Vậy mình có kết bạn với cậu ấy, để mình nói cho!!!
Tú Anh á? Chị Tú Anh học trường Nguyễn Văn Trỗi à!
Vậy mình có kết bạn với cậu ấy, để mình nói cho!!!
Tú Anh á? Chị Tú Anh học trường Nguyễn Văn Trỗi à!
ai kb vơi Phan Ngọc Tú Anh thì kêu cô ấy lm ny mk nhé!Ai lm đc cho 3 tk mỗi ngày
ai giúp tôi là bn trai của Phan Ngọc Tú Anh thì tôi cho 3 tk
các bạn làm bài này nhé
có 1 người bán hàng mua 1 cái mũ với giá 20000 đồng và người đó bán với giá 30000 đồng có một anh mua cái mũ đó nhưng anh ấy đưa cho người chủ hàng đồng 50000 nhưng người chủ hàng lại không có đồng 20000 để giá lại anh ấy nên đành sang nhà bên cạnh để đổi tiền sau khi đổi được người bán hàng giả anh ấy 20000 đồng và giữ lại 30000 đồng . vài ngày sau ông bên cạnh nhà đến bảo : vài ngày trước chị đưa cho tôi 50000 tiền giả . hỏi người bán hàng đó lỗ hay lãi bao nhiêu tiền ?
( toán này không cần lớp cứ giải hộ tớ nhé tớ chọn đại 1 lớp vậy)
3 + 3 = ?
Đó mn bài gì đây nha :
{ Verse 1 }
Anh và tôi thật ra gặp nhau và quen nhau cũng đã được mấy năm
Mà chẳng có chi lời hỏi thăm
Rằng giờ này đã ăn sáng chưa ?
Ở bên ấy nắng hay mưa ?
Anh và tôi thật ra MmMmm mải me nhìn lén nhau
Và không một ai nói nên câu
Rằng người ơi tôi đang nhớ anh
Và anh có nhớ tôi không ?
{ Pre - Chorus }
Tôi ... từ lâu đã thích anh rồi
Chỉ mong hai ta thành đôi
{ Chorus }
Anh nhà ở đâu thế ?
Cứ tới lui trong tim tôi chẳng nhớ đường về ah
Cứ khiến cho tôi ngày đêm phải khóc rồi cười vì nhớ một người
Khiến trái tim tôi lâu nay tương tư về anh đấy
Chỉ muốn anh có thể nghe được hết tâm tư này
Nhưng lại sợ anh từ chối
Muốn nói rồi lại thôi ...
Nên anh và tôi vẫn thế
Hooh Hooh Hooh x 3
Hey nhà anh ở đâu thế ?
Chẳng cần để ý người khác nói nhưng gì
Anh hoàn toàn không sao nhưng đôi lúc thật ích kỷ
Anh thật sự thích em
Anh muốn tiến tới làm quen
Nhưng do đôi lần ngốc nghếch đã chẳng dám gọi tên
Anh muốn điều gì anh cũng không biết
Nhưng hãy cứ gọi nó là tình yêu đê
Em ơi em à nhà em ở đâu thế ?
Sao cứ tới tới lui lui trong tim anh chẳng nhớ đường về
Gios lay cành trúc la đà
Em có muốn về nhà với anh không ?
Anh ngỏ lời em lại " Ái chà chà "
Chắc trong đầu đang suy nghĩ tôi thì về cùng anh
Nhưng nó là thính hay thật
Lời em nói toàn thứ đường mật
Không đi bên anh em chắc vẫn hạnh phúc
Bởi vì anh chẳng có gì
Chỉ là một thằng chân đất thôi ...
Tôi ... từ lau đã thích anh rồi
Chỉ mong hai ta thành đôi
Nhà anh ở đâu ?
Cứ tới lui trong tim tôi chẳng nhớ đường về ah
Cứ khiến cho tôi ngày đêm phải khóc rồi cười vì nhớ một người
Khiến trái tim tôi lâu nay tương tư về anh đấy
Chỉ muốn anh có thể nghe hết tâm tư này
Nhưng lại sợ anh từ chối
Muốn nói rồi lại thôi...
Nên anh và tôi vẫn thế
Ấp úng mấy câu thương nhau nhưng chẳng nói gì
Nên anh và tôi vẫn thế
Vẫn chẳng thể đi bên nhau cùng chung lối về
Thật buồn ghê...
