Hoàng Trần Mai

Có ai biết chuyện buồn gây xúc động ko? Kể tớ với

Tick cho ai hay nhất nha! ^-^

๖ۣۜmạnͥh2ͣkͫ5ツ
10 tháng 4 2019 lúc 20:47

Hiện tại tui chưa cs

chắc mai sau mới có

lên google ý

Bình luận (0)
Hoàng Lê Minh
10 tháng 4 2019 lúc 20:48

tớ biết truyện kinh dị thôi. lớp tớ thầy toán ốm nên ko dạy đc nên chuyển thành tiết văn thành ra có 6 tiết văn trong ngày+ 2 tiết học thêm .

Bình luận (0)
Nguyễn Vũ Hoàng Trung
10 tháng 4 2019 lúc 20:48

Cho ba bớt 2 ngàn

Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân đưa lên cho tôi.

Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 35 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba…

Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba.

Lần này, sau khi đưa cho tôi 100 ngàn, ba hỏi: “Có dư đồng nào không con?”.

Tôi đáp: “Còn dư bốn ngàn ba ạ”.

Ba nói tiếp: “Cho ba bớt 2 ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa”.

Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng…”

Bình luận (0)
Nguyễn Vũ Hoàng Trung
10 tháng 4 2019 lúc 20:48

* Lời nói dối của cha

Cha mẹ nó lớn tuổi mới cưới nhau. Hồi đó gia đình nghèo khó. Mẹ mất sớm, cha tần tảo nuôi 3 anh em nó nên người. Nhà gần sông, nhưng cha đau yếu, ít khi có được con cá mà ăn. Bữa nào có cá là thịnh soạn lắm với anh em nó rồi.

Mỗi lúc ăn cá, cha thường bảo: “Để tao ăn đầu và xương”.

Nó nhanh nhẩu: “Tại sao hả cha?”

Cha nó nói vẻ mặt nghiêm nghị: “Vì cha già rồi, hay đau đầu, nên ăn đầu thì nó sẽ bớt đau – cái này gọi là ăn óc bổ óc, hiểu không? Xương yếu, ăn xương thì sẽ cứng cáp hơn. Có vậy mà cũng không hiểu hả?”

Nó và hai đứa em đinh ninh là cha nói thật. Đến bữa nó nhanh nhẩu xẻ đầu và xương cho cha, ba anh em tranh nhau phần thịt.

Anh em nó lớn lên, có thể thay cha đi đò, đi sông, mò cua, thả cá, đời sống gia đình nó khấm khá hơn. Chúng đã hiểu và đủ nhận ra cha “nói dối” chuyện ăn đầu và xương cá. Vì thế mà cha nó đã được ăn thịt cá.

Bây giờ nó đã thành đạt, vợ đẹp, con ngoan. Dù cuộc sống hối hả, nhưng nó chẳng bao giờ phải “thích” ăn cái đầu hay miếng xương cá, vì vợ nó bỏ đi, chỉ mang phần thịt lên mâm cơm.

Hôm nay là ngày giỗ lần thứ 10 của cha nó. Nhìn di ảnh ba gầy còm, nở một nụ cười tươi sáng. Nhìn con cá chiên to đùng, vàng tươm mỡ vợ đặt lên bàn thờ, nó chợt bất giác rơi lệ. Một cơn đau từ đâu hiện về nhói lòng vô tận.

Nó phải giấu vợ con, quay mặt lau nước mắt. Nhưng nó không thể xóa đi được hình dáng cha già còm cõi, xiêu vẹo bước đi bên sông. Cha đi thả cá mùa nước nổi, rồi sau đó là những trận thương hàn triền miên hành hạ ông. Nó không thể xóa đi được cái ý nghĩ “nếu cha ăn nhiều thịt hơn, thì đã không già yếu như thế”.

Vừa khấn vái, nó lại bất giác kêu lên những tiếng “cha” từ trong cổ họng.

Đến lúc ra bàn ăn. Nhìn vợ đang xẻ thịt con cá, để bỏ đi phần đầu và xương. Nó giữ tay vợ lại: “Em, để anh ăn đầu, đừng bỏ đi”.

