- Đất đai phần lớn nằm trong tay địa chủ và các công ti tư bản nước ngoài. Các đại điền chủ chỉ chiếm chưa tới 5% số dân nhưng sở hữu trên 60% diện tích đất đai canh tác và đồng cỏ chăn nuôi. - Người nông dân Trung và Nam Mĩ chỉ sở hữu những mảnh đất bé nhỏ, một bộ phận lớn nông dân không có ruộng đất, phải đi làm thuê. - Hậu quả: kìm hãm sự phát triển nông nghiệp, vì người dân không có điều kiện cải tiến kĩ thuật canh tác, bị lệ thuộc vào các đại điền chủ; trong khi trên diện tích lớn của đại điền chủ canh tác theo lối quảng canh, năng suất thấp. Nông nghiệp Trung và Nam Mĩ vừa xuất khẩu nông sản nhiệt đới, vừa nhập khẩu lương thực.
Chế độ sở hữu ruộng đất của trung và Nam Mỹ rất bất hợp lý:
- Các đại điền chủ chỉ chiếm 5% dân số, nhưng lại sở hữu trên 60% diện tích đất canh tác, chuyên trồng các loại cây công nghiệp để phục vụ yêu cầu xuất khẩu.
- Tuyệt đại bộ phận nông dân lại không có đất canh tác. Đất của nông dân có quy mô nhỏ, đất xấu dùng để trồng lương thực phục vụ nhu cầu trong nước, vì vậy phần lớn các nước đều thiếu lương thực.
Chế độ sở hữu ruộng đất của trung và Nam Mỹ rất bất hợp lý:
- Các đại điền chủ chỉ chiếm 5% dân số, nhưng lại sở hữu trên 60% diện tích đất canh tác, chuyên trồng các loại cây công nghiệp để phục vụ yêu cầu xuất khẩu.
- Tuyệt đại bộ phận nông dân lại không có đất canh tác. Đất của nông dân có quy mô nhỏ, đất xấu dùng để trồng lương thực phục vụ nhu cầu trong nước, vì vậy phần lớn các nước đều thiếu lương thực.
Chế độ sở hữu ruộng đất của trung và Nam Mỹ rất bất hợp lý:
- Các đại điền chủ chỉ chiếm 5% dân số, nhưng lại sở hữu trên 60% diện tích đất canh tác, chuyên trồng các loại cây công nghiệp để phục vụ yêu cầu xuất khẩu.
- Tuyệt đại bộ phận nông dân lại không có đất canh tác. Đất của nông dân có quy mô nhỏ, đất xấu dùng để trồng lương thực phục vụ nhu cầu trong nước, vì vậy phần lớn các nước đều thiếu lương thực.
- Đất đai phần lớn nằm trong tay địa chủ và các công ti tư bản nước ngoài. Các đại điền chủ chỉ chiếm chưa tới 5% số dân nhưng sở hữu trên 60% diện tích đất đai canh tác và đồng cỏ chăn nuôi.
- Người nông dân Trung và Nam Mĩ chỉ sở hữu những mảnh đất bé nhỏ, một bộ phận lớn nông dân không có ruộng đất, phải đi làm thuê.
- Hậu quả: kìm hãm sự phát triển nông nghiệp, vì người dân không có điều kiện cải tiến kĩ thuật canh tác, bị lệ thuộc vào các đại điền chủ; trong khi trên diện tích lớn của đại điền chủ canh tác theo lối quảng canh, năng suất thấp. Nông nghiệp Trung và Nam Mĩ vừa xuất khẩu nông sản nhiệt đới, vừa nhập khẩu lương thực.
– Sự bất hợp lí :
+ Các đại điền trang chỉ chiếm 5% số dân nhưng sở hữu trên 60% diện tích đất canh tác và đồng cỏ chăn nuôi.
+ Phần lớn nông dán lại không có ruộng, phải đi làm thuê.
– Hậu quả : Ảnh hưởng đến phát triển sản xuất vì người dân không có điều kiện để cải tiến kĩ thuật, bị phụ thuộc vào đại điền trang, năng suất lao động thấp. Trong khi xuất khẩu các nông sản nhiệt đới nhưng lại phải nhập lương thực.
Có sự bất hợp lý trong chế độ ruộng đất ở Trung và Nam mĩ
+Đại điền chủ chỉ chiềm 5% dân số nhưng lại sở hữu trên 60% đất canh tác chuyên trồng các loại cây công nghiệp để phục vụ yêu cầu xuất khẩu
+Phần lớn nhân dân lại ko có đất để canh tác.Đất của nông dân có quy mô nhỏ, đất xấu chuyên trồng các loại lương thực để phục vụ nhu cầu trong nước,vì vậy phần lớn các nước đều thiếu lương thực
Mk kiểm tra 1 tiết câu này rùi đó mong sẽ câu trả lời sẽ đúng
Chế độ sở hữu ruộng đất của trung và Nam Mỹ rất bất hợp lý:
- Các đại điền chủ chỉ chiếm 5% dân số, nhưng lại sở hữu trên 60% diện tích đất canh tác, chuyên trồng các loại cây công nghiệp để phục vụ yêu cầu xuất khẩu.
