*) Kể lại 1 cuộc án mạng theo trí tưởng tượng của em?
Giúp tớ! @Liana @Nhã Doanh @Trần Thọ Đạt @Ngô Lê Dung @Aki Tsuki @Linh Phương @trần thị diệu linh @Trần Hoàng Nghĩa
Trong vụ giết người tại hang sâu bị nhóm thám tử nhí phát giác trước đó, Conan đã bị bắn trọng thương nhưng may mắn giữ được mạng sống vì được Ran truyền máu. Song từ thái độ và hành động của Ran gần đây, Conan tin chắc rằng chân tướng của mình đã bị bại lộ, giữa lúc cậu đang phân vân xem có nên thú nhận sự thật hay không thì lễ hội ở trường cấp 3 Teitan bắt đầu. Tấm màn sân khấu kéo lên khi tụi Conan đang chăm chú quan sát. Đúng lúc vở kịch đang diễn ra và sắp tới cảnh cao trào thì một tiếng thét vọng tới, phá tan bầu không khí tĩnh lặng. Một vụ án lại xảy ra. Và lần này, tham gia phá án có thám tử ngủ gật Mori Kogoro, các thanh tra cảnh sát Tokyo và 2 thám tử trẻ tuổi Hattori Heiji và Kudo Shinichi.
ựa ,-, mị có liên quan đến box văn hay sao ;;0;0;0;0;
Tôi là con của một công an, hôm nay ba tôi nhận đc nhiệm vụ điều tra về một vụ án mạng nằm trên quốc lộ x thuộc huyện xx tỉnh xxx. Tôi may mắn đc theo ba trong chuyến đi này. Lúc đầu vô cùng hưng phấn vì sắp đc nhìn thấy một vụ án mạng thực thụ nhưng khi đến hiện trường thì tôi sợ quá ,-, fly về với đất mẹ lúc ý thức đc thì đã về nhà cmnr toàn bộ sự việc diễn ra ở hiện trường tôi đều không biết cái del j cả -,-,-,-
xyzzzz: vâng quả là một câu chuyện nhạt thật sự .,..,,..
Hôm ấy là một ngày trời mưa lạnh lẽo. Từng cơn gió đông thổi vể làm cho bầu không khí tưởng chừng như đang hứng chịu trận cuồng phong của lão già ưa lạnh ấy. Cũng phải thôi, hôm nay đã là những ngày cuối cùng của tháng 12 rồi..
Tôi một mình đi bộ trên vỉa hè, thi thoảng nhìn sang mấy biển quảng cáo thức ăn, đồ uống. Chà, trời thế này, chắc là ai ai cũng đang ở trong nhà, sum vầy bên gia đình, trò chuyện vui vẻ. Còn tôi? Chậc! Nhìn vào cũng đủ biết, chỉ là một tên thám tử nghiệp dư, cầu mong tìm được vụ nào để kiếm chút tiền đón năm mới.
Dường như càng khuya nhiệt độ càng giảm, lúc đầu còn khá bình thường, bây giờ tôi như muốn đóng băng đây!
Lí trí như bị lung lay, tôi tặc lưỡi:
- Thôi kệ, trước hết là về nhà đã, nếu cảm thì không hay tí nào!
Không suy nghĩ nhiều, tôi cứ thế mà đút hai bàn tay đỏ ửng lên vào túi áo rồi cắm đầu cắm cổ chạy đi.
Mưa mỗi ngày một nặng hạt, chẳng mấy chốc, cả xa lộ đông người bỗng chốc thưa thớt hẳn. Tôi cũng vì thế mà vội nép vào một bên đường để tránh mưa. Thật buồn ngủ quá, 11 giờ đêm rồi chứ ít gì?
Đang cố gắng không cho cơn buồn ngủ đánh bại, thì tiếng hét thất kinh kia vang lên. Theo phản xạ tự nhiên, tôi ngó nghiêng xung quanh để tìm ra nơi có tiếng ồn... Một... Hai... Ba...Bốn...Năm...
Kia rồi! Chính là chỗ đó!
Không màng đến những giọt mưa nặng hạt kia, tôi chạy vù sang phía bên kia đường, nơi mà tôi cho là không ổn. Vừa đến nơi, cảnh tượng kinh tởm ấy đập vào mắt tôi một cách nhanh chóng và rõ ràng!
- Cô.. cô gì ơi? Cô có sao không? Cô ở đây, liệu có thấy kẻ nào đáng nghi không?
Đỡ cô gái kia đừng dậy, tôi dùng tay che mắt cô ấy lại. Cái xác đang trong tình trạng vô cùng xấu, cái đầu đã bị đứt lìa khỏi cổ, gương mặt đã bị biến dạng. Riêng bàn tay vẫn còn lành lặn, tuy nhiên nếu nhìn sâu vào bên trong thì sẽ thấy vết trói lẫn vết cào.
Nhìn cũng đủ hiểu rồi, đây chắc chắn là một vụ án mạng!!
