Hướng dẫn soạn bài Liên kết trong văn bản

Nguyễn Đào Thuỳ Dương
Xem chi tiết
Gọi Tên Tình Yêu
27 tháng 7 2016 lúc 20:06

Nguyễn Đào Thuỳ Dương mk k hok qiỏi văn lém , 

Mk chúc bn lm đc 1 bài văn thật hay , đạt đc điểm thật cao nhé

CỐ LÊN !! CỐ LÊN

Mk vỗ chân cổ vũ bn leuleu

Bình luận (4)
TRINH MINH ANH
19 tháng 7 2016 lúc 14:35

Đâu phải làm chuyện gì sai đâu mà bảo là .....trái tim phải không?Nếu chưa có ai giải đáp thì bạn tự làm đi , đợi đến khi có ng trả lời nhé!!

Bình luận (4)
Phạm Thị Vân Anh
Xem chi tiết
TungVipChay
9 tháng 8 2016 lúc 22:22

Tác giả muốn nhấn mạnh cảm giác đàn cò trắng khiêng khiêng năng rất lặng, không thể bay lả bay la như mọi khi được. Nhịp bay có chậm đi nhiều, đồng thời diễn tả ánh nắng tràn ngập như đang chuyển động. Cách ngắt câu thơ đã hỗ chợ cho động từ nhân hóa'' khiêng'' 1 cách đặc biệt khiến bức tranh đồng của tác giả hiện lên thật đẹp đồng thời cũng cho thấy sự sáng tạo độc đáo và tình yêu quê hương mãnh liệt của tác giả.bucquaeoeobucqua   

Bình luận (1)
cố quên một người
30 tháng 8 2017 lúc 10:15

Tác giả muốn nhấn mạnh ba câu:

​Đàn cò áo trắng

Khiêng nắng

Qua sông....

thấy được đàn cò khiêng rất nặng , khó có thể bay thoải mái như mọi khi được; qua đó, diễn tả được ánh nắng đang chuyển động nhờ con cò...limdim

Bình luận (0)
Uzumaki Naruto
Xem chi tiết
ncjocsnoev
27 tháng 7 2016 lúc 7:22

b)

1) Một ngày kia, còn xa lắm, ngày đó con sẽ biết thế nào là không ngủ được.
Còn bây giờ giấc ngủ đến với con dễ dàng như uống một li sữa, ăn một cái kẹo .Gương mặt thanh thoát của con tựa nghiêng trên gối mềm, đôi môi hé mở và thỉnh thoảng chúm lại như đang mút kẹo.
(Cổng trường mở ra)
2) Một ngày kia, còn xa lắm, ngày đó con sẽ biết thế nào là không ngủ được(1). Giấc ngủ đến với con dễ dàng như uống một li sữa, ăn một cái kẹo(2).Gương mặt thanh thoát của đứa trẻ tựa nghiêng trên gối mềm, đôi môi hé mở và thỉnh thoảng chúm lại như đang mút kẹo(3).
"Còn bây giờ" và "con" làm phương tiện liên kết câu=>liên kết về phương tiện ngôn ngữ

Bình luận (0)
ncjocsnoev
27 tháng 7 2016 lúc 7:27

c) Liên kết là một trong những tính chất quan trọng nhất của văn bản, làm cho văn bản trở nên có nghĩa, dễ hiểu.
Để văn bản có tính liên kết, người viết (người nói)phải làm cho nội dung câu, các đoạn thống nhất và gắn bó chặt chẽ với nhau; đồng thời, phải biết kết nối các câu, các đoạn đó bằng những phương diện ngôn ngữ(từ, câu.) thích hợp.

Bình luận (2)
ncjocsnoev
27 tháng 7 2016 lúc 7:26

a)

(1)Tôi nhớ đến mẹ tôi "lúc người còn sống tôi lên mười". (2) Mẹ tôi âu yếm dắt tay tôi đi trên con đường dài và hẹp. (3) Sáng nay, lúc cô giáo đến thăm, tôi nói với mẹ có nhỡ thốt ra một lời thiếu lễ độ. (4) Còn chiều nay, mẹ hiền từ của tôi cho tôi đi dạo chơi với anh con trai lớn của bác gác cổng.

