Tham khảo: Bài 1 :
Cuối xóm là nhà bà Sáu, hằng ngày cứ nhìn thấy chị Lan thường hay lui tới. Nhà chị Lan cách nhà em hai căn. Hôm nay, chủ nhật em được nghỉ học chị Lan rủ qua nhà bà Sáu chơi, thấy việc làm của chị Lan đối với bà Sáu em lại càng yêu thương và quý trọng chị hơn.
Bà Sáu năm nay ngoài bảy mươi tuổi, sức khỏe yếu đi nhiều. Chị Lan kể: bà Sáu có ba người con đều hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mĩ. Vừa qua, bà được chính phủ phong tặng danh hiệu “ Bà Mẹ Việt Nam Anh Hùng “. Một mình neo đơn sống ở tuổi xế chiều mà không có con cháu đỡ đần những lúc trái gió trở trời nên chị Lan thương bà lắm. Thường ngày chị Lan sang giúp bà dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, giặt giũ quần áo, … Không ruột rà máu mủ nhưng, không họ hàng thân thích, vậy mà chị yêu bà sáu như bà ruột của mình.
Hôm hai chị em đến, thấy nhà cửa im lìm, tưởng bà đi đâu đó. Đứng ngoài sân gọi nhưng không thấy bà trả lời. Chị bước vào và đẩy cửa ra. Thấy bà Sáu đang nằm, chị vội chạy đến và lay gọi bà. Bà mới trở mình thều thào nói: “Bà mệt quá, hai chân bà tê, không dậy được".
Chị quay sang em và bảo em xoa dầu bóp chân cho bà để chị đi mua cái gì cho bà ăn rồi chị vào ngay.
Em cảm động quá thấy trong lòng em dâng lên một tình thương và một sự cảm phục chị vô cùng. Chị mồ côi mẹ từ bé, chị thiếu đi tình thương bao la của người mẹ, chị sống với ba. Ba chị ở vậy nuôi chị cho đến bây giờ. Phải chăng sống trong hoàn cảnh ấy chị mới thấm thía cảnh cô đơn nên chị đem tình thương ấy sưởi ấm bà Sáu. Cả xóm ai cũng khen chị, quý chị.
Một lát sau chị quay lại với tô cháo trên tay, đến bên giường và đỡ bà Sáu dậy đút từng muỗng cháo cho bà, em nhớ lại hình ảnh trước đây mẹ đã chăm sóc nội như chị Lan bây giờ.
Thật tuyệt vời chị Lan là một tấm gương của lòng nhân ái và đức hạnh để cho em và các bạn noi theo.
Bài số 2:
Hôm trước, ở trên báo em có được đọc một câu chuyện rất cảm động về tấm lòng nhân ái, khi có lòng nhân ái, con người trở nên gần nhau hơn, ki ấy mối quan hệ giữa con người với con người cũng thật thiêng liêng, đáng quý.
Trên một tờ báo của Anh có đăng một câu chuyện về tình nhân ái, lòng thương cao cả giữa một người đàn ông với hai mẹ con khi cùng gặp nạn trên con tài Titanic. Thảm họa tàu titanic đã cướp đi mạng sống của rất nhiều người. Trong sự đau thương bao trùm ấy, chúng ta vẫn cảm động bởi tình người mà con người dành cho nhau.
Khi con thuyền Titanic chìm, mọi người trên tàu đều vô cùng hoảng hốt, lúc đứng trên bờ vực giữa sự sống và cái chết ấy, theo lẽ thường mọi người sẽ nghĩ đến sự an toàn của mình đầu tiên, nhưng không hoàn toàn như vậy.
Một người đàn ông khi đang chấp chới giữa dòng đại dương mênh mông, dữ dội đã nhìn thấy một người phụ nữ đang che chở cho đứa con nhỏ. Trên người đàn ông có chiếc phao cứu hộ nên tỉ lệ sống sẽ cao hơn hai mẹ con nọ. Nhưng hành động của người đàn ông ấy thật khiến chúng ta cảm động, anh ta đã nhường hi vọng sống duy nhất của mình cho hai mẹ con.
Hành động của người đàn ông thật đáng quý, anh ta đã nhường hi vọng sống của mình, đổi lại sự bình yên cho hai mẹ con. Qua đó chúng ta cũng thấy được sự thiêng liêng của tình thương, lòng nhân ái trong cuộc sống.
3_
Bác Hồ đã từng dạy các cháu nhi đồng “Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm”. Cậu bé đánh giày bên hè phố kia quả thực là cháu ngoan của Bác. Bởi cậu đã rất thật thà.
