Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Nguyễn Hoàng Sơn

 

Hãy tả lại quang cảnh buổi sáng trên quê hương em!

Bạn tham khảo

Quê hương em có biết bao nhiêu cảnh đẹp nào là cánh diều trên bầu trời mang lại biết bao nhiêu mơ ước, nào là hình ảnh giếng nước gốc đa mái đình làng biển. Cảnh nào cũng đáng yêu cũng thân thương hết mức thế nhưng cảnh mà em thích nhất mỗi khi buổi sáng đến là hình ảnh cánh đồng lúa trên những cánh đồng lúa rộng mênh mông trên quê hương.

Sáng sớm là khoảng thời gian khiến cho em vui vẻ nhất, nó là sự thức dậy không chỉ của con người mà nó còn là sự thức dậy của tất cả cảnh vật và những sự việc xung quanh nó. Thật vậy khi chúng ta để ý thì những cảnh sáng sớm bao giờ cũng mơn man hội tụ tất cả những gì là trong lành vui vẻ nhất. Không những âm thanh tiếng chim hót nghe trong trẻo, không những là tiếng gà trống gọi ông mặt trời, mà còn là sự náo nhiệt của con người. Trong những con người ấy người đến trường, người đi làm, người thức dậy dọn dẹp công việc nhà. Chính bởi vì nó là khởi đầu cho một ngày nên cảm giác thật sự rất vui với nhiều mong muốn một ngày tốt lành.

Và hôm nay cũng như bao ngày khác, buổi sớm tôi thức dậy đúng giờ và bắt đầu đi học. Ngày nào cũng như ngày nào tôi thường đi con đường tắt để đến trường mà con đường tắt ấy lại dẫn tôi đi qua một cánh đồng thẳng cánh cò bay không biết vì sao nhưng tôi thấy mình gắn bó với cánh đồng ấy đến thể. Cánh đồng trong buổi sáng sớm lại hiện ra đẹp vô cùng. Hình ảnh những cây lúa mơn man khẽ lay động trước ngọn gió nhẹ nhàng của buổi sáng. Hôm nào tôi cũng vừa đi vừa ngắm nó.

Tôi đặt chân trên những con đường đất vẫn ẩm màu sương ướt. Tôi thấy trong lòng mình phơi phới hẳn lên nhìn đôi bàn chân nhỏ nhắn trên nền đất ấy trắng thế không biết. Hình như bắt đầu một ngày mới tôi có xinh hơn thì phải. Nhìn từ xa đã thấy những cánh đồng lúa đang khẽ lay động nhẹ nhàng. Một màu xanh êm đềm dịu dành như mang lại cho tôi những cảm xúc thật sự yêu đời và thoải mái. Lúa đang thì con gái cho nên cũng thật biết làm duyên hay là cơn gió nhẹ kia khẽ làm duyên cho những cây lúa ấy. Theo làn gió lúa cứ uốn éo lả lướt như những rặng liễu xanh thể hiện sự yểu điểu thục nữ của nó. Cây cao khoảng chừng 50cm rồi thế nhưng vẫn còn là những chị lúa liễu yếu đào tơ và vẫn thích vui đùa cùng gió lắm. Có lẽ là do một buổi đêm ấy chị cũng như chúng ta ngủ mơ màng bên nhau và sáng dậy cũng hân hoan đón chờ những tia nắng sớm tinh khôi thật đẹp. Cả cánh đồng láu vẽ nên một bức tranh đồng quê tràn đầy nhựa sống. Khẽ ngắm nhìn tôi bất chợt nhận ra và reo lên khi thấy được những giọt sương nào đó vẫn còn vương vấn không chịu rời lá mà đi. Giọt sương ấy nhỏ nhẹ chắc có lẽ nó đã ở đây với lúa đêm qua. Nó mang những gì tinh túy nhất để mang đến dưỡng chất cho những cây lúa chăng?. Chẳng biết nữa, chỉ biết những ánh nắng của bình minh đang lên, đó là màu nắng nhạt nhẹ nhàng và dịu dàng lắm. Lúa như dướn mình vươn ra, những chiếc lá như mở rộng ra mà đón lấy, ôm lấy ánh nắng dịu ngọt ấy vào lòng. Nắng lên những giọt sương bắt đầu bay hơi đi mất, có những giọt trên đầu những lá kia khẽ níu lấy lá mà rồi lại thôi rơi xuống hòa vào dòng nước kia cho xong chuyện.Cảnh đẹp khiến cho tôi ngẩn ngơ mãi thôi, nào là màu vàng nhạt của những ánh nắng ban sáng nhẹ nhàng tinh khôi. Nào là màu xanh êm dịu, nhẹ nhàng của cánh đồng lúa, rồi lại đến những màu trong lành, màu nâu của đất nữa. Ôi thật sự là không thể cưỡng nổi, thật là biết làm rung động xao xuyến lòng người. Thêm đó những hương lúa theo cơn gió mang đến cho tôi những cảm giác vô cùng sảng khoái cái mùi ngọt ngào nhẹ nhàng như những dòng sữa của mẹ ngày xưa.

