Em hãy viết 1 đoạn văn ngắn khoảng 5-6 câu bày tỏ sự thông cảm đến bản thân trước nổi đau của anh em thành - thủy trong văn bản cuộc chia tay của những con búp bê
Em hãy viết 1 đoạn văn ngắn khoảng 5-6 câu bày tỏ sự thông cảm đến bản thân trước nổi đau của anh em thành - thủy trong văn bản cuộc chia tay của những con búp bê
Mng giúp em nêu ra tâm trạng của hai anh em thành và thủy khi pải chia đồ nha... ghi rõ ra giúp em tâm trạng của thành và tâm trạng của thủy.... mong mng giải nhanh vì e đag cần gấp ạ
Tâm trạng của Thủy :+Giận dữ, tru tréo lên khi anh khi anh chia rẽ 2 con búp bê ra.
+Bối rối lo sợ vì không có ai canh gác cho anh ngủ.
+Vui vẻ khi anh đặt ccon Em Nhỏ và con Vệ Sĩ lại gần nhau.
Tâm trạng của Thành:+Nhếch mép cười cay đắng,cố vui theo em nhung nước mắt cứ trào ra
+Dành hầu hết cho em những món đồ chơi em thích
Đọc văn bản Cuộc chia tay của những con búp bê trả lời câu hỏi sau :
1. Tìm những chi tiết nói lên tình came của 2 anh em Thành và Thủy . Em có nhận xét gì về tình cảm cao đẹp của 2 anh em ?
2. Trong truyện có những bất ngờ . Theo em , đâu là những chi tiết bất ngờ và cảm động nhất ?
1)
Các chi tiết trong truyện cho thấy hai anh em Thành, Thuỷ rất mực gần gũi, thương yêu, chia sẻ và luôn quan tâm đến nhau:- Khi Thành đi đá bóng bị rách áo, Thuỷ ddax mang kim ra tận sân vận động để vá áo cho anh.- Ngược lại, Thành thường giúp em mình học. Chiều chiều lại đón em ở trường về.- Lúc chia tay, Thành đã nhường hết đồ chơi cho em nhưng Thuỷ lại sợ anh không có người gác đêm nên cứ một mực buộc anh phải nhận giữ con Vệ Sĩ.Nhận xét:Hai anh em rất yêu thương nhau dù có gặp chuyện gì đi nữa cũng bờ vai sát cánh cùng với em2)có lẽ chi tiết cảm động nhất trong màn chia tay này là chi tiết cô giáo Tâm tặng cho Thuỷ quyển vở và cây bút nắp vàng (hoặc cũng có thể nêu ra chi tiết: sự chết lặng đi của cô Tâm cùng những giọt nước mắt từ từ rơi khi nghe tin Thuỷ không còn được đến trường nữa).Hãy kể lại câu truyện "Cuộc chia tay của những con búp bê" trong đó nhân vật chính là con Em Nhỏ hoặc con Vệ Sĩ
Hải Nam mk thấy bn ns ko đúng đâu
ở trang học 24 là vừa hỏi vừa trả lời, thế ms gọi là học, BAN is VBN đặt câu hỏi đàng hoàng mà hk trả lời thì thôi chứ bn đừng ns zậy, BAN is VBN ko đăng câu hỏi linh tinh là tốt lém ùi đấy, nếu bn cảm thấy khó thì bn hãy ns là bài này khó quá, mk hk bk lm, bn ns thế nào cho nó tình cảm, có văn hóa 1 chút, đừng lm bạn bè buồn là ko tốt đâu nha bn, mk chỉ góp ý thế thôi, chứ bn đừng giận hờn j mk nha, ở trang học 24 này có 3 bn ghét mk ùi đấy, mk cx đang buồn đây nầy
Có gì đâu bạn Tú Tự Tin du có người ghét nhưng vẫn có người thân bạn ạ!!
