câu văn tôi nghe phong phanh bạn sắp chuyển đi Hà Nội học hãy tìm ra từ mắc lỗi và sữa từ đó
câu văn tôi nghe phong phanh bạn sắp chuyển đi Hà Nội học hãy tìm ra từ mắc lỗi và sữa từ đó
Tôi nghe phong phanh bạn sắp chuyển đi Hà Nội học.
phong phanh => phong thanh.
Phong phanh là trời lạnh mà không mặc quần áo ấm.
2 từ này gần âm nên dễ bị nhầm bạn nhé.
Chúc bạn học giỏi.
câu văn Vùng này còn khá nhiều thủ tục như: ma chay, cưới xin điều cỗ bàn linh đình; ốm không đi bệnh viện mà ở nhà cúng bái,...
Theo mình là : Vùng này còn khá nhiều hủ tục như: ma chay, cưới xin điều cổ bàn linh đình; ốm không đi bệnh viện mà ở nhà cúng bái,... không biết đúng không nữa bạn coi thử nha
Tim va ke lai truyen khac ve mot em be thong minh
Ngày xưa, có một ông vua muốn tìm người tài ra giúp nước. Vua xuống chiếu cho mỗi làng trong vùng nọ phải nộp một con gà trống biết đẻ trứng; nêu trái lệnh thì cả làng phải chịu tội.
Cả làng vô cùng lo sợ. Chỉ có một cậu bé mỉm cười thưa với cha:
- Cha hãy đưa con lên kinh đô gặp Đức Vua con sẽ lo được việc này cho bà con Làng họp. Cụ tiên chỉ đưa lộ phí cho hai cha con nhà nọ.
Đến được sân rồng, cậu bé kêu khóc thảm thiết. Vua lấy làm lạ gọi vào hỏi. Chú bé tâu lên:
- Muôn tâu Đức Vua. Bổ cháu mới đẻ một em bé, bắt cháu đi xin sữa cho em. Con không xin được, liền bị bố đuổi đi!
Nhà vua nghiêm giọng:
- Bố mày là đàn ông, là giống đực thì đẻ làm sao được! Thằng bé này láo, dám cả gan đùa với trẫm!
Cậu bé bình tĩnh tâu lên:
- Muôn tâu Đức Vua, vậy sao Đức Vua lại ra lệnh cho làng cháu phải dâng gà trống biết đề trứng ạ?
Vua bật cười, nghĩ thầm: "Hiền tài đang ở trước mắt ta…
Mấy hôm sau, nhà vua sai thị thần đem đến cho chú bé một con chim sẻ, bắt làm thịt chim nấu thành 3 cỗ dâng lên. Chú bé mỉm cười, đưa cho viên quan một cây kim bé xíu và dặn:
- Xin ngài tâu lên Đức Vua rèn cây kim này thành một con dao thật sắc để tòi xẻ thịt chim…
Nhà vua biết chú bé là thần đồng, bèn đưa vào học trường Quốc tử giám để đào tạo thành nhân tài.
Có một lão nông dắt lừa đi mua đồ. Trên đường đi về, vì quá mệt nên lão đã chọn một góc cây xanh, tán rộng để chợp mắt đôi chút. Lúc lão ngủ, con lừa bị ai đó dắt đi mất. Tỉnh dậy, lão vô cùng bàng hoàng và vội vàng chạy đi tìm ngay.
Trên đường đi tìm con lừa, lão gặp một cậu bé. Lão hỏi:
- Này cháu, cháu có thấy con lừa của ta đâu không?
- Có phải con lừa bị mù 1 mắt bên trái, què một chân bên phải và đang chở lúa phải không ạ?
- Đúng, đúng là nó. Thế cháu nhìn thấy nó ở đâu?
- Cháu không nhìn thấy nó ở đâu cả
- Vừa tả con lừa kỹ càng thế mà bảo không thấy hả? Con lừa của ta đâu? Mang ngay ra đây cho ta.
- Ơ kìa, cháu đã bảo cháu không biết cơ mà. Tại sao ông không hỏi ai mà cứ hỏi cháu.
- Ở đây chỉ có mình tao với mày, không hỏi mày thì tao hỏi ai? Con lừa của ta đâu
- Cháu không biết, cháu đã nói là cháu không biết cơ mà
- A, cái thằng này dám láo. Dám đùa giỡn ta hả? Đã trộm cắp lại còn ngoan cố.
Lão nông kiên quyết đổ cho cậu bé tội ăn cắp lừa và đòi kiện
Nhất quyết đổ cho cậu bé tội ăn cắp lừa, lão nông tức giận lôi cậu bé lên gặp quan tòa và đòi kiện. Trước mặt quan tòa, lão nông kể lể sự tình cùng những lập luận của mình. Quan tòa nghe có đôi chút băn khoăn, hỏi cậu bé:
- Này cậu bé, sao cháu lại trộm lừa của ông ta?
- Cháu không ăn trộm, thậm chí, cháu còn chưa hề nhìn thấy lừa khi cháu gặp ông ấy.
- Không trông thấy sao cháu tả tỉ mỉ thế?
Vì cháu nhìn thấy dấu chân của một con lừa nhưng dấu chân trái khác với chân phải nên cháu biết con lừa đang đi khập khiễng. Cháu biết con lừa bị mù mắt trái vì đám cỏ bên phải bị ăn sạch còn đám cỏ bên trái thì không. Và con lừa này có lẽ đang chở lúa mì vì trên đường còn vương ***** đầy hạt.
Nghe những lập luận của cậu bé, vị quan tòa gật gù tỏ vẻ hài lòng. Sau đó, ra lệnh cho quân lính giam lão nông lại nhưng vì lão nông biết lỗi và van vỉ xin tha nên quan tòa mủn lòng đồng ý.
Ngày xưa, có một ông vua muốn tìm người tài ra giúp nước. Vua xuống chiếu cho mỗi làng trong vùng nọ phải nộp một con gà trống biết đẻ trứng; nêu trái lệnh thì cả làng phải chịu tội.
Cả làng vô cùng lo sợ. Chỉ có một cậu bé mỉm cười thưa với cha:
- Cha hãy đưa con lên kinh đô gặp Đức Vua con sẽ lo được việc này cho bà con Làng họp. Cụ tiên chỉ đưa lộ phí cho hai cha con nhà nọ.
Đến được sân rồng, cậu bé kêu khóc thảm thiết. Vua lấy làm lạ gọi vào hỏi. Chú bé tâu lên:
- Muôn tâu Đức Vua. Bổ cháu mới đẻ một em bé, bắt cháu đi xin sữa cho em. Con không xin được, liền bị bố đuổi đi!
Nhà vua nghiêm giọng:
- Bố mày là đàn ông, là giống đực thì đẻ làm sao được! Thằng bé này láo, dám cả gan đùa với trẫm!
Cậu bé bình tĩnh tâu lên:
- Muôn tâu Đức Vua, vậy sao Đức Vua lại ra lệnh cho làng cháu phải dâng gà trống biết đề trứng ạ?
Vua bật cười, nghĩ thầm: "Hiền tài đang ở trước mắt ta…
Mấy hôm sau, nhà vua sai thị thần đem đến cho chú bé một con chim sẻ, bắt làm thịt chim nấu thành 3 cỗ dâng lên. Chú bé mỉm cười, đưa cho viên quan một cây kim bé xíu và dặn:
- Xin ngài tâu lên Đức Vua rèn cây kim này thành một con dao thật sắc để tòi xẻ thịt chim…
Nhà vua biết chú bé là thần đồng, bèn đưa vào học trường Quốc tử giám để đào tạo thành nhân tài.
soạn bài Chữa lỗi từ dùng ( tiếp theo ), và bài Luyện nói kể chuyện.
