Bài 1 cảm nhận của em sau khi đọc đoạn văn:
''Tưởng đến vẻ mặt rầu rầu và sự hiền từ của mẹ tôi,và nghỉ đến cảnh thiếu thốn 1 tình thương ủ ấp từng phen làm tôi rơi nước mắt,tôi toan trả lời có.Nhưng kịp nhận ra những ý nghĩ cay độc trong giọng nói và trên nét mặt cười rất kịch của cô tôi kia,tôi cúi đầu không đáp.Vì tôi biết rõ .nhắc đến mẹ tôi ,cô tôi chỉ có ý gieo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẫy mẹ tôi,một người đàn bà đã bị cái tội là góa chồng ,nợ nần cùng túng quá,phải bỏ con đi tha hương cầu thực.Nhưng đời nào tình thương yêu và lòng kính mến mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến...Mặc dầu non 1 năm ròng mẹ tôi không gửi cho tôi lấy 1 lá thư ,nhắn người thăm tôi lấy 1 lời và gửi cho tôi lấy 1 đồng quà.''
Bài 2: từ văn bản ''Trong lòng mẹ'' hãy viết 1 đoạn văn về mẹ của mình
Câu 1:
Trong mỗi chúng ta có lẽ "tình mẫu tử" vẫn là thứ tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng nhất. Bởi hình ảnh người mẹ đã in sâu trong tâm trí mỗi đứa con. Ta bắt gặp tình cảm thiêng liêng ấy trong đoạn trích Trong lòng mẹ của nhà văn Nguyên Hồng. Đọc đoạn trích người đọc không khỏi xúc động trước tình yêu thương của chú bé Hồng dành cho người mẹ đáng thương của mình. Hồng đã trải qua những thử thách không kém phần đau đớn để giữ trọn vẹn tình cảm yêu thương mẹ trong sự khinh bỉ, xoi mói độc địa của những người họ hàng giàu có. Cuối cùng, bao tháng ngày chờ mong, khát khao cũng được dền đáp, Hồng đã ở "trong lòng mẹ".
Chú bé Hồng - nhân vật chính của truyện lớn lên trong một gia đình sa sút. Người cha sống u uất, trầm lặng, rồi chết trong nghèo túng, nghiện ngập. Người mẹ có trái tim khao khát yêu đương đành chôn vùi tuổi thanh xuân trong cuộc hôn nhân không có hạnh phúc. Sau khi chồng chết, người phụ nữ đáng thương ấy vì quá cùng quẫn phải bỏ con đi tha hương cầu thực và bị người đời gán cho cái tội "chưa đoạn tang chồng mà đã chửa đẻ với người khác". Hồng phải sống cuộc sống mồ côi cha, thiếu vắng tình thương của người mẹ, sống nhờ người họ hàng giàu có nhưng cay nghiệt. Hồng chịu cảnh cô đơn, bị hắt hủi.
Trái lại với thái độ căm thù và trách móc, Hồng thương mẹ và nhớ mẹ vô cùng. Em nuốt những giọt nước mắt đau đớn vào lòng khi luôn phải nghe những lời mỉa mai, bêu rếu xấu xa về mẹ của bà cô độc địa.
Đoạn trò truyện của Hồng với bà cô là một màn đối thoại đầy kịch tính đẩy tâm trạng em đến những diễn biến phức tạp, căng thẳng đến cao độ.
- Hồng, mày có muốn vào Thanh Hoá chơi với mẹ mày không?
Câu hỏi đầy ác ý ấy xoáy sâu vào tâm can của Hồng. Hồng hình dung vẻ mật rầu rầu và sự hiền lành của mẹ, lại nghĩ tới những đêm thiếu thốn tình mẹ khiến Hồng phải khóc thầm thì Hồng muốn trả lời cô là: “có”. Nhưng cậu bé đã nhận ra ý nghĩ cay độc qua cách cười "rất kịch" của cô, cô chỉ cố ý gieo rắc vào đầu óc Hồng những mối hoài nghi về mẹ cậu.
Hồng đã cúi mặt không đáp, sau đó Hồng nở nụ cười thật chua xót.
Hồng hiểu mẹ, hiểu được vì hoàn cảnh mà mẹ Hồng phải ra đi. Em đã khóc vì thương mẹ bị lăng nhục, bị đối xử bất công. Em khóc vì thân trẻ yếu đuối, cô đơn không sao bênh vực được mẹ. Càng thương mẹ, em càng căm ghét những hù tục phong kiến vô lí, tàn nhẫn đã đầy đoạ, trói buộc mẹ em: "Giá như những cổ tục đã đầy đoạ mẹ tôi là một vật như hòn đá hay cục thuỷ tinh, đầu mẩu gỗ, tôi quyết vồ ngay lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kỳ nát vụn mới thôi".
