Tức nước vỡ bờ (trích Tắt đèn)

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Lê Anh Quân
Xem chi tiết
Anh Minh Trần
Xem chi tiết
Tô Hà Thu
25 tháng 8 2021 lúc 16:51

undefined

ngọc anh
Xem chi tiết
nthv_.
25 tháng 8 2021 lúc 19:58

Tham khảo:

Trong đoạn trích Tức nước vỡ bờ, hình ảnh chị Dậu đã được thể hiện với vẻ đẹp của tình yêu thương và sức phản kháng tiềm tàng mãnh liệt. Vì tình yêu thương hy sinh cho chồng, chị Dậu luôn có những cử chỉ dịu dàng, hiền dịu với chồng mình. Và cũng vì yêu thương chồng, chị Dậu còn dám đứng lên phản kháng lũ cầm quyền vừa là đàn ông vừa được pháp luật bảo hộ. Tình yêu thương chồng đã cho chị sức mạnh để chống lại lũ cầm quyền ác độc. Đồng thời, chị còn là người có tinh thần phản kháng mạnh mẽ, chị đã chuyển từ đấu lí sang đấu lực. Chao ôi! (thán từ) Hơn ai khác, chị hiểu chồng chị đang trong tình cảnh ốm đau thế nào, nếu còn bị đánh trói thì chắc chắn chồng chị sẽ không chịu nổi! Vì vậy, hành động đó của chị chẳng phải là xuất phát từ tình yêu thương chồng, từ việc cai lệ và người nhà lí trưởng cứ một mực đòi trói chồng chị đi hay sao? Hơn nữa, với tinh thần phản kháng mãnh liệt của chị, chị không thể dùng cách nhún nhường nhẫn nại mà cầu xin cai lệ, người nhà lí trưởng được nên cách duy nhất chị có thể dùng đó là vùng lên đấu tranh với chúng. Một là do chị buộc phải làm thế để bảo vệ chồng trong khoảnh khắc ấy, và cũng là do chúng dồn chị đến bước đường cùng (câu ghép). Tóm lại, qua nhân vật chị Dậu, nhà văn Ngô Tất Tố đã thể hiện được những vẻ đẹp, phẩm chất đại diện cho người nông dân bị áp bức trong xã hội phong kiến.

dang hack kirito
6 tháng 10 2021 lúc 21:11

Hãy viết một đoạn văn diễn dịch khoảng 10 câu nêu suy nghĩ của em về nhân vật chị Dậu dựa vào đoạn trích "Tức nước vỡ bờ" (Tắt đèn- Ngô Tất Tố). Trong đó có sử dụng một câu đặc biệt (gạch chân): giúc em vs 11h em phải nộp rồi

 

Huy Hoang Phan
Xem chi tiết
Huy Hoang Phan
28 tháng 8 2021 lúc 19:35

giúp mình đang cần gấp

 

Hoàng Linh
Xem chi tiết
Hoàng Linh
29 tháng 8 2021 lúc 16:41

chị Dậu nha

 

Nguyễn Hoài Đức CTVVIP
29 tháng 8 2021 lúc 16:42

Tk:

