trước mọi người. Tôi ngồi xem vô tuyến một lúc thì mẹ tôi lên gọi tôi ra biển chơi. Cả nhà tôi ra biển, thuê ghế nghỉ, nghe tiếng sóng vỗ ào ạt. Mặt trăng ở biển sao mà khác với thành phố thế, nó to, tròn và hơi đỏ như mặt trời. Sóng tung bọt lấp loáng một dải dọc vàng vàng. Tôi đang mơ màng thì bị chị tôi kéo đi. Ra khỏi bãi cát là đến mặt đường nhựa. Hai bên vỉa hè, hàng đồ lưu niệm mọc như nấm. Gia đình tôi đi dạo và mua luôn quà cho ông bà và hàng xóm. Đèn đường vàng vàng như làm tăng bầu không khí náo nhiệt ở đây. Người đi đường cũng có thể là khách du lịch, mua hàng trao đổi thật là sôi nổi. Mua xong gia đình tôi trở lại khách sạn, để ngày mai còn lên đường về thủ đô Hà Nội.
Chuyến đi đã kết thúc, nhưng những suy nghĩ của tôi về thành phố cảng này chưa dừng lại cuộc vui chơi với biển này đã mở đầu cho một mùa hè xanh tươi trẻ. Tôi yêu thiên nhiên, nhất là biển cả bao la.
học tốt nhé
