Bài 2: Liêm khiết

Sách Giáo Khoa

Em hãy kể một câu chuyện nói về tính liêm khiết.

Minh Thư
3 tháng 4 2017 lúc 19:59

Mạc Đĩnh Chi (1272 - 1346) quê ở huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương, thi đỗ Trạng nguyên năm 1304. Mạc Đĩnh Chi làm quan trải qua ba triều nhà Trần. Ông thông minh, giỏi thơ văn và có tài đối đáp rất sắc bén. Hai lần đi sứ Trung Quốc, ông đã tỏ rõ là người học rộng, tài cao, làm rạng danh đất nước. Khâm phục tái năng, cốt cách của Mạc Đĩnh Chi, vua Nguyên đã phong tặng ông danh hiệu "Lưỡng quốc Trạng Nguyên".
Mạc Đĩnh Chi làm quan rất thanh liêm nên gia đình thường nghèo túng. Sau khi lo cho đám tang của mẹ, cuộc sống của ông vốn thanh bạch giờ càng đạm bạc hơn. Vua Trần Minh Tông biết chuyện, liền hỏi một viên quan tin cẩn :
- Ta muốn trích ít tiền trong kho cho ngươi đem đến biếu Mạc Đĩnh Chi. Làm thế có được không?

Viên quan tâu với vua :
- Thần biết rõ Mạc Đĩnh Chi. Nếu cho người đem tiền đến, ông ấy sẽ không nhận đâu.
- Vậy khanh có cách nào khác không?
- Muôn tâu Bệ hạ ! thần nghĩ chỉ có cách lén bỏ tiền vào nhà, ông ấy không biết phải trả cho ai thì mới nhận.
Nhà vua ưng thuận, sai người đang đêm bỏ một gói tiền vào nhà Mạc Đĩnh Chi.
Sáng hôm sau thức dậy, Mạc Đĩnh Chi thấy gói tiền trong nhà, liền đem vào triều, trình lên vua Minh Tông :
- Tâu hoàng thượng. Đêm qua ai đã bỏ vào nhà thần gói tiền này. Thần ngờ rằng đó là tiền của một người muốn đút lót thần để nhờ vả việc gì đó. Vậy thần đem tới, xin Hoàng thượng cho nộp tiền này vào công quỹ.
Vua Minh Tông đáp :
- Khanh có khó nhọc giúp người ta mới cho. Cứ coi đó là tiền của mình cũng được chứ sao?
- Phàm của cải không do tay mình làm ra thì không được tơ hào đến. Mạc Đĩnh Chi khảng khái tâu.
Vua Trần Minh Tông rất cảm kích trước tấm lòng trung thực, liêm khiết, trọng nhân cách hơn tiền bạc của Mạc Đĩnh Chi. Vua đành giữ lại tiền rồi cho Mạc Đĩnh Chi lui.

Bình luận (2)
Minh Thư
3 tháng 4 2017 lúc 19:59

Vào khoảng 20h ngày 18/6, có 2 người lạ mặt tìm đến nhà đồng chí Khang, tự giới thiệu là thân nhân của bà Hà Quế Kiều, ở TP Hồ Chí Minh, là một đối tượng có liên quan đến vụ án đã bị khởi tố phải tạm giữ để điều tra.

Tại nhà đồng chí Khang, trước khi ra về, 2 người khách đã để lại 1 túi quà. Khi đồng chí Khang về phát hiện, kiểm tra thì thấy trong túi xách có 2 chai rượu ngoại, 2 hộp trà và một chiếc phong bì, trong đó có 10 triệu đồng. Đồng chí Khang đã điện báo cho lãnh đạo đơn vị đến lập biên bản tạm giữ.

Tại nhà đồng chí Vũ Xuân Tiếu, Đội trưởng Đội CSĐT tội phạm về TTXH, Công an thị xã, người được giao nhiệm vụ trực tiếp phụ trách tổ điều tra vụ án trên, vào lúc 19h30' ngày 6/7, có ông Nguyễn Văn Tiến đến và giới thiệu là chồng của bà Kiều, ngỏ ý nhờ đồng chí Tiếu "giúp đỡ".

