có 3 người đi vào rừng gặp thổ dân . vì 3 người này xâm nhập vào lãnh thổ của họ nên phải vượt qua thử thách của họ thì mới được đi
câu hỏi của họ là : nếu ai ăn cùng lúc 10 loại quả bất khì thì đi qua
người thứ nhất mang về 10 quả táo rừng ăn đến quả thứ 2 thì ko ăn được nữa
người thứ 2 thông minh mang về 10 quả nho rừng ăn đén quả thứ 9 thì ông ta quay ra cười nên bị nhốt vào cùng ông thứ nhất nên cả hai cùng bị bắt
hỏi vì sao ông ta ko ăn cố quả thứ 10 mà lại ra cười sau khi người thứ 3 về
ai muốn tick thì kết bạn với mình nhé
Họ em cùng với họ người Tên em cùng loải ở chốn biển sâu Đường ray thanh sắt nhịp cầu Có em gắn bó với nhau không rời
Bài học từ người họa sĩ
Ngày xưa, có một họa sĩ tên là Ranga, một người siêu việt, vẽ được rất nhiều kiệt tác đáng ghi nhớ khiến ai cũng đều khen ngợi. Ông mở một lớp học mỹ thuật để dạy nghề cho mọi người và cũng để tìm đệ tử nối nghiệp. Ông không mấy khi khen ngợi ai, cũng không bao giờ đề cập đến thời gian của khóa học. Ông nói, một học trò chỉ có thể thành công khi ông hài lòng với kỹ năng và hiểu biết của người đó. Ông truyền cho học trò những phương pháp đánh giá, ước định của ông, và chúng cũng độc đáo như những tác phẩm của ông vậy. Ông không bao giờ thổi phồng tầm quan trọng của những bức tranh hay sự nổi tiếng, mà ông luôn nhấn mạnh đến cách xử sự, thái độ với cuộc sống của học trò. Trong một số lượng lớn học trò, Rajeev là một người có tài nhất, chăm chỉ, sáng tạo, nên anh ta tiếp thu nhanh hơn nhiều so với các bạn đồng môn. Ông Ranga rất hài lòng về Rajeev.
Một ngày kia, sau bao nhiêu cố gắng, Rajeev được ông Ranga gọi đến và bảo:
- Ta rất tự hào về những tiến bộ mà con đã đạt được. Bây giờ là thời điểm con làm bài thi cuối cùng trước khi ta công nhận con thực sự là một họa sĩ tài năng. Ta muốn con vẽ một bức tranh mà ai cũng phải thấy đẹp, phải khen ngợi.
Rajeev làm việc ngày đêm, trong rất nhiều ngày và đem đến trình thầy Ranga một bức tranh tuyệt diệu. Thầy Ranga xem qua rồi bảo:
- Con hãy đem bức tranh này ra đặt ở quảng trường chính, để tất cả mọi người có thể chiêm ngưỡng. Hãy viết bên dưới bức tranh là tác giả sẽ rất biết ơn nếu bất kỳ ai có thể chỉ ra sơ suất trên bức tranh và đánh một dấu X vào chỗ lỗi đó. Rajeev làm theo lời thầy, đặt bức tranh ở quảng trường lớn với một thông điệp đề nghị mọi người chỉ ra những sơ suất. Sau hai ngày, Ranga đề nghị Rajeev lấy bức tranh về. Rajeev rất thất vọng khi bức tranh của mình đầy dấu X. Nhưng Ranga tỏ ra bình tĩnh và khuyên Rajeev đừng thất vọng, cố gắng lần nữa. Rajeev vẽ một kiệt tác khác, nhưng thầy Ranga bảo phải thay đổi thông điệp dưới bức tranh. Thầy Ranga nói phải để màu vẽ và bút ngay cạnh bức tranh ở quảng trường và đề nghị mọi người tìm những chỗ sai trong bức tranh và sửa chúng lại bằng những dụng cụ để vẽ ấy.
Hai ngày sau, khi lấy tranh về, Rajeev rất vui mừng khi thấy bức tranh không bị sửa gì hết và tự tin đem đến chỗ Ranga. Ranga nói:
- Con đã thành công vào ngày hôm nay. Bởi vì nếu chỉ thành thạo về mỹ thuật thôi thì chưa đủ, mà con còn phải biết rằng con người bao giờ cũng đánh giá bừa bãi ngay khi có cơ hội đầu tiên, cho dù họ chẳng biết gì về điều đó cả. Nếu con luôn để cả thế giới đánh giá mình, con sẽ luôn thất vọng. Con người thích đánh giá người khác mà không nghĩ đến trách nhiệm hay nghiêm túc gì cả. Mọi người đánh những dấu X lên bức tranh đầu tiên của con vì họ không có trách nhiệm gì mà lại cho đó là việc không cần động não. Nhưng khi con đề nghị họ sửa những sơ suất thì không ai làm nữa, vì họ sợ bộc lộ hiểu biết – những thứ mà họ có thể không có. Nên họ quyết định tránh đi là hơn. Cho nên, những thứ mà con phải vất vả để làm ra được, đừng dễ dàng bị ảnh hưởng bởi đánh giá của người khác. Hãy tự đánh giá mình. Và tất nhiên, cũng đừng bao giờ đánh giá người khác quá dễ dàng.