Chị Dậu trong "Tắt đèn" của Ngô Tất Tố là một hình tượng tiêu biểu cho người phụ nữ thời xưa. Chị Dậu đầu tắt mặt tối không dám chơi ngày nào mà vẫn "cơm không đủ no, áo không đủ mặc". Gia đình chị đã "lên đến bậc nhì, bậc nhất trong hạng cùng đinh". Chồng chị ốm đau, vụ thuế đến cùng biết bao tai hoạ... Nào là phải chạy đôn, chạy đáo để cho đủ số tiền nộp sưu cho chồng mà không có một hạt cơm nào vào bụng. Chị như phải mò kim dưới đáy bể, như lạc vào cái sa mạc cát nóng bỏng, gió thổi tạt vào người như lửa. Trong cảnh "nửa đêm thuế thúc trống dồn" không có tiền nộp sưu cho chồng, vay mượn thì đều là bạn nghèo ai cũng không có, kẻ nhà giàu địa chủ thì đòi trả lãi với giá cắt cổ, chị đành phải bán đứa con ngoan ngoãn bé bỏng mà chị đã mang nặng đẻ đau, mà đã đến lúc nó có thể giúp chị rất nhiều. Chúng ta có thể cảm nhận được nỗi đau như đứt từng khúc ruột của chị khi bán cái Tý. Cái cảnh chị nuốt nước mắt vào trong mà van lạy cái Tý, thằng Dần để chúng đồng ý cho chị dẫn cái Tý sang nhà Nghị Quế làm người đọc không cầm lòng được. Cuộc đời chị bất hạnh này lại nối tiếp khổ đau kia. Sau khi bán con và đàn chó mới đẻ, cóp nhặt đem tiềm nộp sưu cho chồng xong tưởng chừng nạn kiếp đã xong mà cố gắng sống những ngày bình yên bên người chồng ốm yếu, nhưng bọn lý trưởng, chánh tổng trong làng lợi dụng thuế má muốn đục nước béo cò bắt chị phải nộp thêm suất sưu cho em chồng đã chết từ năm ngoái. Người đã chết, đã đi vào cõi hư vô, còn đâu mà bắt người ta đóng thuế, thật quá bất công. Rồi chị còn phải chứng kiến cảnh chổng ốm đau bệnh tật, rũ rượi như một chiếc lá héo khô bị ném vào nhà, chị chăm sóc cho anh chưa kịp hoàn hồn thì bọn cai lệ và người nhà lý trưởng xông vào định bắt trói anh điệu ra đình vì thiếu sưu của em mình. Trong hoàn cảnh ấy không thể chịu đựng được nữa, tình yêu thương chồng và nỗi tức giận bị đè nén bấy lâu đã thôi thúc chị hành động. Chị đã xông vào bọn chúng đánh trả quyết liệt sau những lời van xin thiết tha không hiệu nghiệm để rồi kết quả là cả hai vợ chồng chị bị bắt giải ra đình để quan tư phủ xử tội vì đã chống lại "người nhà nước". Những khổ cực mà chị Dậu phải chịu cũng như những tâm lý uất ức trào dâng bột phát thể hiện thành hành động phản kháng của chị chính là hình ảnh chân thực về cuộc sống của người nông dân trước cách mạng tháng Tám.
Diệu Linh nguyễn
29 tháng 8 2021 lúc 16:47

Chị Dậu trong "Tắt đèn" của Ngô Tất Tố là một hình tượng tiêu biểu cho người phụ nữ thời xưa. Chị Dậu đầu tắt mặt tối không dám chơi ngày nào mà vẫn "cơm không đủ no, áo không đủ mặc". Gia đình chị đã "lên đến bậc nhì, bậc nhất trong hạng cùng đinh". Chồng chị ốm đau, vụ thuế đến cùng biết bao tai hoạ... Nào là phải chạy đôn, chạy đáo để cho đủ số tiền nộp sưu cho chồng mà không có một hạt cơm nào vào bụng. Chị như phải mò kim dưới đáy bể, như lạc vào cái sa mạc cát nóng bỏng, gió thổi tạt vào người như lửa. Trong cảnh "nửa đêm thuế thúc trống dồn" không có tiền nộp sưu cho chồng, vay mượn thì đều là bạn nghèo ai cũng không có, kẻ nhà giàu địa chủ thì đòi trả lãi với giá cắt cổ, chị đành phải bán đứa con ngoan ngoãn bé bỏng mà chị đã mang nặng đẻ đau, mà đã đến lúc nó có thể giúp chị rất nhiều. Chúng ta có thể cảm nhận được nỗi đau như đứt từng khúc ruột của chị khi bán cái Tý. Cái cảnh chị nuốt nước mắt vào trong mà van lạy cái Tý, thằng Dần để chúng đồng ý cho chị dẫn cái Tý sang nhà Nghị Quế làm người đọc không cầm lòng được. Cuộc đời chị bất hạnh này lại nối tiếp khổ đau kia. Sau khi bán con và đàn chó mới đẻ, cóp nhặt đem tiềm nộp sưu cho chồng xong tưởng chừng nạn kiếp đã xong mà cố gắng sống những ngày bình yên bên người chồng ốm yếu, nhưng bọn lý trưởng, chánh tổng trong làng lợi dụng thuế má muốn đục nước béo cò bắt chị phải nộp thêm suất sưu cho em chồng đã chết từ năm ngoái. Người đã chết, đã đi vào cõi hư vô, còn đâu mà bắt người ta đóng thuế, thật quá bất công. Rồi chị còn phải chứng kiến cảnh chổng ốm đau bệnh tật, rũ rượi như một chiếc lá héo khô bị ném vào nhà, chị chăm sóc cho anh chưa kịp hoàn hồn thì bọn cai lệ và người nhà lý trưởng xông vào định bắt trói anh điệu ra đình vì thiếu sưu của em mình. Trong hoàn cảnh ấy không thể chịu đựng được nữa, tình yêu thương chồng và nỗi tức giận bị đè nén bấy lâu đã thôi thúc chị hành động. Chị đã xông vào bọn chúng đánh trả quyết liệt sau những lời van xin thiết tha không hiệu nghiệm để rồi kết quả là cả hai vợ chồng chị bị bắt giải ra đình để quan tư phủ xử tội vì đã chống lại "người nhà nước". Những khổ cực mà chị Dậu phải chịu cũng như những tâm lý uất ức trào dâng bột phát thể hiện thành hành động phản kháng của chị chính là hình ảnh chân thực về cuộc sống của người nông dân trước cách mạng tháng Tám

