Người mà tôi muốn kể đó chính là nữ anh hùng Võ Thị Sáu ( theo tiếng Pháp ) tức Nguyễn Thị Sáu. Chị Sáu sinh năm 1933 , chị mất lúc 7 giờ ngày 23/1/1952 vì chị bị án tử hình. Lúc 14 tuổi , chị tham gia cùng anh gia nhập Việt Mình , trốn lên chiến khu chống Pháp , chị tham gia đội công an xung phong , hoàn thành xuất sắc các nhiệm vụ liên lạc , tiếp tế. Trong khoảng thời gian hiện tại , chị Sáu tham gia nhiều trận đấu để bảo vệ quê hương , dùng lựu đạn diệt tên ác ôn và làm nhiều lính Pháp bị thương nặng. Người con gái vùng Đất Đỏ còn nhiều lần phát hiện gian tế , tay sai của Pháp , giúp đội công an thoát khỏi nguy hiểm , chủ động tấn công về phía địch. Vào tháng 7/1948 , công an được giao nhiệm vụ phá cuộc mít tinh kỉ niệm Quốc khánh Pháp. Chị Sáu biết đây là nhiệm vụ gian nan , nguy hiểm nhưng chị Sáu không quản khó khăn mà nhận nhiệm vụ được giao.
Chị nhận lựu đạn , giấu vào góc chợ gần khán đài , lúc đó là nửa đêm ( 12 giờ ) , sáng hôm sau , địch liền lùa người dân vào sân. Khi xe của trưởng tiểu đoàn tới , chị tung lựu đạn về phía khán đài , uy hiếp giải tán cuộc mít tinh. Hai công an ở gần đấy liền đồng loạt nổ súng tạo giải tán cuộc mít tinh , đồng thời giúp chị Sáu rút lui an toàn. Người Việt Minh được bố trí liền hô to : '' Việt Minh tiến công '' và hướng dẫn người dân giải tán. Sau chiến công này , chị Sáu được tổ chức tuyên dương , khen ngợi và được giao nhiệm vụ diệt tề trừ gian , bao gồm tiêu diệt cả tên cai tổng Tòng. Vào tháng 11/1948 , chị nhận lựu đạn , trà trộn vào đám người đi làm căn cước. Giữa buổi , chị ném lựu đạn vào chỗ làm việc của tên cai tổng Tòng rồi hô to : '' Việt Minh tiến công '' và kéo mấy chị em cùng chạy. Lựu đạn liền nổ , Tên cai tổng Tòng bị thương nặng nhưng chưa chết nhưng vụ nổ khiến bọn lính hoảng hồn vía , từ sau không dám tuy tùng Việt Minh ráo riết như trước kia nữa.
Tháng 2 năm 1950 , chị tiếp tục nhận nhiệm vụ ném lựu đạn , tiêu diệt 2 chi điểm viên của thực dân Pháp và Cả Suốt và Cá Đay nhưng không may chị bị bắt. Trong vòng 1 tháng bị giam tại nhà tù Đất Đỏ , dù bị giặc tra tấn giã man nhưng chị vẫn không hề khai báo. Địch phải chuyển chị tới Chí Hoà. Chị Sáu vẫn tiếp tục nhận nhiệm vụ liên lạc cho các đồng chí trong khám , cùng chị em đấu tranh đòi cải thiện cuộc sống nhà tù. Trước tinh thần chiến đấu cả chị Võ Thị Sáu , Pháp mở phiên toà tử hình chiến sĩ trẻ tuổi này . Địch liền chuyển chị cùng 1 số tù nhân khác giam tại nhà tù Côn Đảo. Nhờ sự kiên cường , dũng cảm của chiến sĩ trẻ tuổi đã được kết nạp vào đảng Lao Động Việt Nam và công nhận là đảng viên trước đêm hy sinh. Chị luôn khẳng địch : ''Yêu nước chống bọn thực dân xâm lược không phải là tội '' Khi tử hình , chị Sáu không hề run sợ như những người tù nhân khác , Chị liền hô to : '' Đà đảo thực dân Pháp , kháng chiến nhất định thắng lợi '' Năm 1952 , trước giờ hành hình ( có nghĩa là tử hình ) , viên cha đạo đề nghị kết án rửa tội cho chị Sáu nhưng bị chị Sáu từ chối , chị nói : ''Tôi không có tội ,chỉ có những người sắp hành hình tôi mới là kẻ có tội '' . Đối mặt với cái chết , điều khiến chị phải ân hận vì chưa tiêu diệt được hết bọn xâm lược nước ta. Giai đoạn kể rằng , khi lính thét chị phải quỳ xuống , chị kiên quyết không quỳ xuống , không bịt mắt và nói :
Hãy bỏ bịt mắt của ngươi ra , tôi dũng cảm để nhìn vào ngọn súng của các người , tôi muốn nhìn thế giới tươi đẹp này thêm 1 lần cuối cùng