có ,vì nếu học trò ko chịu học hành tấn tới,sẽ ko thể vượt qua ai.vì De Vinci nhày sưa đã nghe lời thầy điều đó và trở thành nhà danh họa kiệt suất
thanks bạn nha
có ,vì nếu học trò ko chịu học hành tấn tới,sẽ ko thể vượt qua ai.vì De Vinci nhày sưa đã nghe lời thầy điều đó và trở thành nhà danh họa kiệt suất
thanks bạn nha
Lớp em chuẩn bị bầu lớp trưởng . Các bạn tranh luận sôi nổi về đề tài ( Thế nào là một lớp trưởng tốt ? ) . Bạn Nhung cho rằng : " lớp trưởng phải học giỏi ". Bạn Hoài nói rằng : " lớp trưởng không nhất thiết phải học giỏi , chỉ cần khá cũng được nhưng phải nhanh nhẹn và hoạt bát " . Bạn Hà cho rằng : " điều cần nhất của một lớp trưởng tốt nhất là phải hết lòng vì công việc của lớp , học yếu , chậm một tí cũng được . Em hãy trình bày ý kiến của mình để tham gia vào cuộc tranh luận ấy !
Các bn giúp mk với nhé ! Ai nhanh nhất thì mk tick cho 3 cái !
Các bạn đọc mở bài của mình và cho ý kiến ừ tuổi học trò chúng ta đều có ít nhất là một người bạn người luôn ở bên em những khi em cần luôn chia sẻ những niềm vui nỗi buồn với em luôn giúp đỡ em trong học tập và sẽ không bao giờ bỏ em cho dù thế giới có quay lưng lại với em Vợ chính là cô bạn thân học chung với em ở lớp
Bạn nào có nhớ bài Thầy Cô
Thầy chính là những vì sao thắp sáng
Là đèn đường soi rạng lối em đi
Còn cô là người mẹ hiền phú quý
Mà trời dành để dạy dỗ chúng em
Còn tiếp .......
Các bạn ơi bạn nào có thể nói ý nghĩa của bài thơ này ko giúp mình với
Bạn nào nhanh mình tick cho nhé
ai thấy câu nói của nhà văn Lê-nin này hay ko
ai thấy hay thì mình kích cho :
ất nước ngày càng phát triển, chúng ta đang tiến lên theo con đường công nghiệp hoá, hiện đại hoá. Vì vậy, cần có những người có đầy đủ kiến thức khoa học kĩ thuật, văn hoá… để tiếp xúc với cái mới. Học sinh chúng ta cũng như tât cả mọi người cần phải không ngừng học tập để có trình độ đáp ứng nhu cầu của cuộc sống. Lê-nin đã từng nhắc nhở: Học, học nữa, học mãi!. Câu nói đã trở thành một chân lí cho mọi thời đại, mọi thế hệ con người.
Vậy học là gì? Học là một công việc mà mỗi chúng ta phải làm hằng ngày và có thể là cả cuộc đời. Học là một quá trình tìm hiểu, thu nhận, tích luỹ kiến thức của thầy cô giáo, của những người đi trước truyền lại, nhằm tăng thêm hiểu biết về mọi mặt trong xã hội. Học ở đây không chỉ đến trường mới học, mà ngay từ nhỏ, khi ta còn sống trong vòng tay của bố mẹ, bố mẹ đã dạy ta học ăn, học nói, học cách cư xử trong cuộc sống. Đến tuổi đi học, chúng ta được học tập theo chương trình của từng cấp học với sự dạy dỗ tận tình của thầy, cô giáo. Bên cạnh những kiến thức học được ở trường, chúng ta còn học qua bạn bè, qua sách, báo và các phương tiện thông tin đại chúng.
Kiến thức nhân loại vô cùng phong phú, khoa học kĩ thuật không ngừng phát triển, có nhiều vấn đề nảy sinh trong cuộc sống cần được giải quyết và tiếp thu, nếu ta không học tập thì sẽ bị lạc hậu, hơn nữa yêu cầu xã hội ngày càng cao, là học sinh, sinh viên… lại càng cần phải học một cách toàn diện, đầy đủ, học lí thuyết gắn với thực hành, vận dụng vào đời sống đế nắm chắc bài học hơn.