Sửa

(1)Tôi nhớ đến mẹ tôi "lúc người còn sống tôi lên mười". (2) Mẹ tôi âu yếm dắt tay tôi đi trên con đường dài và hẹp. (3) Sáng nay, lúc cô giáo đến thăm, tôi nói với mẹ có nhỡ thốt ra một lời thiếu lễ độ. (4) Còn chiều nay, mẹ hiền từ của tôi cho tôi đi dạo chơi với anh con trai lớn của bác gác cổng.
=> Đoạn văn chỉ có liên kết hình thức mà chưa có sự liên kết về nội dung, ý nghĩa.

Bình luận (0)
Uzumaki Naruto
Xem chi tiết
Phạm Thu Hằng
19 tháng 8 2016 lúc 16:51

a) -Nội dung đoạn 1:Vai trò của việc học tập mà người bố giảng dạy cho En-ri-cô.Nhan đề:Vai trò của việc học

  -Nội dung đoạn 2:Người bố đã nói về sự to lớn của tình yêu thương mà mẹ dành cho En-ri-cô thuở trước.Nhan đề:Tình thương của mẹ

b)Nội dung của 2 đoạn trên giống với vân bản cổng trường mở ra ở điểm:Văn bản Cổng trường mở ra và 2 đoạn văn này cùng nói về vai trò của việc học và tình mẹ

c)-Câu mở đầu cho đoạn 1:En-ri-cô à con phải hiểu việc học quan trọng như thế nào đối với chúng ta

  -Câu mở đầu cho đoạn 2:Người mẹ nào cũng yêu thương con mnhf hết mực.Mẹ của con cũng vậy.

Lần sau đăng từng câu thôi bn mệt quá

 

Bình luận (2)
Trang Trần
16 tháng 9 2016 lúc 14:52

a) - Nội dung chính của đoạn 1 là : Thái độ học tập của En-ri-cô .

    - Nhan đề :'' Sự động viên của người bố ''

    - Nội dung chính của đoạn 2 là : Thái độ vô lễ của En-ri-cô với mẹ .

    - Nhan đề :'' Tình yêu của người mẹ và thái độ của người con ''

b) Giống nhau : Đều thể hiện tình yêu thương của gia đình đối với con cái .

c) Đoạn 1 :

... '' Vì vậy con cần chăm chỉ học tập ''

    Đoạn 2 :

'' Mẹ vô cùng yêu con '' ...

Bình luận (0)
Nhók Nghịch Ngợm
Xem chi tiết
Huyền Trang
18 tháng 6 2017 lúc 20:09

Bạn còn yêu cầu nào khác cho đoạn văn không? Mình thử làm nhé.

Bài làm

Từ lúc được giác ngộ lý tưởng cộng sản, trong tôi như bừng lên một chân lý toả sáng cho cuộc đời của mình. Lý tưởng cộng sản như một nguồn ánh sáng mới và kì diệu, ''chói con tim''. Điều đó làm bừng sáng lên tâm hồn tôi những tư tưởng đúng đắn, hợp với lẽ phải, mở ra trước mắt tôi một chân trời của một nhận thức mới. Tâm hồn tôi như được khơi dậy một sức sống mới, nồng nàn và rộn rã. Sức sống ấy đậm đà, ngập tràn hương sắc như vườn hoa lá, tiếng chim kêu. Đó là cống hiến cho cách mạng, cho nhân dân.