Mà có nói bạn đâu Ngọc chưa nghe hết vậy mà bạn đã hiểu nhầm rồi
qua câu truyện cuộc chia tay của những con búp bê, tác giả đã đề cập đến những quyền gì của trẻ em sách vnen
-Quyền được chăm soc
-Quyền bảo vệ
-Quyền được học hành
Mk chỉ biết thế thôi
Qua câu truyện cuộc chia tay của những con búp bê, tác giả đã đề cập đến những quyền gì của trẻ em:
+) Quyền được đi học
+) Quyền được giáo dục nhân cách
+) Quyền được bảo vệ
+) Quyền được tham gia
+) Quyền được nuôi dưỡng
+) Quyền được chăm sóc
+) ...
đọc đoạn văn : " đằng đông .... thế này " trong truyện cuộc chia tay của những con búp bê
a, tìm nghệ thuật miêu tả trong đoạn văn
b, vai trò của văn miêu tả trong tác phẩm tự sự trên là gì ?
1. Các bạn trong nhóm cùng nhau xây dựng đoạn văn với nội dung: Điều em mong muốn về gia đình của em
2. Chỉ rõ: Đoạn văn đã đảm bảo tính liên kết về nội dung và hình thức như thế nào?
Hai câu hỏi này đề thuộc lớp 8: Bài Tính thống nhất về chủ đề của văn bản
Câu 1: Câu hỏi đâu?
Câu 2:
- Văn bản có tính thống nhất về chủ đề là khi chỉ biểu đạt chủ đề đã xác định, không xa rời hay lạc sang chủ đề khác.
- Mọi chi tiết trong văn bản đều nhằm biểu hiện đối tượng và vần đề chính mà được đề cập đến trong văn bản. Các đơn vị ngôn ngữ đều bám sát vào của đề.
- Để viết hoặc hiểu một văn bản cần xác định chủ đề được thể hiện ở nhan đề, đề mục, trong mối quan hệ giữa các phần trong văn bản và các từ ngữ then chốt thường lặp đi lặp lại.
Trong truyện " Cuộc chia tay của những con búp bê " có rất nhiều chi tiết bất ngờ, cảm động em hãy chọn một chi tiết và nêu cảm nhận của em về chi tiết đấy .
* Khi ở trong trường bước ra, tâm trạng hai anh em Thành - Thủy đang như có giông tố, bão bùng, vì những đổ vỡ mà cha mẹ tạo ra cho các em.
* Thế mà bên ngoài cảnh vật tươi đẹp vẫn tươi đẹp, bình yên
Vì vậy Thành “kinh ngạc thấy mọi người vẫn đi lại bình thường mà nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật”.
“hai anh em Thành – Thủy đau khổ, ngồi dưới gôc cây hồng xiêm khi “tai họa giáng xuống đầu”một cách nặng nề thì “lũ chim sâu… vẫn nhảy nhót trên cành và chiêm chiếp hót, người đi chợ vẫn ríu ran”.
- Bố mẹ mỏ nhau, Thành – Thủy phải xa nhau. Đó là bi kịch riêng của gia đình hai em. Còn dòng chảy thời gian, màu sắc cảnh vật, nhịp điệu cuộc sống vẫn diễn ra một cách tự nhiên.
- Tác giả chỉ muốn nói đến sự đau khổ của hai đứa trẻ ngây thơ bị bố mẹ bỏ rơi là sự đau xót vô cùng không biết ngỏ cùng ai!
- Tác giả như muốn nhắc nhở: mỗi người hãy lắng nghe những gì đang diễn ra quanh ta.
- Miêu tả sự việc một cách khách quan tác giả muốn nhắn thầm: Hãy san sẻ nỗi đau cùng đồng loại không nên sống dửng dưng vô tình.
Cách diễn tả nghịch cảnh này đã làm tăng thêm nỗi buồn thảm trong lòng các em nhỏ vì thất vọng, bơ vơ, lạc lõng giữa cảnh đời.
