ai tích mình ,mình tích lại cho
sao đăng câu hỏi nào bạn cũng bảo là tik bạn rồi bạn tik lại vậy???
ai tích mình ,mình tích lại cho
sao đăng câu hỏi nào bạn cũng bảo là tik bạn rồi bạn tik lại vậy???
Bốn anh cùng ở một nhà
Cùng sinh một giống cùng ra một hình
Một anh thì đỗ cống sinh
Một anh quỷ quái như tinh trong nhà
Một anh thì hôi như ma
Một anh làm ruộng cả nhà đều khen.
Là những con gì?
- Ngày buồn như con chuồn chuồn, tháng chán như con cá rán, năm đen như con mèo hen!
Em vô cùng thương yêu của đời anh!
Hôm nay trời thật đẹp, mây đen kéo đến và mây trắng bay đi. Anh ngồi co cẳng viết cho em yêu của mình bức thư tình hay nhất thế kỉ. Đầu thư, anh chúc em nhiều calo để em mạnh khoẻ. Em à! Chỉ mới gặp em thôi mà anh ngỡ như đã quen nhau từ kiếp trước. Xa em vài giây thôi mà ngỡ đã bao năm. Em ơi, ánh mắt em làm cả miền Nam chìm trong băng giá. Em cất tiếng cười làm cả miền Bắc ngủ quên, còn khi những giọt lệ em rơi làm 7 tỉnh miền Trung chìm trong lũ lụt! Em à, em đến với anh trong ngày đông băng giá. Em sưởi ấm con tim anh tựa lò vi sóng nướng con mực khô. Mỗi khi anh khát, em là vại bia hơi dịu đi cái khát khủng khiếp của mùa hè...
Em yêu dấu!
Người em như cái đấu, tóc em xù như lông gấu, tuy em hơi cá sấu nhưng anh vẫn yêu em nung nấu. Ðêm nay ngồi sửa xe mãi mà chẳng được, ngủ thì chẳng xong, nhìn trăng cao tít mít, anh quyết ngồi cong đít viết thư cho em, không gian bốn bề im ắng chỉ có tiếng ếch kêu và âm thanh như tiếng đàn violon du dương nhẹ nhàng của đàn muỗi đang vây quanh anh.
Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó.
Khổ thân anh khi chúng bạn toàn là những đứa không có nhà phải ở trong biệt thự, không có xe đạp mà phải ngồi lăn-cu-đơ, không có tiền mà phải xài card.
Anh thì cái gì cũng có chỉ không có mỗi tiền. Anh xin tình nguyện dâng hiến cho em tấm thân trong trắng như tờ giấy than của anh cho em. Tấm thân của anh tuy đang mang trong người hai dòng máu nhưng vẫn còn là hàng xài được một số thứ. Anh chỉ muốn những gì của em là của anh và những gì của anh là của riêng, của nhầm là của chung. Em có biết rằng anh yêu em từ khi anh thấy em lon ton như con chó con cùng mấy đứa bạn cùng là lũ quỷ cái đánh 1 thằng bạn nhỏ xíu. Anh sẽ làm tất cả để cho em vui. Ranh ngôn có câu: “Không có việc gì khó, chỉ sợ tiền không nhiều, đào cống và lấp bể, cố làm cũng thành không”.
Em đừng buồn vì những lời bạn anh nói nhé, nó nói em: “Nhìn xa cứ tưởng con người, nhìn gần mới biết đười ươi xổng chuồng”. Anh đau lắm nhưng không sao, bôi cao sẽ khỏi, không khỏi ăn tỏi sẽ hết, không hết cho chết là vừa.
Về nhà anh không nuốt trôi cơm, cố gắng lắm mới chỉ có 6 bát phở. Một lần và mãi mãi anh muốn nói với em rằng anh yêu em như que kem mút dở, như dưa bở với đường, như lọ tương ngâm cà pháo, như con báo với cánh rừng, như muối vừng với lạc, như lão Hạc với con chó vàng ...
Thôi, thư đã dài dù chỉ là một chút trái tim anh. Em thấy không? Nếu em yêu anh thì anh nguyện dâng trái tim mình đem nấu cháo cho em bồi bổ.