Hooh Hooh Hooh x3
Hey anh nhà ở đâu thế ?
Ai nhanh mk tk cho nhé
CÓ 1 CẬU BÉ THẤY NGOÀI PHO CÓ CUỘC TRANH TÀI GIỮA HAI NHÀ THÔNG THÁI, ÔNG KIA NÓI:
BÂY GIỜ ÔNG NÓI 1 CÂU NẾU TÔI NÓI RẰNG ÔNG NÓI SAO THÌ TÔI SẼ MẤT TIỀN CÒN NẾU TÔI KO NÓI THÌ ÔNG MAT TIỀN . HỎI -CẬU BÉ NÓI J ĐỂ GIÚP NGƯỜI KIA CHIẾN THẮNG
Nhân viên bảo hiểm nhân thọ mời một phụ nữ mua sản phẩm.
'' Tôi có 3 đứa con và sẽ không mua trừ khi anh đoán đúng số tuổi của chúng'', cô nói.
Anh đồng ý và bà mẹ nói thông tin: '' Nhân số tuổi của các con tôi lại thì bằng 36 ''.
Người đàn ông tính nhanh và cho biết: '' Tôi chưa có đủ thông tin để trả lời''.
Người phụ nữ tiếp tục nói: '' Nếu đi qua nhà kế bên, tổng số tuổi của chúng tôi bằng số nhà bên ấy''.
Dữ liệu này cũng không giúp nhân viên bảo hiểm tìm ra đáp số.
Cuối cùng, người mẹ cho hay: '' Thông tin cuối cùng là đứa con trai cả của tôi đang học piano''.
Sau đó, nhân viên bán hàng đã trả lời chính xác.
Theo bạn, tuổi của những đứa trẻ trong gia đình là bao nhiêu, giả sử tất cả đều là số nguyên?
48.Tôi chu du khắp thế giới mà tôi vẫn ở nguyên một chỗ, tôi là ai?
49. Hai con chó đang lang thang ở công viên. Con chó trắng tên Đen, con chó đen tên Trắng. Nam thấy chúng dễ thương, liền thẩy trái banh ra xa rồi ra lệnh “Đen, đi lượm trái banh”… Đố bạn con chó nào sẽ đi lượm?
50. 2 người một lớn, một bé đi lên đỉnh một quả núi. Người bé là con của người lớn, nhưng người lớn lại không phải cha của người bé, hỏi người lớn là ai?
51. Bạn có “chiêu” nào để có thể thức trắng 7 ngày mà vẫn không thiếu ngủ?
52. Tôi có 4 cái chân, 1 cái lưng, nhưng không có cơ thể. Tôi là ai?
53. Chứng minh con gái = con dê
54. Tại sao 30 người đàn ông và 2 người đàn bà đánh nhau tán loạn
55. Có 1 người muốn làm quen với 1 cô gái, liền chạy lại hỏi tên,cô gái nói:
– Anh hãy đếm xem trong giỏ có bao nhiêu cây bắp thì khắc biết tên tôi.
Người có đếm được 12 cây bắp,hỏi cô gái đó tên gì?
56. Có 1 cô gái người ta thường gọi là tam giác , hỏi cô gái đó tên gì?
Bạn có “chiêu” nào để có thể thức trắng 7 ngày mà vẫn không thiếu ngủ?
Có 1 người muốn làm quen với 1 cô gái, liền chạy lại hỏi tên,cô gái nói:
– Anh hãy đếm xem trong giỏ có bao nhiêu cây bắp thì khắc biết tên tôi.
Người có đếm được 12 cây bắp,hỏi cô gái đó tên gì?
Chứng minh con gái = con dê
Có 1 cô gái người ta thường gọi là tam giác , hỏi cô gái đó tên gì?