Bình luận (3)
Đào Gia Phong
19 tháng 6 2017 lúc 15:44

được đấy bạn ạ

Bình luận (0)
Khanh Tay Mon
18 tháng 5 2019 lúc 6:16

Từ lúc được giác ngộ lý tưởng cộng sản, trong tôi như bừng lên một chân lý toả sáng cho cuộc đời của mình. Lý tưởng cộng sản như một nguồn ánh sáng mới và kì diệu, ''chói con tim''. Điều đó làm bừng sáng lên tâm hồn tôi những tư tưởng đúng đắn, hợp với lẽ phải, mở ra trước mắt tôi một chân trời của một nhận thức mới. Tâm hồn tôi như được khơi dậy một sức sống mới, nồng nàn và rộn rã. Sức sống ấy đậm đà, ngập tràn hương sắc như vườn hoa lá, tiếng chim kêu. Đó là cống hiến cho cách mạng, cho nhân dân.

Bình luận (0)
Hoàng Thúy Hằng
Xem chi tiết
Nguyễn Duy Anh
24 tháng 8 2016 lúc 17:44
                                   LIÊN KẾT TRONG VĂN BẢN I. KIẾN THỨC CƠ BẢN1. Liên kết và phương tiện liên kết trong văn bảna) Tính liên kết của văn bản- Hãy đọc đoạn văn sau:Trước mặt cô giáo, con đã thiếu lễ độ với mẹ. Bố nhớ, cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con! Hãy nghĩ xem, En-ri-cô à! Người mẹ sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con! Thôi, trong một thời gian con đừng hôn bố.- Theo em, nếu bố En-ri-cô chỉ viết như vậy thì En-ri-cô có thể hiểu được điều bố muốn nói chưa?- Nếu En-ri-cô chưa hiểu được điều bố muốn nói thì tại sao? Hãy xem xét các lí do sau:+ Vì có câu văn viết chưa đúng ngữ pháp;+ Vì có câu văn nội dung chưa thật rõ ràng;+ Vì các câu văn chưa gắn bó với nhau, liên kết lỏng lẻo.- Vậy, muốn cho đoạn văn có thể hiểu được thì nó phải có phẩm chất gì?Gợi ý: Các câu trong đoạn văn, nếu tách rời, đều là những câu hoàn chỉnh, nội dung rõ ràng. Nhưng cả đoạn, với sự nối kết các câu lỏng lẻo, thì ý nghĩa không được biểu đạt rõ ràng. Muốn để người khác hiểu được ý của mình, ngoài việc tạo ra những câu đúng, người viết (nói) còn phải tổ chức mối liên kết chặt chẽ giữa các câu.2. Phương tiện liên kết trong văn bảna) Hãy sửa lại đoạn văn để En-ri-cô có thể hiểu được ý bố mình.Gợi ý: Muốn sửa lỗi liên kết, phải nắm đoán định được ý đồ của người viết. Trong đoạn văn trên, người bố muốn nói cho En-ri-cô nhận thấy lỗi của mình khi đã thiếu lễ độ với mẹ, cũng là để giúp En-ri-cô hiểu được tình thương yêu vô bờ bến của mẹ dành cho con. Với định hướng về chủ đề như vậy, có thể sửa đoạn văn như sau:Trước mặt cô giáo, con đã thiếu lễ độ với mẹ. Con biết không, cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con! Hãy nghĩ xem, En-ri-cô à! Người mẹ sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con! Người ấy có đáng để con cư xử như thế không? Bố rất buồn vì hành động của con. Thôi, trong một thời gian con đừng hôn bố.b) Chỉ ra sự thiếu liên kết trong đoạn văn sau và sửa lại:Một ngày kia, còn xa lắm, ngày đó con sẽ biết thế nào là không ngủ được. Giấc ngủ đến với con dễ dàng như uống một li sữa, ăn một cái kẹo. Gương mặt thanh thoát của đứa trẻ tựa nghiêng trên gối mềm, đôi môi hé mở và thỉnh thoảng chúm lại như đang mút kẹo.Gợi ý: Hãy đọc và so sánh đoạn văn trên với đoạn văn đã sửa dưới đây:Một ngày kia, còn xa lắm, ngày đó con sẽ biết thế nào là không ngủ được. Còn bây giờ, giấc ngủ đến với con dễ dàng như uống một li sữa, ăn một cái kẹo. Gương mặt thanh thoát của con tựa nghiêng trên gối mềm, đôi môi hé mở và thỉnh thoảng chúm lại như đang mút kẹo.