hãy đọc và suy ngẫm
Có một ông vua rất giàu có , ông có mọi thứ trên đời nhưng duy nhất 1 thứ mà ông ao ước từ nhỏ tới già mà vẫn ko có ai giúp được ông ( vì họ cho rằng chuyện này là ko thể làm được , và ông rất rất buồn . Hỏi ông vua đó ao ước cái gì ?
- Gợi ý ( ông ý muốn lên thật cao tít trên bầu trời , nơi đó mọi người sống rất rất hạnh phúc . Và ông muốn được cùng chơi một ván cờ vua với họ . Vậy đó là ở đâu ? )
Đừng quá lương thiện, đừng quá dễ chịu, cũng đừng quá giỏi giang, lâu dần người ta sẽ nghĩ mọi thứ bạn làm đều là điều tất nhiên. Cho dù có một ngày bạn không gắng gượng nổi, mệt mỏi hay rơi nước mắt, thì cũng chẳng ai quan tâm đâu. Vì trong mắt họ, tất cả là do bạn tình nguyện mà.
Có đôi lúc cũng đừng quá tốt bụng, chuyện gì cũng nghĩ cho người khác! Người ta sẽ không suy xét cho cảm giác của bạn. Họ sẽ nghĩ mọi thứ đều là chuyện đương nhiên phải thế, bạn phải nhường họ, nghĩ cho họ. Mệt mỏi lắm.
chả biết từ lúc nào cuộc sống của tôi bỗng tràn ngập nước mắt , tôi sinh gia trong gia đình không được khá giả , nhưng có thể nói tôi không phải làm những công việc nặng nhọc , có thể lí do là vì họ hàng anh em tôi đều học giỏi , đều đỗ vào các trường lớn có tiếng tăm , sự nghiệp phát triển , mà bố mẹ lúc nào cũng ép tôi phải học , học , học cho bằng họ , ngay từ khi 2 , 3 tuổi , bố mẹ đã gửi tôi ở với ông bà để đi làm , ừ thì biết rằng đi để kiếm tiền nuôi tôi , nuôi gia đình nhưng họ cũng ít khi về thăm con , hay hỏi thăm này nọ tôi vẫn chấp nhận , bình thường , ừ có sao đâu .... tôi ổn mà , đến khi 5 tuổi thì họ về sống cùng với tôi , những ngày tháng đầu tôi hạnh phúc , hạnh phúc lắm , nhưng càng dần về sau tôi lại cảm thấy .... cảm thấy ức nghẹn hằng ngày họ bắt tôi học , học , từ 5 tuổi tôi đã phải tính các phét tính có 4 chứ số , đọc thuộc hết các bảng nhân bảng chia , làm những bài tập của học sinh lớp 3 lớp 4 lúc ấy , tôi thèm lắm cái cảm giác được chơi cùng bạn bè , có những lần nhìn qua khe cửa thấy lũ bạn rủ nhau chơi nhảy dây này nọ , mà tôi chảy nước mắt , ở độ tuổi này đáng nhẽ tôi phải được vui chơi là chính nhưng không học học là quan trọng nhất , tôi lúc nào cũng nghe lời bố mẹ , cố gắng học thật tốt nghe lời , năm nào cũng được giấy khen học giỏi thi này thi nọ, nhưng cho đến năm tối lên cấp 2 tôi đã bắt đầu Yêu , chả biết vì lí do gì mà tôi lại yêu sớm thế , bắt đầu có cảm giác thích một ai đó , nhưng hồi ấy chỉ thích đơn phương và không nói cho ai biết , rồi dần dần tôi sao nhãng học hành , kết quả tụt thấp bài kiểm tra bắt đầu xuất hiện những con 5 ,6 thậm chí là 2 tôi giấu bố mẹ những bài kiểm tra ấy và rồi cũng bị phát hiện , họ la mắng quát tháo thậm chí đánh , tát tôi '' tao không có đứa con như mày '' '' mày nhìn con *** xem , nó lúc nào cũng đứng nhất lớp , còn mày thì ? '' '' mày chỉ mỗi việc ăn với học mà cũng không xong , mày nghỉ mẹ mày đi '' '' học nốt lớp 9 tao cho mày đi làm '' những lần đầu tiên nghe những lời chửi bới xúc phạm ấy , tôi suy sụp , nhưng ai biết được , ngày nào họ cũng lặp lại những câu nói đó thường xuyên , thậm chí còn thậm tệ hơn nhiều ,lên lớp 7 , tôi đã