Bài 22. Sự suy yếu của nhà nước phong kiến tập quyền (thế kỉ XVI - XVIII)

Nguyễn Thị  Na

Kể tên những thành thị ở nước ta thế kỉ XVII, hiểu biết của em về các thành thị đó?

Vũ Minh Tuấn
29 tháng 2 2020 lúc 18:23

!

Bình luận (0)
Sách Giáo Khoa
29 tháng 2 2020 lúc 19:27

Vào thế kỉ XVII ở nước ta xuất hiện một số thành thị vì:

- Chính quyền Đàng Trong và Đàng Ngoài đều cho thương nhân vào buôn bán tấp nập, các thuyền buôn nước ngoài đến đông và thành lập nên các thương điếm ⇒ thương nghiệp trong và ngoài nước đều phát triển mạnh.

- Thủ công nghiệp Việt Nam cũng phát triển, tụ họp buôn bán ở một nơi có vị trí địa lý thuận lợi, càng ngày càng đông nên hình thành các đô thị sầm uất.

⇒ Xuất hiện một số thành thị. Ngoài Thăng Long (Kẻ Chợ) với 36 phố phường còn có Phố Hiến (Hưng Yên), Thanh Hà (Thừa Thiên - Huế), Hội An (Quảng Nam), Gia Định (thành phố Hồ Chí Minh),…

Bình luận (0)
Sách Giáo Khoa
29 tháng 2 2020 lúc 19:27

Vào thế kỉ XVII ở nước ta xuất hiện một số thành thị vì:

- Chính quyền Đàng Trong và Đàng Ngoài đều cho thương nhân vào buôn bán tấp nập, các thuyền buôn nước ngoài đến đông và thành lập nên các thương điếm ⇒ thương nghiệp trong và ngoài nước đều phát triển mạnh.

- Thủ công nghiệp Việt Nam cũng phát triển, tụ họp buôn bán ở một nơi có vị trí địa lý thuận lợi, càng ngày càng đông nên hình thành các đô thị sầm uất.

⇒ Xuất hiện một số thành thị. Ngoài Thăng Long (Kẻ Chợ) với 36 phố phường còn có Phố Hiến (Hưng Yên), Thanh Hà (Thừa Thiên - Huế), Hội An (Quảng Nam), Gia Định (thành phố Hồ Chí Minh),…

Bình luận (0)
Trần Thị Minh Hằng
3 tháng 3 2020 lúc 0:09

- Một số đô thị lớn như: Thăng Long - Kẻ chợ, Phố Hiến, Hội An

- Đô thị cổ Việt Nam chịu sự ảnh hưởng sâu sắc của nhà nước phong kiến và cộng đồng kinh tế làng xã. Trước tiên có thể thấy đô thị Việt Nam thế kỷ 17-18 mang nhiều dáng vẻ, cung bậc khác nhau. Có đô thị nặng về tính chất chính trị như Huế, có đô thị nặng về kinh tế như Hội An, Phố Hiến, nhưng cũng có loại trung dung, vừa mang tính chất chính trị lại vừa có giao thương nhộn nhịp, sầm uất. Trong mọi hoạt động kinh tế như Thăng Long – Kẻ Chợ. Song, tất cả đều phải chịu sự chi phối ràng buộc theo những chính sách của nhà nước phong kiến.

- Thành phần thị dân trong các đô thị là một lực lượng không thuần nhất, tức đô thị cổ Việt Nam không là địa giới riêng của phong kiến hay bất cứ một giai tầng xã hội nào mà là hỗn dung của nhiều đẳng cấp khác nhau trong xã hội, từ tiện dân cho đến quan lại, vua chúa, trong đó giới nho sĩ và quý tộc có vai trò chủ đạo, tất nhiên họ la tầng lớp xã hội được trọng vọng và được xếp vào hàng danh giá.

