Em đồng ý với ý kiến 2. “Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng”. “Cháo bẹ” là cháo ngô, loại thức ăn đạm bạc thường ngày của đồng bào dân tộc Việt Bắc. “Rau măng” cũng vậy. Nhà thơ Phạm Tiến Duật từng viết “Hết rau rồi em có lấy măng không?”, nghĩa là măng còn đạm bạc hơn cả rau rừng (vốn đã bị coi là đạm bạc rồi!). Nhưng dẫu thiếu thôn, gian khổ đến vậy, Người “vẫn sẵn sàng” cho công việc cách mạng, phục vụ cho lợi ích của nước, của dân.Bạn Học Tốt Nhé !!!!!
" Sẵn sàng" có hai cách để hiểu. Thứ nhất , những thức ăn như " bẹ " như " măng" ở đây lúc nào cũng có , cũng " sẵn sàng ", lại còn dư dả là đằng khác. Cách thứ 2, dù phải ăn uống kham khổ ( cháo bẹ , rau măng ) nhưng người cách mạng vẫn sẵn sàng trước mọi tình huống để chớp lấy thời cơ hành động. Vì vậy 2 nhận xét trên hoàn toàn đúng.
Mình đồng ý với ý kiến thứ 2 vì theo mình nếu hiểu theo ý thứ nhất thì sẽ không giống với phong cách sáng tác của bác
Dù mọi việc có khó khăn, vật chất có thiếu thốn nhưng bác vẫn diễn tả nó bình thường, dư giả nên hiểu theo ý 1 là đúng nhất