Vợ hiểu, nên bỏ đầu cá qua cho chồng. Chỉ có cô con gái nhỏ là thắc mắc “Sao hôm nay ba lại ăn đầu, nó lắm xương, nó sẽ làm đau ba đấy”.

Nó xoa đầu con gái, nuốt tiếng nấc đang chầu chực nơi cổ họng vào trong, bảo “Dạo này ba hay đau đầu, nên ăn đầu sẽ hết đau con gái à, cái này gọi là ăn đầu bổ đầu đấy con yêu”.

Nó vừa ăn, vừa cố cho những giọt nước mắt không tràn xuống bát cơm.

Hãy có những phút nhìn lại bản thân và cách đối xử với đấng sinh thành, bởi “không ai yêu thương con bằng cha mẹ”. Nếu làm điều vô tâm, đáng xấu hổ thì một ngày cha mẹ ra đi, bạn sẽ cô đơn trống trải, sống day dứt suốt quãng đời còn lại.

Cha mẹ rồi sẽ già, sẽ vĩnh viễn rời xa mình. Vì thế chúng ta hãy biết yêu thương và quý trọng những khoảnh khắc chúng ta đang có với cha mẹ.

Hãy yêu thương cha mẹ khi bạn còn có thể.

Bình luận (0)
Nguyễn Vũ Hoàng Trung
10 tháng 4 2019 lúc 20:50

Cha lấy thân làm "bao cát" để kiếm tiền cứu con

Cha mẹ sẽ làm gì để có tiền cứu con, khi con bệnh nặng mà nhà quá nghèo? Câu trả lời sẽ là Làm tất cả những gì họ có thể làm! Vào tháng 11.2014, đã có rất nhiều người lấy làm lạ khi thấy một người đàn ông ngồi tại tàu điện ngầm ở Bắc Kinh (Trung Quốc) mặc trên mình chiếc áo có dòng chữ: "Bao cát thịt người, giá 10 tệ 1 cú đấm" (10 tệ là gần 35.000 đồng). Bên cạnh là một thùng giấy có dán giấy chứng nhận bệnh viện về bệnh tình của con trai.

8 câu chuyện có thật về sự hy sinh của cha mẹ chắc chắn sẽ khiến bạn rơi nước mắt - Ảnh 1.

8 câu chuyện có thật về sự hy sinh của cha mẹ chắc chắn sẽ khiến bạn rơi nước mắt - Ảnh 2.

Thì ra, con trai anh đang mắc bệnh máu trắng hiểm nghèo. Chi phí chữa bệnh lên tới 700.000 tệ (hơn 2,5 tỉ đồng). Đây là 1 con số rất lớn và người đàn ông tên Hạ Quân này không biết làm cách nào hết để có thêm tiền chữa bệnh cho con, thế là anh đã tình nguyện đưa thân mình ra làm bao cát.

8 câu chuyện có thật về sự hy sinh của cha mẹ chắc chắn sẽ khiến bạn rơi nước mắt - Ảnh 3.

8 câu chuyện có thật về sự hy sinh của cha mẹ chắc chắn sẽ khiến bạn rơi nước mắt - Ảnh 4.

Con trai của anh trong bệnh viện.

Cảnh tượng khiến nhiều người chứng kiến không cầm được nước mắt, đặc biệt là dù nhiều lần bị bảo vệ đuổi đi, đánh đập, nhưng anh vẫn không bỏ cuộc. Anh nói: "Tôi đã bán hết tất cả mọi thứ mình có rồi, còn đi mượn thêm 400.000 tệ nữa (hơn 1 tỉ đồng), nhưng vẫn không đủ. Chỉ còn cách này thôi. Tôi có thể chịu được việc bị đánh, bị đấm mỗi ngày, miễn có tiền cho con tôi chữa bệnh, miễn nó có thể sống mãi với tôi".

8 câu chuyện có thật về sự hy sinh của cha mẹ chắc chắn sẽ khiến bạn rơi nước mắt - Ảnh 5.

Nhiều người biết chuyện đã tới giúp đỡ anh.