Chính tình thương mẹ đã khiến cho Hồng nhận ra đâu là lẽ phải, đâu là những con người, những tập tục đáng phê phán.
Tình thương ấy còn được biểu hiện rất sinh động, rất cụ thể trong lần gặp mẹ.
Thoáng thấy bóng một người trên xe rất giống mẹ, Hổng liền chạy, đuổi theo bối rối gọi: ''Mợ ơi! Mợ ơi! Mợ... ơi!”.
Những tiếng gọi ấy bật ra từ lòng khát khao được gặp mẹ của chú bé bấy lây nay bị dồn nén. Sự thổn thức của trái tim thơ trẻ bật thành tiếng gọi. Khi đuổi theo được chiếc xe đó, Hồng được lòng bàn tay dịu hiền của người mẹ xoa lên đầu. Hồng oà khóc. Trong tiếng khóc ấy có cả niềm hạnh phúc được gặp mẹ, cả nỗi tủi thân bởi lâu quá không được gặp mẹ, bởi bao niềm cay đắng bị lăng nhục tàn nhẫn cùng những uất ức dồn nén được giải toả.
Mải mê ngắm nhìn và suy nghĩ về mẹ, mải mê say sưa tận hưởng những cảm giác êm dịu khi được ngồi trong lòng mẹ để bàn tay người mẹ vuốt ve.
Trong giây phút này, Hồng như sống trong "tình mẫu tử" hạnh phúc ấy Hạnh phúc trong lòng mẹ không chỉ là hạnh phúc, là niềm khao khát của riêng Hồng mà là khao khát, là mong muốn của bất kỳ đứa trẻ nào.
Từ lúc lên xe đến khi về nhà, Hồng không còn nhớ gì nữa. Cả những lời mẹ hỏi, cả những câu trả lời của cậu và những câu nói của người cô bị chìm ngay đi - Hồng không nghĩ đến nó nữa...
Sự xúc động của bé Hồng khi gặp mẹ càng chứng tỏ tình thương mẹ của Hồng là sâu đậm, là nồng thắm, là nguyên vẹn. Bất chấp tất cả sự ngăn cách của rào cản lễ giáo phong kiến hà khắc đối với người phụ nữ nói chung và đối với mẹ Hồng nói riêng.
Tình mẫu tử trong đoạn trích thật đẹp đẽ, thiêng liêng, xúc động. Nguyên Hồng đã mở ra trước mắt chúng ta một thế giới tâm hồn phong phú. Thế giới ấy luôn làm chúng ta ngạc nhiên vì ánh sáng nhân đạo lấp lánh của tình người.
Trong lòng mẹ chính là lời khẳng định chân thành đầy cảm động về sự bất diệt của tình mẫu tử!
Bn tham khảo! Chúc bn học tốt!~
Câu 1:
Người cô trong đoạn văn trên là người lúc nào cũng chỉ biết gieo rắc vào đầu óc đứa cháu tội nghiệp những hoài nghi để đứa cháu " khinh miệt và ruồng rẫy" mẹ nó. Người cô luôn nói những lời xấu xa về mẹ để cho người cháu nghĩ mẹ nó là một người bỏ rơi con cái, vô tâm thiếu trách nhiệm. Bố thì vừa mất ( vẫn đang trong thời gian để tang ), mẹ phải đi làm xa và cũng chẳng khá giả gì. Cả 2 mẹ con chú bé đều không được sống dưới mái nhà , phải sống xa nhau trong hoàn cảnh éo le, nghèo khó. Tính cách độc ác, giả dối , nham hiểu của người cô được thể hiện qua lời nói cũng như là hành động của người cháu. Người cô này sống tàn nhẫn với những định kiến hẹp hòi, coi rẻ tình họ hàng, ruột thịt.
