cần copy ko chứ viết thường lâu lắm
con là người trung thực
mẹ bị ốm nặng
Con chăm sóc mẹ ngày đêm nhưng ko hiệu quả
người con lang thang đi tìm thuốc nhưng ko có đủ tiền
dọc đường người con thấy một cái túi bên trong có rất nhiều vàng
ngước lên thì thấy một bà cụ(tả ngoại hình theo ý bạn)
người con đoán là cái túi này của bà cụ
người đưa cho bà cụ và nói người con xin trả lại cho bà cụ
bà cụ khen rồi biến thành bà tiên
bà cụ tặng số vàng trong túi cho người con đi mua thuốc cho mẹ
người con cảm ơn và đi mua thuốc
hai mẹ con từ đó sống hạnh phúc bên nhau
chú ý:
không chép nguyên câu mà phải dựa vào sự việc để và tả cho thích hợp.
người con có thể là cậu bé hoặc cô bé
nếu bạn thấy hợp lí thì k cho mình nha
Ở bài hai mẹ con và bà tiên SGK lớp 4 tập 1 trang 54
có 2 mẹ con sống hạnh phúc bên nhau
mẹ ốm nặng không thể ngời dậy được, cô bé ngày đêm trông mẹ ở giường bệnh
nghe có 1 bông hoa có thể chữa được bách bệnh, cô bé vui mừng
nhưng muốn tím thấy bông hoa đó thì rất gian khổ
cô bé không ngại nguy hiểm để có bông hoa đó
1 bà tiên thấy thế rất cảm động và giúp cô bé lấy được bông hoa đó
cô bé cảm ơn bà tiên và mang bông hoa về cho mẹ
về đến nhà, cô bé bất ngờ vì mẹ mình đã khỏi bệnh
hóa ra bà tiên đã giúp cho mẹ cô bé khỏi bệnh từ lúc cô bé đi tìm bông hoa
cô bé mừng rỡ và chạy vào ôm mẹ
Ở một thị trấn nhỏ có hai mẹ con cậu bé kia sống trong một cái nhà gỗ ọp ẹp. Bà mẹ làm thuê để kiếm tiền nuôi con. Cậu bé học lớp bốn chăm ngoan, hiền hậu. Công việc nặng nhọc khiến bà mẹ ngày một gầy ốm rồi ngã bệnh. Cậu bé hết lòng chăm sóc mẹ và thay mẹ đi làm ở chỗ mẹ cậu đã làm. Vì cậu sức yếu nên cậu chỉ được chút tiền lương. Mẹ cậu bệnh ngày một nặng. Cậu bé gom góp số tiền ít ỏi, ra phố mua cho mẹ thang thuốc tốt hơn. Cậu đi nhanh trên con đường vắng thì thấy một túi xách bị đánh rơi. Có lẽ cái túi rơi nặng nên miệng túi toác ra để lộ những xấp tiền dày cộm. Cậu ngẩng phẳt đầu lên nhìn về phía trước chỉ thấy một bà lão chống gậy đang đi chầm chậm. Số tiền này không phải là ít - cậu nghĩ thầm - rồi ôm lấy cái túi, chạy tất tả theo bà cụ:
- Bà ơi! Bà đánh rơi túi xách này.
Bà lão dừng ngay lại, đưa mắt nhìn cậu có ý hỏi. Cậu bé thở hổn hển:
- Thưa bà, cái túi xách này là của bà, phải không ạ?
Bà lão cười hiền hậu:
- Quả con là đứa trò thật thà, hiếu thảo. Ta là tiên, chờ con ở đây để thử lòng con đó.
Bà lão đưa cho cậu một gói nhỏ dặn:
- Con hòa thuốc này cho mẹ uống. Chỗ tiền này ta cho con mang về giúp mẹ mở một cửa hàng nhỏ. Con về ngay đi.
Dứt lời. Bà lão biến mất. Cậu quỳ xuống lạy tạ bà tiên rồi chạy như bay về nhà.
Mẹ cậu khỏi bệnh và nhờ số tiền của bà tiên giúp, mở một tiệm tạp hóa, không phải làm thuê gánh mướn nữa. Hai mẹ con sống lương thiện, hạnh phúc bên nhau.
Bạn thấy hay thì k cho mình nhé