Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Nguyễn Hữu Đức

Biểu cảm về người mẹ của em( không chép mạng)

💌Học sinh chăm ngoan🐋...
15 tháng 11 2021 lúc 16:26

Mình gửi bạn ạ:>

                                              Cả cuộc đời Mẹ một nắng hai sương

                                               Lặng lẽ bước trên đường dù mưa gió

                                             Bởi thương con…Mẹ lần mò vượt khó

                                            Dù gian truân vàng võ chẳng nao lòng.”

 Mỗi người chúng ta có rất nhiều nơi để đi, nhưng chỉ có một nơi để trở về, đó chính là gia đình. Nhắc đến gia đình, không thể nào không nhắc đến hình ảnh người mẹ thân yêu tần tảo sớm hôm, vất vả lo cho gia đình, lo cho con thơ từng miếng ăn giấc ngủ. Mẹ cũng có lúc mềm yếu, mệt mỏi, nhưng đối với con cái lại bất chấp tất cả để hi sinh,dành cho con những điều tốt đẹp nhất. Mẹ yêu thương con cái vô bờ bến, tình cảm mà mẹ dành cho con luôn là tình cảm thiêng liêng, sâu nặng nhất mà không có một bài văn hay bài thơ nào có thể tả xiết.Và thật may mắn biết bao khi tôi là đứa trẻ được lớn lên trong vòng tay yêu thương của mẹ, được mẹ bảo bọc, chở che…

Mẹ tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi, cái nét trẻ trung xinh đẹp thuở nào của mẹ đã nhòa đi theo năm tháng khi phải vùi mình vào những ngày làm việc tận tụy, vất vả để lo cho gia đình, cho con cái. Mẹ đã từng có một mái tóc dài đen mượt rất đẹp, nhưng theo thời gian, mái tóc ấy đã lác đác thêm vài sợi tóc bạc trắng muốt.Và cả gương mặt phúc hậu của mẹ ngày nào giờ cũng đã hiện rõ lên những nếp nhăn của tuổi tác… Phải chăng đó chính là dấu ấn của thời gian?Tôi có cảm giác thời gian đã và đang đánh dấu lên con người mẹ những vất vả, khổ nhọc, và tất cả đều vì tôi, vì tôi mẹ mới sẵn sàng hi sinh, đi làm vất vả một nắng hai sương như vậy để lo cho tôi một cuộc sống đầy đủ, nuôi tôi trưởng thành. Cả đôi mắt đen láy sâu thẳm của mẹ dường như đã nói lên rằng tình thương của mẹ dành cho tôi là vô tận, mẹ thương tôi và đã rất nhiều lần rơi lệ vì tôi chưa ngoan, ko vâng lời mẹ. Đôi mắt ấy đã luôn dõi theo tôi khi tôi đặt từng bước chân chập chững trên con đường học tập của mình, nó luôn chứa đựng một niềm hi vọng về một tương lai tươi sáng cho đứa con thơ...Và tôi yêu nhất là đôi bàn tay của mẹ, đôi bàn tay gầy gò rám nắng sương đã bồng bế tôi khi tôi mới vừa chào đời, đôi bàn tay lam lũ đã đút từng thìa cháo bột cho tôi ăn khi tôi được đầy 6 tháng tuổi. Bên cạnh đó, tôi yêu biết bao nụ cười của mẹ, nụ cười ấm áp chứa đựng muôn vàn yêu thương từ mẹ luôn là nguồn động lực tích cực để tôi cố gắng vươn lên, vượt qua nhưng khó khăn và thử thách.

Mẹ tôi là một người phu nữ hiền từ và dịu dàng, khi tôi mắc lỗi, mẹ không la mắng mà luôn sẵn sàng chỉ bảo tận tình và giúp tôi sửa sai. Mẹ luôn dạy cho tôi những bài học ý nghĩa. Tôi nhớ lúc tôi còn nhỏ có lần mẹ bảo tôi: “Con phải cố gắng học thật giỏi để sau này có tương lai thì mới có được cuộc sống hạnh phúc!” …Nhưng dường như khi ấy tôi quá non nớt và ngây thơ, ko thể hiểu được hết ý nghĩa và tầm quan trọng của câu nói ấy, những lời nói vô giá của mẹ chỉ thoáng qua trong tâm trí tôi chốc lát rồi lại được thay thế bằng những ý nghĩ háo hức, ham chơi về việc đi chơi và thả diều  cùng đám bạn.Vì thế tôi chủ quan,  không màng tới việc học hành hay chuẩn bị gì cho kì kiểm tra cô giáo đã dặn mà chỉ lo đi chơi . Kết quả là lần kiểm tra ấy tôi bị điểm kém mà trước giờ tôi chưa từng gặp, tôi vô cùng hối hận vì sự ham chơi, không vâng lời của mình. Khi biết chuyện, mẹ tôi có vẻ buồn nhưng vẫn an ủi và khuyên nhủ tôi, mẹ khen tôi vì đã biết nhận ra cái sai và bảo tôi hãy rút kinh nghiệm để đừng mắc phải lần nữa. Tôi rất biết ơn vì mẹ luôn thứ tha cho những lỗi lầm đáng trách của mình.Và mẹ còn là người soi lối mở đường cho tôi, giúp tôi học hành thật tốt, trở thành học sinh giỏi thực sự.Không chỉ vậy, mẹ còn là một người phụ nữ giàu tình yêu thương, mẹ luôn dành thời gian quan tâm tới tôi, lo lắng chăm sóc cho tôi mỗi khi tôi bị ốm. Khi ấy tôi có cảm giác như lúc nhỏ, được mẹ yêu thương, vỗ về như thuở còn bé…