Dnna
Xem chi tiết
Dnna
29 tháng 8 2021 lúc 17:28

Câu 4Cho câu chủ đề:

Đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” đã cho thấy hình ảnh người phụ nữ nông dân vừa giàu tình yêu thương chồng vừa có sức sống tiềm tàng, mạnh mẽ .”

Hãy viết đoạn văn diễn dịch khoảng 12 câu làm rõ câu chủ đề trên

Dnna
Xem chi tiết
Hà Nguyễn
Xem chi tiết
??? ! RIDDLE ! ???
30 tháng 8 2021 lúc 11:02

Mỗi khi cây phượng vĩ trong sân trường bật nở những chùm hoa đỏ rực là báo hiệu mùa hè về. Bầu trời trong xanh vời vợi. Ông mặt trời tỏa những tia nắng màu vàng rực rỡ khắp các ngọn cây, hè phố. Cây cối đơm hoa, kết trái. Chim chóc hót líu lo trên các vòm cây. Tiếng ve vang lên những khúc ca rộn rã chào đón mùa hè. Không khí ngột ngạt. Những cơn mưa bóng mây như đùa vui với người. Những làn gió nhè nhẹ thổi qua làm dịu hẳn cái nắng ngột ngạt của mùa hè. Trên khắp các nẻo đường, xe cộ đi lại nườm nượp. Em yêu mùa hè rất nhiều. ^^

Danh từ: cây phượng vĩ, sân trường, chùm hoa, bầu trời, mặt trời, tia nắng, mùa vàng, ngọn cây, hè phố, cây cối, chim chóc, vòm cây, ve, khúc ca, không khí, cơn mưa, người, làn gió, cái nắng, mùa hè, nẻo đường, xe cộ.

Tính từ: đỏ rực, trong xanh, vời vợi, rực rỡ, rộn rã, ngột ngạt, nhè nhẹ, nườm nượp, thú vị.

Động từ: bật nở, báo hiệu, tỏa, vang lên, chào đón, thổi qua,đi lại, yêu, hót.

Dàn ý :

I. Mở bài

- Ai trong số chúng ta cũng đều có một kỉ niệm thật đáng nhớ,trong đó có em.

- Em từng có một kỉ đẹp mà cho đến bây giờ em cũng ko thể quên đc .

- Đó chính là kỉ niệm khi em còn học lớp 5,kỉ niệm mà cả lớp cùng nhau tổ chức sinh nhật cho cô giáo.

II. Thân bài

- Sáng hôm đó, mới có 6 rưỡi thôi, cái Hoa lớp trưởng cùng một vài đứa con gái, ( bao gồm cả em ) cùng nhau đến sớm.

- Cả mấy đứa chúng em,cùng nhau sửa sang lại lớp học,trực nhật rồi lau dọn lại bàn ghế sao cho thật tinh tương,sạch sẽ.

- Chờ khoảng 15 phút sau,hầu như cả lớp đã đến đủ.

- Chúng em cùng nhau bắt tay vào việc trang trí , tạo nét để lớp học trông xinh hơn.

- Các bạn con trai cùng nhau chuẩn bị pháo hoa,rồi châm lửa với nến dán chúng thành một lối đi trông cứ như là những tia mặt trời tí hon thắt sáng trên nền nhà.

- Mấy bạn con gái khéo tay , cùng nhau vẽ và viết những lời chúc ngọt ngào,ấm áp nhất gửi đến cô.

- Lớp đoàn kết như vậy , em thấy vui lắm.

- Đúng 7h tất cả mọi thứ đã hoàn thành , mọi người cùng nhau vào vị trí sẵn sàng .

- Chuẩn bị 1 , 2 , 3 cả lớp cùng hô to 1 câu : "Chúc mừng xinh nhật cô "

- Lúc đấy cô vừa bước vào lớp,pháo hoa nổ tách tách,nghe thật vui tai, rồi cả lớp cùng nhau hát bài : Cô tuyệt vời nhất,khiến cô xúc động.