Hôm nay, cậu lại xách đồ nghề của mình đi làm. Cậu bé chừng sáu, bảy tuổi, chắc sống ngay khu này. Trời lạnh, nhưng cậu chỉ mặc một chiếc áo len đã sờn màu, mỏng dính. Đôi chân đi đôi dép lê màu đen, ố vàng những vết đất. Chắc cơn mưa phùn tối qua làm đường trơn bẩn nên đôi chân cậu cũng vấy bẩn theo. Cậu bước vào một sảnh của quán cà phê. Lần lượt tới từng bàn và hỏi những vị khách ngồi đó có đánh giày không. Một vài vị khách lắc đầu. Bước tới bàn ở góc, cậu bé bị vị khách quát lớn “Đi ra chỗ khác cho người ta làm việc”. Cậu cúi mặt bỏ đi. Rồi ngay sau đó, vị khách lại gọi cậu bé lại. Cởi đôi giày đen của mình cho cậu bé lau lau, chùi chùi.
Khi vị khách đi ra bãi đỗ xe, cậu bé kia chạy nhanh theo và hình như gọi gì đó. Nhưng vị khách đã lên xe và phóng đi. Tới ngã tư đèn đỏ, vị khách đỗ xe dừng đen ngay bên vệ đường. Nhìn qua gương, anh thấy cậu bé đang chạy đuổi theo. Anh liền tấp xe lên vỉa hè. Cậu bé chạy nhanh tới, thở hổn hển và nói:
- Chú ơi! Chú trả tiền nhầm ạ.
Vị khách ngạc nhiên nhìn cậu.
- Chú đánh giày hết hai mười ngàn đồng, chú đưa nhầm cháu thành năm trăm ngàn đồng rồi ạ. – Vừa nói, cậu bé vừa xòe tờ tiền ra đưa lại cho vị khách.
Vị khách mỉm cười, nhìn xung quanh và nói: “Cháu có thích ăn bánh không?” Cậu nhìn vị khách với đôi mắt ngơ ngác khó hiểu. Vị khách tiếp lời: “Chú sẽ tặng cháu một chiếc bánh thật ngon.”
Cậu bé cầm chiếc bánh mừng rỡ. Có lẽ, đó là khuôn mặt hạnh phúc của một cậu bé nghèo khổ nhưng thật thà. Cậu lại tiếp tục đi quanh phố để chăm chỉ làm công việc của mình.
1)
Dân tộc Việt Nam có truyền thống tương thân, tương ái từ lâu đời được ông cha ta thể hiện qua các câu tục ngữ như “Lá lành đùm lá rách”; “Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”. Tinh thần nhân ái được thể hiện ở mọi nơi trên đất nước ta và ở trường em cũng vậy, tinh thần này luôn được gìn giữ và phát huy.
Trong một năm học, trường em tổ chức rất nhiều các hoạt động thể hiện lòng nhân ái. Dịp đầu năm thầy cô và các bạn học sinh trong trường đã tấp nập tổ chức hoạt động khuyên góp quần áo, sách vở và đồ dùng cũ để ủng hộ các bạn học sinh ở vùng núi, các dân tộc thiểu số xa xôi, là những nơi thiếu thốn về điều kiện để học tập góp phần giúp đỡ được phần nào về mặt vật chất và tinh thần để các bạn cố gắng phấn đấu hơn trong học tập.
Hoạt động này thu hút rất nhiều thầy cô giáo và các bạn học sinh trong trường tham gia, thậm chí cả những bậc phụ huynh của các bạn học sinh cũng muốn góp một chút sức mình vào hoạt động có ý nghĩa này. Dù ít hay nhiều thì đây cũng chính là tấm lòng của mọi người muốn gửi tới các bạn ở vùng núi còn gặp nhiều khó khăn.
Hoạt động này thu được kết quả rất tốt đẹp hứa hẹn nhiều hoạt động ý nghĩa tiếp theo. Không dừng lại ở đó, đến khoảng giữa năm học cũng là khoảng thời gian gần cuối của một năm, cả nước đang tấp nập chuẩn bị cho một cái Tết Nguyên Đán truyền thống của cả dân tộc, thì trường em cũng có những hoạt động riêng của mình, đó là việc khuyên góp để mua quà Tết cho những bạn học sinh nghèo, có hoàn cảnh khó khăn. Đây là hoạt động không phải ép buộc đối với các bạn học sinh trong trường mà là tùy vào tấm lòng của mỗi học sinh và giáo viên.
Nhưng tất cả mọi người tham gia rất nhiệt tình, vì ai cũng muốn góp một chút công sức nhỏ bé để các bạn gia đình hoàn cảnh khó khăn có một cái Tết thật ấm áp và hạnh phúc.
Riêng đối với lớp em, hoạt động ý nghĩa nhất của năm học này thể hiện rõ tinh thần nhân ái đó là đã mua được một chiếc xe lăn dành tặng cho một bạn học sinh trong lớp khi sinh ra không may mắn đã bị khuyết tật từ nhỏ.