tìm ra thứ giúp tôi giảm stress là Face , tôi dùng Face để kết bạn , nch với bạn bè , hay là crush , tôi cảm thấy họ còn yêu thương quan tâm hơn chính bố mẹ mình rồi họ cũng cấm tôi chơi facebook bắt tập trung vào học hành , nhưng tôi vẫn dùng trộm , lên lớp 8 tôi bắt đầu biết tán tỉnh , thả thính , rồi dần dần đánh nhau , cúp học , chia bè kéo phái trở thành một đứa học sinh hư hỏng , tôi của lúc này là người mà lúc nhỏ tôi cực ghét nhà trường biết , bố mẹ biết , họ lại càng xúc phạm tôi thậm tệ hơn , '' mày cút khỏi nhà , mày không phải ở cái nhà này nữa , tao mà biết mày khốn nạn như thế này tao đã đéo thèm đẻ mày ra rồi , sao mày không chết luôn đi cho xong , tao thà không có con còn hơn có loại người như mày , họ bắt đầu lôi tôi ra so sánh , hết với còn nhà người ta , thậm chí là một con chó , con bò họ chỉ xúc phạm đánh đập , họ nói thôi thay đổi làm họ thất vọng mà chả bao giờ hỏi lại vì sao tôi đổi thay ? ......... rồi đến bây giờ thì tôi cũng chẳng có gì làm động lực phấn đấu chán nản , nhiều lúc có suy nghĩ tiêu cực , dần dần trở nên ít nói , ít cười , mỗi khi gặp bàn bè họ cứ tưởng tôi hạnh phúc , nhưng không .......... tôi không Hạnh Phúc
dù đăng lên đây là không đúng nhưng tôi cảm thấy thoải mái , có khóa nick cũng được
Không có người đàn ông nào biết về phụ nữ nhiều hơn tôi. Còn tôi thì không biết gì về họ.
8. Nếu thế giới này nằm trong tay phụ nữ, chiến tranh sẽ không bao giờ xảy ra… Mà đó sẽ là những cặp quốc gia không thèm nói chuyện với nhau.
9. Cách duy nhất để khiến một cô gái lắng nghe bạn là hãy nói chuyện với một cô gái khác.
10. Thuận vợ thuận chồng con một đống
11. Chúng tôi luôn nắm tay nhau, bởi nếu buông ra, cô ấy sẽ đi mua sắm.
12. Giấy đăng ký kết hôn là giấy phép cho phép phụ nữ điều khiển đàn ông
13. Đầu óc của phụ nữ sạch hơn đàn ông vì họ luôn thay đổi
14. Tôi không lo lắng khi có nhiều phụ nữ xinh đẹp vây quanh. Họ đã quá bận rộn với việc ganh ghét nhau thay vì chú ý đến tôi.
Có 2 anh em thừa hưởng từ cha họ 1 đàn bò cái, nhưng họ không muốn phát triển thành đàn bò, họ quyết định phát triển đàn cừu, và họ đã có sẵn 1vài con chó. Tiếc là họ sống ở 1 khu làng hẻo lánh, nơi mà tiền mặt không tồn tại, mà họ trao đổi hàng trực tiếp.
Đầu tiên, một nhà thương nhân trẻ đổi với họ 1 đàn gà. Số lượng gà đổi cho mỗi con bò ngẫu nhiên đúng bằng số bò mà họ thừa hưởng.
Tiếp đó, họ đổi gà lấy cừu, 10 con gà đổi được 1 con cừu. Sau khi có được số cừu tối đa mà họ có thể đổi, họ đổi số gà còn lại lấy 1 con dê
Sau khi họ đưa đàn cừu và dê về nhà,người anh đòi chia đàn cừu.Vì số cừu trong đàn là số lẻ, nên người anh yêu cầu lấy con cừu cuối cùng và người em lấy con dê. Vì 1 con cừu giá trị hơn 1 con dê, nên họ đồng ý rằng nếu người anh đưa cho người em 1 con chó thì cuộc trao đổi là công bằng.
hỏi con chó = nhiêu gà?
Người giải : phuonlinephot
con vật---------số lượng ---------giá trị tài sản
Gà------------- g--------------------1
Bò--------------a1------------------ b
Cừu------------a2-------------------c-------a2 lẻ
Dê--------------1--------------------d
Chó-----------------------------------X==??