Tóm tắt truyện Em bé thông minh
Có ông vua nọ, vì muốn tìm người hiền tài nên đã cho một viên quan đi dò la khắp cả nước. Viên quan ấy đến đâu cũng ra những câu đố oái oăm, hóc búa để thử tài mọi người hy vọng tìm ra người hiền tài giúp nước.
Một hôm, viên quan thấy hai cha con đang làm ruộng bèn hỏi một câu rất khó về số đường cày con trâu cày được trong một ngày. Ông bố không trả lời được, cậu con trai nhanh trí hỏi vặn lại khiến viên quan thua cuộc. Biết đã gặp được người tài, viên quan nọ về bẩm báo với vua. Vua tiếp tục thử tài cậu bé, bắt dân làng đó phải làm sao cho trâu đực đẻ ra trâu con. Bằng cách để cho nhà vua tự nói ra sự vô lí trong yêu cầu của mình, cậu bé đã cứu dân làng thoát tội. Cậu tiếp tục chứng tỏ tài năng bằng cách giải các câu đố tiếp theo và được nhà vua ban thưởng rất hậu.
Vua nước láng giềng muốn kéo quân sang xâm lược nhưng trước hết muốn thử xem nước ta có người tài hay không bèn cho sứ giả mang sang một chiếc vỏ ốc vặn thật dài và đố xâu sợi chỉ qua. Tất cả triều đình không ai giải được lại tìm đến cậu bé. Với trí thông minh khác người, lại sống gần gũi với thực tế, cậu bé vừa chơi vừa giải đố, kết quả là tránh được cho đất nước một cuộc chiến tranh. Nhà vua thấy thế bèn xây dinh thự ngay cạnh hoàng cung để cậu ở cho tiện việc hỏi han, đồng thời phong cho cậu làm Trạng nguyên.
Soạn bài Chưã lỗi dùng từ ( tiếp theo )
I. KIẾN THỨC CƠ BẢN
1. Dùng từ không đúng nghĩa a) Khi dùng từ, cần đảm bảo tính chính xác giữa nghĩa vốn có của từ với nội dung định biểu đạt.b) Trong các câu sau, người viết đã mắc lỗi dùng từ như thế nào?(1) Mặc dù còn một số yếu điểm, nhưng so với năm học cũ, lớp 6B đã tiến bộ vượt bậc.(2) Trong cuộc họp lớp, Lan đã được các bạn nhất trí đề bạt làm lớp trưởng.(3) Nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu đã được tận mắt chứng thực cảnh nhà tan cửa nát của những người nông dân.Gợi ý: Trong các câu trên, người viết đã mắc lỗi dùng từ không đúng nghĩa. Hãy tra từ điển để nắm được nghĩa của các từ: yếu điểm, đề bạt, chứng thực; xét xem các từ này đã được dùng như thế nào, có đúng không?- yếu điểm: điểm quan trọng;- đề bạt: cử giữ chức vụ cao hơn (thường do cấp có thẩm quyền cao quyết định mà không qua bần cử);- chứng thực: xác nhận là đúng sự thật.c) Sửa lại lỗi về dùng từ sai nghĩa trong các câu trên:Đối chiếu nghĩa của các từ trên với nghĩa của các từ nhược điểm (hoặc điểm yếu), bầu, chứng kiến, để thấy được độ chính xác khi thay thế.2. Như vậy, nguyên nhân chính của việc dùng từ không đúng nghĩa là trường hợp người viết (nói) không biết nghĩa của từ, hiểu sai nghĩa của từ hoặc hiểu không đầy đủ nghĩa của từ. Cho nên, để không mắc phải lỗi này khi viết (nói) thì một mặt phải không ngừng trau dồi thêm vốn từ, mặt khác trong những tình huống giao tiếp cụ thể, phải xác định được nghĩa của từ mình dùng, nếu còn chưa chắc chắn về nghĩa của từ nào thì phải tra từ điển để hiểu rõ nghĩa cũng như cách sử dụng nó.II. RÈN LUYỆN KĨ NĂNG
1. Lựa chọn phương án đúng trong các trường hợp kết hợp từ sau đây:(1) bản (tuyên ngôn) - bảng (tuyên ngôn);(2) (tương lai) sáng lạng - (tương lai) xán lạn;(3) bôn ba (hải ngoại) - buôn ba (hải ngoại);(4) (bức tranh) thuỷ mặc - (bức tranh) thuỷ mạc;(5) (nói năng) tuỳ tiện - (nói năng) tự tiện.Gợi ý: - Tra từ điển để nắm được nghĩa của các từ tuyên ngôn, xán lạn, bôn ba, thuỷ mặc, tuỳ tiện.- Kết hợp có các từ này là kết hợp đúng.2. Chọn từ thích hợp để điền vào chỗ trống:a) khinh khỉnh / khinh bạc- ...: tỏ ra kiêu ngạo và lạnh nhạt, ra vẻ không thèm để ý đến người đang tiếp xúc với mình.b) khẩn thiết / khẩn trương- ...: nhanh, gấp và có phần căng thẳng.c) bâng khuâng / băn khoăn- ...: không yên lòng vì có những điều phải suy nghĩ, lo liệu.Gợi ý: Tra từ điển để nắm được nghĩa của các từ khinh bạc, khẩn thiết, bâng khuâng, rồi so sánh với các lời giải nghĩa. Các từ phù hợp với các lời giải nghĩa sẽ là: khinh khỉnh, khẩn trương, băn khoăn.3. Tìm và chữa các lỗi dùng từ trong các câu sau:(1) Hắn quát lên một tiếng rồi tống một cú đá vào bụng ông Hoạt.(2) Làm sai thì cần thực thà nhận lỗi, không nên bao biện.(3) Chúng ta có nhiệm vụ giữ gìn những cái tinh tú của văn hoá dân tộc.Gợi ý: Câu (1), nghĩa của từ đá không phù hợp với nghĩa của từ tống (thay từ đá bằng từ đấm hoặc thay từ tống bằng từ tung); câu (2), từ thành khẩn phù hợp với việc nhận lỗi (thay cho thật thà), từ bao biện có nghĩa là ôm đồm làm nhiều việc, không phù hợp, nên thay bằng nguỵ biện (có ý nghĩa tranh cãi giả tạo, vô căn cứ). Câu (3), tinh tú có nghĩa là các vì sao, không phù hợp, nên thay bằng tinh tuý (phần giá trị nhất, quý báu nhất).
Soạn bài Luyện nói kể chuyện
I. KIẾN THỨC CƠ BẢN
1. Chuẩn bị: Lập dàn ý theo bố cục ba phần Mở bài, Thân bài, Kết bài2. Luyện nói:a) Trên lớp:- Chia tổ luyện nói theo dàn bài đã chuẩn bị- Nói trước lớp theo dàn bài sau khi đã luyện nói ở tổb) Ở nhà:- Lập dàn bài theo đề cho trước- Lập dàn bài theo chủ đề mà mình thích- Tập nói một mình hoặc theo nhóm tự họcII. RÈN LUYỆN KĨ NĂNG
1. Tham khảo các đề sau:a) Tự giới thiệu về bản thânb) Giới thiệu về một người bạnc) Kể về gia đình mìnhd) Kể về một ngày hoạt động của mình2. Tham khảo một số dàn bài3. Lập dàn bài theo đề tự chọn4. Đọc bài nói tham khảo5. Tóm tắt lại thành dàn bài 6. So sánh với dàn bài của mình, tự sửa để hoàn chỉnh bước chuẩn bị7. Tập nói, lưu ý:- Nói to, rõ để mọi người đều nghe thấy- Tập nói diễn cảm, nói kết hợp với điệu bộ, cử chỉ- Rèn khả năng bình tĩnh, tự tin, tự điều chỉnh giọng nói cho phù hợp với nội dung muốn nói.Chúc bn hok tốt!
kho qwue
Chữa lỗi dùng từ (dùng từ không đúng nghĩa).