- Cảm giác lúc này là j, giường như cả lớp đang náo loạn hết lên.

- Rồi ngay lúc này,cô bạn lớp trưởng cùng với em bước vào,trên tay ôm một hộp quà siu to khổng lồ đem đến tặng cô.

- Khi cô vừa mở ra,ôi một bất ngờ.

- Trong đấy có những tờ tiền lẻ được gấp những hình con sếu,trông dễ thương lắm.

- Dưới những tờ tiền lẻ là một kho báu vô cùng quý giá , mà cả lớp mong muốn cô sẽ mở nó ra.

- Đó chính là một đôi tổ ong to,một lọ dầu gội đầu,cùng một hộp nhẫn bạc.

- Cô cảm thấy rất vui.Không kìm được nữa, cô đã khóc  rồi.

- Tuy vậy nhưng em vẫn cảm thấy vui lắm.

III. Kết bài :

- Cô ơi,chúng con không có j nhiều ngoài việc : Xin gửi đến cô những lời chúc tốt đẹp nhất,con hi vọng cô vẫn sẽ luôn mạnh khỏe,hạnh phúc trên con đường cô đã.Chúng con yêu cô

- Nó cũng là kỉ niệm lớn nhất mà mà ko chỉ riêng mk em mà còn cả 45 đứa HS lớp em nữa.Hi vọng rằng,cô sẽ không bao h quên kỉ niệm tươi đẹp này.

                                                               Chúc bạn học tốt nhớ cho mình 1 like nhé .

Đăng Gia Khiêm
Xem chi tiết
✿✿❑ĐạT̐®ŋɢย❐✿✿
4 tháng 9 2021 lúc 14:47

Em tham khảo:

Từ khi bước chân vào nhà anh Dậu:

 Cai lệ sầm sập tiến vào với những roi song, tay thước và dây thừng.

 Cách xưng hô: ông, tao - mày. Cách xưng hô trịch thượng của tên cai lệ đã thể hiện được sự coi thường đối với người dân. cụ thể là anh Dậu. 

− Hành động: quát nạt, chửi mắng vợ chồng anh Dậu, tát vào mặt chị Dậu, sấn vào trói anh Dậu. 

=> Mọi hành động cảu tên cai lệ thể hiện được sự tàn bạo, bất nhân. Hắn đã bỏ ngoài tai mọi lời van xin, cầu khẩn, khất sưu thiết tha của chị Dậu. Hắn không hề mảy may động lòng, cảm thông trước hoàn cảnh khó khăn, túng quẫn của chị. 

hong van le
Xem chi tiết
Minh Hiếu
8 tháng 9 2021 lúc 15:14

Gia đình tôi vốn thuộc dạng cùng đinh nghèo túng nhất cái làng này, đã không có đủ cơm ăn áo mặc, lại thiếu nhà nước một suất sưu…Mấy hôm nay tôi phải chạy vạy ngược xuôi để kiếm tiền nộp thuế cho chồng – anh Dậu. Đã đến ngày nộp sưu mà tôi vẫn chưa có đủ tiền, thế là cai lệ và người nhà lí trưởng đến đòi nợ và xông vào nhà bắt chồng tôi đang ốm trên giường lôi ra đình…

“Ôi trời ơi!” – tôi thất thần thốt lên một cách đau đớn. Chồng tôi được người ta trả về rũ rượi như một cái xác chết. Tôi hoảng sợ và đau đớn hơn khi gọi mãi nhưng anh ấy chẳng tỉnh, may sao nhờ có bà con xung quanh đến cứu giúp, chồng tôi đã từ từ mở mắt. Nước mắt tôi lăn dài trên má, không hiểu sao người ta lại đối xử với nhau tàn nhẫn như thế.


Bà lão hàng xóm thương tình mang đến cho tôi bát gạo để nấu cháo. Được miếng ăn, tôi luống cuống đi nấu cháo và mang ra cho chồng mình vì anh ấy đã kiệt sức do đòn roi và mấy ngày qua cũng chưa có miếng gì trong bụng. Sức đâu mà chịu nổi. Tôi thầm nghĩ nếu húp xong bát cháo này thì anh Dậu sẽ khỏe lại thôi.