Cảnh tượng sau cơn động đất khiến ai cũng rớt nước mắt

Câu chuyện cảm động này xảy ra hồi tháng 3/2014 trong 1 vụ động đất ở Nhật Bản, lấy đi sinh mạng của rất nhiều người. Sau động đất, khi lực lượng cứu hộ bắt đầu tìm kiếm người bị nạn, thì họ nhìn thấy thi thể 1 người phụ nữ qua vết nứt của 1 ngôi nhà bị đổ nát. Tư thế của cô khá kỳ lạ: Có vẻ như cô đang quỳ gối cầu nguyện, hai tay đỡ lấy 1 thứ gì đó. Và cả ngôi nhà đang đè hết lên người cô. Mọi người nghĩ rằng cô đã chết rồi, không thể cứu được nữa, toan quay đi. Nhưng đội trưởng đội cứu hộ bỗng có 1 linh cảm kỳ diệu nào đó, nên anh lệnh cả đội ở lại.

8 câu chuyện có thật về sự hy sinh của cha mẹ chắc chắn sẽ khiến bạn rơi nước mắt - Ảnh 6.

(Ảnh minh họa)

Và điều kỳ diệu đã xảy ra khi anh đưa tay vô khe hẹp để tìm kiếm bên dưới xác chết người phụ nữ. Có một đứa bé! Và đứa bé ấy còn sống! Đứa bé khoảng 3 tháng tuổi được bọc trong một chiếc chăn hoa, nằm an toàn trong vòng tay ôm của người mẹ. Rõ ràng, khi ngôi nhà đổ sập, cô đã lấy thân mình ra để bảo vệ con trai. Và trong tấm chăn đó có 1 chiếc điện thoại di động cùng 1 tin nhắn trên màn hình. Đoạn tin nhắn đó đã làm cho tất cả mọi người trong đội cứu hộ phải bật khóc.

Tin nhắn viết rằng: "Nếu con có thể sống sót, hãy nhớ rằng, mẹ rất yêu con".

Bình luận (0)
Messi Toán Học
10 tháng 4 2019 lúc 20:51

Có lẽ câu chuyện xúc động và gây cảm giác buồn nhất đó chính là......................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................NHỮNG CÂU CHUYỆN BUỒN GÂY XÚC ĐỘNG

Bình luận (0)

Bạn cố đọc đến đoạn cuối nha , tuy chuyện hơi dài nhưng đọc xong muốn khóc luôn , tk ủng hộ mk nha .

