Chính sách văn hóa, giáo dục của Pháp không phải để “khai hoá văn minh” cho người Việt Nam, vì:
- Chính sách của Pháp hạn chế phát triển giáo dục ở thuộc địa, duy trì chế độ giáo dục của thời phong kiến, lợi dụng hệ tư tưởng phong kiến và tri thức cựu học để phục vụ chế độ mới.
- Số trường học chỉ được mở một cách dè dặt, số trẻ được đến trường rất ít, càng ở các lớp cao, số học sinh càng giảm dần.
- Chính sách văn hóa, giáo dục của Pháp nhằm mục đích:
+ Thông qua giáo dục nô dịch, thực dân Pháp muốn tạo ra một lớp người chỉ biết phục tùng.
+ Triệt để sử dụng chính quyền phong kiến, “dùng người Việt trị người Việt”.
+ Thực hiện chính sách “Ngu dân”: kìm hãm nhân dân ta trong vòng ngu dốt để dễ bề cai trị.
Không, vì:
- Pháp duy trì giáo dục phong kiến để thông qua giáo dục nô dịch, ngu dân, tạo ra lớp người chỉ biết phục tùng nhằm dùng người việt trị người Việt. Trường học mở dè dặt, càng lên lớp cao số học sinh càng giảm, nhằm kìm hãm nhân dân ta trong vòng ngu xuẩn để dễ bề cai trị không phải là thực dân Pháp có thực tâm “khai hóa văn minh” cho dân tộc Việt Nam.