Tôi cứ ngấn ngơ như thế trên suốt chặng đường đến trường, tôi thấy tâm hồn mình như được thanh lọc và nhẹ nhõm hẳn lên. Tiếng trống kêu lên, tôi vội vã chạy vào trường nhưng trước khi chạy vào cổng thì tôi vẫn cố ngoái lại ngắm nó mọt lần nữa trên môi khẻ nở một nụ cười yêu đời

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Ngọc Hà
30 tháng 7 2021 lúc 7:55

                                                   Bài làm :

Quê hương tôi giờ đây lúc nào cũng đẹp. Nhưng đẹp hơn cả vẫn là buổi bình minh vào sáng đầu xuân ở làng quê tôi.

Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới. Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống vạn vật.

Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới. Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy màu sắc. Chúng như đang lượn vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân. Bên lũy tre, cạnh bờ ao, cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch chiếu xuống làm mặt ao lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện song. Đứng giữa cánh đồng lúa, tôi như tưởng tượng mình đang lạc vào một thế giới cổ tích. Một mùa xuân đầy sức sống đang về trên quê hương tôi. Quê hương tôi thật đẹp phải không các bạn? Tôi mong ước quê mình mãi đẹp dưới sắc xuân.

Ôi, quê mình vào buổi sáng đầu xuân đẹp quá, đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất yêu dấu này. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn.

                                            Bài làm :

Quê em những ngày mùa thật là nhộn nhịp. Mới sáng sớm tinh mơ, khi ông mặt trời còn chưa kịp mở mắt, bà con trong thôn đã thức dậy đổ ra đồng gặt hái. Tiếng cười nói léo nhéo, tiếng gọi nhau í ới, tiếng xe bò kéo cậm cạch, tiếng giục trâu đi cày rậm rịch làm rộn rã cả xóm làng.

Mặt trời lên, màn sương tan dần. Ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp không gian, tràn ngập cả đường làng, trải rộng trên khắp các cánh đồng. Những giọt sương đêm còn sót lại trên vạt cỏ ven đường càng thêm lấp lánh. Đâu đó, trong các lùm cây, tiếng chim ríu ran đón chào ngày mới như nâng nhẹ bước chân chúng em đến trường. Trên nền trời xanh thẳm, mấy sợi mây trắng mỏng manh in bóng xuống mặt nước, vắt ngang qua con mương nhỏ uốn lượn. Xa xa, dưới các thửa ruộng lúa chín, những chiếc nón trắng nhấp nhô như đàn cò đang lặn ngụp trên biển lúa vàng tươi. Dọc theo con đường đất đỏ quen thuộc này, trên khắp cánh đồng làng, khí thế ngày mùa mỗi lúc một tấp nập, đông vui. Mùi hương lúa mới thơm nồng cũng đã bắt đầu lan toả phảng phất trong gió thu nhè nhẹ.