ZM hôm nay chán vãi, lên xem Stt toàn những đứa thất tình viết Stt sến ko tả được @@. Bỗng nó trố mắt khi thấy dòng chữ : " TAO THÁCH THẰNG NÀO TÁN ĐƯỢC TAO, TAO LẠY CẢ NHÀ NÓ ".
Đấy là ME của một đứa con gái ( bá đạo quá @@ ). - phải cho con này biết tay ( nó nghĩ thầm ).
- ê, con dở người kia.
-đứa nào đấy? Sút chết cha mày giờ. Ai dở người?
- sax. con gái mà ăn nói thế àk? Khiếp quá @@.
- thíx thế đấy, sao? Ý kiến àk?
- tao thấy mày viết ME bá đạo qúa nên hỏi thử thôi.
- thế tóm lại là mày muốn gì? - tao muốn tán mày : ).
- sax. Tán tao ák?
-Thế mày có xe ko?
- ko
- có tiền ko?
- ko
- hôhô, thế mà cũng đòi tán tao ák? Next đi thằng r2.
@@! 5 phút sau. . ko thấy nó Rep lại, nhỏ thấy hơi hối hận : nó tự ái rùi àh? Chắc là giận thật rùi. Mà nói chuyện với thằng này hài phết. Quyết định pm.
- ê thằng kia!! Đi đâu rùi? Vẫn ko thấy nó Rep lại. - giận rùi àk? . . im lặng. .
- cho tao xin lỗi, lúc nãy hơi quá lời. Quay lại nói chuyện đi.
(><. 3 giây sau. .
- cái gì thế mày? tao Vừa mới đi ia? Xong. Mà mày bảo cái gì cơ? xin lỗi tao hả?
- ax, tiên sư cái thằng vô duyên. Lúc nãy nhắn nhầm thôi, tao gửi cho đứa khác cer. Đừng tưởng bở nhá !
- ôi vãi!! Thế thôi tao đi ia? Tiếp đây.
- ê ê! Quay lại, tao xin lỗi mày!! Được chưa? - xí, xin lỗi là xong vậy thì đẻ ra công an mà ăn kít àk?
- thế bây giờ mày muốn cái zề? -
thì nãy tao nói rồi mà, tao muốn tán mày.
- miẹ, mất cả hứng. Tao ko thích.
- ôi, đau bụng quá, nhà vệ sinh đâu rùi nhỉ?
- ê ê, quay lại đây ngay !! Tao chưa nói hết mà.
- hề hề, tự nhiên hết đau bụng rùi. Mày định nói gì?
- mày thíx tao àk?
- xí, ko dám. nhà em nghèo lắm, ko đủ khả năng đâu.
- sút chết cha mày giờ. Lúc nãy đuà thui. Hìhì.
- hì cái lì tì phì. Mà R2 là cái gì hả mày?
- hơ hơ. . . Là. . Là . . Là rắc rối. Hề hề @@!
- ồh thế hả? Thế thì nói luôn là rắc rối đi còn bày đặt.
- xì, bỏ qua đi. Mà quên chưa hỏi mày bao nhiêu tuổi?
- dạ. Em sinh năm 94 chị ạk.
- èo, thế hơn tao 1 tuổi àk?
- thế mày phải tao bằng anh chứ.
- mơ đi nhá. Hơn có 1 tuổi mà bắt ng tar gọi bằng anh.
- ôi tao lạy mày!! @@. - thế mày có muốn tán tao ko?
- đổi ý rồi, hehe.
- sax. Thế thôi tao out đây, bye.
- hé, đùa xíu thui mà. Hề hề.
- tát chết cha mày giờ. Thế thì bây tao cho mày 3 ngày, nếu mày tán được tao thì tao yêu mày luôn. Ok?
- ok.
- thế mày định tán tao thế nào đây?
- ơ cái con hâm này. Tán thế nào là việc của tao chứ. Bây giờ mày gọi tao là ck còn tao gọi mày là vk nhá. Tao thấy mấy đứa yêu nhau chúng nó toàn gọi thế àk.
- ok, miễn sao trong 3 ngày mày làm tao đổ là được, bây giờ tính luôn. Hehe
- ax, đổ cái ổ, con gái con đứa nói chuyện vô duyên.
- quen rồi.
- thế tao hỏi cái này mày đừng giận nhá.
- ukm, hỏi đi. - thế ngày mày tắm mấy lần? =))
- @@ á á, cái thằng ck ngố này. Cái đấy mà cũng hỏi được, mày chết với tao. Đứng lại.

- háhá, thì vk kêu tao nói chuyện khác mà. Hề hề. Giận rùi àk?
- ai thèm giận, hứz
- lêu lêu, vk ơi đừng giận nữa, ck xin lỗi.
Nhỏ phì cười. - người ta đang nhìn kìa, xí hổ chết.
- hì hì, vk cười rùi.
- ck ơi
- gì vk? -
tại sao mày lại thíx tao?
- tao cũng ko biết, chắc là nói chuyện hợp nhau, với lại tao thích cái tính trẻ con của vk.
- vậy nếu như mai tao chết đi thì ck có yêu đứa khác ko?
- chắc là có chứ. Mà từ mai mày đừng hỏi thế nữa nha vk. Nghe pùn quá.
- uk, tao xin lỗi ck.
- thế vk thíx nhất mùa gì?
- mùa thu
- sao lại thíx mùa thu?
- thì nghe xong bài Thu Cuối của YanBi thì thíx thui chứ có gì đâu ^^.
- sax. Thế mà cũng nói.
- thế ck thíx mùa gì?
- ck thíx mùa đông vì muà đông được đắp chăn bông ngủ nướng thíx lắm ^^
- @@, đúng là đồ heo lười. Chỉ ăn với ngủ thôi.
Đi một đoạn thì 2 đứa tạt vào cửa hàng bán quà lưu niệm.
- ui, con gấu này dễ thương quá nè ck.
- uk, nhưng ko dễ thương bằng vk Hì hì.
- xí, chỉ giỏi nịnh.
- @@ tao nói thật mà, vậy vk có thíx ko? Tao tặng vk đấy.
- hí, cám un ck.
Chợt nhỏ dừng lại
- ck ơi, đôi vòng này đẹp quá nèk.
- xí, xấu mù. Cho cũng ko thèm. Quay sang nhìn đồng hồ đã gần 10h, nó giục. .
- Muộn rùi, đi về thui vk.
- ukm, muộn rồi. Nhỏ quay bước đi mắt vẫn ngoái nhìn lại đôi vòng lúc nãy.
- đến đây thôi, ck về đi ko papa tao thấy.
- ukm, vk ngủ ngon nhé
- ck cũng thế.
Hai đứa quay mặt bước đi, nó thì trong lòng rất vui còn trên gương mặt nhỏ thì thoáng chút buồn. ...