- Đô thị Việt Nam hồi thế kỷ 17-18 dù phát triển hưng thịnh nhưng kết cục cũng chỉ có những phường thủ công chuyên nghề mà chưa thể đạt được mức độ chuyên một mặt hàng.

- Đô thị Việt Nam thế kỷ 17-18 phản ánh đúng cơ sở kinh tế xã hội Việt Nam đương thời, với nền kinh tế tiểu nông kém phát triển, thủ công nghiệp không tạo được bước phát triển vượt trội để trở thành các công trường thủ công, thương nghiệp chưa vượt ra khỏi phạm vi quốc gia để vươn tới những vùng đất mới lạ. Từ cơ sở kinh tế như vậy mà mức độ phân hóa giàu nghèo trong tầng lớp thị dân diễn ra không gay gắt. Thị dân trở thành những phú thương giàu có thực sự rất ít.

Nhìn chung, thế kỷ 17-18 là thời kỳ đô thị ở Việt Nam có bước phát triển hưng khởi nở rộ so với những thế kỷ trước.

Bình luận (0)
Trần Thị Minh Hằng
3 tháng 3 2020 lúc 8:24

- Một số đô thị lớn như: Thăng Long - Kẻ chợ, Phố Hiến, Hội An

- Đô thị cổ Việt Nam chịu sự ảnh hưởng sâu sắc của nhà nước phong kiến và cộng đồng kinh tế làng xã. Trước tiên có thể thấy đô thị Việt Nam thế kỷ 17-18 mang nhiều dáng vẻ, cung bậc khác nhau. Có đô thị nặng về tính chất chính trị như Huế, có đô thị nặng về kinh tế như Hội An, Phố Hiến, nhưng cũng có loại trung dung, vừa mang tính chất chính trị lại vừa có giao thương nhộn nhịp, sầm uất. Trong mọi hoạt động kinh tế như Thăng Long – Kẻ Chợ. Song, tất cả đều phải chịu sự chi phối ràng buộc theo những chính sách của nhà nước phong kiến.

- Thành phần thị dân trong các đô thị là một lực lượng không thuần nhất, tức đô thị cổ Việt Nam không là địa giới riêng của phong kiến hay bất cứ một giai tầng xã hội nào mà là hỗn dung của nhiều đẳng cấp khác nhau trong xã hội, từ tiện dân cho đến quan lại, vua chúa, trong đó giới nho sĩ và quý tộc có vai trò chủ đạo, tất nhiên họ la tầng lớp xã hội được trọng vọng và được xếp vào hàng danh giá.

- Đô thị Việt Nam hồi thế kỷ 17-18 dù phát triển hưng thịnh nhưng kết cục cũng chỉ có những phường thủ công chuyên nghề mà chưa thể đạt được mức độ chuyên một mặt hàng.

- Đô thị Việt Nam thế kỷ 17-18 phản ánh đúng cơ sở kinh tế xã hội Việt Nam đương thời, với nền kinh tế tiểu nông kém phát triển, thủ công nghiệp không tạo được bước phát triển vượt trội để trở thành các công trường thủ công, thương nghiệp chưa vượt ra khỏi phạm vi quốc gia để vươn tới những vùng đất mới lạ. Từ cơ sở kinh tế như vậy mà mức độ phân hóa giàu nghèo trong tầng lớp thị dân diễn ra không gay gắt. Thị dân trở thành những phú thương giàu có thực sự rất ít.

Nhìn chung, thế kỷ 17-18 là thời kỳ đô thị ở Việt Nam có bước phát triển hưng khởi nở rộ so với những thế kỷ trước.

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Sách Giáo Khoa
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Bích Chi
Xem chi tiết
Minh Triet Ngo
Xem chi tiết
Nguyễn Nguyễn
Xem chi tiết
Bùi Tiến Hiếu
Xem chi tiết
Nhật Tân
Xem chi tiết
nguyễn đỗ trung tín
Xem chi tiết
Thạch Phạm
Xem chi tiết
Thạch Phạm
Xem chi tiết
Thúy Trần
Xem chi tiết