Câu 2:
Mỗi một con người sinh ra đều có mẹ, người mà lúc nào cũng bên cạnh hi sinh âm thầm, lo lắng cho chúng ta từng bữa cơm manh áo. Mẹ tôi là một người rất bận rộn trong công việc, hầu như thời gian mẹ dành cho tôi là không có. Hằng ngày khi tới trường nhìn bạn bè được mẹ đưa đi học hay là đi trên đường nhìn các bạn được mẹ đưa đi chơi tôi tủi thân lắm, lúc ấy nước mắt tôi cứ trào ra. Các bạn hỏi tôi rằng : Mẹ cậu đâu , sao không thấy đưa cậu đi học? Mẹ cậu làm nghề gì mà bận thế ?. Nếu trả lời thì mọi người sẽ không tin , mẹ tôi là một giáo viên. Công việc hằng ngày của mẹ là sáng chiều lên lớp tối khuya ngồi bên giáo án. Với lại mẹ thường xuyên đi công tác xa nhà nên hiếm khi tôi được nói chuyện với mẹ. Tôi còn nhớ ngày mà tôi chuyển đến trường mới bị người bạn khác trêu chọc, tôi đã nhiều lần muốn nói với mẹ nhưng hễ tôi muốn nói điều gì là chợt có cuộc điện thoại gọi đến về công việc...Lúc ấy nhường như tôi chẳng muốn nói điều gì ngoài việc im lặng. Nhưng rồi đến sinh nhật tôi, cũng là ngày mẹ đi công tác, dường như tôi chẳng muốn bước chân ra khỏi nhà. Sau một ngày đi học về tôi vào phòng nhìn thấy bức thư của mẹ , tôi nhớ có một câu " Con à , mẹ xin lỗi mẹ bận quá mẹ chẳng có thời gian dành cho con...Con cho mẹ xin lỗi con nhé ! Mẹ hứa với con sẽ dành nhiều thời gian để lắng nghe , chia sẻ với con...." Chỉ cần câu nói ấy thôi tôi đã khóc òa lên lúc chạy ra khỏi cửa tôi thấy mẹ cầm chiếc bánh sinh nhật tôi ôm lấy mẹ....Sau hôm ấy tôi nhận ra mẹ là người tuyệt nhất với tôi. Có thể mẹ bận, có thể mẹ không bên tôi nhiều nhưng tôi phải cảm ơn mẹ đã sinh tôi và cho tôi có một người mẹ tuyệt vời như vậy. Mẹ là những gì mà chúa ban tặng cho những đứa con và mỗi người con phải biết trân trọng. Tình yêu của mẹ có lẽ đó mới là món quà tuyệt nhất mà mỗi người con cần. Tình yêu ấy bao la rộng lớn như biển cả, tình yêu ấy luôn chan chứa, bảo vệ con....
Bài 1 cảm nhận của em sau khi đọc đoạn văn:
''Tưởng đến vẻ mặt rầu rầu và sự hiền từ của mẹ tôi,và nghỉ đến cảnh thiếu thốn 1 tình thương ủ ấp từng phen làm tôi rơi nước mắt,tôi toan trả lời có.Nhưng kịp nhận ra những ý nghĩ cay độc trong giọng nói và trên nét mặt cười rất kịch của cô tôi kia,tôi cúi đầu không đáp.Vì tôi biết rõ .nhắc đến mẹ tôi ,cô tôi chỉ có ý gieo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẫy mẹ tôi,một người đàn bà đã bị cái tội là góa chồng ,nợ nần cùng túng quá,phải bỏ con đi tha hương cầu thực.Nhưng đời nào tình thương yêu và lòng kính mến mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến...Mặc dầu non 1 năm ròng mẹ tôi không gửi cho tôi lấy 1 lá thư ,nhắn người thăm tôi lấy 1 lời và gửi cho tôi lấy 1 đồng quà.''
Bài 2: từ văn bản ''Trong lòng mẹ'' hãy viết 1 đoạn văn về mẹ của mình
Bài làm
Câu 2 :
Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng vẫn còn rất trẻ mặc dù hàng ngày mẹ rất vất vả lo toan cho gia đình.Hàng ngày trước khi đi làm, mẹ dậy từ rất sớm để lo bữa sáng cho cả nhà. Mẹ nấu ăn rất ngon nên cả nhà ai cũng thích. Sau khi lo cho cả nhà ăn sáng, mẹ còn phải nấu một số món cho cả nhà ăn trưa vì mẹ đi làm xa trưa không về nhà được. Buổi chiều khoảng sáu giờ mẹ mới về đến nhà. Vừa bước chân vào nhà mẹ đã phải tất bật với biết bao nhiêu là công việc. Nào là nấu ăn, nào là giặt đồ, nào là dọn dẹp nhà cửa. Nhìn dáng mẹ những lúc như thế em thấy thương mẹ vô cùng. Em cũng giúp mẹ làm những việc nhẹ nhàng nhưng mẹ không cho. Mẹ bảo em cứ lo học cho giỏi là mẹ vui rồi. Sau khi cả nhà ăn tối, vừa dọn dẹp xongthif mẹ lại hướng dẫn em học. Khi mọi công việc xong xuôi, mẹ mới bắt đầu làm những công việc ở cơ quan còn dỡ dang. Em thầm nghĩ, một ngày có lẽ mẹ làm việc hơn hai phần ba thời gian. Em mong sao mình chóng lớn để giúp mẹ một số công việc cho mẹ đỡ vất vả hơn.
Câu 1
Cảm nhận của em là người mẹ thật là thiêng liêng , dành hết tình cảm cho con của mình . Còn người cô thì thật đáng khinh .