Nhưng cuộc đời quả thật trớ trêu, khi chồng tôi bưng bát cháo lên chưa kịp húp miếng nào thì…”Sầm” – tiếng đập cửa cai lệ và người nhà lí trưởng hùng hổ xông vào nhà. Trước sự hung hăng và dữ tợn ấy, chồng tôi hoảng quá, để bát cháo xuống và lăn đùng ra phản, không nói được câu gì. Nhìn mà xót cho anh ấy, tôi bỗng cảm thấy mình có lỗi….Che giấu sự hoang mang lo sợ của mình, tôi cố gắng bình tĩnh…run run van xin cho mình được khất nợ:

- Nhà cháu đã túng lại còn phải đóng suất sưu của chú nó nữa, nên mới lôi thôi như thế. Chứ cháu có dám bỏ bê tiền sưu của nhà nước đâu? Hai ông làm phúc nói với ông lí cho cháu khất…

Tôi chưa kịp nói hết câu, tên cai lệ đã trợn ngược hai mắt, thật ghê tởm và đáng sợ, hắn quát xối xả vào mặt tôi như để hả giận. Vì chồng mình, tôi vẫn thiết tha cầu xin, chỉ mong cho mình được khất nợ, qua ngày hôm nay thôi đối với tôi lúc bấy giờ cũng thật nhẹ nhỏm…Tên cai lệ vẫn bỏ ngoài tai lời van xin cầu khẩn của tôi, giọng hầm hè hù dọa rồi ra lệnh cho tên người nhà lí trưởng :

- Không hơi đâu mà nói với nó, trói cổ thằng chồng nó lại, điệu ra đình kia!

Tên người nhà lí trưởng hắn cứ lóng ngóng ngơ ngác, hình như ko dám hành hạ một ng` đang đau ốm, sợ xảy ra chuyện gì... Bỗng đùng đùng, tên cai lệ giật phắt cái sợi dây thừng sầm sập chạy ngay đến chỗ chồng tôi đang nằm định trói gô anh Dậu lại. Tôi vô cùng hoảng sợ và xám mặt, vội vàng chạy lại đỡ lấy tay hắn mà cầu xin:

- Cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc, ông tha cho!

Bất ngờ hắn bịch vào ngực tôi mấy phát đau đớn và nói như hét:

- Tha này! Tha này!

Dường như chưa đủ để thỏa mãn thói tàn ác,hành hạ người khác, hắn lại sấn đến để trói chồng tôi. Đối với tôi, chồng con là tất cả, tôi có thể chịu đau đớn tủi nhục đến mấy cũng được nhưng không thể đứng nhìn chồng con bị hành hạ tàn nhẫn như thế. Tức quá không thể nhịn được, tôi đành liều mạng cự lại:

- Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ!

Hắn vẫn không vừa, liền tát vào mặt tôi một cái mạnh như búa bổ rồi cứ sấn đến chỗ anh Dậu…Bị dồn nén đến mức đường cùng,đã đến nước này rồi, tôi không thể chịu được nữa, dùng cái tình để van xin cũng không được, dùng cái lý cũng không thể nào khất nợ dù chỉ một ngày…Tôi thấy mình đã quá cam chịu nhẫn nhục, nghiến hai hàm răng, tôi quát:

- Mày trói chồng bà đi, bà cho mày xem!

Tên cai lệ vẫn hung hãn bước tới chỗ chồng tôi. Bất giác, tôi túm lấy cổ hắn ấn dúi ra cửa, bịch cho mấy phát vào bụng. Tôi vớ được cây gậy của hắn, hai bên giằng co nhau, áp vào vật nhau rối túm tóc lẳng cho một cái, ngã ngào ra thềm. Dường như sức lẻo khoẻo của những người nghiện ngập lại không bằng được với sức của người đàn bà lực điền như tôi, nhất là trong khi lòng ngập nổi oan ức, căm phẫn.

Tôi vẫn chưa nguôi cơn giận, cứ nghĩ đến cảnh chồng mình sắp bị hành hạ là ruột gan cứ như nóng lên, bất chấp hậu quả ra sau tôi cũng không sợ, lúc này tôi không còn thấy sợ, dẫu tôi cũng thừa biết rằng đụng tới cai lệ và người nhà lí trưởng cứ như đụng với “trời”, sẽ không sống được bình yên nhưng biết làm sao đây! Tôi đã nhịn quá nhiều và đã đến lúc không thể nhịn được nữa…

Chồng tôi thấy vậy cũng sợ, hình như anh ấy đang định nói điều gì với tôi nhưng vì mệt quá, ngồi lên lại nằm xuống vừa run vừa kêu:

- U nó không được thế! Người ta đánh mình không sao, mình đánh người ta thì mình phải tù, phải tội.

Tôi thẳng thừng và dứt khoát mãnh liệt:

- Thà ngồi tù. Để cho chúng nó làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được.