Tại sao lại còn phải học nữa và học mãi? Bởi điều ta biết chỉ là giọt nước. điều ta chưa biết là biển cả, cho nên, chúng ta không được thoả mãn với bằng cấp mà mình đã có mà cần luôn học tập để nâng cao trình độ. Mỗi lần học tập để nâng cao trình độ, ta sẽ cảm thấy kiến thức của mình thu được quá ít so với biển kiến thức mênh mông của nhân loại, vì thế con người cần tiếp tục học, học không ngừng, học ở mọi lúc mọi nơi, học để hiểu biết hơn, học để nâng cao năng suất lao động
Đó là ý nghĩa của câu nói học-học nữa-học mãi
ai ko thích học thì học rốt thì đi chăn trâu
ko có ý xúc phạm danh dự ddaau đây là điều mà ai cũng phải làm
Nhờ các bạn xem hộ đc ko:
Có lẽ trong cuộc đời của mỗi con người, ngoài cha mẹ là những bậc sinh thành , thầy cô giáo cũng có công lao rất lớn . Còn đối với những học sinh đang thời cắp sách tới trường như chúng em thì thầy cô giáo chính là những người cha , người mẹ thứ hai.
Thầy cô - hai chữ thiêng liêng mà chỉ có những học sinh đủ tư cách mới được phép gọi. Họ là những người đã dẫn dắt chúng em đi trên con đường đời của riêng mình, người chắp cánh ước mơ cho chúng em . Mọi người vẫn thường nói thầy cô là người lái đò cho học sinh . Khi một năm học kết thúc là chuyến đò cập bến .Có lẽ trong chuyến đò đó đã có biết bao điều thú vị . Thầy cô dạy cho chúng em biết rằng trong cuộc sống có rất nhiều khó khăn , thử thách nhưng cũng có vô vàn niềm vui và sự bất ngờ . Nhờ thầy, nhờ cô luôn tận tình điều khiển,lèo lái chuyến đò đó nên chúng em đã vượt qua tất cả những khó khăn , để rồi theo chuyến đò cập bến cảng kiến thức trong niềm vui ,niềm không chỉ riêng của chúng em , mà còn của thầy cô nữa.Những gì thầy cô làm cho chúng em thiêng liêng ,cao quí đâu kém những gì cha mẹ làm cho chúng em.
Con người chắc hẳn ai cũng có thời cắp sách tới trường.Đó là khoảng thời gian đẹp nhất ,thời của tuổi mộng mơ,của những ý tưởng vụt đến rồi vụt đi,của cả sự ngỗ nghịch. Chính thầy cô là những người thay đổi cuộc đời chúng em ,uốn nắn chúng em từng chút một trên con đường học vấn .Từ khi chúng ta còn bi bô tập nói đã đã được đưa tới trường mẫu giáo để tập làm quen với trường lớp. Cũng chính tại đó , thầy cô đã dạy cho chúng ta biết thế nào là lễ nghĩa , là biết cách cư xử cho phải phép . Rồi từng ngày ,chúng ta bướclên những bậc cao hơn của nấc thang kiến thức .Thầy cô luôn dõi theo chúng ta . Từ một con điểm tốt, một ý tưởng hay cho đến một sai phạm nhỏ , một lần không thuộc bài ,thầy cô đều chú ý khen ngợi hoặc nhắc nhở .Thầy cô là những người thầm lặng đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức ,cho chúng em một tương lai tươi đẹp .
Chúng em luôn tự hào vì là học sinh của trường Nguyễn Huệ, tự hào không chỉ vì được học tập trong một môi trường tốt ,mà còn vì chúng em đã được những thầy cô giáo giỏi tận tình dạy dỗ.Ở đây,thầy cô giáo không chỉ đơn thuần là một người thầy,người cô mà còn là người cha người mẹ .Thầy cô sẵn sàng dành thời gian lắng nghe những thắc mắc ,những tâm sự của chúng em .Thầy cô có thể tạo cho chúng em những trận cười sảng khoái trong giờ học khi chúng em cảm thấy căng thẳng.Thầy cô có thể kiên nhẫn lắng nghe và thông cảm với chúng em .Thầy cô khẽ cười và gật đàu khi chúng em cúi chào lễ phép .Nhưng thầy cô buồn khi chứng kiến chúng em hỗn láo.Phải chăng thầy cô đã luôn không cho phép mình được khóc mỗi khi học trò hư,để giữ lòng mãi cứng rắn dạy bảo chúng em.Vâng,tất cả ,tất cả ,từ những gì nhỏ nhặt nhất đến những điều cao cả nhất chúng em đều coi trọng,vì đó là tình thương mênh mông như trời biển của thầy cô dành cho chúng em.