Tình yêu thương và tất cả sự hi sinh của mẹ dành cho tôi đôi lúc khiến tôi cảm thấy áy náy vì quá xa xỉ… Mẹ đã có thể dành nhiều thời gian hơn để lo cho bản thân thay vì chỉ lo tất bật đi làm tần tảo sớm hôm để có thể cho tôi ăn học đầy đủ, được như bạn như bè. Và mẹ cũng đã có thể mua những món đồ mà mẹ thích thay vì chi tiền vào những đòi hỏi, ham thích nhất thời của tôi…Tôi luôn thấy áy náy khi nhắc về mẹ, vì nó làm tôi chợt nhận ra rằng tôi đã chẳng thể làm được  điều gì cho mẹ, tôi đã chẳng thể phụ giúp mẹ việc gì, tôi cũng đã chẳng thể gửi tặng mẹ một niềm vui đơn giản bằng một lời chúc thật ý nghĩa vào ngày của mẹ, vậy mà đôi lần tôi còn khiến mẹ buồn thêm. Tôi cảm thấy mình không xứng đáng, tôi nhận thấy rằng mình đã chưa từng dành ra một chút thời gian để suy ngẫm về những mất mát và hi sinh mà mẹ đã phải chịu, tôi đã luôn dang tay ra đón nhận tất cả tình yêu thương và sự che chở của mẹ như một lẽ tự nhiên mà không nghĩ đến mình đã làm được gì cho mẹ và sẽ báo đáp công ơn của mẹ thế nào.Từ tận đáy lòng tôi muốn thốt lên lời xin lỗi mẹ, xin lỗi mẹ vì đã bao lần khiến mẹ buồn, xin lỗi mẹ vì đã không thấu hiểu được lòng mẹ. Mẹ ơi! Mẹ sẽ mãi là người phụ nữ vĩ đại nhất trong lòng con!

                                                    Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ

                                                      Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”

Mẹ yêu ơi, mẹ biết không? Mẹ đã đánh đổi quá nhiều, mẹ đã đổi cả cuộc đời, mẹ chấp nhận những vất vả, khó nhọc để lo cho con khôn lớn, cho con một cuộc sống ấm no,hạnh phúc, giúp cho con có một tương lai tươi sáng hơn, thế  mà mẹ lại không đòi hỏi bất kì sự báo đáp nào. Công lao trời biển của mẹ con sẽ mãi không thể nào quên! Cảm ơn mẹ vì đã dành cho con tình yêu thương vô bờ bến! Cảm ơn mẹ đã luôn bên cạnh, là chỗ dựa vững chắc và là người soi đường chỉ lối cho cuộc đời con. Trên bước đường con đi sẽ không thể nào thiếu vắng được hình bóng của mẹ! Con hứa sẽ học tập thật chăm chỉ, làm theo những lời mẹ đã dạy bảo, trở thành một học sinh giỏi, một công dân tốt có ích cho xã hội. Cả cuộc đời con là mẹ, nên chỉ mong sao mẹ sẽ mãi bên con để con có thể đền đáp công ơn sinh thành và để con có thể quan tâm đến mẹ, yêu thương mẹ trọn đời! Và sau cùng, con chỉ muốn nói rằng: “con yêu mẹ!”- người phụ nữ vĩ đại của lòng con!

Bạn có thể kể hêm một số chi tiết khác về mẹ để tăng thêm tính cảm động nhé🤍Học tốt

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Huy Bảo Thạch
18 tháng 11 2021 lúc 9:42

“Cái cò... sung chát đào chua...
câu ca mẹ hát gió đưa về trời
ta đi trọn kiếp con người
cũng không đi hết mấy lời mẹ ru”

Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa - Nguyễn Duy

Trong gia đình tôi bố là người nghiêm khắc, luôn hướng tôi theo những chuẩn mực nhất định, còn mẹ thì lại là người phụ nữ dịu dàng, mềm dẻo biết tính toán, chăm lo cho gia đình chu đáo hết mực. Trong lòng tôi mẹ luôn là người phụ nữ vĩ đại nhất, mạnh mẽ nhất và yêu thương tôi nhất trên đời. 