- Tuyệt đại bộ phận nông dân lại không có đất canh tác. Đất của nông dân có quy mô nhỏ, đất xấu dùng để trồng lương thực phục vụ nhu cầu trong nước, vì vậy phần lớn các nước đều thiếu lương thực.
sự bất hợp lý là các đại Điền Chủ có dân số ít là sở hữu ruộng đất và diện tích đất đai nhiều và ngược lại các tiểu điền trang có dân số nhiều mà lai sở hữu một phần ít ruộng đất
Trả lời:
- Sự bất hợp lí :
+ Các đại điền trang chỉ chiếm 5% số dân nhưng sở hữu trên 60% diện tích đất canh tác và đồng cỏ chăn nuôi.
+ Phần lớn nông dán lại không có ruộng, phải đi làm thuê.
- Hậu quả : ảnh hưởng đến phát triển sản xuất vì người dân không có điều kiện để cải tiến kĩ thuật, bị phụ thuộc vào đại điền trang, năng suất lao động thấp. Trong khi xuất khẩu các nông sản nhiệt đới nhưng lại phải nhập lương thực.
Chế độ sở hữu đất ở Trung và Nam Mĩ bất hợp lí là do:
+ Các đại điền chủ chỉ chiếm chưa tới 5% số dân nhưng sở hữu trên 60% diện tích đất canh tác và đồng cỏ chăn nuôi.
+ Còn các hộ nông dân chiếm phần lớn số dân nhưng bộ phận lớn không có ruộng đất.
Sự bất hợp lí trong chế độ sở hữu ruộng đất ở Trung và Nam Mĩ
Các hộ nông dân chiếm số đông dân số nhưng chỉ được sở hữu ít ruộng đất
Các đại điền chủ chiếm số ít dân số nhưng lại sở hữu diện tích đất lớn
Phần lớn diện tích đất nằm trong tay các đại điền chủ và các công ti tư bản nước ngoài
Các hộ nông dân đã bán hết đất cho các đại điền chủ và các công ti tư bản nước ngoài
Sự bất hợp lí trong chế độ sở hữu ruộng đất ở Trung và Nam Mĩ:
Các yếu tố | Đại điền trang | Tiểu điền trang |
Quy mô | Hàng nghìn ha | dưới 5 ha |
Quyền sở hữu | Đại điền chủ | Hộ nông dân |
Hình thức canh tác | Quảng canh | Công cụ thô sơ |
Nông sản chính | Chăn nuôi, cây công nghiệp | Lương thực |
Mục đích chính | Xuất khẩu | Tự cung tự cấp |
- Đại điền chủ chỉ chiếm chưa tới 5% số dan nhưng sở hữu dưới 60% diện tích đất canh tác và đồng cỏ chăn nuôi
- Trong khi đó, nd chiếm đại bộ phận dsố
nhưng lại ko có ruộng đất nên phải ik làm thuê
=> Chế độ sở hữu ruộng đất bất hợp lí
=> Nhiều nc đã ban hành luật cải cách ruộng đất (nhưng hiệu quả ko cao)
- Đất đai phần lớn nằm trong tay địa chủ và các công ti tư bản nước ngoài. Các đại điền chủ chỉ chiếm chưa tới 5% số dân nhưng sở hữu trên 60 diện tích đất đai canh tác và đồng cỏ chăn nuôi
- Người nông dân Trung và Nam Mĩ chỉ sở hữu những mảnh đất bé nhỏ, một bộ phân lớn nông dân không có ruộng đất, phải đi làm thuê
- Sự phân bố đất đai ở Trung và Nam Mĩ không công bằng đã kìm hãm sự phát triển nông nghiệp, vì người dân không có điều kiện cải tiến kĩ thuật canh tác, bị lệ thuộc vào các đại điền chủ nông nghiệp Trung và Nam Mĩ vì thế nảy sinh mâu thuẫn: vừa xuất khẩu nông sản nhiệt đới, vừa phải nhập khẩu lương thực
Chế độ sở hữu ruộng đất của trung và Nam Mỹ rất bất hợp lý:
- Các đại điền chủ chỉ chiếm 5% dân số, nhưng lại sở hữu trên 60% diện tích đất canh tác, chuyên trồng các loại cây công nghiệp để phục vụ yêu cầu xuất khẩu.
- Tuyệt đại bộ phận nông dân lại không có đất canh tác. Đất của nông dân có quy mô nhỏ, đất xấu dùng để trồng lương thực phục vụ nhu cầu trong nước, vì vậy phần lớn các nước đều thiếu lương thực.
- Đất đai phần lớn nằm trong tay địa chủ và các công ti tư bản nước ngoài.
- Người nông dân Trung và Nam Mĩ chỉ sở hữu những mảnh đất nhỏ, một bộ phận lớn nông dân không có ruộng đất, phải đi làm thuê.
- Sự phân bố đất đai ở Trung và Nam Mĩ không công bằng đã kìm hãm sự phát triển nông nghiệp, vì người dân không có điều kiện cải tiến kĩ thuật canh tác, bị lệ thuộc vào các đại điền chủ nông nghiệp Trung và Nam Mĩ, vì thế nảy sinh mâu thuẫn: vừa xuất khẩu nông sản nhiệt đới, vừa phải nhập khẩu lương thực.