- Đoạn văn đã được sửa lại như thế nào?- Sự liên kết về ý nghĩa giữa các câu phải được thể hiện ra bằng ngôn ngữ, thiếu sự liên kết trên phương diện ngôn ngữ, mối liên kết giữa các câu sẽ không được đảm bảo.c) Qua hai đoạn văn trên, hãy tự rút ra:- Một văn bản như thế nào thì được xem là có tính liên kết?- Các câu trong văn bản phải sử dụng những phương tiện gì để văn bản có tính liên kết?II. RÈN LUYỆN KĨ NĂNG1. Nhận xét về trình tự các câu văn trong đoạn văn dưới đây:(1) Một quan chức của thành phố đã kết thúc buổi lễ phát thưởng như sau: (2) Và ông đưa tay chỉ về phía các thầy giáo, cô giáo ngồi trên các hành lang. (3) Các thầy, các cô đều đứng dậy vẫy mũ, vẫy khăn đáp lại, tất cả đều xúc động về sự biểu lộ lòng mến yêu ấy của học sinh. (4) "Ra khỏi đây, các con ạ, các con không được quên gửi lời chào và lòng biết ơn đến những người đã vì các con mà không quản bao mệt nhọc, những người đã hiến cả trí thông minh và lòng dũng cảm cho các con, những người sống và chết vì các con và họ đây này!". (5) Nghe lời kêu gọi cảm động, đáp ứng đúng những tình cảm của mình, tất cả học sinh đều đứng dậy, dang tay về phía các thầy, các cô.Gợi ý: Trình tự các câu trong đoạn văn cũng thể hiện diễn biến của sự việc, đảo lộn trật tự này sẽ dẫn đến phá vỡ liên kết. Trật tự hợp lí của các câu phải là: (1) à (4) à (2) à (5) à(3).2. Đoạn văn dưới đây đã có tính liên kết chưa? Vì sao?Tôi nhớ đến mẹ tôi "lúc người còn sống tôi lên mười". Mẹ tôi âu yếm dắt tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Sáng nay, lúc cô giáo đến thăm, tôi nói với mẹ có nhỡ thốt ra một lời thiếu lễ độ. Còn chiều nay, mẹ hiền từ của tôi cho tôi đi dạo chơi với anh con trai lớn của bác gác cổng.Gợi ý: Một đoạn văn được xem là có tính liên kết tức là phải đảm bảo sự nối kết chặt chẽ giữa các câu trên cả hai phương diện nội dung ý nghĩa và hình thức ngôn ngữ. Hai phương diện liên kết này không thể tách rời nhau. Ở bề mặt ngôn ngữ, thoạt xem, đoạn văn trên có vẻ liên kết, nhưng thực ra các câu không thống nhất trong một nội dung ý nghĩa.3. Điền các từ ngữ thích hợp vào chỗ trống trong đoạn văn dưới đây để các câu liên kết chặt chẽ với nhau:Bà ơi! Cháu thường về đây, ra vườn, đứng dưới gốc na, gốc ổi mong tìm lại hình bóng của ... và nhớ lại ngày nào ... trồng cây, ... chạy lon ton bên bà. ... bảo khi nào cây có quả ... sẽ dành quả to nhất, ngon nhất cho ..., nhưng cháu lại bảo quả to nhất, ngon nhất phải để phần bà. ... bà ôm cháu vào lòng, hôn cháu một cái thật kêu.(Theo Nguyễn Thị Thuỷ Tiên, Những bức thư đoạt giải UPU)Gợi ýcháucháuThế là.4. Tại sao khi hai câu văn sau bị tách ra khỏi đoạn thì chúng trở nên lỏng lẻo về mặt liên kết:"Đêm nay mẹ không ngủ được. Ngày mai là ngày khai trường lớp Một của con."(Cổng trường mở ra)Gợi ý: Thực ra, không hẳn là hai câu văn trên không có mối liên hệ nào với nhau dù một câu nói về mẹ, một câu nói về con. Đứng cạnh nhau, chúng đã có thể gợi ra: câu sau là nguyên nhân của của câu trước. Nhưng để có thể hiểu về mối quan hệ giữa hai câu một cách rõ ràng, chúng phải được đặt trong sự liên kết với câu tiếp theo: "Mẹ sẽ đưa con đến trường, cầm tay con dắt qua cánh cổng,...".5. Em có liên hệ gì giữa câu chuyện về Cây tre trăm đốt và tính liên kết của văn bản? Gợi ý: Trăm đốt tre, nếu