chả biết từ lúc nào cuộc sống của tôi bỗng tràn ngập nước mắt , tôi sinh gia trong gia đình không được khá giả , nhưng có thể nói tôi không phải làm những công việc nặng nhọc , có thể lí do là vì họ hàng anh em tôi đều học giỏi , đều đỗ vào các trường lớn có tiếng tăm , sự nghiệp phát triển , mà bố mẹ lúc nào cũng ép tôi phải học , học , học cho bằng họ , ngay từ khi 2 , 3 tuổi , bố mẹ đã gửi tôi ở với ông bà để đi làm , ừ thì biết rằng đi để kiếm tiền nuôi tôi , nuôi gia đình nhưng họ cũng ít khi về thăm con , hay hỏi thăm này nọ tôi vẫn chấp nhận , bình thường , ừ có sao đâu .... tôi ổn mà , đến khi 5 tuổi thì họ về sống cùng với tôi , những ngày tháng đầu tôi hạnh phúc , hạnh phúc lắm , nhưng càng dần về sau tôi lại cảm thấy .... cảm thấy ức nghẹn hằng ngày họ bắt tôi học , học , từ 5 tuổi tôi đã phải tính các phét tính có 4 chứ số , đọc thuộc hết các bảng nhân bảng chia , làm những bài tập của học sinh lớp 3 lớp 4 lúc ấy , tôi thèm lắm cái cảm giác được chơi cùng bạn bè , có những lần nhìn qua khe cửa thấy lũ bạn rủ nhau chơi nhảy dây này nọ , mà tôi chảy nước mắt , ở độ tuổi này đáng nhẽ tôi phải được vui chơi là chính nhưng không học học là quan trọng nhất , tôi lúc nào cũng nghe lời bố mẹ , cố gắng học thật tốt nghe lời , năm nào cũng được giấy khen học giỏi thi này thi nọ, nhưng cho đến năm tối lên cấp 2 tôi đã bắt đầu Yêu , chả biết vì lí do gì mà tôi lại yêu sớm thế , bắt đầu có cảm giác thích một ai đó , nhưng hồi ấy chỉ thích đơn phương và không nói cho ai biết , rồi dần dần tôi sao nhãng học hành , kết quả tụt thấp bài kiểm tra bắt đầu xuất hiện những con 5 ,6 thậm chí là 2 tôi giấu bố mẹ những bài kiểm tra ấy và rồi cũng bị phát hiện , họ la mắng quát tháo thậm chí đánh , tát tôi '' tao không có đứa con như mày '' '' mày nhìn con *** xem , nó lúc nào cũng đứng nhất lớp , còn mày thì ? '' '' mày chỉ mỗi việc ăn với học mà cũng không xong , mày nghỉ mẹ mày đi '' '' học nốt lớp 9 tao cho mày đi làm '' những lần đầu tiên nghe những lời chửi bới xúc phạm ấy , tôi suy sụp , nhưng ai biết được , ngày nào họ cũng lặp lại những câu nói đó thường xuyên , thậm chí còn thậm tệ hơn nhiều ,lên lớp 7 , tôi đã tìm ra thứ giúp tôi giảm stress là Face , tôi dùng Face để kết bạn , nch với bạn bè , hay là crush , tôi cảm thấy họ còn yêu thương quan tâm hơn chính bố mẹ mình rồi họ cũng cấm tôi chơi facebook bắt tập trung vào học hành , nhưng tôi vẫn dùng trộm , lên lớp 8 tôi bắt đầu biết tán tỉnh , thả thính , rồi dần dần đánh nhau , cúp học , chia bè kéo phái trở thành một đứa học sinh hư hỏng , tôi của lúc này là người mà lúc nhỏ tôi cực ghét nhà trường biết , bố mẹ biết , họ lại càng xúc phạm tôi thậm tệ hơn , '' mày cút khỏi nhà , mày không phải ở cái nhà này nữa , tao mà biết mày khốn nạn như thế này tao đã đéo thèm đẻ mày ra rồi , sao mày không chết luôn đi cho xong , tao thà không có con còn hơn có loại người như mày , họ bắt đầu lôi tôi ra so sánh , hết với còn nhà người ta , thậm chí là một con chó , con bò họ chỉ xúc phạm đánh đập , họ nói thôi thay đổi làm họ thất vọng mà chả bao giờ hỏi lại vì sao tôi đổi thay ? ......... rồi đến bây giờ thì tôi cũng chẳng có gì làm động lực phấn đấu chán nản , nhiều lúc có suy nghĩ tiêu cực , dần dần trở nên ít nói , ít cười , mỗi khi gặp bàn bè họ cứ tưởng tôi hạnh phúc , nhưng không .......... tôi không Hạnh Phúc
dù đăng lên đây là không đúng nhưng tôi cảm thấy thoải mái , có khóa nick cũng được