Khi kể lại câu chuyện Em bé thông minh, có bạn HS đã nói những câu sau:
- Tuy mất nhiều công tìm kiếm nhưng viên quan vẫn chưa tìm thấy ai an lạc.
- Khi dân làng nhận được lệnh vua ai nấy đều tưng tửng.
- Hai cha con xin làng một con trâu và một thùng gạo làm phí tổn để thỉnh kinh lo liệu việc đó.
-Khi hai cha con đang ăn cơm ở cổng quán thì sứ của nhà vua tới.
Theo em, bạn HS đó đã dùng không dùng những từ nào? Vì sao không đúng? Hãy thay bằng các từ đúng.
Trả lời:
Câu 1: Tuy đổi thành đã.
Câu 2: Tưng tửng đổi thành tưng hửng.
Câu 3: Thỉnh kinh đổi thành trẩy kinh.
Câu 4: Cổng quán đổi thành công quán.
- Tuy => đã
- Tưng tửng => lo lắng
- Thỉnh kinh => trẩy kinh
- Cổng quán => công quán
Chúc bạn học tốt!
Tuy / Đã
tưng hửng / lo lắng
thỉnh kinh / trẩy kinh
cổng quán / công quán
Chuyện Lương Thế Vinh
Hồi nhỏ, Lương Thế Vinh thường trèo bưởi trong vườn. Có lần quả bưởi rơi tõm xuống ao, Vinh hốt hoảng tưởng mất. Không ngờ bưởi lại nổi lên mặt nước và cậu dùng sào khều vào bờ, lấy được.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chăn trâu trong làng chơi trò đá bưởi ngoài đồng. Chẳng dè quả bóng bằng bưởi lăn xa rồi rơi tuột xuống ruộng một cái hố sâu, vừa hẹp, khiến bọn trẻ lúng túng, chưa biết cách nào để lấy. Vừa lúc đó có một ông khách đi qua, thấy vậy bèn đố:
- Đứa nào lấy được bưởi lên ta sẽ thưởng !
Trong khi chúng bọn đang loay hoay, đúa thù thừng trâu thắt thòng lọng thả xuống hố để buộc quả bưởi, nhưng bưởi tròn nên cứ tột hoài, đứa thì chạy về nhà lấy sào để chọc, ... còn Lương Thế Vinh lấy nón chạy đến vũng nước cách đây không xa, múc nước đổ xuống hố. Vừa làm, cậu vừa vui miệng đọc:
Bưởi ơi nghe ta gọi
Đừng làm cao
Đừng trốn tránh
Lên với tao
Vui tiếp nào....!
Chẳng mấy chốc quả bưởi từ từ nổi lên và nằm gọn trong tay Lương Thế Vinh. Ông khách tấm tắc khen ngợi Vinh thông minh, sáng dạ và thưởng cho cậu tiền. Còn chúng bạn, đứa nào đứa nấy đều phục Vinh sát đất và thấy Vinh vừa làm vừa đọc lầm rầm, nên đã tồn tại rằng Vinh biết sử dụng "thần chú" gọi được quả bưởi từ dưới hố sâu lên!
a) Tự đọc - hiểu câu chuyện trên bằng cách hoàn thành Phiếu học tập sau:
(1) Ai là nhân vật thông minh được kể trong câu chuyện ?
(2) Chi tết nào chứng minh sự thong minh, tài trí của nhan vật?
(3) Để thể hiện trí thông minh của nhan vật, tác giả dân gian đã chọn hình thức nghệ thuật nào? Tác dụng của hình thức ấy là gì?
(4) Em có nhận xét ngì về cách giải đố của nhân vật? Cách giải đố ấy lí thú ở chỗ nào?
b) Điền vào bẳng sau điểm giống và khác nhau giữa nhân vật em bé thông minh và Lương Thế Vinh.
Chuyện Lương Thế Vinh
Hồi nhỏ, Lương Thế Vinh thường trèo bưởi trong vườn. Có lần quả bưởi rơi tõm xuống ao, Vinh hốt hoảng tưởng mất. Không ngờ bưởi lại nổi lên mặt nước và cậu dùng sào khều vào bờ, lấy được.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chăn trâu trong làng chơi trò đá bưởi ngoài đồng. Chẳng dè quả bóng bằng bưởi lăn xa rồi rơi tuột xuống ruộng một cái hố sâu, vừa hẹp, khiến bọn trẻ lúng túng, chưa biết cách nào để lấy. Vừa lúc đó có một ông khách đi qua, thấy vậy bèn đố:
- Đứa nào lấy được bưởi lên ta sẽ thưởng !
Trong khi chúng bọn đang loay hoay, đúa thù thừng trâu thắt thòng lọng thả xuống hố để buộc quả bưởi, nhưng bưởi tròn nên cứ tột hoài, đứa thì chạy về nhà lấy sào để chọc, ... còn Lương Thế Vinh lấy nón chạy đến vũng nước cách đây không xa, múc nước đổ xuống hố. Vừa làm, cậu vừa vui miệng đọc:
Bưởi ơi nghe ta gọi
Đừng làm cao
Đừng trốn tránh
Lên với tao
Vui tiếp nào....!
Chẳng mấy chốc quả bưởi từ từ nổi lên và nằm gọn trong tay Lương Thế Vinh. Ông khách tấm tắc khen ngợi Vinh thông minh, sáng dạ và thưởng cho cậu tiền. Còn chúng bạn, đứa nào đứa nấy đều phục Vinh sát đất và thấy Vinh vừa làm vừa đọc lầm rầm, nên đã tồn tại rằng Vinh biết sử dụng "thần chú" gọi được quả bưởi từ dưới hố sâu lên!
a) Tự đọc - hiểu câu chuyện trên bằng cách hoàn thành Phiếu học tập sau:
(1) Ai là nhân vật thông minh được kể trong câu chuyện ?
(2) Chi tết nào chứng minh sự thong minh, tài trí của nhan vật?
(3) Để thể hiện trí thông minh của nhan vật, tác giả dân gian đã chọn hình thức nghệ thuật nào? Tác dụng của hình thức ấy là gì?
(4) Em có nhận xét ngì về cách giải đố của nhân vật? Cách giải đố ấy lí thú ở chỗ nào?
b) Điền vào bẳng sau điểm giống và khác nhau giữa nhân vật em bé thông minh và Lương Thế Vinh.
Chuyện Lương Thế Vinh
Hồi nhỏ, Lương Thế Vinh thường trèo bưởi trong vườn. Có lần quả bưởi rơi tõm xuống ao, Vinh hốt hoảng tưởng mất. Không ngờ bưởi lại nổi lên mặt nước và cậu dùng sào khều vào bờ, lấy được.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chăn trâu trong làng chơi trò đá bưởi ngoài đồng. Chẳng dè quả bóng bằng bưởi lăn xa rồi rơi tuột xuống ruộng một cái hố sâu, vừa hẹp, khiến bọn trẻ lúng túng, chưa biết cách nào để lấy. Vừa lúc đó có một ông khách đi qua, thấy vậy bèn đố:
- Đứa nào lấy được bưởi lên ta sẽ thưởng !
Trong khi chúng bọn đang loay hoay, đúa thù thừng trâu thắt thòng lọng thả xuống hố để buộc quả bưởi, nhưng bưởi tròn nên cứ tột hoài, đứa thì chạy về nhà lấy sào để chọc, ... còn Lương Thế Vinh lấy nón chạy đến vũng nước cách đây không xa, múc nước đổ xuống hố. Vừa làm, cậu vừa vui miệng đọc:
Bưởi ơi nghe ta gọi
Đừng làm cao
Đừng trốn tránh
Lên với tao
Vui tiếp nào....!
