Câu chuyện giữa Ê-đi-xơn và bà cụ già xảy ra vào lúc ông chế tạo thành công đèn điện. Bà cụ già đã đi bộ gần ba giờ để đến xem cái thứ đèn kì lạ ấy do đó bà đã gặp Ê-đi-xơn và trò chuyện với ông.
Câu chuyện giữa Ê-đi-xơn và bà cụ già xảy ra vào lúc ông chế tạo thành công đèn điện. Bà cụ già đã đi bộ gần ba giờ để đến xem cái thứ đèn kì lạ ấy do đó bà đã gặp Ê-đi-xơn và trò chuyện với ông.
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:
Nhà bác học và bà cụ
1. Ê – đi- xơn là một nhà bác học nổi tiếng người Mĩ. Khi ông chế ra đèn điện, người từ khắp nơi ùn ùn kéo đến xem. Có một bà cụ phải đi bộ mười hai cây số. Đến nơi, cụ mỏi quá, ngồi xuống vệ đường bóp chân, đấm lưng thùm thụp.
2. Lúc ấy, Ê-đi-xơn chợt đi qua. Ông dừng lại hỏi chuyện. Bà cụ nói :
- Già đã phải đi bộ gần ba giờ đồng hồ để được nhìn tận mắt cái đèn điện. Gía ông Ê – đi- xơn làm được cái xe chở người già đi nơi này nơi khác có phải may mắn cho già không?
- Thưa cụ, tôi tưởng vẫn có xe ngựa chở khách chứ ?
- Đi xe đấy thì ốm mất. Già chỉ muốn có một thứ xe không cần ngựa kéo mà lại thật êm.
3. Nghe bà cụ nói vậy, bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu Ê – đi- xơn. Ông reo lên:
- Cụ ơi ! Tôi là Ê – đi- xơn đây. Nhờ cụ mà tôi nảy ra ý định làm một cái xe chạy bằng dòng điện đấy.
Bà cụ vô cùng ngạc nhiên khi thấy nhà bác học cũng bình thường như mọi người khác. Lúc chia tay, Ê – đi- xơn bảo:
- Tôi sẽ mời cụ đi chuyến xe điện đầu tiên.
4. Từ lần gặp bà cụ, Ê – đi- xơn miệt mài với công việc chế tạo xe điện thành công. Hôm chạy thử xe điện, người ta xếp hàng dài để mua vé. Ê-đi-xơn mời bà cụ dạo nọ đi chuyến đầu tiên. Đến ga, ông bảo :
- Tôi giữ đúng lời hứa với cụ rồi nhé !
Bà cụ cười móm mém :
- Cảm ơn ông. Giờ thì già có thể đi chơi cả ngày với chiếc xe này rồi !
- Nhà bác học : người có hiểu biết sâu rộng về một hoặc nhiều ngành khoa học.
- Cười móm mém : cười mà miệng và má hõm vào do rụng hết răng.
Ê – đi- xơn là nhà bác học nổi tiếng của nước nào ?
A. Mĩ
B. Anh
C. Pháp
Khi biết người nói chuyện với mình là Ê–đi-xơn, bà cụ cảm nhận về người đó như thế nào ?
A. Ngạc nhiên khi thấy nhà bác học cũng bình thường như mọi người khác
B. Thấy nhà bác học thật thông minh, lạ thường
C. Thấy nhà bác học rất sang trọng, khác với những người bình thường
Ê – đi- xơn gặp bà cụ khi nào ?
A. Khi ông chế tạo ra đèn điện, bà cùng với mọi người đến xem
B. Khi ông đang miệt mài nghiên cứu, bà cụ tới thăm ông
C. Khi ông chế xong chiếc xe điện đầu tiên
Ê – đi- xơn nghĩ gì trước mong muốn của bà cụ ?
A. Ông nghĩ rằng đó là một mong muốn hết sức viễn vông
B. Ý tưởng đó quá khó nên ông chưa hề nghĩ tới
C. Ý tưởng về chiếc xe điện lại lóe trong đầu ông
Điều ước của bà cụ nói với Ê-đi-xơn là gì ?
A. Ước có sức khỏe để đi được xe ngựa
B. Ước sẽ có một chiếc xe không cần ngựa kéo mà lại thật êm
C. Bà ước có một chiếc xe chở được thật nhiều người
Sau lần gặp gỡ với bà cụ, Ê – đi- xơn đã làm gì ?
A. Quên mất việc làm chiếc xe điện
B. Làm chiếc xe điện và bị thất bại nhiều lần
C. Ông miệt mài làm việc và chế tạo thành công chiếc xe điện
Ê-Đi-Xơn rất chăm chỉ
Ê-Đi-Xơn làm việc rất chăm chỉ
hai câu này thuộc kiểu câu gì
Con hãy điền những từ ngữ chỉ hoạt động của người trí thức vào những câu dưới đây sao cho phù hợp :
a. Cô giáo ... cho học sinh.
b. Ê-đi-xơn .... ra xe điện.
c. Chú kĩ sư .... nên chiếc cầu vượt thông minh.
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:
Người mẹ
1. Bà mẹ chạy ra ngoài, hớt hải gọi con. Suốt mấy đêm ròng thức trông con ốm, bà vừa thiếp đi một lúc, Thần Chết đã bắt nó đi.
Thần Đêm Tối đóng giả một bà cụ mặc áo choàng đen, bảo bà :
- Thần Chết chạy nhanh hơn gió và chẳng bao giờ trả lại những người đã cướp đi đâu.
Bà mẹ khẩn khoản cầu xin Thần chỉ đường cho mình đuổi theo Thần Chết. Thần Đêm Tối chỉ đường cho bà.
2. Đến một ngã ba đường, bà mẹ không biết phải đi lối nào. Nơi đó có một bụi gai băng tuyết bám đầy. Bụi gai bảo :
- Tôi sẽ chỉ đường cho bà, nếu bà ủ ấm tôi.
Bà mẹ ôm ghì bụi gai vào lòng để sưởi ấm nó. Gai đâm vào da thịt bà, máu nhỏ xuống từng giọt đậm. Bụi gai đâm chồi, nảy lộc và nở hoa ngay giữa mùa đông buốt giá. Bụi gai chỉ đường cho bà.
3. Bà đến một hồ lớn. Không có một bóng thuyền. Nước hồ quá sâu. Nhưng bà nhất định vượt qua hồ để tìm con. Hồ bảo :
- Tôi sẽ giúp bà, nhưng bà phải cho tôi đôi mắt. Hãy khóc đi, cho đến khi đôi mắt rơi xuống !
Bà mẹ khóc, nước mắt tuôn rơi lã chã, đến nỗi đôi mắt theo dòng lệ xuống hồ, hóa thành hai hòn ngọc. Thế là bà được đưa đến nơi ở lạnh lẽo của Thần Chết.
4. Thấy bà, Thần Chết ngạc nhiên, hỏi :
- Làm sao ngươi có thể tìm đến tận nơi đây ? Bà mẹ trả lời :
- Vì tôi là mẹ. Hãy trả con cho tôi !
- Mấy đêm ròng : mấy đêm liền.
- Thiếp đi : lả đi hoặc chợp mắt ngủ do quá mệt.
- Khẩn khoản : cố nói để người khác đồng ý với yêu cầu của mình.
- Lã chã : (mồ hôi, nước mắt) chảy nhiều và kéo dài.
Chuyện gì đã xảy ra với người con ?
A. Thân chết bắt người con trong lúc nó ngủ thiếp đi
B. Người con bị lạc đường và chạy đi theo Thần Chết
C. Người con bị ốm và Thần Chết đến bắt đi