ngày thứ 3. . .
Hôm nay nó dậy muộn hơn mọi ngày, việc đầu tiên là lên ZM xem nhỏ có onl ko. Chắc nhỏ vẫn đang ngủ - nó nghĩ vậy. Bước ra cửa hít thở ko khí trong lành vậy. Đánh răng rửa mặt ăn sáng xong nhìn đồng hồ đã gần 10h, nó gọi cho nhỏ thì nhỏ tắt máy. Chắc nhỏ đã quyết định rồi. Nó hụt hẫng. Chưa bao giờ nó buồn như hôm nay. Rảo bước trên những con phố cũ ánh nắng chói chang làm nó khó chịu. - haiz, thôi quay về ngủ giấc nữa. Nằm trằn trọc trên giường nó nghĩ về nhỏ. Ko biết giờ này nhỏ đang làm gì nhỉ? Cứ mông lung suy nghĩ nó ko để ý bên ngoài trời đã tối. Bước xuống giường với cái áo khoác nó khoả cửa phòng rồi đi ra đường. Những ánh đèn đường ảm đạm làm nó thêm buồn. Chợt nó dừng lại ở hàng lưu niệm tối qua mà 2 đứa đã đến. Nó nhớ tối qua nhỏ kêu thích đôi vòng tay ý. Ko biết nó có gì đặc biệt làm nhỏ thíx nhỉ? Cầm đôi vòng trên tay, nó sững sờ. Như hiểu ra điều gì đó, nó chạy một mạch tới nhà nhỏ, hỏi thăm thì được biết nhỏ vừa mới đi ra ngoài. Nó lao ra đường, kia rồi, cái hình ảnh quen thuộc, là nhỏ. nó chạy đến.
- vk, sao hôm nay vk ko lên Zm, điện thoại thì tắt máy làm tao lo quá.
- uk, hôm nay tao bận ck ạk. Mà hôm nay là ngày cuối cùng ck nhỉ?
- ukm, nhớ mà, đi theo ck.
- đi đâu?
- thì cứ đi. Nó đưa tay với taxi, mở cửa xe nó thì thầm gì đó vào tai ông tài xế mà nhỏ ko nghe thấy.
- lên xe đi vk
- mà mày đưa tao đi đâu hả ck?
- ko đưa đi Trung Quốc đâu mà lo, lên đi. Xe bắt đầu lăn bánh, đi được một đoạn thì đến nơi. 2 đứa xuống xe, chiếc xe quay đầu rồi mất hút trong bóng tối. nó cầm tay nhỏ - đi vào đây vk.
- cái gì thế này sao mày đưa tao ra nghĩa trang hả ck.