tách rời nhau, cũng không thành một cây tre được. Phải nhờ có phép màu của Bụt nối các đốt tre lại với nhau thì anh trai cày mới có được một cây tre thực sự. Liên kết trong văn bản cũng vậy. Các đoạn, các câu không được tổ chức gắn kết với nhau thì không thể có văn bản hoàn chỉnh. Các đoạn, câu tựa như những đốt tre, văn bản như cây tre vậy. LIÊN KẾT TRONG VĂN BẢN I. KIẾN THỨC CƠ BẢN1. Liên kết và phương tiện liên kết trong văn bảna) Tính liên kết của văn bản- Hãy đọc đoạn văn sau:Trước mặt cô giáo, con đã thiếu lễ độ với mẹ. Bố nhớ, cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con! Hãy nghĩ xem, En-ri-cô à! Người mẹ sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con! Thôi, trong một thời gian con đừng hôn bố.- Theo em, nếu bố En-ri-cô chỉ viết như vậy thì En-ri-cô có thể hiểu được điều bố muốn nói chưa?- Nếu En-ri-cô chưa hiểu được điều bố muốn nói thì tại sao? Hãy xem xét các lí do sau:+ Vì có câu văn viết chưa đúng ngữ pháp;+ Vì có câu văn nội dung chưa thật rõ ràng;+ Vì các câu văn chưa gắn bó với nhau, liên kết lỏng lẻo.- Vậy, muốn cho đoạn văn có thể hiểu được thì nó phải có phẩm chất gì?Gợi ý: Các câu trong đoạn văn, nếu tách rời, đều là những câu hoàn chỉnh, nội dung rõ ràng. Nhưng cả đoạn, với sự nối kết các câu lỏng lẻo, thì ý nghĩa không được biểu đạt rõ ràng. Muốn để người khác hiểu được ý của mình, ngoài việc tạo ra những câu đúng, người viết (nói) còn phải tổ chức mối liên kết chặt chẽ giữa các câu.2. Phương tiện liên kết trong văn bảna) Hãy sửa lại đoạn văn để En-ri-cô có thể hiểu được ý bố mình.Gợi ý: Muốn sửa lỗi liên kết, phải nắm đoán định được ý đồ của người viết. Trong đoạn văn trên, người bố muốn nói cho En-ri-cô nhận thấy lỗi của mình khi đã thiếu lễ độ với mẹ, cũng là để giúp En-ri-cô hiểu được tình thương yêu vô bờ bến của mẹ dành cho con. Với định hướng về chủ đề như vậy, có thể sửa đoạn văn như sau:Trước mặt cô giáo, con đã thiếu lễ độ với mẹ. Con biết không, cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con! Hãy nghĩ xem, En-ri-cô à! Người mẹ sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con! Người ấy có đáng để con cư xử như thế không? Bố rất buồn vì hành động của con. Thôi, trong một thời gian con đừng hôn bố.b) Chỉ ra sự thiếu liên kết trong đoạn văn sau và sửa lại:Một ngày kia, còn xa lắm, ngày đó con sẽ biết thế nào là không ngủ được. Giấc ngủ đến với con dễ dàng như uống một li sữa, ăn một cái kẹo. Gương mặt thanh thoát của đứa trẻ tựa nghiêng trên gối mềm, đôi môi hé mở và thỉnh thoảng chúm lại như đang mút kẹo.Gợi ý: Hãy đọc và so sánh đoạn văn trên với đoạn văn đã sửa dưới đây:Một ngày kia, còn xa lắm, ngày đó con sẽ biết thế nào là không ngủ được. Còn bây giờ, giấc ngủ đến với con dễ dàng như uống một li sữa, ăn một cái kẹo. Gương mặt thanh thoát của con tựa nghiêng trên gối mềm, đôi môi hé mở và thỉnh thoảng chúm lại như đang mút kẹo.- Đoạn văn đã được sửa lại như thế nào?- Sự liên kết về ý nghĩa giữa các câu phải được thể hiện ra bằng ngôn ngữ, thiếu sự liên kết trên phương diện ngôn ngữ, mối liên kết giữa các câu sẽ không được đảm bảo.c) Qua hai đoạn văn trên, hãy tự rút ra:- Một văn bản như thế nào thì được xem là có tính liên kết?