Ôn tập mỹ thuật 8

Tớ thích cậu

tập 7 có rồi đây :) tập này cx hay lắm nha

Mừng lại thắc mắc, như thể muốn chứng minh Khoa chứi thầm nó là đúng:
- Mà mày định trò chuyện gì với nò! Với tụi con gái, cốc đầu đá đít là đủ rồi, có gì mà phải trò chuyện!
Nếu như thằng Mừng thốt ra câu này vào mùa hè năm ngoái, Khoa sẵn sàng công nhận đó là chân lý. Nhưng bây giờ là mùa hè năm nay, Múa hè năm nay, Khoa thở ra:
- Tao hết muốn cốc đầu đá đít nó rồi.
Cặp mắt Mừng tròn xoe:
- Sao vậy?
Khoa thở ra lần thứ hai:
- Tao cũng không biết nữa.
- Bây giờ mày chỉ muốn trò chuyện với nó? – Khoa liếm môi, thừa nhận một cách khó khăn.
Mặt mừng lộ vẻ căng thẳng, có cảm giác nó đang gồng người lên:
- Tức là mày muốn kết bạn với nó!
- Ờ.
Mừng ngơ ngác mất một lúc. Đến khi biết chắc mình không nghe lầm, nó xì nước bọt qua kẽ răng:
- Đồ tồi!
- Ờ.
- "Ờ" là sao?
Khoa xụi lơ:
- "Ờ" tức là tao nhận tao là "đồ tồi"!
Mừng không ngờ Khoa nhận tội một cách tỉnh bơ như vậy. Nó gầm lên:
- Tao không chơi vời mày nữa! Đồ phản bội!
- Tao mà phản bội á?
- Chứ gì nữa! Mày phản bội giao kèo của tụi con trai. Con trai là không chơi với bọn con gái mít ướt!
Cảm thấy đã là con gái mà chỉ có mỗi tội "mít ướt" thì nhẹ quá, Mừng hằm hè bổ sung:
- Vừa mít ướt vừa nhiều chuyện. Lại ưa mách lẻo nữa!
Nói xong, Mừng phẩy tay một cái, điệu bộ hết sức là kiên quyết, rồi đùng đùng bỏ đi.
Khoa nhìn theo bạn, muốn nói một câu gì đó để Mừng quay lại nhưng nó không biết phải nói gì, đành thò tay vặt mạnh một nhánh cây bên đường rồi lúi thúi ôm tập rẽ sang hướng khác.