Chẳng mấy chốc quả bưởi từ từ nổi lên và nằm gọn trong tay Lương Thế Vinh. Ông khách tấm tắc khen ngợi Vinh thông minh, sáng dạ và thưởng cho cậu tiền. Còn chúng bạn, đứa nào đứa nấy đều phục Vinh sát đất và thấy Vinh vừa làm vừa đọc lầm rầm, nên đã tồn tại rằng Vinh biết sử dụng "thần chú" gọi được quả bưởi từ dưới hố sâu lên!
a) Tự đọc - hiểu câu chuyện trên bằng cách hoàn thành Phiếu học tập sau:
(1) Ai là nhân vật thông minh được kể trong câu chuyện ?
(2) Chi tết nào chứng minh sự thong minh, tài trí của nhan vật?
(3) Để thể hiện trí thông minh của nhan vật, tác giả dân gian đã chọn hình thức nghệ thuật nào? Tác dụng của hình thức ấy là gì?
(4) Em có nhận xét ngì về cách giải đố của nhân vật? Cách giải đố ấy lí thú ở chỗ nào?
b) Điền vào bẳng sau điểm giống và khác nhau giữa nhân vật em bé thông minh và Lương Thế Vinh.
Chuyện Lương Thế Vinh
Hồi nhỏ, Lương Thế Vinh thường trèo bưởi trong vườn. Có lần quả bưởi rơi tõm xuống ao, Vinh hốt hoảng tưởng mất. Không ngờ bưởi lại nổi lên mặt nước và cậu dùng sào khều vào bờ, lấy được.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chăn trâu trong làng chơi trò đá bưởi ngoài đồng. Chẳng dè quả bóng bằng bưởi lăn xa rồi rơi tuột xuống ruộng một cái hố sâu, vừa hẹp, khiến bọn trẻ lúng túng, chưa biết cách nào để lấy. Vừa lúc đó có một ông khách đi qua, thấy vậy bèn đố:
- Đứa nào lấy được bưởi lên ta sẽ thưởng !
Trong khi chúng bọn đang loay hoay, đúa thù thừng trâu thắt thòng lọng thả xuống hố để buộc quả bưởi, nhưng bưởi tròn nên cứ tột hoài, đứa thì chạy về nhà lấy sào để chọc, ... còn Lương Thế Vinh lấy nón chạy đến vũng nước cách đây không xa, múc nước đổ xuống hố. Vừa làm, cậu vừa vui miệng đọc:
Bưởi ơi nghe ta gọi
Đừng làm cao
Đừng trốn tránh
Lên với tao
Vui tiếp nào....!
Chẳng mấy chốc quả bưởi từ từ nổi lên và nằm gọn trong tay Lương Thế Vinh. Ông khách tấm tắc khen ngợi Vinh thông minh, sáng dạ và thưởng cho cậu tiền. Còn chúng bạn, đứa nào đứa nấy đều phục Vinh sát đất và thấy Vinh vừa làm vừa đọc lầm rầm, nên đã tồn tại rằng Vinh biết sử dụng "thần chú" gọi được quả bưởi từ dưới hố sâu lên!
a) Tự đọc - hiểu câu chuyện trên bằng cách hoàn thành Phiếu học tập sau:
(1) Ai là nhân vật thông minh được kể trong câu chuyện ?
(2) Chi tết nào chứng minh sự thong minh, tài trí của nhan vật?
(3) Để thể hiện trí thông minh của nhan vật, tác giả dân gian đã chọn hình thức nghệ thuật nào? Tác dụng của hình thức ấy là gì?
(4) Em có nhận xét ngì về cách giải đố của nhân vật? Cách giải đố ấy lí thú ở chỗ nào?
b) Điền vào bẳng sau điểm giống và khác nhau giữa nhân vật em bé thông minh và Lương Thế Vinh.
Chuyện Lương Thế Vinh
Hồi nhỏ, Lương Thế Vinh thường trèo bưởi trong vườn. Có lần quả bưởi rơi tõm xuống ao, Vinh hốt hoảng tưởng mất. Không ngờ bưởi lại nổi lên mặt nước và cậu dùng sào khều vào bờ, lấy được.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chăn trâu trong làng chơi trò đá bưởi ngoài đồng. Chẳng dè quả bóng bằng bưởi lăn xa rồi rơi tuột xuống ruộng một cái hố sâu, vừa hẹp, khiến bọn trẻ lúng túng, chưa biết cách nào để lấy. Vừa lúc đó có một ông khách đi qua, thấy vậy bèn đố:
- Đứa nào lấy được bưởi lên ta sẽ thưởng !
Trong khi chúng bọn đang loay hoay, đúa thù thừng trâu thắt thòng lọng thả xuống hố để buộc quả bưởi, nhưng bưởi tròn nên cứ tột hoài, đứa thì chạy về nhà lấy sào để chọc, ... còn Lương Thế Vinh lấy nón chạy đến vũng nước cách đây không xa, múc nước đổ xuống hố. Vừa làm, cậu vừa vui miệng đọc:
Bưởi ơi nghe ta gọi
Đừng làm cao
Đừng trốn tránh
Lên với tao
Vui tiếp nào....!
Chẳng mấy chốc quả bưởi từ từ nổi lên và nằm gọn trong tay Lương Thế Vinh. Ông khách tấm tắc khen ngợi Vinh thông minh, sáng dạ và thưởng cho cậu tiền. Còn chúng bạn, đứa nào đứa nấy đều phục Vinh sát đất và thấy Vinh vừa làm vừa đọc lầm rầm, nên đã tồn tại rằng Vinh biết sử dụng "thần chú" gọi được quả bưởi từ dưới hố sâu lên!
a) Tự đọc - hiểu câu chuyện trên bằng cách hoàn thành Phiếu học tập sau:
(1) Ai là nhân vật thông minh được kể trong câu chuyện ?
(2) Chi tết nào chứng minh sự thong minh, tài trí của nhan vật?
(3) Để thể hiện trí thông minh của nhan vật, tác giả dân gian đã chọn hình thức nghệ thuật nào? Tác dụng của hình thức ấy là gì?
(4) Em có nhận xét ngì về cách giải đố của nhân vật? Cách giải đố ấy lí thú ở chỗ nào?
b) Điền vào bẳng sau điểm giống và khác nhau giữa nhân vật em bé thông minh và Lương Thế Vinh.
Chuyện Lương Thế Vinh
Hồi nhỏ, Lương Thế Vinh thường trèo bưởi trong vườn. Có lần quả bưởi rơi tõm xuống ao, Vinh hốt hoảng tưởng mất. Không ngờ bưởi lại nổi lên mặt nước và cậu dùng sào khều vào bờ, lấy được.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chăn trâu trong làng chơi trò đá bưởi ngoài đồng. Chẳng dè quả bóng bằng bưởi lăn xa rồi rơi tuột xuống ruộng một cái hố sâu, vừa hẹp, khiến bọn trẻ lúng túng, chưa biết cách nào để lấy. Vừa lúc đó có một ông khách đi qua, thấy vậy bèn đố:
- Đứa nào lấy được bưởi lên ta sẽ thưởng !
Trong khi chúng bọn đang loay hoay, đúa thù thừng trâu thắt thòng lọng thả xuống hố để buộc quả bưởi, nhưng bưởi tròn nên cứ tột hoài, đứa thì chạy về nhà lấy sào để chọc, ... còn Lương Thế Vinh lấy nón chạy đến vũng nước cách đây không xa, múc nước đổ xuống hố. Vừa làm, cậu vừa vui miệng đọc:
Bưởi ơi nghe ta gọi
Đừng làm cao
Đừng trốn tránh
Lên với tao
Vui tiếp nào....!