(cont...)
t không hay viết trinh thám, bạn nhờ nên cũng viết qua qua :D
LianaNhã DoanhAki Tsuki thấy sao? ổn hem? :>
Mùa xuân năm Kỷ Dậu (1789), quân của Nguyễn Huệ nước An Nam vượt sông Gián Thủy đánh bại quân phòng thủ của Lê Duy Kỳ (Lê Chiêu Thống), lại bắt toán quân Thanh tuần thám giết sạch. Ngày mồng hai, Tôn Sĩ Nghị được tin hoảng hốt ngự địch, ra lệnh Tổng binh Trương Triều Long mang ba ngàn quân tăng cường cho các đồn Hà Hồi, Ngọc Hồi để chống cự, lại ra lệnh cho Ðề đốc Hứa Thế Hanh mang một ngàn năm trăm tên, tự đốc suất một ngàn hai trăm tên để tiếp ứng. Quân Nguyễn Huệ tiến tới đông như ong, vây đồn bốn phía, đánh nhau một ngày một đêm, quân Thanh bị đánh tan bèn bỏ chạy.
Vào canh năm ngày mồng 5 Nguyễn Văn Huệ mang đại binh tiến đánh, thân tự đốc chiến, dùng một trăm thớt voi khỏe làm tiên phong. Rạng sáng quân Thanh cho kỵ binh nghênh đón địch, ngựa bị voi quần kinh hãi bỏ chạy, quân rút lui vào trại cố thủ. Phía ngoài trại, lũy đầy chông sắt, bên trong bắn súng ra cự địch. Vào giờ Ngọ quân Nguyễn bắn hỏa châu, hỏa tiễn tới tấp; lại dùng rạ bó to lăn mà tiến đều, khinh binh theo sau, trước ngã sau tiến lên một lòng quyết chiến, tại các trại quân Thanh đồng thời tan vỡ, quân Nguyễn thừa thắng chém giết, quân Thanh tử thương quá nửa.
Ðề đốc Hứa Thế Hanh thấy thế lực nhiều ít rõ ràng, bảo gia nhân đem ấn triện Ðề đốc mang đi, rồi ra sức đánh, bị chết tại trận. Lúc này quân địch càng bị giết càng nhiều, chia cắt quân Thanh từng nhóm rồi vây kín. Thống soái Tôn Sĩ Nghị mất liên lạc với Hứa Thế Hanh và các đại viên Ðề, Trấn; bèn ra lệnh Phó tướng Khánh Thành, Ðức Khắc Tinh Ngạch mang ba trăm quân đoạt vây chạy về phía bắc. Khi tàn quân của Tôn Sĩ Nghị chạy đến bờ sông, thì số quân Thanh ba ngàn tên trú đóng tại bờ phía nam đã được Tổng binh Thượng Duy Thanh mang đi tiếp ứng cho Hứa Thế Hanh, bèn ra lệnh cho Tổng binh Lý Hóa Long vượt qua cầu nổi chiếm cứ bờ phía bắc, để tiện việc yểm hộ qua sông. Không ngờ Lý Hóa Long đi đến giữa cầu, trượt chân rơi xuống nước chết, số quân mang đi kinh hãi không biết làm gì. Tôn Sĩ Nghị ra lệnh Khánh Thành yểm hộ mặt sau bằng cách bắn súng điểu thương vào quân Nguyễn Văn Huệ đang truy kích, riêng mình tự mang quân theo cầu nổi lui về bờ phía bắc; rồi lập tức cho chặt đứt cầu nổi, cùng với bọn Khánh Thành rút lui về sông Thị Cầu.
Quân Thanh tại phía nam sông thấy cầu đã bị đứt chìm, không có đường về, bèn đánh trở lại thành nhà Lê. Các Tổng binh Thượng Duy Thăng, Trương Triều Long, Phó tướng Na Ðôn Hành, Tham tướng Dương Hưng Long, Vương Tuyên, Anh Lâm đều tử trận. Tri châu Ðiền Châu Sầm Nghi Ðống không được viện binh đành tự tử, số thân binh tự tử cũng đến hàng trăm. Quốc vương An Nam Lê Duy Kỳ vào lúc binh thua tới dinh Tôn Sĩ Nghị họp bàn, thấy Tôn Sĩ Nghị đã bỏ chạy, bèn hoảng hốt vượt sông chạy lên phương bắc, đến đây nhà Lê diệt vong.
Nguyễn Văn Huệ xua quân tiến vào thành, chiến bào mặc trên người nhuốm đen, do bởi thuốc súng. Ðề đốc Ô Ðại Kinh mang đạo quân Thanh tại Vân Nam xuất phát từ Mã Bạch quan vào ngày 20 tháng 11 năm ngoái, đến Tuyên Quang vào ngày 21 tháng 12; khi đến sông Phú Lương thấy cầu nổi bằng tre đã bị chìm đứt, nhìn sang bên kia bờ thấy lửa rực bốn phía, bèn triệt hồi Tuyên Quang, rồi lập tức lui vào trong nước.
Cuộc chiến vẫn còn tiếp tục, nhưng rõ ràng rằng phần thắng sẽ thuộc về những lý tưởng chiến đấu vì chính nghĩa. Tinh thần hy sinh và tài năng của dân tộc ta một lần nữa được khẳng định với bạn bè năm châu khi một lần nữa nhắc lại chiến công oai hùng.
án mạng ''thiến dái''
hô hô hô
hồ xửa hồi xưa có 1 đám bạn lên núi chẳng may có động đất, đất nứt ra . Cả đám rơi xuống chết từa lưa, máu văng té tung