- Các câu trong văn bản phải sử dụng những phương tiện gì để văn bản có tính liên kết?II. RÈN LUYỆN KĨ NĂNG1. Nhận xét về trình tự các câu văn trong đoạn văn dưới đây:(1) Một quan chức của thành phố đã kết thúc buổi lễ phát thưởng như sau: (2) Và ông đưa tay chỉ về phía các thầy giáo, cô giáo ngồi trên các hành lang. (3) Các thầy, các cô đều đứng dậy vẫy mũ, vẫy khăn đáp lại, tất cả đều xúc động về sự biểu lộ lòng mến yêu ấy của học sinh. (4) "Ra khỏi đây, các con ạ, các con không được quên gửi lời chào và lòng biết ơn đến những người đã vì các con mà không quản bao mệt nhọc, những người đã hiến cả trí thông minh và lòng dũng cảm cho các con, những người sống và chết vì các con và họ đây này!". (5) Nghe lời kêu gọi cảm động, đáp ứng đúng những tình cảm của mình, tất cả học sinh đều đứng dậy, dang tay về phía các thầy, các cô.Gợi ý: Trình tự các câu trong đoạn văn cũng thể hiện diễn biến của sự việc, đảo lộn trật tự này sẽ dẫn đến phá vỡ liên kết. Trật tự hợp lí của các câu phải là: (1) à (4) à (2) à (5) à(3).2. Đoạn văn dưới đây đã có tính liên kết chưa? Vì sao?Tôi nhớ đến mẹ tôi "lúc người còn sống tôi lên mười". Mẹ tôi âu yếm dắt tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Sáng nay, lúc cô giáo đến thăm, tôi nói với mẹ có nhỡ thốt ra một lời thiếu lễ độ. Còn chiều nay, mẹ hiền từ của tôi cho tôi đi dạo chơi với anh con trai lớn của bác gác cổng.Gợi ý: Một đoạn văn được xem là có tính liên kết tức là phải đảm bảo sự nối kết chặt chẽ giữa các câu trên cả hai phương diện nội dung ý nghĩa và hình thức ngôn ngữ. Hai phương diện liên kết này không thể tách rời nhau. Ở bề mặt ngôn ngữ, thoạt xem, đoạn văn trên có vẻ liên kết, nhưng thực ra các câu không thống nhất trong một nội dung ý nghĩa.3. Điền các từ ngữ thích hợp vào chỗ trống trong đoạn văn dưới đây để các câu liên kết chặt chẽ với nhau:Bà ơi! Cháu thường về đây, ra vườn, đứng dưới gốc na, gốc ổi mong tìm lại hình bóng của ... và nhớ lại ngày nào ... trồng cây, ... chạy lon ton bên bà. ... bảo khi nào cây có quả ... sẽ dành quả to nhất, ngon nhất cho ..., nhưng cháu lại bảo quả to nhất, ngon nhất phải để phần bà. ... bà ôm cháu vào lòng, hôn cháu một cái thật kêu.(Theo Nguyễn Thị Thuỷ Tiên, Những bức thư đoạt giải UPU)Gợi ýcháucháuThế là.4. Tại sao khi hai câu văn sau bị tách ra khỏi đoạn thì chúng trở nên lỏng lẻo về mặt liên kết:"Đêm nay mẹ không ngủ được. Ngày mai là ngày khai trường lớp Một của con."(Cổng trường mở ra)Gợi ý: Thực ra, không hẳn là hai câu văn trên không có mối liên hệ nào với nhau dù một câu nói về mẹ, một câu nói về con. Đứng cạnh nhau, chúng đã có thể gợi ra: câu sau là nguyên nhân của của câu trước. Nhưng để có thể hiểu về mối quan hệ giữa hai câu một cách rõ ràng, chúng phải được đặt trong sự liên kết với câu tiếp theo: "Mẹ sẽ đưa con đến trường, cầm tay con dắt qua cánh cổng,...".5. Em có liên hệ gì giữa câu chuyện về Cây tre trăm đốt và tính liên kết của văn bản? Gợi ý: Trăm đốt tre, nếu tách rời nhau, cũng không thành một cây tre được. Phải nhờ có phép màu của Bụt nối các đốt tre lại với nhau thì anh trai cày mới có được một cây tre thực sự. Liên kết trong văn bản cũng vậy. Các đoạn, các câu không được tổ chức gắn kết với nhau thì không thể có văn bản hoàn chỉnh. Các đoạn, câu tựa như những đốt tre, văn bản như cây tre vậy.  
Bình luận (2)
Nguyễn Lê Hoàng
17 tháng 8 2019 lúc 20:09