Bị thằng Mừng tẩy chay, Khoa buồn lắm.
Buồn nhất là Khoa không biết phái giải thích với Mừng như thế nào đế thằng này đừng giận nó.
Bọn con trai trong làng thực ra có giao kèo giao ước gì đâu, nhưng xưa nay vậy: đã là con trai thì chỉ chơi với con trai, con gái thì túm tụm với con gái.
Con trai không đời nào thèm chơi các trò nháy lò cò, nháy dây hay đánh đũa của bọn con gái. Bọn con gái tất nhiên không thích trèo cây, đá bóng, vật nhau hay ném đất như tụi con trai.
Tự nhiên mà thành luật.
Con trai không chơi trò con gái, chỉ có chọc cho con gái khóc. Con gái khóc, con gái về méc mẹ thì lại thêm cái "tội" mách lẻo, con trai càng có cớ đế châm chọc, lên án.
Từ khi cha sinh mẹ đé đến giờ, Khoa lớn lên trong thế giới chia đôi đó, không chút thắc mắc. Khoa hồn nhiên tuân thủ luật lệ không biết do ai bày ra, cảm thấy đã là con trai thì phải như thế, phải "làm trai cho đáng nên trai", Không chỉ ở làng, ngay ở trường thị trấn Khoa cũng chỉ chơi với đám bạn trai. Con gái thì Khoa cạch. Ngược lại, tụi nó cũng không thèm chơi với Khoa.
Thế mà không hiếu sao, mùa hè năm nay Khoa bỗng nhiên không muốn tuân thủ luật lệ đó nữa. Khoa không muốn rứt tóc hay cốc đầu nhỏ Trang, không muốn chọc cho nhỏ Trang khóc. Khoa chỉ muốn trò chuyện với nhỏ. Vậy có phải là "phản bội" không ta? Khoa tự hỏi cả trăm lần trên đường về và khi về tới nhà rồi Khoa lại tự vấn lương tâm thêm một trăm lần nữa đế rốt cuộc khố sở nhận ra đầu óc mình vẫn mít đặc.
Thực ra, cho đến lúc đó Khoa vẫn chưa nói chuyện với nhỏ Trang được câu nào trong lớp.
Lúc Khoa lò dò xin vô học, lớp đã kín học trò và chỗ ngồi đã được sắp xếp đâu vô đó. Rốt cuộc thầy Tám nhét Khoa vào dãy bàn thứ hai, tự dưng trống một chỗ do có một đứa xin nghỉ học ngày hôm trước.
Trong lớp có vài đứa biết Khoa nhưng không đứa nào biết Khoa đang học lớp mấy nên chẳng cái miệng nào đặt dấu hỏi về động cơ học hè của Khoa.
Không bị nghi ngờ hay gặng hỏi, Khoa cảm thấy yên tâm. Chỉ yên tâm thôi, chứ chẳng thích thú gì. Vì Khoa ngồi bàn hai trong khi mục tiêu của Khoa là nhỏ Trang lại ngồi bàn năm - cách nhau ba dẫy bàn mà sao Khoa thấy khoảng cách vời vợi như trái đất với mặt trăng. Khoa rầu rĩ nghĩ bụng: Kiếu này chắc tới tết Công Gô mình mới mong trò chuyện được với nó.
Qua ngày thứ hai, Khoa nghĩ ra được một kế. Khoa lại gần thằng nhãi mặt mụn ngồi cạnh nhỏ Trang trong lớp, gạ:
- Mày đối chỗ với tao đi, Bông!
- Đổi chỗ là sao?
- Là mày lên ngồi chỗ tao, tao xuống ngồi chỗ mày. Tao bị cận thị, muốn xuống bàn dưới ngồi nhìn bảng cho rõ.
Chỗ nằy rõ ràng Khoa phịa. Những đứa bị cận thị càng ngồi xa càng không thấy chữ trên bảng. Nhưng thằng Bông không để ý. Nó thờ ơ buột miệng:
- Vậy hả?
- Ờ. - Khoa gật đầu, thấp thổm mừng thầm - Ngày mai bắt đầu đổi ha!

︎ ︎︎ ︎=︎︎ ︎︎ ︎
11 tháng 10 2017 lúc 17:28

hay wá à

Bình luận (0)
Nguyễn Ninh
11 tháng 10 2017 lúc 20:15

nhanh ra tập ms

Bình luận (0)
Kiriya Aoi
11 tháng 10 2017 lúc 20:26

Nhanh ra tập mới nha bn.

Bình luận (0)
Thiên Bình Dễ Thương
11 tháng 10 2017 lúc 21:18

Gay cấn òi nha. Mik hóng tập tiếp theo quá ak

Bình luận (0)
Bình Tống
12 tháng 10 2017 lúc 20:05

hay wá !!!!!!!

Bình luận (1)
Ánh Nắng Ban Mai
13 tháng 10 2017 lúc 20:59

yeuyeuyeu

Bình luận (0)
bé Cherry
14 tháng 10 2017 lúc 17:50

eoeoyeueoeo

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Tớ thích cậu
Xem chi tiết
Tớ thích cậu
Xem chi tiết
Tớ thích cậu
Xem chi tiết
Tớ thích cậu
Xem chi tiết
Tớ thích cậu
Xem chi tiết
Tớ thích cậu
Xem chi tiết
Bé Của Nguyên
Xem chi tiết
Thanh Tramm
Xem chi tiết
Hãy mãi mãi là bạn tôi !...
Xem chi tiết