Khi nắng ngày một gay gắt, người làm ở đồng cũng thưa thớt dần. Đường làng lũ lượt người và xe qua lại. Nào người gánh lúa kĩu kịt trên vai, nào người vác cày chăn trâu thong thả, nào những chiếc xe bò chất đầy lúa hối hả trở về nhà. Mấy cụ già thì lại tranh thủ quét nhặt những hạt thóc rơi vãi trên đường. Người nào người nấy ướt đẫm mồ hôi vì thấm mệt nhưng chuyện trò vẫn còn rôm rả. Ai cũng đều mừng vui vì lúa năm nay được mùa, hứa hẹn một cuộc sống no ấm hơn.

Những ngày mùa ở quê em thật bận rộn, tất bật. Em tự nhủ phải chăm chỉ học hành để sau này giúp người nông dân bớt đi nỗi vất vả, cực nhọc và góp sức xây dựng quê hương thêm giàu đẹp.

Có hai bài, bn mún lấy bài nào cx đc nha !

Chúc bn học tốt

Khách vãng lai đã xóa
Lại Thanh Tùng
30 tháng 7 2021 lúc 7:55

Bạn tham khảo nha

Nhân dịp nghỉ hè về thăm Ngoại, mình đã được ngắm nhìn một buổi bình minh rực rỡ và tràn đầy sức sống trên quê hương Đồng Tháp thân yêu.

Đó là một buổi sáng đầy kỉ niệm. Trời còn sớm, nhưng mình đã thức dậy, bước ra sân. Khi trời se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Ở phía đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng, còn nấp sau hàng bạch đàn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm vụt tắt. Khói bếp bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm, uốn lượn trên bầu trời rộng, rồi lan tỏa cả cánh đồng. Lúa đang thì con gái mơn mởn ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Nhìn ra xa, đồng lúa như một tấm thảm xanh rờn nhấp nhô theo làn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, sương tan, nhìn cánh đồng lúa quê mình như một bức tranh tuyệt đẹp. Mình say sưa ngắm nhìn và hít thở không khí trong lành mà bấy lâu mình không hay để ý. Đến khi mặt trời thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng xuống vạn vật thì cả làng xóm như bừng lên giữa ánh bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập ánh nắng và rộn ràng. Đằng xa, thấp thoáng bóng những chiếc áo màu tươi tắn của những cô gái làm cỏ lúa bên đê. Tiếng kẽo kẹt của chiếc xe bò chở phân và dụng cụ ra đồng bón lúa, hòa cùng tiếng lội nước bì bõm của các bác nông dân tranh thủ làm sớm, càng làm cho cánh đồng nhộn nhịp hẳn lên

Mình khoan khoái bước nhẹ dọc bờ đê nhỏ. Anh sáng chiếu xuống dòng nước bạc lấp lánh như bạn nào đó tinh nghịch chơi trò chiếu gương. Thỉnh thoảng một vài chú cá con , cá trắm 7 màu, cỏ nhảy lên khỏi mặt nước đớp mồi, rồi vội lặn xuống mất tăm để lại những vòng tròn lan xa. Trong không khí yên ắng ấy, bỗng đột ngột vang lên tiếng rao hàng trên sông hòa cùng tiếng khua mái chèo. Đàn chó ùa ra bờ sông sủa ăng ẳng với theo. Mình bước vội về khu vườn nhà tràn ngập ánh nắng vàng ấm áp. Bên luống rau xanh mái đầu bạc thân yêu của bà mình đang lúi húi nhổ cỏ, bắt sâu. Một ngày mới bắt đầu trên quê mình như vậy đó.

Được chiêm ngưỡng buổi bình minh đẹp vào ngày hè trên quê hương thân yêu, mình thấy vui, khỏe, lạc quan, yêu đời hơn. Quê bạn chắc cũng có những buổi bình minh đẹp như thế, phải không bạn?

Khách vãng lai đã xóa

Tôi sinh ra tại một vùng quê thuần nông, người dân quê tôi thường thức dậy sớm để lo công việc của nhà nông, vì vậy buổi sáng trên quê em rất vui nhộn và đẹp.