Về mặt hình thức tưởng chừng đoạn văn có tính liên kết, nhưng phần nội dung hoàn toàn phi logic:

+ Khi nhân vật “tôi” đang nhớ tới mẹ “lúc còn sống, tôi lên mười” thì không thể kể chuyện “sáng nay”, “chiều nay” được nữa

Bình luận (0)
Nguyễn Ngọc Anh Thy
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Anh Thy
25 tháng 8 2016 lúc 14:23

Các câu phải đc liên kết chặc chẽ.

 

Bình luận (0)
RedHax VN
29 tháng 8 2018 lúc 14:42

Muốn cho đoạn văn có thể hiểu... chất:

-Câu văn phải chính xác, rõ ràng, mạch lạc và đúng ngữ pháp.

-Giữa các câu phải có sự liên kết.

Bình luận (2)
Nguyễn văn an
Xem chi tiết
Trần Thiên Kim
25 tháng 8 2016 lúc 19:47

Là tập làm văn pn nhé!vui

Bình luận (0)
Hoàng Nguyễn Phương Linh
26 tháng 8 2016 lúc 16:20

tv nha bn

Bình luận (0)
Nguyễn Thị Ngọc Bảo
23 tháng 8 2017 lúc 16:11

Bài liên kết trong văn bản lớp 7 là tập làm vănok

Bình luận (0)
Hoàng Nguyễn Phương Linh
Xem chi tiết
Kẹo dẻo
26 tháng 8 2016 lúc 14:05

-Có thể nói một cuốn sách, một cuốn vở vì sách và vở là danh từ chỉ sự vật tồn tại dưới dạng cá thể, có thể đếm được.
- Còn từ sách vở là từ ghép đẳng lập có nghĩa tổng hợp, chỉ chung cả loại nên không thể nói một cuốn sách vở.

Bình luận (0)
Nguyen Thi Mai
26 tháng 8 2016 lúc 14:20

- Ta có thể nói: một cuốn sách, một cuốn vở bởi vì sách, vở là danh từ chỉ sự vật cụ thể tồn tại dưới dạng có thể đếm được, có thể kết hợp với số từ.

- Còn sách vở là từ ghép đẳng lập, có tính chất hợp nghĩa mang tính khái quát, không thể kết hợp với số từ, cho nên không thể nói: một cuốn sách vở.