Mệt quá rồi anh đành phanh bút ở đây. Chào em và yêu em nhiều, chúc em gặp nhiều ác mộng, anh sẽ hiện ra để cùng em chạy trốn.
Hôn em như mèo con hôn chuột!
Ngày buồn, tháng nhớ, năm cô đơn, thế kỷ sầu!
Một anh không làm nghề ngỗng gì, chỉ ăn bám vào bố. Có ông thầy coi tướng cho, bảo: – Cả hai bố con anh đều thọ. Bố anh sống đến tám mươi, còn anh ít ra cũng hơn bảy mươi! Nghe nói thế, anh ta khóc òa lên. Thầy tướng lấy làm lạ, hỏi: – Tôi bảo bố con anh sống thọ cả, cớ sao anh lại khóc? Anh ta mếu máo: – Như thế thì đến khi bố tôi chết, tôi còn sống mười năm nữa, ông bảo ai nuôi tôi mà tôi chẳng khóc?
Ba anh em trai Pi-e, Pôn và Giắc lấy vợ và sống ở các thành phố khác nhau, họ ít khi gặp nhau. Trong một kì nghỉ họ quyết định tụ họp cùng với tất cả con cái của họ. Những đứ trẻ nhanh chóng vui vẻ và thân mật với nhau. Ông bạn già của cả ba người là Me-men tới chơi muốn biết đứa bé nào là con của ai, sau khi hỏi ông nhận được các câu trả lời sau: 1. I-da-ben-la: Cháu nhiều hơn Gian 3 tuổi. 2. Tê-rê-da: Cha cháu là Giắc. 3. E-chiên: Cháu ít hơn I-da-ben-la 2 tuổi. 4. Mary: Cháu thích chơi với anh em con chú con bác hơn là chơi với anh của cháu. 5. Ka-rin: Cháu là con gái của bố Pi-e. 6. An-na: Tốt hơn hết hãy chạy ra xa cùng với các con trai của bác Giắc. 7. Gian: Cha cháu cũng như anh em của cha đều có ít hơn 4 người con. 8. Frăng-xoa: Cha cháu có ít con hơn tất cả. Không hỏi thêm gì cả, cụ Me-men đã biết đứa trẻ nào là con của ai.
Câu này thấy hay hay nên mang vô đây hihi
3 + 3 = ?
Đó mn bài gì đây nha :
{ Verse 1 }
Anh và tôi thật ra gặp nhau và quen nhau cũng đã được mấy năm
Mà chẳng có chi lời hỏi thăm
Rằng giờ này đã ăn sáng chưa ?
Ở bên ấy nắng hay mưa ?
Anh và tôi thật ra MmMmm mải me nhìn lén nhau
Và không một ai nói nên câu
Rằng người ơi tôi đang nhớ anh
Và anh có nhớ tôi không ?
{ Pre - Chorus }
Tôi ... từ lâu đã thích anh rồi
Chỉ mong hai ta thành đôi
{ Chorus }
Anh nhà ở đâu thế ?
Cứ tới lui trong tim tôi chẳng nhớ đường về ah
Cứ khiến cho tôi ngày đêm phải khóc rồi cười vì nhớ một người
Khiến trái tim tôi lâu nay tương tư về anh đấy
Chỉ muốn anh có thể nghe được hết tâm tư này
Nhưng lại sợ anh từ chối
Muốn nói rồi lại thôi ...
Nên anh và tôi vẫn thế
Hooh Hooh Hooh x 3
Hey nhà anh ở đâu thế ?
Chẳng cần để ý người khác nói nhưng gì
Anh hoàn toàn không sao nhưng đôi lúc thật ích kỷ
Anh thật sự thích em
Anh muốn tiến tới làm quen
Nhưng do đôi lần ngốc nghếch đã chẳng dám gọi tên
Anh muốn điều gì anh cũng không biết
Nhưng hãy cứ gọi nó là tình yêu đê
Em ơi em à nhà em ở đâu thế ?