- hờ hờ, tao muốn làm 1 việc
- việc gì? - thế vk nghĩ một nơi vắng vẻ yên tĩnh chỉ có vk và ck thì làm gì là thích hợp. Nói xong nó tiến về phía nhỏ.
- đừng có lại gần đây ko tao hét lên đấy, ko ngờ con người mày lại xấu xa như vậy, uổng công tao đã yêu mày. Nó giật lấy tay nhỏ, nhỏ vừa giãy giụa vừa khóc.
- ê vk, mày làm sao thế?
- tao xin mày, tha cho tao đi.
- sax, mày nói cái gì thế hả vk? Đưa tay đây. Nó cầm lấy tay nhỏ đeo chiếc vòng vào tay nhỏ.
- mày làm gì thế ?
- tao tỏ tình với vk mà, tao chọn chỗ này được không vk? Hềhề, vắng vẻ. Yên tĩnh chỉ có tao với vk.
- này thì yên tĩnh này, ck làm tao hết hồn.
- á, làm gì mà phải hết hồn. Mà sáng nay vk giận tao àk?
- uk, giận lắm.
- uk, hiểu rồi. Thì ra vk thíx cái vòng đấy vì nó khắc tên của tao và vk, hì hì. Vậy vk có yêu tao ko?
- ko . . 1 phút im lặng. .
- uk, tao biết mà, một thằng như ck đâu xứng để vk yêu. Nó quay bước đi chợt có một vòng tay ôm nó từ phía sau ( ma àk? @@ ).
- tao ko yêu ck mà là rất yêu, yêu từ cái lúc gặp nhau trên ola cơ, yêu cái kiểu nói chuyện con nít của ck TAO YÊU MÀY CK NGỐ AK.
- á .á ,bé mồm thôi vk. Tao cũng yêu vk. Hỳhỳ, ko xa nhau nữa nhé.
- ukm
- vk ơi
- sao ck?
- đằng sau vk có con ma kìa.
- đâu đâu? @@
- ck đùa đấy haha.
- á á ck ngố dám trêu vk, đứng lại....

- ck ơi.
- sao hả vk?
- tao yêu mày. <3
- tao cũng yêu vk. Thế có đẻ ko vk?
- sút chết cha mày giờ, đã cưới đâu mà đẻ.
- tao tưởng đẻ xong mới cưới.Ngày trước đẻ tao xong mama vs papa mới cưới mà.
- @@" tao lạy ck.
- hì, tao đùa đấy. Mà vk này.
- sao hả ck?
- mai tao phải đi làm, mà dạo này nhiều việc lắm, chắc tao ít gặp vk hơn.
Buồn. . .
- hok sao đâu, công việc mà ck, hì. Ck mà léng phéng vs con nào là chít vs tao đấy.
- @@ thích ăn đấm àk? tao chỉ léng phéng vs vk thôi.
- ck ngoan. Giữ gìn sức khoẻ, ck mà ốm là tao bỏ ck luôn đấy.
- sax.. Dạ ck biết rồi ...
Thế là những cuộc đi chơi, những tin nhắn dần ít đi. Còn nó, ko biết do áp lực công việc hay đua đòi bạn bè mà nó bắt đầu hút thuốc, nói trắng ra là nó nghiện thuốc lá.
Tối thứ 7, nó trở về nhà trong tâm trạng mệt mỏi, châm điếu thuốc phì phèo rồi lên Ola.
- Buzz!!
- hi, vk.
- hix, nhớ ck quá, mún nhìn cái mặt ngu của ck quá àk.
- =.-!, tao cũng nhớ vk lắm.
- mai có rảnh ko ck?
- mai đi làm rùi. Sao hả vk?
- hok có gì, hì hì.
- vk ngố, mai là chủ nhật mà, haha.
- á, ck dám lừa tao, giận, Ứ chơi vs ck nữa.
- híc. Định rủ vk đi chơi mà vk giận mất rùi, chắc vk ko đi đâu nhỉ?
- á á, hết giận rùi, hì, ck ngố đáng iu ai mà dám giận.
- @@ thay đổi nhanh thế? Mai 8h tao đón vk nhá.
- ok, hì hì...
8h15 sáng CN...
- ck đâu rùi?
- đằng sau nè vk.
- @@!
- vk đợi lâu chưa?
- từ 6h sáng cơ.
- uầy, sao ko gọi tao?
- tao đùa đấy, hềhề.
- con vk ngố này, cốc chít giờ. Thế đi đâu bây giờ hả vk?
- đi ăn kem đi ck.
- èo, mới sáng ra đã ăn kem, hok sợ sâu răng àk?
- sâu cái đầu ck ế.
- vk mà sún là tao ứ yêu nữa đâu đấy. Đi nào vk.
Nó cầm tay nhỏ bước đi, vẫn con đường ấy, quán cafê và cái bàn ngày nào như dành riêng cho 2 đứa. Chị chủ quán và mọi người đều đã quen, nhìn thấy 2 đứa mọi người đều nở nụ cười vui vẻ.
- 2 em dùng gì? - chị chủ quán gọi.
- kem dâu chị ạh - 2 đứa đồng thanh.
Chị chủ quán bưng ra 2 ly kem đặt lên bàn.
- 2 em ngon miệng.
- cảm ơn chị.
Nó đẩy ly kem sang cho nhỏ rồi móc bao thuốc trong túi ra châm rồi rít một hơi dài.
Nó chạy đến phòng bác sỹ trưởng khoa để hỏi cho rõ. Vị bác sỹ đăm chiêu nhìn nó, ông thở dài.
- cậu bị ung thư phổi giai đoạn II.....