Năm nay mẹ tôi đã gần 40 tuổi, đã bước qua hơn nửa đời người, cuộc đời của mẹ tôi vất vả, năm tháng đã mài mòn đi nhan sắc, vóc dáng của mẹ nhưng những vẻ đẹp từ tận sâu trong tâm hồn của mẹ vẫn không bao giờ thay đổi. Tôi vẫn còn nhớ mãi dáng vẻ mẹ ngày trẻ, từ một tấm ảnh cũ mẹ chụp cách đây hơn 20 năm. Thuở ấy mẹ tôi là một cô gái đẹp, có nhan sắc, tôi cũng nhận ra điều đó khi nghe bố nhắc về chuyện ngày xưa phải vượt qua bao nhiêu tình địch để rước mẹ tôi về làm vợ bố. Thế nhưng làn da trắng hồng, vòng eo thon thả ngày xưa nay đã thay bằng làn da phong sương cháy nắng, vòng hông của mẹ cũng trở mập mạp, ngay cả mái tóc dài suôn mượt cũng bị mẹ cắt đi để cho tiện chăm sóc con cái, làm lụng. Khóe mắt của mẹ theo năm tháng cũng hằn đều những nếp nhăn mảnh, đôi bàn tay khi xưa vốn mềm mại, nõn nà nay cũng trở nên sần sùi thô ráp. Thế nhưng có những điều mãi không bao giờ thay đổi ấy là ánh mắt hiền từ, dịu dàng cùng với nụ cười xinh đẹp, xen chút ngại ngùng từ thuở đôi mươi. Có đôi lúc, tôi thấy mẹ lặng lẽ xem lại những tấm ảnh ngày trẻ, tôi lại thấy thương mẹ thật nhiều, tôi hay hỏi mẹ rằng mẹ có nuối tiếc tuổi thanh xuân đã phải hy sinh quá nhiều cho gia đình, phải lam lũ cực khổ vì chúng tôi mà không được sống cho bản thân không? Mẹ tôi cười cười rồi lắc đầu nói với tôi rằng: “Con người ai cũng sẽ phải già đi, không ai níu giữ được tuổi xuân mãi, mẹ chỉ cần biết rằng đã từng có lúc mẹ rực rỡ như thế. Quan trọng nhất là mẹ đã phấn đấu và nỗ lực hết mình vì gia đình, vì các con, mai sau các con khôn lớn, thì đó chính là thành công của cuộc đời mẹ rồi, chẳng có gì phải nuối tiếc”. Nghe những lời thấm thía của mẹ tôi lại càng thấy thương và kính trọng mẹ thật nhiều. Nhớ về những ngày thơ bé, vì nhà túng thiếu, mẹ phải gánh từng gánh rau đem đi bán, đôi quang gánh nặng trĩu đè nặng trên đôi vai vai gầy, đôi chân của mẹ đã đi mòn hết cả những con đường mà tôi biết. Giờ nghĩ lại lúc ấy mẹ thật sự quá đỗi vất vả, còn tôi chỉ biết mong những cái bánh rán, cái kẹo mút mẹ mang về, cái mùi vị ấy in sâu trong ký ức có lẽ cũng bởi vì nó đến từ những giọt mồ hôi vất vả của mẹ. Lại nhớ, những ngày tôi vào lớp 1, mẹ tự tay bọc từng cuốn vở, viết nắn nót từng cái nhãn tên cho tôi, thậm chí lặn lội đi mượn cả cái bàn ủi than về để ủi cho tôi bộ quần áo đi học. Rồi mẹ cũng trở thành người giáo viên thứ hai của tôi, trên lớp có cô giảng về nhà tôi lại được mẹ cầm tay dạy viết từng chữ a, b, c,... cùng tôi tập đếm, cùng tôi làm toán. Phải nói rằng, nét chữ của tôi được mềm mại và đẹp như hôm nay tất cả chính là nhờ công mẹ bao ngày uốn nắn.

Viết về mẹ có lẽ cả trăm ngàn lời cũng chẳng bao giờ nói cho hết, đối với tôi mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất thế gian, sự dịu dàng, ân cần, chu đáo của mẹ đã cho tôi một tuổi thơ tươi đẹp, cho tôi một nền tảng cuộc đời vững chắc, chắp cánh cho tôi vào đời, tặng cho tôi một tương lai tươi sáng.

Khách vãng lai đã xóa

Các câu hỏi tương tự
natasanian159
Xem chi tiết
Dương Minh Đức
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Minh
Xem chi tiết
Lê Thị Thùy Dung
Xem chi tiết
khánh linh 2k8
Xem chi tiết
thanh
Xem chi tiết
Đỗ Đức Hà
Xem chi tiết
Trần Đức Huy
Xem chi tiết
Đinh Nguyễn Anh Thư
Xem chi tiết