Trên cuộc đời này, có biết bao tình cảm vô cùng thiêng liêng và sâu sắc.Tình mẫu tử ,tình phụ tử ,tình anh em và cả tình thầy trò .Mọi tình cảm đều có ý nghĩa khác nhau .Thầy cô đã cho chúng em hiểu thế nào là tình thầy trò ,một tình thầy trò thực thụ.Chúng em sẽ mãi biết ơn thầy cô.Chúng em sẽ cố gắng dành tặng cho thầy cô những đóa hoa điểm mười chứa đựng sự biết ơn sâu sắc nhất của chúng em vào những ngày 20-11.Chúng em biết rằng tình cảm đó sẽ không bằng những gì thầy cô dành cho chúng em.Nhưng chúng em sẽ cố gắng làm cho thầy cô cảm thấy tự hào về chúng em,để thầy cô có thể mỉm cười mãn nguyện .Thầy cô ơi ,thầy cô sẽ mãi là người dìu dắt chúng em trên đường đời.Chúng em sẽ luôn chăm chỉ học hành để không phụ lòng thầy cô.Xin hãy tin vào chúng em
Trần Đăng Khoa (khi nghe thầy đọc thơ) có viết: Nghe thơ em thấy đất trời đẹp ra. Nếu em nghe thầy (cô) đọc đoạn thơ sau đây thì em có đồng ý với ý của nhà thơ Trần Đăng Khoa không? Vì sao?
Các bạn giúp mình với
Cho mình hỏi :
Là học sinh, các cậu có thể làm gì để thể hiện trách nhiệm của mình đối với đất nước ?
Góp ý giúp mình nha. Bạn nào góp đủ 3 ý thì càng tốt, mình sẽ tick cho nhé !
Cô Moon bảo là : " Hãy viết 10 - 15 câu về 1 kỉ niệm hoặc 1 thứ khi nghĩ tới sẽ buồn "
Thì đây là bài Moon viết , mn chấm ?/10 đ ?
Bài làm :
" Thời học sinh " , cái gì ? Thời học sinh ư ? Thời học sinh thì có gì đáng buồn chứ ! Bạn em đã từng nói vậy , nhưng với em thì khác đó .Thời học sinh mà nhỉ ? Tuổi học trò vui vẻ nhé , vì đó là tuổi chúng ta vui chơi , chứ không phải chịu áp lực , tuổi mà chúng ta được tự do , được thỏa thích làm mọi thứ . Sau khi tốt nghiệp , cái tuổi mà em rất ghét , tốt nghiệp rồi , rất ít khi gặp được nhau , không như tiểu họ , trung học , mỗi ngày đều được gặp nhau , khi những ngày nghỉ , chúng ta có thể rủ nhau đi chơi . Tốt nghiệp , mỗi người , 1 con đường con đường riêng . Có người còn đi du học , nhớ bạn bè lắm . Giữa những vì sao , hàng ngàn vì sao , luôn tỏa sáng , còn chúng em thì không ? Con đường riêng rồi , ít khi chúng ta ngắm sao , cũng là lúc , chúng ta ít để ý về bạn bè . Hiếm lắm , mới gặp được bạn . Nên trước khi tốt nghiệp , hãy làm gì để không lãng phí tuổi trẻ nhé. Ví dụ như : tổ chức sinh nhật , cùng nhàu làm 1 việc gì đó !
LỚP MÌNH CÓ MỘT BẠN . MẸ BẠN ẤY TẬP LÁI XE KHÔNG CÓ BẰNG LÁI . MƯỢN XE CỦA MỘT THẦY GIÁO(CÔ NÀY LÀ CÔ GIÁO ) LÁI XE KHÔNG CẨN THẬN NÊN ĐÃ ĐÂM PHẢI HAI EM HỌC SINH KHIẾN MỘT EM TỬ VONG CÒN MỘT EM GẪY CHÂN . HÔM NAY , MÌNH THẤY NAM RẤT VUI , KHÔNG BIẾT KHI VỀ BẠN ẤY NHƯ THẾ NÀO . MÌNH KHÔNG BIẾT TÍNH CÁCH MẸ BẠN ẤY RA SAO NHƯNG BẠN NAM LÀ MỘT NGƯỜI HIỀN , BIẾT CHIA SẺ VUI BUỒN VỚI CÁC BẠN VÀ CÒN NHIỀU ĐỨC TÍNH TỐT CỦA NAM NỮA . MÌNH HỎI CÁC BẠN MỘT CÂU RẰNG MÌNH PHẢI LÀM THẾ NÀO ĐỂ AN ỦI BẠN ẤY , GIÚP NAM VƯỢT QUA NỖI BUỒN ? MẸ BẠN ẤY DẠY Ở TRƯỜNG TIỂU HỌC VÂN HỒ , HUYỆN VÂN HỒ , TỈNH SƠN LA .
*TÊN CỦA BẠN MÌNH ĐÃ ĐƯỢC THAY ĐỔI *