Chẳng mấy chốc quả bưởi từ từ nổi lên và nằm gọn trong tay Lương Thế Vinh. Ông khách tấm tắc khen ngợi Vinh thông minh, sáng dạ và thưởng cho cậu tiền. Còn chúng bạn, đứa nào đứa nấy đều phục Vinh sát đất và thấy Vinh vừa làm vừa đọc lầm rầm, nên đã tồn tại rằng Vinh biết sử dụng "thần chú" gọi được quả bưởi từ dưới hố sâu lên!
a) Tự đọc - hiểu câu chuyện trên bằng cách hoàn thành Phiếu học tập sau:
(1) Ai là nhân vật thông minh được kể trong câu chuyện ?
(2) Chi tết nào chứng minh sự thong minh, tài trí của nhan vật?
(3) Để thể hiện trí thông minh của nhan vật, tác giả dân gian đã chọn hình thức nghệ thuật nào? Tác dụng của hình thức ấy là gì?
(4) Em có nhận xét ngì về cách giải đố của nhân vật? Cách giải đố ấy lí thú ở chỗ nào?
b) Điền vào bẳng sau điểm giống và khác nhau giữa nhân vật em bé thông minh và Lương Thế Vinh.
Chuyện Lương Thế Vinh
Hồi nhỏ, Lương Thế Vinh thường trèo bưởi trong vườn. Có lần quả bưởi rơi tõm xuống ao, Vinh hốt hoảng tưởng mất. Không ngờ bưởi lại nổi lên mặt nước và cậu dùng sào khều vào bờ, lấy được.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chăn trâu trong làng chơi trò đá bưởi ngoài đồng. Chẳng dè quả bóng bằng bưởi lăn xa rồi rơi tuột xuống ruộng một cái hố sâu, vừa hẹp, khiến bọn trẻ lúng túng, chưa biết cách nào để lấy. Vừa lúc đó có một ông khách đi qua, thấy vậy bèn đố:
- Đứa nào lấy được bưởi lên ta sẽ thưởng !
Trong khi chúng bọn đang loay hoay, đúa thù thừng trâu thắt thòng lọng thả xuống hố để buộc quả bưởi, nhưng bưởi tròn nên cứ tột hoài, đứa thì chạy về nhà lấy sào để chọc, ... còn Lương Thế Vinh lấy nón chạy đến vũng nước cách đây không xa, múc nước đổ xuống hố. Vừa làm, cậu vừa vui miệng đọc:
Bưởi ơi nghe ta gọi
Đừng làm cao
Đừng trốn tránh
Lên với tao
Vui tiếp nào....!
Chẳng mấy chốc quả bưởi từ từ nổi lên và nằm gọn trong tay Lương Thế Vinh. Ông khách tấm tắc khen ngợi Vinh thông minh, sáng dạ và thưởng cho cậu tiền. Còn chúng bạn, đứa nào đứa nấy đều phục Vinh sát đất và thấy Vinh vừa làm vừa đọc lầm rầm, nên đã tồn tại rằng Vinh biết sử dụng "thần chú" gọi được quả bưởi từ dưới hố sâu lên!
a) Tự đọc - hiểu câu chuyện trên bằng cách hoàn thành Phiếu học tập sau:
(1) Ai là nhân vật thông minh được kể trong câu chuyện ?
(2) Chi tết nào chứng minh sự thong minh, tài trí của nhan vật?
(3) Để thể hiện trí thông minh của nhan vật, tác giả dân gian đã chọn hình thức nghệ thuật nào? Tác dụng của hình thức ấy là gì?
(4) Em có nhận xét ngì về cách giải đố của nhân vật? Cách giải đố ấy lí thú ở chỗ nào?
b) Điền vào bẳng sau điểm giống và khác nhau giữa nhân vật em bé thông minh và Lương Thế Vinh.
Chuyện Lương Thế Vinh
Hồi nhỏ, Lương Thế Vinh thường trèo bưởi trong vườn. Có lần quả bưởi rơi tõm xuống ao, Vinh hốt hoảng tưởng mất. Không ngờ bưởi lại nổi lên mặt nước và cậu dùng sào khều vào bờ, lấy được.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chăn trâu trong làng chơi trò đá bưởi ngoài đồng. Chẳng dè quả bóng bằng bưởi lăn xa rồi rơi tuột xuống ruộng một cái hố sâu, vừa hẹp, khiến bọn trẻ lúng túng, chưa biết cách nào để lấy. Vừa lúc đó có một ông khách đi qua, thấy vậy bèn đố:
- Đứa nào lấy được bưởi lên ta sẽ thưởng !
Trong khi chúng bọn đang loay hoay, đúa thù thừng trâu thắt thòng lọng thả xuống hố để buộc quả bưởi, nhưng bưởi tròn nên cứ tột hoài, đứa thì chạy về nhà lấy sào để chọc, ... còn Lương Thế Vinh lấy nón chạy đến vũng nước cách đây không xa, múc nước đổ xuống hố. Vừa làm, cậu vừa vui miệng đọc:
Bưởi ơi nghe ta gọi
Đừng làm cao
Đừng trốn tránh
Lên với tao
Vui tiếp nào....!
Chẳng mấy chốc quả bưởi từ từ nổi lên và nằm gọn trong tay Lương Thế Vinh. Ông khách tấm tắc khen ngợi Vinh thông minh, sáng dạ và thưởng cho cậu tiền. Còn chúng bạn, đứa nào đứa nấy đều phục Vinh sát đất và thấy Vinh vừa làm vừa đọc lầm rầm, nên đã tồn tại rằng Vinh biết sử dụng "thần chú" gọi được quả bưởi từ dưới hố sâu lên!
a) Tự đọc - hiểu câu chuyện trên bằng cách hoàn thành Phiếu học tập sau:
(1) Ai là nhân vật thông minh được kể trong câu chuyện ?
(2) Chi tết nào chứng minh sự thong minh, tài trí của nhan vật?
(3) Để thể hiện trí thông minh của nhan vật, tác giả dân gian đã chọn hình thức nghệ thuật nào? Tác dụng của hình thức ấy là gì?
(4) Em có nhận xét ngì về cách giải đố của nhân vật? Cách giải đố ấy lí thú ở chỗ nào?
b) Điền vào bẳng sau điểm giống và khác nhau giữa nhân vật em bé thông minh và Lương Thế Vinh.
Chuyện Lương Thế Vinh
Hồi nhỏ, Lương Thế Vinh thường trèo bưởi trong vườn. Có lần quả bưởi rơi tõm xuống ao, Vinh hốt hoảng tưởng mất. Không ngờ bưởi lại nổi lên mặt nước và cậu dùng sào khều vào bờ, lấy được.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chăn trâu trong làng chơi trò đá bưởi ngoài đồng. Chẳng dè quả bóng bằng bưởi lăn xa rồi rơi tuột xuống ruộng một cái hố sâu, vừa hẹp, khiến bọn trẻ lúng túng, chưa biết cách nào để lấy. Vừa lúc đó có một ông khách đi qua, thấy vậy bèn đố:
- Đứa nào lấy được bưởi lên ta sẽ thưởng !
Trong khi chúng bọn đang loay hoay, đúa thù thừng trâu thắt thòng lọng thả xuống hố để buộc quả bưởi, nhưng bưởi tròn nên cứ tột hoài, đứa thì chạy về nhà lấy sào để chọc, ... còn Lương Thế Vinh lấy nón chạy đến vũng nước cách đây không xa, múc nước đổ xuống hố. Vừa làm, cậu vừa vui miệng đọc:
Bưởi ơi nghe ta gọi
Đừng làm cao
Đừng trốn tránh
Lên với tao
Vui tiếp nào....!
