Tham khảo:
- Lão Hạc là 1 người nông dân hiền lành, chất phác
-Lão góa vợ và có 1 người con trai
-Vì quá nghèo nên lão không thể lo chuyện cưới xin được cho con, con trai lão phẫn trí bỏ đi lao động ở đồn điền cao su
-Lão luôn trăn trở, suy nghĩ về tương lai của đứa con
-Lão sống bằng nghề làm vườn, mảnh vườn mà vợ lão đã mẫt bao công sức để mua về và để lại cho con trai lão.
-Nhưng do một trận bão mà cả một sào hoa màu đã mất trắng. Lại bởi do một trận ốm nên bao nhiêu tiền bạc lão dành dụm đã mang ra dùng gần hết và vì lão cũng đã "tàn sức" rồi, người ta làm tranh hết việc của lão.
-Lão có một con chó tên là Vàng - một con chó mà lão vừa coi như con vừa coi như một người bạn trung thành.
-Nhưng vì cần tiền để lo cho con trai nên lão đã quyết định bán con chó đi. Lão đã rất dằn vặt bản thân mình khi mang một "tội lỗi" là đã nỡ tâm "lừa một con chó".
-Lão tự dành tiền cho đám ma của chính mình để không làm phiền đến hàng xóm láng giềng. Lão không nhận bất kỳ sự giúp đỡ của bất kỳ ai.
-Lão đã chọn một cái chết bằng bả chó, một cái chết dữ dội và đau đớn. -Lão làm thế là để trừng phạt bản thân mình đã làm cái việc dằn vặt, tội lỗi ấy và có thể lão đã được giải thoát sau bao tháng ngày cùng cực, đau khổ.
-Truyện được thể hiện qua lời kể của nhân vật tôi - một ông giáo và dường như đâu đó trong nhân vật này ta thấy hiện lời giọng kể của tác giả.
Lão Hạc là 1 người nông dân hiền lành, chất phác
-Lão góa vợ và có 1 người con trai
-Vì quá nghèo nên lão không thể lo chuyện cưới xin được cho con, con trai lão phẫn trí bỏ đi lao động ở đồn điền cao su
-Lão luôn trăn trở, suy nghĩ về tương lai của đứa con
-Lão sống bằng nghề làm vườn, mảnh vườn mà vợ lão đã mẫt bao công sức để mua về và để lại cho con trai lão.
-Nhưng do một trận bão mà cả một sào hoa màu đã mất trắng. Lại bởi do một trận ốm nên bao nhiêu tiền bạc lão dành dụm đã mang ra dùng gần hết và vì lão cũng đã "tàn sức" rồi, người ta làm tranh hết việc của lão.
-Lão có một con chó tên là Vàng - một con chó mà lão vừa coi như con vừa coi như một người bạn trung thành.
-Nhưng vì cần tiền để lo cho con trai nên lão đã quyết định bán con chó đi. Lão đã rất dằn vặt bản thân mình khi mang một "tội lỗi" là đã nỡ tâm "lừa một con chó".
-Lão tự dành tiền cho đám ma của chính mình để không làm phiền đến hàng xóm láng giềng. Lão không nhận bất kỳ sự giúp đỡ của bất kỳ ai.
-Lão đã chọn một cái chết bằng bả chó, một cái chết dữ dội và đau đớn. -Lão làm thế là để trừng phạt bản thân mình đã làm cái việc dằn vặt, tội lỗi ấy và có thể lão đã được giải thoát sau bao tháng ngày cùng cực, đau khổ.
-Truyện được thể hiện qua lời kể của nhân vật tôi - một ông giáo và dường như đâu đó trong nhân vật này ta thấy hiện lời giọng kể của tác giả.
Một hôm , Lão Hạc chạy sang nhà ông giáo và báo tin lão đã bán con Vàng.Lão cố ra vui vẻ, nhưng mặt cười như mếu. ông giá thấy vậy bèn an ủi và đi đun ấm nước và luộc mấy củ khoai. Lão Hạc nối đẻ khi khác và muốn nhờ ông giáo 2 việc: Việc thứ nhất, lão gửi ông 30 đồng bạc để nhờ hàng xóm lo ma lúc chết. Việc thứ hai, lão nhờ ông giáo giữ hộ mảnh vườn cho thằng con trai. Song mấy hôm, lão Hạc chỉ ăn khoai, sắn cho qua bữa. Lão xi Binh Tư thuốc chuột đẻ tự tử. Cai chết của lão thật bất ngờ.
- Lão Hạc là nông dân hiền lành, chất phác, lão góa vợ và sống vs con trai
- Lão Hạc kể với ông giáo về dự định bán chó và chuyện thằng con trai
- Lão rất yêu thương con chó nhưng phải bán nó
- Hôm sau lão báo cho ông Giáo việc bán chó với tâm trạng đau khổ
- Lão gửi ông Giáo mảnh vườn và 30 đồng bạc để làm ma
- Ông Giáo kể chuyện đó với Binh Tư và được biết lão Hạc xin bả chó nên ông Giáo đã hiểu nhầm.
- Rồi lão Hạc chết đau đớn vật vả. Không ai hiể vì sao chỉ có ông Giáo và Binh Tư hiểu
Các chi tiết :
Lão Hạc kể với ông giáo về dự định bán chó và chuyện thằng con trai Lão rất yêu thương con chó nhưng phải bán nó Hôm sau lão báo cho ông Giáo việc bán chó với tâm trạng đau khổ Lão gửi ông Giáo mảnh vườn và 30 đồng bạc để làm ma Ông Giáo kể chuyện đó với Binh Tư và được biết lão Hạc xin bả chó nên ông Giáo đã hiểu nhầm. Rồi lão Hạc chết đau đớn vật vả. Không ai hiểu vì sao chỉ có ông Giáo và Binh Tư hiểu