Bác sĩ cho nó hay. . Nó bị ung thư phổi giai đoạn II.

Cả trời đất như sụp xuống, tay nó run lên, nó suy sụp, ko lời nào tả được tâm trạng của nó lúc này.
Bác sỹ khuyên nó nên nằm lại bệnh viện có thể nó sẽ sống thêm được vài ngày nhưng nó gạt phắt đi, sống như thế ko bằng chết.
Trở về nhà, nó tự nép mình vào góc, nó khóc, nước mắt của một thằng con trai, nó không khóc vì nó sắp chết, nóko sợ chết, nhưng gia đình nó, nhất là nhỏ, nhỏ sẽ thế nào đây??
với tay lấy quyển sổ, nó viết,hai hàng nước mắt chảy dài...
Reng. . Reng. .
- chồngàk, bây giờ ck có rảh hok?
- vk ngố àk, ck mệt lắm, ck muốn ngủ.
- híc, giờ này mà ck còn ngủ được àk? Hay là ck ghét vk?
- ck.. Mệt thật mà... Ck ngủ đây.. .
Phụt. . .
Máu. . . Nó thổ huyết, buông điện thoại nó ngả người trong ko gian, 2 mắt nhắm nghiền. . . nó ngủ rồi, nó sẽ ko tỉnh nữa.. .
- ck, ck sao thế? ck nghe máy đi. ..
Chắc ck ngố đang trêu mình đây đây mà - nhỏ nghĩ thế.
Đến phòng nó nhỏ chạy xộc vào.. .
- ck ơi, hum nay zui quá, dậy đi, vk đưa ck đến chỗ này.
Im lặng. . .
- ck sao thế. . ??
Ko có tiếng trả lời. . .
Máu. . .
- ck đang ngủ àk? Vk đến rùi nèk,đưa vk đi ăn kem đi ck, vk muốn ăn kem.
Im lặng. . .
- ck sao thế? Trả lời vk đi chứ. Sao ck ngủ mãi vậy. Dậy đi ck, đưa vk đi ăn kem.
Từng tiếng nấc nghẹn đến thắt tim. Nhỏ ôm nó vào lòng. Cuốn sổ cùng mấy tầm hình rơi xuống, trong đấy là những gì nó viết. . .
ngày. . Tháng. . Năm. .
Hôm nay đi chơi với vk ngố vui quá, vk cười tít mắt, chắc là thíx mình rồi. =))...
ngày. . Tháng. . Năm.
Cuối cùng thì mình cũng tán được vk ngố rùi, mất bao nhiêu thời gian mới tán được đấy. . .
ngày. . tháng. . năm.
Vk ngố àk, ck xin lỗi, ck sai rồi,ck ko nghe lời vk, ck vẫn hút thuốc nèk, vk phạt ck đi. ..
Vk đã nói là sẽ ko khóc rùi đấy nhá. Hì hì, trời cũng lạnh rồi vk nhớ mặc áo ấm vào nhá.. Thôi, viết đến đây thôi, ck mệt quá, ck ngủ đây. . .
- ck đừng ngủ nữa, ck tỉnh lại đi sao ck ngủ lâu vậy? Sao người ck lạnh thế này? để vk sưởi ấm cho ck nha. Ck ngủ một lúc thôi ck nha, ck còn phải đưa vk đi ăn kem nữa đấy. . .
Nước mắt lăn dài trên khuôn mặtnhỏ, mím chặt môi kìm nén nỗi đau, nhỏ khóc ko ra tiếng.. .
Bước trên con phố cũ ngày xưa nhỏ và nó từng đi qua, ký ức ùa về nhỏ bước đến cái quán cafe cũ. . . Vẫn là cái bàn ấy nhưng giờ chỉ còn có mình nhỏ.
Gọi 2 ly kem nhỏ đặt một ly về phía đối diện.
- ck àk. Kem dâu ck thíx nè, ck ăn đi. . .
- để vk đút cho ck nha. . .
- ck ko thíx àk? Vậy để vk ăn nha..
Mọi người xung quanh chỉ biết lắc đầu thở dài, như hiểu ra chuyện nên ko ai lên tiếng.
- ck à, nhìn vk ăn này.
Đưa thìa kem vào miệng, nhỏ mếu máo, hai hàng nước mắt đẫm lệ, nhỏ lao ra khỏi quán như người mất hồn.
Trong vô thức nhỏ thấy nó đang đứng ở bên kia đường, nhỏ chạy vụt sang mà ko biết đằng sau có một chiếc xe máy đang lao tới. . RẦM. .
- có người bị tai nạn kìa. .- tiếng bà bán nước gần đấy.
Nhỏ được đưa đến bệnh viện,sau một hồi ngất đi cuối cùng nhỏ đã tỉnh. Lao ra khỏi giường bệnh nhỏ gào thét tên nó như một người điên.
Bác sỹ cho biết vùng đầu nhỏ bị tổn thương nặng có lẽ đã gây ảnh hướng tới tâm lý, bố mẹ nhỏ chỉ biết khóc khi người ta đưa nhỏ vào khoa tâm thần.
Họ nói nhỏ bị điên. Ko, nhỏ ko điên, họ đâu hiểu được nỗi đau mà nhỏ phải chịu. . .
Bữa cơm chiều hôm ấy nhỏ tỏ ra tỉnh táo hơn, giấu chiếc thìa sắt vào áo, nhỏ trốn vào một góc khuất mở tấm hình mà 2 đứa chụp chung, nhỏ cười trong nước mắt...
Mây đen kéo đến, tiếng sét ầm ầm như xé tan bầu trời. . .
Xoẹt. . .