Sau khi bị từ chối, ông Tiến ra về và để lại 1 túi quà, trong đó có 1 chai rượu ngoại và 1 phong bì 10 triệu đồng. Khi phát hiện túi quà người khách cố tình để quên, đồng chí Tiếu gọi điện báo ngay cho lãnh đạo, đồng thời mang đến cơ quan lập biên bản xử lý

Bình luận (0)
Nguyễn Ngọc Anh Thy
8 tháng 9 2017 lúc 15:39

1. Nghèo cho sạch, rách cho thơm.

2. Công bình, chính trực.

3. Chịu oan mang tiếng bán vàm,

Bán vàm tôi bán điếm đàng tôi lo.

4. Ăn rách cốt cách người thương.

5. Cần kiệm, liêm chính, chí công, vô tư.

6. Cây ngay bóng thẳng, cây cong bóng vẹo.

7. Đói cho sạch, rách cho thơm.

8. Ăn có mời, làm có khiến.

vui

Bình luận (0)
Thùy Trang
8 tháng 9 2017 lúc 23:01

Mạc Đĩnh Chi (1272 - 1346) quê ở huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương, thi đỗ Trạng nguyên năm 1304. Mạc Đĩnh Chi làm quan trải qua ba triều nhà Trần. Ông thông minh, giỏi thơ văn và có tài đối đáp rất sắc bén. Hai lần đi sứ Trung Quốc, ông đã tỏ rõ là người học rộng, tài cao, làm rạng danh đất nước. Khâm phục tái năng, cốt cách của Mạc Đĩnh Chi, vua Nguyên đã phong tặng ông danh hiệu "Lưỡng quốc Trạng Nguyên".
Mạc Đĩnh Chi làm quan rất thanh liêm nên gia đình thường nghèo túng. Sau khi lo cho đám tang của mẹ, cuộc sống của ông vốn thanh bạch giờ càng đạm bạc hơn. Vua Trần Minh Tông biết chuyện, liền hỏi một viên quan tin cẩn :
- Ta muốn trích ít tiền trong kho cho ngươi đem đến biếu Mạc Đĩnh Chi. Làm thế có được không?

Viên quan tâu với vua :
- Thần biết rõ Mạc Đĩnh Chi. Nếu cho người đem tiền đến, ông ấy sẽ không nhận đâu.
- Vậy khanh có cách nào khác không?
- Muôn tâu Bệ hạ ! thần nghĩ chỉ có cách lén bỏ tiền vào nhà, ông ấy không biết phải trả cho ai thì mới nhận.
Nhà vua ưng thuận, sai người đang đêm bỏ một gói tiền vào nhà Mạc Đĩnh Chi.
Sáng hôm sau thức dậy, Mạc Đĩnh Chi thấy gói tiền trong nhà, liền đem vào triều, trình lên vua Minh Tông :
- Tâu hoàng thượng. Đêm qua ai đã bỏ vào nhà thần gói tiền này. Thần ngờ rằng đó là tiền của một người muốn đút lót thần để nhờ vả việc gì đó. Vậy thần đem tới, xin Hoàng thượng cho nộp tiền này vào công quỹ.
Vua Minh Tông đáp :
- Khanh có khó nhọc giúp người ta mới cho. Cứ coi đó là tiền của mình cũng được chứ sao?
- Phàm của cải không do tay mình làm ra thì không được tơ hào đến. Mạc Đĩnh Chi khảng khái tâu.
Vua Trần Minh Tông rất cảm kích trước tấm lòng trung thực, liêm khiết, trọng nhân cách hơn tiền bạc của Mạc Đĩnh Chi. Vua đành giữ lại tiền rồi cho Mạc Đĩnh Chi lui.

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Sách Giáo Khoa
Xem chi tiết
hân ngô gia
Xem chi tiết
Thanh Đoàn
Xem chi tiết
Huỳnh Ngọc Đăng Khoa
Xem chi tiết
Quỳnh Anh Phạm
Xem chi tiết
Myrie thieu nang :)
Xem chi tiết
Nguyễn Trọng Việt
Xem chi tiết
Lam Ngo
Xem chi tiết
Minh Chou
Xem chi tiết