Chẳng mấy chốc quả bưởi từ từ nổi lên và nằm gọn trong tay Lương Thế Vinh. Ông khách tấm tắc khen ngợi Vinh thông minh, sáng dạ và thưởng cho cậu tiền. Còn chúng bạn, đứa nào đứa nấy đều phục Vinh sát đất và thấy Vinh vừa làm vừa đọc lầm rầm, nên đã tồn tại rằng Vinh biết sử dụng "thần chú" gọi được quả bưởi từ dưới hố sâu lên!
a) Tự đọc - hiểu câu chuyện trên bằng cách hoàn thành Phiếu học tập sau:
(1) Ai là nhân vật thông minh được kể trong câu chuyện ?
(2) Chi tết nào chứng minh sự thong minh, tài trí của nhan vật?
(3) Để thể hiện trí thông minh của nhan vật, tác giả dân gian đã chọn hình thức nghệ thuật nào? Tác dụng của hình thức ấy là gì?
(4) Em có nhận xét ngì về cách giải đố của nhân vật? Cách giải đố ấy lí thú ở chỗ nào?
b) Điền vào bẳng sau điểm giống và khác nhau giữa nhân vật em bé thông minh và Lương Thế Vinh.
Chuyện Lương Thế Vinh
Hồi nhỏ, Lương Thế Vinh thường trèo bưởi trong vườn. Có lần quả bưởi rơi tõm xuống ao, Vinh hốt hoảng tưởng mất. Không ngờ bưởi lại nổi lên mặt nước và cậu dùng sào khều vào bờ, lấy được.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chăn trâu trong làng chơi trò đá bưởi ngoài đồng. Chẳng dè quả bóng bằng bưởi lăn xa rồi rơi tuột xuống ruộng một cái hố sâu, vừa hẹp, khiến bọn trẻ lúng túng, chưa biết cách nào để lấy. Vừa lúc đó có một ông khách đi qua, thấy vậy bèn đố:
- Đứa nào lấy được bưởi lên ta sẽ thưởng !
Trong khi chúng bọn đang loay hoay, đúa thù thừng trâu thắt thòng lọng thả xuống hố để buộc quả bưởi, nhưng bưởi tròn nên cứ tột hoài, đứa thì chạy về nhà lấy sào để chọc, ... còn Lương Thế Vinh lấy nón chạy đến vũng nước cách đây không xa, múc nước đổ xuống hố. Vừa làm, cậu vừa vui miệng đọc:
Bưởi ơi nghe ta gọi
Đừng làm cao
Đừng trốn tránh
Lên với tao
Vui tiếp nào....!
Chẳng mấy chốc quả bưởi từ từ nổi lên và nằm gọn trong tay Lương Thế Vinh. Ông khách tấm tắc khen ngợi Vinh thông minh, sáng dạ và thưởng cho cậu tiền. Còn chúng bạn, đứa nào đứa nấy đều phục Vinh sát đất và thấy Vinh vừa làm vừa đọc lầm rầm, nên đã tồn tại rằng Vinh biết sử dụng "thần chú" gọi được quả bưởi từ dưới hố sâu lên!
a) Tự đọc - hiểu câu chuyện trên bằng cách hoàn thành Phiếu học tập sau:
(1) Ai là nhân vật thông minh được kể trong câu chuyện ?
(2) Chi tết nào chứng minh sự thong minh, tài trí của nhan vật?
(3) Để thể hiện trí thông minh của nhan vật, tác giả dân gian đã chọn hình thức nghệ thuật nào? Tác dụng của hình thức ấy là gì?
(4) Em có nhận xét ngì về cách giải đố của nhân vật? Cách giải đố ấy lí thú ở chỗ nào?
b) Điền vào bẳng sau điểm giống và khác nhau giữa nhân vật em bé thông minh và Lương Thế Vinh.
Chuyện Lương Thế Vinh
Hồi nhỏ, Lương Thế Vinh thường trèo bưởi trong vườn. Có lần quả bưởi rơi tõm xuống ao, Vinh hốt hoảng tưởng mất. Không ngờ bưởi lại nổi lên mặt nước và cậu dùng sào khều vào bờ, lấy được.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chăn trâu trong làng chơi trò đá bưởi ngoài đồng. Chẳng dè quả bóng bằng bưởi lăn xa rồi rơi tuột xuống ruộng một cái hố sâu, vừa hẹp, khiến bọn trẻ lúng túng, chưa biết cách nào để lấy. Vừa lúc đó có một ông khách đi qua, thấy vậy bèn đố:
- Đứa nào lấy được bưởi lên ta sẽ thưởng !
Trong khi chúng bọn đang loay hoay, đúa thù thừng trâu thắt thòng lọng thả xuống hố để buộc quả bưởi, nhưng bưởi tròn nên cứ tột hoài, đứa thì chạy về nhà lấy sào để chọc, ... còn Lương Thế Vinh lấy nón chạy đến vũng nước cách đây không xa, múc nước đổ xuống hố. Vừa làm, cậu vừa vui miệng đọc:
Bưởi ơi nghe ta gọi
Đừng làm cao
Đừng trốn tránh
Lên với tao
Vui tiếp nào....!
Chẳng mấy chốc quả bưởi từ từ nổi lên và nằm gọn trong tay Lương Thế Vinh. Ông khách tấm tắc khen ngợi Vinh thông minh, sáng dạ và thưởng cho cậu tiền. Còn chúng bạn, đứa nào đứa nấy đều phục Vinh sát đất và thấy Vinh vừa làm vừa đọc lầm rầm, nên đã tồn tại rằng Vinh biết sử dụng "thần chú" gọi được quả bưởi từ dưới hố sâu lên!
a) Tự đọc - hiểu câu chuyện trên bằng cách hoàn thành Phiếu học tập sau:
(1) Ai là nhân vật thông minh được kể trong câu chuyện ?
(2) Chi tết nào chứng minh sự thong minh, tài trí của nhan vật?
(3) Để thể hiện trí thông minh của nhan vật, tác giả dân gian đã chọn hình thức nghệ thuật nào? Tác dụng của hình thức ấy là gì?
(4) Em có nhận xét ngì về cách giải đố của nhân vật? Cách giải đố ấy lí thú ở chỗ nào?
b) Điền vào bẳng sau điểm giống và khác nhau giữa nhân vật em bé thông minh và Lương Thế Vinh.
Chuyện Lương Thế Vinh
Hồi nhỏ, Lương Thế Vinh thường trèo bưởi trong vườn. Có lần quả bưởi rơi tõm xuống ao, Vinh hốt hoảng tưởng mất. Không ngờ bưởi lại nổi lên mặt nước và cậu dùng sào khều vào bờ, lấy được.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chăn trâu trong làng chơi trò đá bưởi ngoài đồng. Chẳng dè quả bóng bằng bưởi lăn xa rồi rơi tuột xuống ruộng một cái hố sâu, vừa hẹp, khiến bọn trẻ lúng túng, chưa biết cách nào để lấy. Vừa lúc đó có một ông khách đi qua, thấy vậy bèn đố:
- Đứa nào lấy được bưởi lên ta sẽ thưởng !
Trong khi chúng bọn đang loay hoay, đúa thù thừng trâu thắt thòng lọng thả xuống hố để buộc quả bưởi, nhưng bưởi tròn nên cứ tột hoài, đứa thì chạy về nhà lấy sào để chọc, ... còn Lương Thế Vinh lấy nón chạy đến vũng nước cách đây không xa, múc nước đổ xuống hố. Vừa làm, cậu vừa vui miệng đọc:
Bưởi ơi nghe ta gọi
Đừng làm cao
Đừng trốn tránh
Lên với tao
Vui tiếp nào....!