Tôi đã từng nghĩ mình là đứa trẻ hạnh phúc bởi tôi được lớn lên trong vòng tay yêu thương của mẹ và sự che chở rộng lớn của cha. Họ luôn hy sinh để dành cho tôi những gì tốt đẹp nhất. Tôi thực sự khắc ghi tình nghĩa của cha mẹ trong lòng.
Sẽ không có từ ngữ nào có thể diễn tả hết được sự bao la của tình mẫu tử “Tình mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào”. Tình cảm của mẹ dành cho con từ khi mang thai cho đến khi sinh con ra trên cuộc đời và nuôi dạy con nên người. Con nghe bà ngoại kể lại, ngày còn bé con bướng bỉnh và nghịch ngợm lắm nên nuôi ***** rất vất vả. Cha thì đi làm xa nhà, có những đêm vì trông con mà mẹ không được ngủ, nét mặt mẹ tái nhợt hẳn đi. Bà ngoại phải nấu cháo gà cho mẹ ăn để lấy sức. Những lúc con bị ốm mẹ lo lắng đưa con đi hết viện này đến viện khác để mong tìm được bác sĩ khám bệnh cho con. Từ khi có con, mẹ dường như không có thời gian cho riêng mình mà lúc nào cũng là thời gian của hai mẹ con. Đi đâu mẹ cũng đưa con đi cùng, ra chợ hoặc mẹ đi có việc. Các bác hàng xóm ai cũng khen con ngoan và mập mạp nên mẹ vui lắm. Buổi tối trước khi đi ngủ mẹ thường kể chuyện cổ tích cho con nghe, hình ảnh cô Tấm, Lọ Lem, cô bé quàng khăn đỏ giờ vẫn còn in đậm trong tâm trí của ***** ạ! Cảm ơn những câu chuyện mẹ kể đã đưa con vào giấc ngủ ngon. Cảm ơn những nhân vật mẹ kể đã cho con thêm nhận thức về giá trị của cuộc sống và đã nuôi dưỡng tâm hồn con.
Khi còn lớn lên, mẹ sẽ vất vả hơn, vì mẹ sẽ phải dạy cho con nhiều thứ để con trưởng thành hơn và hoàn thiện mình hơn. Mẹ dạy con đọc thật rõ ràng, viết sao cho thật thẳng hàng vì người ta nói “nét chữ nết người”. Mẹ dạy con sắp xếp sách vở, quần áo gọn gàng ngăn nắp để khi cần sẽ tìm thấy ngay. Mẹ dạy con gái mẹ phải đi đứng và nói chuyện với người lớn tuổi như thế nào cho đúng lễ nghĩa. Mỗi khi mẹ vào bếp, mẹ thường bảo con vào cùng để mẹ dạy con nấu các món ăn. Mẹ bảo “là người phụ nữ thì phải biết nấu những món ăn ngon cho gia đình”.
Mỗi khi con yếu lòng hoặc gặp những khó khăn trong cuộc sống, còn thường tìm đến mẹ để chia sẻ. Những lúc đó, mẹ thường chỉ nghe con nói và khẽ gật đầu. Nhưng ngày hôm sau, mẹ sẽ phân tích lại cho con những vấn đề đó để con biết mình nên làm thế nào. Mẹ nói “mẹ biết hôm qua con rất buồn và con muốn chia sẻ với mẹ. Mẹ sẵn sàng nghe con nói để hiểu được những suy nghĩ của con”, nhưng hôm nay khi tâm trạng con trở nên tốt hơn mẹ sẽ giúp con giải quyết những vấn đề khó khăn đó. Những ánh mắt, nụ cười và những cái gật đầu khe khẽ của mẹ đã làm tôi cảm thấy được an ủi và sẻ chia. Lời khuyên của mẹ đã cho tôi thêm sức mạnh và tự tin để làm mọi việc tốt hơn. Mẹ không những là người mẹ mà còn là người bạn thân thiết của tôi trong cuộc đời. Đối với tôi, mẹ là người phụ nữ quan trọng và tuyệt vời nhất.
Mẹ à! Con thực sự rất biết ơn những công lao của mẹ. Những gì con có được ngày hôm nay đều là do công sức của mẹ nuôi dạy. Tình nghĩa của mẹ con biết sẽ không thể nào báo đáp, nhờ có mẹ mà con gái của mẹ đã thực sự trưởng thành và đang là một người công dân tốt của gia đình, trường lớp và của xã hội. Con sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt để mẹ cảm thấy yên tâm. Và con sẽ luôn cố gắng để hoàn thiện mình để trở thành người phụ nữ tuyệt vời như mẹ! Con cảm ơn những điều tốt đẹp nhất mẹ đã dành cho con, trên chặng đường con đang đi con rất cần có mẹ ở bên cạnh.
~ Chúc bn học tốt!~