Bình luận (3)
Đạt Trần
17 tháng 8 2017 lúc 16:11

vì sách, vở là những danh từ chỉ sự vật tồn tại dưới dạng cá thể, có thể đếm được ( 1 cuốn sách, 2 cuốn vở ), còn sách vở là từ ghép đẳng lập có nghĩa tổng hợp chỉ chung cả loại nên không thể nói là 1 cuốn sách vở

Bình luận (0)
Dương Thị Khánh Huyền
Xem chi tiết
Thảo Phương
8 tháng 9 2016 lúc 21:28

Giờ đây tôi đã lớn, đã là một học sinh lớp 10của trường trung học phổ thông. Nhưng chưa bao giờ, tôi quên được những kỉ niệm của ngày tựu trường đầu tiên vào lớp Một. Nhất là khi mùa thu đang đến, lòng tôi lại nao nức, xốn xang, những kỉ niệm nhẹ nhàng, mà đậm đà, sâu sắc.Buổi mai hôm ấy, một buổi mai trời đẹp. Những đám mây trôi hững hờ khé đùa nghịch trên không trung. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi quanh những cây bên đường. Những chiếc lá vàng lượn vài vòng ở trên không, rồi nhẹ nhàng theo cơn gió chạm mặt đất... Xào xạc... Như mọi hôm của năm trước thôi, mẹ vẫn đưa tôi đi học mẫu giáo bằng chiếc xe đẹp cũ này. Nhưng, hôm nay thì khác. Tất cả đều thay đổi một cách ngỡ ngàng. Từ bầu trời, đến cái cây hay ngôi nhà ven đường, dường như đều thay đổi. Tôi cảm thấy như vậy. Và bỗng nhận ra rằng, trong lòng tôi dường như có một cảm giác nào đó, khó tả. Cảm giác như mình đang thay đổi, để bước vào một thế giới màu nhiệm khác, to lớn hơn, đẹp đẽ hơn nhưng cũng xa lạ hơn. Cuối cùng cánh cổng trường cấp 1 cũng hiện ra trước mắt tôi. Nó to lớn quá! Tôi ngạc nhiên nhìn cánh cổng. Bê trong kia, mọi người đang tụ tập rất đông, nói cười rộn rã. Và cũng thoáng lác đác vài cô cậu trạc tuổi tôi, nắm chặt tay người thân và chỉ rụt rè nhìn ra quanh mình. Tôi nắm chặt tay mẹ, đi từng bước, từ từ. Sau đó, một cô giáo có mái tóc đen, dài, mặc chiếc áo dài thướt tha, hiền dịu bước đến bên chúng tôi và nói:" Hôm nay là ngày vào lớp 1 đầu tiên của các em, các em hãy cố gắng học tập nhé. Xin cảm ơn các bậc phụ huynh đã quan tâm đến việc giáo dục cho thế hệ trẻ!" Các phụ huynh vỗ tay rồi thì thầm điều gì đó với con mình. Các bạn xếp hàng trước cửa rồi chuẩn bị đi vào lớp. Tôi ngỡ ngàng. Một bàn tay dịu dàng nắm lấy vai tôi và đẩy tôi về phía các bạn đang đứng. Tôi không hiểu gì vẫn ngơ ngác và sợ hãi, tôi phải xa mẹ... Tôi bật khóc, ngay giữa đám đông. Cô giáo bước xuống nắm tay tôi, dắt vào lớp đưa tôi đến chỗ ngồi của mình. Tôi ngừng khóc, nhìn cô và các bạn nhỏ quanh mình. Rồi tự nhiên tôi thấy mình không còn sợ sệt gì nữa. Một cảm giác mới mẻ tràn đến bên tôi. Tôi thấy mình như chững chạc, lớn hẳn lên vậy. Tôi khoanh tay lên bàn, mở quyển vở và lấy chiếc bút chì chuẩn bị viết bài...Những ngày đầu tiên ấy, rồi cũng qua, nhưng nó để lại trong lòng tôi 1 kỉ niệm đẹp mà dường như suốt đời không quên. Những cảm xúc trong sáng, hồn nhiên thưở ấy, tôi luôn để nó trong một góc của trái tim mình, để luôn nhớ về nó. Ngày đầu tiên đi học.

Bình luận (0)