Chẳng mấy chốc quả bưởi từ từ nổi lên và nằm gọn trong tay Lương Thế Vinh. Ông khách tấm tắc khen ngợi Vinh thông minh, sáng dạ và thưởng cho cậu tiền. Còn chúng bạn, đứa nào đứa nấy đều phục Vinh sát đất và thấy Vinh vừa làm vừa đọc lầm rầm, nên đã tồn tại rằng Vinh biết sử dụng "thần chú" gọi được quả bưởi từ dưới hố sâu lên!
a) Tự đọc - hiểu câu chuyện trên bằng cách hoàn thành Phiếu học tập sau:
(1) Ai là nhân vật thông minh được kể trong câu chuyện ?
(2) Chi tết nào chứng minh sự thong minh, tài trí của nhan vật?
(3) Để thể hiện trí thông minh của nhan vật, tác giả dân gian đã chọn hình thức nghệ thuật nào? Tác dụng của hình thức ấy là gì?
(4) Em có nhận xét ngì về cách giải đố của nhân vật? Cách giải đố ấy lí thú ở chỗ nào?
b) Điền vào bẳng sau điểm giống và khác nhau giữa nhân vật em bé thông minh và Lương Thế Vinh.
Chuyện Lương Thế Vinh
Hồi nhỏ, Lương Thế Vinh thường trèo bưởi trong vườn. Có lần quả bưởi rơi tõm xuống ao, Vinh hốt hoảng tưởng mất. Không ngờ bưởi lại nổi lên mặt nước và cậu dùng sào khều vào bờ, lấy được.
Một lần khác, Vinh cùng các bạn chăn trâu trong làng chơi trò đá bưởi ngoài đồng. Chẳng dè quả bóng bằng bưởi lăn xa rồi rơi tuột xuống ruộng một cái hố sâu, vừa hẹp, khiến bọn trẻ lúng túng, chưa biết cách nào để lấy. Vừa lúc đó có một ông khách đi qua, thấy vậy bèn đố:
- Đứa nào lấy được bưởi lên ta sẽ thưởng !
Trong khi chúng bọn đang loay hoay, đúa thù thừng trâu thắt thòng lọng thả xuống hố để buộc quả bưởi, nhưng bưởi tròn nên cứ tột hoài, đứa thì chạy về nhà lấy sào để chọc, ... còn Lương Thế Vinh lấy nón chạy đến vũng nước cách đây không xa, múc nước đổ xuống hố. Vừa làm, cậu vừa vui miệng đọc:
Bưởi ơi nghe ta gọi
Đừng làm cao
Đừng trốn tránh
Lên với tao
Vui tiếp nào....!
Chẳng mấy chốc quả bưởi từ từ nổi lên và nằm gọn trong tay Lương Thế Vinh. Ông khách tấm tắc khen ngợi Vinh thông minh, sáng dạ và thưởng cho cậu tiền. Còn chúng bạn, đứa nào đứa nấy đều phục Vinh sát đất và thấy Vinh vừa làm vừa đọc lầm rầm, nên đã tồn tại rằng Vinh biết sử dụng "thần chú" gọi được quả bưởi từ dưới hố sâu lên!
a) Tự đọc - hiểu câu chuyện trên bằng cách hoàn thành Phiếu học tập sau:
(1) Ai là nhân vật thông minh được kể trong câu chuyện ?
(2) Chi tết nào chứng minh sự thong minh, tài trí của nhan vật?
(3) Để thể hiện trí thông minh của nhan vật, tác giả dân gian đã chọn hình thức nghệ thuật nào? Tác dụng của hình thức ấy là gì?
(4) Em có nhận xét ngì về cách giải đố của nhân vật? Cách giải đố ấy lí thú ở chỗ nào?
b) Điền vào bẳng sau điểm giống và khác nhau giữa nhân vật em bé thông minh và Lương Thế Vinh.
Em bé thông minh | Lương Thế Vinh | |
Giống | ||
Khác |
đệt mịa , bạn copy hay là viết hết cái dãy quần đùi này vại :)) lướt thấy mệt :(( à mà ai chưi lazi ko zạ chúng mày
Chỉ ra các lỗi dùng từ và sửa lại từ dùng sai trong câu :
Giống lúa này đã bị tha hóa
( từ dùng sai : tha hóa, chỉ ra lỗi dùng từ và sửa lại )
CAN YOU HELP ME , PLEASE !!!!
Giúp mk mk sẽ tik cho !!!
Chữa lỗi dung từ sau:
a. Tỉnh ủy đưa 50 con bò về giúp hợp tác xã chỉ đạo sản xuất mùa vụ
b. Nhưng rồi cái kim ẩn đâu đó trong bọc sẽ lòi ra.
c. Khu nhà này thật hoang mang.
d. Ông em được gắn danh hiệu 50 năm tuổi Đảng
Hãy tưởng tượng 1 cuộc đo sức giữa SơnTinh ,Thủy Tinh trong thời đại hiện nay
Vua nước Văn Lang có một người con gái xinh đẹp tuyệt trần. Sơn Tinh và Thuỷ Tinh cùng đến cầu hôn, và phần thắng đã thuộc về Sơn Tinh.
Cứ nghĩ đến cảnh Sơn Tinh đưa Mị Nương về núi Tản Viên bằng máy bay trực thăng là Thuỷ Tinh giận sôi người. Thần Nước liền rút máy di động, gọi cho tể tướng Rùa rồi ra lệnh cho tể tướng triệu tập binh lính dưới Thuỷ cung cùng tàu chiến, tàu ngầm có trang bị thuỷ lôi. Sau đó, Thuỷ Tinh cho tung lên các phương tiện thông tin đại chúng lời thách đấu với Sơn Tinh. Thần hô mưa gọi gió, tạo ra một cơn bão lớn với tốc độ khủng khiếp tiến vào đất liền. Trong khi nước chảy cuồn cuộn, gió rít liên hồi thì thần vội vã về ngôi biệt thự trên đảo Cát Bà để bàn kế sách chiến thắng Sơn Tinh.
Lời khiêu khích của Thuỷ Tinh chẳng mấy chốc đến tai Sơn Tinh. Thần Núi vô cùng tức giận nhưng cũng lo cho sự an nguy của dân khi bão đến. Lập tức trên đài, ti vi, báo chí xuất hiện những tin cảnh báo người dân về cơn bão, khuyên mọi người không nên ra khơi vào lúc này. Thần cùng dân chúng không quản gió mưa ra đắp lại đê điều. Rất may trước đây, để đề phòng bão lũ, Sơn Tinh đã cho công nhân sử dụng máy xúc, máy ủi dựng nên những con đê vững chắc. Bây giờ, hầu hết những con đê đều được làm bằng xi măng cốt thép nên có thể chống trả lại những ngọn sóng dữ của Thuỷ Tinh. Sơn Tinh có nhiều cổ phần trong các công ti bất động sản, trong khi đó, Thuỷ Tinh lại sở hữu phần lớn cổ phần của các công ti thuỷ hải sản, hàng hải. Ai cũng nghĩ cuộc đọ sức lần này là ngang tài ngang sức. Cơn bão đã đổ bộ vào thành Phong Châu – và đây cũng là hiệu lệnh tấn công của Thuỷ Tinh. Vô số tàu ngầm chở các binh sĩ đổ bộ lên đất liền, tàn phá nhà cửa ruộng nương của dân chúng. Cả thành Phong Châu ngập trong biển nước. Nhưng không ai ngờ, Sơn Tinh có vô số các loại máy móc đi lại được trên nước như tàu chiến, xe lội nước,… đồng thời, các máy xúc, máy ủi, xe tăng,… cán chết vô vàn binh lính của Thuỷ Tinh. Nhưng trong đám lính thuỷ, có rất nhiều rô bốt lợi hại được điều khiển từ xa. Sơn Tinh đoán bộ điều khiển chắc chắn nằm trên biển, liền cho tàu chiến và xe lội nước ra tìm. Thần Núi đoán quả không sai, khu chỉ huy nằm giữa các chiến xa trên biển. Cuộc chiến đấu thật kịch liệt. Tàu chiến của Sơn Tinh bị tàu ngầm của Thuỷ Tinh bắn thuỷ lôi. Nhưng Thần Nước không thể ngờ, Sơn Tinh đã cho máy bay B52 ném bom vào khu điều khiển. Các rô bốt bị tê liệt Các ngọn sóng dữ bị các con đê ngăn lại.