Sao cứ tới tới lui lui trong tim anh chẳng nhớ đường về
Gios lay cành trúc la đà
Em có muốn về nhà với anh không ?
Anh ngỏ lời em lại " Ái chà chà "
Chắc trong đầu đang suy nghĩ tôi thì về cùng anh
Nhưng nó là thính hay thật
Lời em nói toàn thứ đường mật
Không đi bên anh em chắc vẫn hạnh phúc
Bởi vì anh chẳng có gì
Chỉ là một thằng chân đất thôi ...
Tôi ... từ lau đã thích anh rồi
Chỉ mong hai ta thành đôi
Nhà anh ở đâu ?
Cứ tới lui trong tim tôi chẳng nhớ đường về ah
Cứ khiến cho tôi ngày đêm phải khóc rồi cười vì nhớ một người
Khiến trái tim tôi lâu nay tương tư về anh đấy
Chỉ muốn anh có thể nghe hết tâm tư này
Nhưng lại sợ anh từ chối
Muốn nói rồi lại thôi...
Nên anh và tôi vẫn thế
Ấp úng mấy câu thương nhau nhưng chẳng nói gì
Nên anh và tôi vẫn thế
Vẫn chẳng thể đi bên nhau cùng chung lối về
Thật buồn ghê...
Hooh Hooh Hooh x3
Hey anh nhà ở đâu thế ?
Ai nhanh mk tk cho nhé
Một anh chàng ngồi trong góc quán rượu, uống tì tì suốt 3 giờ liền. Đột nhiên anh ta nhảy dựng lên và gào to cho cả quán cùng nghe: "Tất cả luật sư đều là bọn chăn lừa". Anh ta ngồi xuống và định dốc hết chỗ rượu còn lại thì một anh chàng cao to vạm vỡ tiến lại gần, chẳng nói chẳng rằng đấm cho anh ta một trận túi bụi cho đến khi anh ta chỉ còn là một đống bùi nhùi.
Người phục vụ liền hỏi anh chàng cao to:
_ Tôi đoán ông là một luật sư.
_ Không - anh ta trả lời - Tôi là một người chăn lừa !
loạt vào vòng chung kết của một cuộc thi gồm 3 thí sinh :Anh ,Pháp,Việt Nam
tại vòng chung kết thể lệ cuộc thi là làm sao trong một khoảng thời gian ngắn nhất có thể làm biến mất một vật to nhất
_Thí sinh Anh:đem ra một trái bưởi để trên bàn lấy váy trùm lên rồi kéo ra thì mất trái bưởi.
Ban giám khảo kinh ngạt cho Anh điểm 9
_Đến lượt thí sinh Pháp đem ra một trái dưa hấu trùm váy lên kéo váy ra trái dưa hấu biến mất
BGK còn kinh ngạt không tin vào mắt mình nửa cho Pháp điểm 10
_Cuối cùng đến Việt Nam: Việt Nam đem ra một trái cam
(BGK nghỉ :tụi nó thi trái bưởi trái dưa hấu to vậy mà còn mất đc Việt Nam thi trái cam nhỏ xíu thế làm sao thắng đc )
Việt Nam bỏ trái cam trên bàn trùm váy lên kéo ra mất "Cái Bàn"
BGK ngất sỉu
Ở một vương quốc nọ có ông vua tàn ác. Ông ta không muốn người lạ vào lãnh thổ của mình nên ra lệnh cho tất cả các lính biên phòng phải thi hành một đạo luật sau:
Bất kỳ một người nước khác lọt tới đều phải trả lời câu hỏi: “Vì sao anh tới đây?”. Nếu người đó trả lời đúng thì đem dìm xuống nước, nếu trả lời sai thì đem treo cổ.
Một lần, có một người nông dân nước láng giềng vô tình đến một trạm biên phòng. Người lính ra câu hỏi: “Vì sao anh tới đây?” và chuẩn bị hành tội anh ta.
Thế nhưng người nông dân thông minh đó đã trả lời một câu mà người lính biên phòng không thể xác định được đúng hay sai để hành tội anh ta theo đạo luật của nhà vua.
Vậy người nông dân đó đã trả lời như thế nào?