những chữ in đậm là từ ghép, những chữ in nghiêng là từ láy
Cuối câu chuyện,Thủy để lại 2 con búp bê orq bên nhau,quàng tay vào nhau thân thiết, để chúng ở lại với anh mình.Cảm động biết bao khi chúng ta chứng kiến tấm lòng nhân hậu,tốt bụng,chan chứa tình yêu thương của Thủy.Thà mình chịu thiệt thòi còn hơn để anh mình phải thiệt.Thà mình phải chia tay chứ không để búp bê phải xa nhau.Qua đó, ta cũng thấy được ước mơ của Thủy là luôn được ở bên anh như người vệ sifxluoon canh gác giấc ngủ,bảo vệ và vá áo cho anh
viet hai doan van bieu cam ve me
a,biểu cảm trực tiếp
b, biểu cảm gián tiếp
ai giúp mình thì mình sẽ bái làm sư phụ và tích điểm cho người y va mình sẽ giúp bạn ấy môn toán
Đóng vai Thủy kể lại câu chuyện "Cuộc chia tay của những con búp bê"
THAM KHẢO ĐOẠN NÀY NHÉ CÒN BÀI VĂN THÌ BẠN DỰA VÀO VĂN BẢN RỒI BẠN TRẢ LỜI NHA ĐÂY CHỈ LÀ MỘT ĐOẠN GỢI Ý NHỎ THÔI NHA MÌNH CHÚC BẠN HỌC TỐT
VD: đoạn anh em Thành và Thủy không nỡ chia đồ chơi, bị mẹ mắng có thể viết như sau:
Hai anh em tôi cứ dùng dằng mãi, không nỡ chia đôi đồ chơi, tôi muốn nhường tất cả cho anh, và anh Thành cũng vậy, anh muốn nhường cho đứa em bé bỏng này. Và đúng hơn là cả hai anh em đều không muốn chia lìa nhau. Nhưng tiếng mẹ quát lại vọng ra khiến tôi giật mình, buồn bã, lo sợ, bao nhiêu cảm xúc lẫn lộn khiến nước mắt tôi lại tuôn trào. Tôi bật khóc nức nở.
Khi anh tôi dắt tôi đến trường,tôi nép bên cành cây để lén nhìn mọi vật. Tôi cố đưa mắt nhìn những cảnh vật quen thuộc: những ô ăn quan vẽ trên gạch, những tấm bản tin,... để khắc sâu vào trong tâm trí, biết đâu sau này tôi không được nhìn thấy nữa. Càng nhìn, tôi càng nghẹn ngào, tôi bật khóc thút thít. Đột nhiên, cô Tâm gọi tên tôi, làm tôi giật mình. Tôi bước vào lớp để tạm biệt cô Tâm, bạn bè. Tôi nức nở và không thể nói hết lời. Cô ôm lấy tôi và nói:
- Cô biết chuyện rồi. Cô thương em lắm!
Nói rồi cô quay xuống lớp:
- Bố mẹ bạn Thuỷ bỏ nhau. Thuỷ phải xa lớp ta, theo mẹ về quê ngoại.
Những tiếng "ồ" kinh ngạc vang lên. Cả lớp sững sờ. Mấy đứa bạn thân mà ngày nào cũng sát vai nhau trong mấy năm qua khóc thút thít, các bạn bỏ chỗ ngồi đến nắm chặt tay tôi, tôi cảm động lắm.
Cô Tâm gỡ tay tôi, đi lại phía bục và lấy cây bút cùng với chiếc bút máy nắp vàng rất đẹp, đưa cho tôi và nói:
- Cô tặng em. Về trường mới, em cố gắng học tập nữa.
Dù rất muốn nhận nhưng tôi đặt vội lên bàn, tôi không dám nhận. Tôi nói:
Thưa cô, em không dám nhận... em không được đi học nữa.
Cô sửng sốt và hỏi tôi:
- Sao vậy?
- Nhà bà ngoại em ở xa trường học lắm. Mẹ bảo sẽ sắm cho em một thúng hoa quả để ra chợ ngồi bán - Tôi trả lời.
Cô giáo tái mặt và nước mắt giàn giụa. Lũ bạn cũng khóc mỗi lúc to hơn. Tôi muốn ôm chặt cô và các bạn cả ngày, tôi không muốn rời xa họ. Nhưng tôi sợ ảnh hưởng đến giờ học, tôi nức nở tạm biệt mọi người.
Rồi anh tôi dắt tôi ra khỏi lớp. Tôi cảm thấy lòng mình đau xót, thật là không thể tin nổi. Tôi thầm ước chuyện này là mơ...