Thuỷ Tinh thất bại hoàn toàn. Bao nhiêu kế sách tan thành bong bóng. Sơn Tinh chiến thắng vẻ vang, trở về với ánh mắt ngưỡng mộ của dân chúng.
Thất bại quá lớn khiến Thuỷ Tinh dường như không thể đứng dậy được nữa. Nhưng thù sâu, năm nào Thần Nước cũng dùng hết sức mình dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng lần nào cũng chuốc lấy thất bại.
Các bạn tin truyện này có thật hay không. Riêng tôi, tôi đảm bảo truyện này có thật một trăm phần nghìn đó.
Sơn Tinh đang dự cuộc họp nghe báo cáo về những hậu quả cũng như thiệt hại do cơn lũ gây ra thì có tin cấp báo: "Báo cáo Sơn Thần, một phần của đoạn đê xung yếu ngàn nước tràn vào thành phố đã bị vỡ, đề nghị ngài về ngay ạ". Thế là cơn lũ lại tràn về, dòng nước của Thủy Tinh. Sự quyết tâm gây lũ lụt của Thủy Tinh và ý chí quyết không để lũ lụt gây thiệt hại cho nhân dân của Sơn Tinh lại tạo nên trận chiến. Qua mấy ngàn năm phát triển, ngày nay họ đọ sức với nhau bằng máy xúc, máy ủi, xi măng cốt thép, máy bay trực thăng, điện thoại di động...
Sơn Tinh nghe tin vội điều máy bay trực thăng về nơi xảy ra sự cố. Ngồi trên máy bay nhìn đoạn đê xung yếu bị vỡ, mọi vật cứ nổi lềnh bềnh trên nước khiến ngài đau lòng. Và giữa dòng nước kia Thủy Tinh đang chỉ huy dâng nước lên phá vỡ hoàn toàn đoạn đê, Sơn Tinh cho máy bay hạ xuống. Sơn Tinh dùng điện thoại di động gọi cho chỉ huy hạm đội phụ trách việc cứu trợ đồng bào. Sơn Tinh nói:
- Hạm đội một nghe rõ trả lời, anh đã cứu hết được nhân dân từ những nơi cơn lũ đang đi qua chưa?
Vị chỉ huy trưởng lúng túng:
- Dạ thưa, cơn lũ mạnh quá xuồng của chúng em không tiếp cận được, chúng em đang cố hết sức có thể.
Vẻ mặt lo âu trên khuôn mặt Sơn Tinh lộ rõ. Thủy Tinh đang đứng trên xe lội nước để ra giữa dòng lũ chiến đấu với Sơn Tinh. Đứng giữa dòng lũ, Thủy Tinh tự đắc nói:
- Sơn Tinh kia, lần này thì ngươi sẽ phải nhận lấy thất bại. Với đội quân hùng hậu của la, ta sẽ làm cho tất cả nơi đây chìm trong biển nước và ta sẽ có được Mị Nương.
Lời nói của Thủy Tinh không làm giảm đi ý chí của Sơn Tinh. Sơn Tinh cho điều các máy xúc, máy ủi tới đem theo những bao tải cát để ngăn chặn dòng lũ.
Hàng nghìn bao tải cát đã được đem tới. Hàng ngàn người đang xếp từng bao tải cát để hàn lại đoạn đê bị vỡ. Nhưng không ngờ, tưởng rằng dòng lũ đã được ngăn chặn lại bị Thủy Tinh dồn hết nội lực tấn công vào đoạn đê xung yếu nhất. Có lẽ những bao tải cát kia chưa phải là một trở ngại quá khó khăn đối với Thủy Tinh; đoạn đê lại bị vỡ. Những tiếng cười đắc chí vang lên từ phía quân của Thủy Tinh cùng với tiếng nước ồ ồ đổ vào vùng dân cư ở phía trong đê. Đồ đạc, những dụng cụ gia đình đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Mấy xác gà, chó trôi xuôi. Trời đã quá trưa nhưng Sơn Tinh vẫn không nuốt nổi một hạt cơm. Sự khổ cực khốn đốn của nhân dân và nét mặt ngạo nghễ của Thần Nước như những lưỡi dao đâm vào tim gan chàng. Có điện báo từ nơi cứu hộ đồng bào:
Thưa ngài, chúng em đã dùng xuồng, ca nô cứu được nhiều người nhưng vẫn còn có người bị mắc kẹt trên nóc nhà, họ đang bị đói.
Nghe thấy vậy, Sơn Tinh liền điều một máy bay phản lực đem theo lương thực, thuốc men tới để cứu đói và cũng ngăn chặn nguồn bệnh phát sinh.
Nước lũ mỗi ngày một dâng cao. Gió àơ ào, mưa tầm tã, cây cối ngả nghiêng, có nhiều cây cổ thụ đã bị đổ, các tuyến đường giao thông chìm trong biển nước, nhiều vùng dân cư bị cô lập. Một ngày trôi qua mà vẫn không có kết quả gì chuyển biến. Sơn Tinh đã thức suốt đêm để xem xét tình hình khi cơn lũ lên cao kịp đối phó. Sáng sớm hôm sau, cùng Sơn Tinh đối phó với dòng lũ còn có những quan chức tối cao của Chính phủ, ai cũng đau đầu một điều mong dòng lũ rút sớm để cuộc sống của nhân dân được bình yên. Sơn Tinh điều thêm máy xục hút nước từ đoạn đê vỡ bơm ra sông Hồng, sông Nhuệ. Xe chở xi măng cốt thép được điều tới. Lợi dụng cơ hội Thủy Tinh đang đắc ý mở tiệc ăn mừng, Sơn Tinh cho quân đổ xi măng hàn khẩn quãng đê vỡ. Vì mừng rỡ quá sớm, tưởng rằng Sơn Tinh đã chịu thua, Thủy Tinh thả sức ăn uống đấn nỗi say mềm không còn biết điều gì. Khi Thủy Tinh tỉnh dậy ra xem thì đoạn đê mới đã chặn dòng lũ, nhiều trạm bơm hoạt động suốt ngày đêm trên nhiều tuyến sông, cuộc sống của nhân dân đã gần trở lại bình thường. Mọi sự tức giận của Thủy Tinh được dồn hết vào sự tấn công đoạn đê mới vỡ nhưng không được. Một lần nữa Thủy Tinh quay cuồng trong thất vọng. Đây chắc lần thua đau đớn nhất của Thủy Tinh, tưởng mình đã nắm chắc phần thắng mà lại chịu thất bại. Mọi người vui mừng ôm lấy Sơn Tinh, dù ngày xưa hay ngày nay với những công cụ hiện đại thì người thua vẫn là Thủy Tinh.
Vậy là mùa bão lụt của năm nay đã đi qua, nhân dân lại đước sống yên bình. Với những máy móc khoa học kỹ thuật, Sơn Tinh lại một lần nữa chiến thắng. Em mong rằng năm sau, nhiều năm nữa Thủy Tinh sẽ không dâng nước đánh Sơn Tinh để nhân dân khỏi phải chịu khổ dù Sơn Tinh ở thời đại nào cũng vẫn là một người anh hùng.