Ngay từ 5h sáng, đài phát thanh của xã đã bật lên hát hò inh ỏi, mọi nhà bắt đầu lục đục dậy sớm tập thể dục và chuẩn bị các công việc cho một ngày mới. Dọc con sông làng mới lát bê tông phẳng lì, thênh thang, đã thấy từng nhóm trẻ, già, các ông, các bà tay kiếm, tay gậy, quần thun, áo chẽn, mặt mày hăm hở, người đi rảo, người chạy bước ngắn nhăm nhắp. Tiếng hít vào, thở ra phì pò, gấp gáp. Trên sân kho hợp tác xã Phú Phong, ước chừng năm chục cụ đang để hết tinh thần tập bài Thái cực quyền mới theo sự hướng dẫn của một võ sư nghiệp dư của làng. Nhìn mấy cánh tay, bàn tay đưa lên, hạ xuống, những ánh mắt già chăm chú như trẻ lại, những chòm râu đen, râu bạc rung rung phơ phất… Tôi cảm thấy trong lòng phấn chấn lạ thường. Đằng đông, chân mây đã trắng trắng pha hồng. Trời đất đã vào đông, gió bấc đã thả từng cơn, từng cơn lạnh, vào mặt, vào cổ, vào tay, nhưng chỉ làm tôi thêm khoan khoái. Tôi chạy lên đê nhìn xuống cánh đồng làng, chỉ thấy màn sương trăng trắng mờ mờ. Tháp nước, ống khói nhà máy bê tông đúc sẵn, cột cao thế vượt sông Hồng đều chìm nghỉm trong biển sương tê lạnh. Nhưng chợt từ vầng mặt trời lóe ra mấy chùm tia nắng nhạt hình giẻ quạt, rồi nắng cứ lan tỏa.

Trời đã bắt đầu sáng hẳn. Tại các ngã ba, ngã tư đường làng, đã mọc lên từ lúc nào những hàng quà sáng bình dân khá phong phú. Xôi lạc, xôi ngô, xôi xéo, xôi gấc miếng, phở, bánh mì, cháo lòng, bánh trôi… Bên quán cà phê dưới gốc cây đầu làng, những đám khách đang nhâm nhi tách cà phê bốc khói thơm thơm vừa trò chuyện râm ran về trận bóng đá ngoại hạng Anh mới xem hôm qua. Hai bà trạc ngoài sáu mươi ăn xong bát miến gà, vừa xỉa răng tanh tách, vừa rạo bước về cổng chùa. Chả là sáng nay đến phiên các bà làm việc giúp nhà chùa. Một lũ trẻ con với khăn quàng đỏ xòe ra ngoài áo len, áo dạ, lằng ngoằng, vun vút đáng ngồi trên xe đạp phóng đến trường. Chúng lượn, lách rất khéo qua mấy con trâu, con bò theo các xã viên ra đồng, tránh được cả con cún khoang nhà ai đang đứng ngơ giữa lối đi.

Khoảng 8h sáng, khi đó mọi người đã vào hết mọi việc của mình, đường làng đã vắng hoe. Mặt trời đã lên cao chiếu những tia nắng nhạt xuống mọi vật. Chim chóc đang hót líu lo rủ nhau cùng kiếm mồi, những người làm đồng đã ra đồng, những người làm công việc khác cũng đi đến nơi làm việc của mình, làng quê trở lại thanh bình, chỉ còn những người già, đang ngồi lại cùng nhau trò truyện sau khi đã làm xong công việc của mình buổi sáng.

Mỗi buổi sáng quê tôi thường xuyên diễn ra những hoạt động tấp lập, vui nhộn như vậy. Hôm nào trời mưa to, buổi sang không diễn ra những hoạt động như vậy tôi thấy thiếu vắng vô cùng. Rồi mai này dù có đi đấu xa, tôi vẫn ao ước được trở về sống với làng quê, sống với khụng cảnh buổi sáng, rộn ràng vui nhộn như vậy.

Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
Chu Thị Khánh Thư
Xem chi tiết
Nhiên An
Xem chi tiết
Huy Nguyễn
Xem chi tiết
Bách Tống
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Huyền Trang
Xem chi tiết
Kinomoto Sakura
Xem chi tiết
đinh đức kiên
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Chồn Đi Lùi
Xem chi tiết