Bình luận (0)
mẤt tÊn rỒi cÓ đÂu mÀ đẶ...
10 tháng 4 2019 lúc 21:02

có một hôm,em gặp thần chết đang giả bị sàm sỡ troll người ta(con gái) sml . Em hỏi nó :

- tại sao anh lại troll người ta thế trong khi đó người ta(con gái) chẳng làm gì anh

- tôi thích làm người ta phải khóc để tôi có thể xúc cát đc , à nhầm xúc động vs đúng (thần chết đáp)

thần chết lại bảo tiếp :"tôi đang bị mang chứng mắc bệnh lao nữa"

em bảo :

- gay thế anh đã đi bác sĩ chữa bệnh lao chưa 

-rồi nhưng chỉ toàn bác sĩ nữ chữa bệnh thôi(thần chết lại đáp)

em nhanh tróng trả lời :"bác sĩ nữ thì có làm sao đâu"

nhưng thần chết nói :

- tôi bị bệnh mà cứ thấy gái là lao vào nên gặp bác sĩ nữ là lao vào như thằng nứng 

khi biết thần chết bị  lao em khóc lóc vì tại sao anh thần chết lại bị bệnh lao mà em lại ko đc bị bệnh lao.Về nhà em khóc suốt đêm!!

MỌI NGƯỜI NẾU THẤY HAY TÍCH GIÙM MK CÁI !!!

Bình luận (0)
ngây thơ vô số tội
8 tháng 5 2019 lúc 21:34

bạn lên ông gồ nha mình mỏi tay lắm

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Hoàng Trúc Nhi
Xem chi tiết
truong huy hoang
Xem chi tiết
Nguyễn Hòa Bình
Xem chi tiết
Uất Ngụy Thiên Di-Ice
Xem chi tiết
min junkook
Xem chi tiết
Xem chi tiết
Đoàn Gia Linh
Xem chi tiết
o0o0_nhok cô đơn_o00o
Xem chi tiết
Jemmy Girl
Xem chi tiết