MB: Đất nước ngày càng phát triển nên cuộc sống ngày càng đủ đầy. Điều kiện sống như vậy là nền tảng cho thanh thiếu niên học tập, rền luyện nhưng bên cạnh đó cũng tạo mặt tiêu cực khi học sinh k làm chủ bản thân, ăn chơi đua đòi k hợp vs lứa tuổi và thuần phong mĩ tục của dân tộc.
TB: - Thói ăn chơi đua đòi là cách sống của 1 số người bắt chước nhau, đua đòi về cách sống thích xài sang, chạy theo mốt.
- Thực trạng của hiện tượng này:
+ Trút bỏ những bộ đồng phục của trường m để mặc vào những bộ quần áo đáng trê trách.
+ Có nhiều bạn hôm nay mốt quần bò rách gối, ngày mai lại mốt áo ngắn cũn cỡn, giày cao gót, ngày kia áo thun, áo thụng...
=>Đua đòi chạy theo thời trang được thị trường tung ra giống như những con thiêu thân lao đầu vào lửa .
+ Có những người còn là hs lớp 8,9 đã đến lớp vs tóc xanh, tóc đỏ, quần áo te tua .Họ cứ ngỡ m là nguời tiên phong trong lĩnh vực thời trang.
- Tác hại: Tiêu tốn tiền của, tgian 1 cách vô ích.
Tệ hại hơn họ còn biến m thành kẻ khác người vs tóc tai quần áo dị thường.
Để có tiền mua họ vòi vĩnh bố mẹ , thậm chí vì những bộ híp hốp ấy họ sẵn sàng ăn trộm, ăn cắp=>sa vào tệ nạn khác :ma túy, cờ bạc
==>Ảnh hưởng đến học tập, bố mẹ mang tiếng xấu.
- Lời khuyên và biện pháp
KB: Suy nghĩ của bản thân về hiện tượng này.
Hiện nay mình đã sang bên nước ngoài, có thể nói quan niệm bên này không quan tâm đến bạn ăn mặc thế nào, có thể rất thoải mái cho dù bạn nhỏ tuổi hoặc lớn tuồi, nhưng đó là chuyện bên này bên Mỹ người ta thích như vậy nhưng đối với nước Việt Nam chúng mình thì các bạn nữ cần nên để ý vào cách ăn mặc của mình hơn.
Xin các bạn thông cảm mình không có ý nói xấu mấy bạn nữ nhưng đây là những quan niệm mà mình có được, tuy mình không phải là bà già cổ lỗ sĩ nhưng theo mình các bạn nên ăn mặc kín một chút. Dưa trên quan niệm của một người bạn của Nhu Quynh, mình có một số bổ sung thêm hi vọng các bạn nữ sẽ lắng nghe ý kiến của mình và suy nghĩ lại cách ăn mặc của mình:
Thứ nhất cũng như bạn nói mặc đồ màu o sao, đương nhiên đó là tùy theo sỡ thích cũa bạn o ai có quyền cấm cản bạn hết, o một ai, mình chắc chắn như vậy, nhưng bạn có nghĩ nếu bạn đang mặc một bộ áo trắng và như bạn nói có thể là rất mỏng, thì bạn nghĩ màu của áo bạn có hiện lên o? Chắc chắn có, và bạn nghĩ các bạn trai khác hoặc phái nam sẽ nhìn bạn chứ? Chắc chắn có, thế bạn muốn người ta nhìn bạn với một cặp mắt như thế nào? Họ o phải nhìn bạn đẹp, họ đang nhìn và đang đánh giá vào bạn đó. Có thễ một số nhìn bạn vì tò mò và thấy mắc cười, nhưng một số sẽ nghĩ bạn là dân chơi nên mới ăn mặc như thế, và nếu bạn nghĩ chuyện đó o sao thì đo sẽ là một điểm o tốt đối với phái nữ o việt nam chúng mình.
Thứ hai có lẽ bạn đúng khi nói rằng nhìn bề ngoài mà đánh giá người khác thì o đúng đâu nhưng bạn có nghĩ lại, nếu một người con gái đàng hoàng có khi nào lại đi overnight với con trai o? Chuyện gì sẽ xãy ra, ai biết trước được, và nếu bạn đã đồng ý cuộc dạo đêm đo thì chứng tỏ bạn cũng o phải là một tay vừa bạn có nghĩ vậy o? Xin lỗi mình o có ám chĩ một ai nhưng mình chỉ giúp các bạn nũ hãy cẫn thận trong cách ăn mặc của mình, việt nam o phải nhủ các nước khác, bạn có thể đổ lỗi cho thời tiết việt nam nóng nực nhưng đó o phải là ly do chính đáng để bạn ăn mặc hơ hang hoặc lộ liễu đi vòng trong đám con trai đúng o?
Thứ ba mình xin nhấn mạnh điểm này rất quan trọng đối với các bạn nũ, hiện nay an ninh ở việt nam rất yếu đặc biệt vào đêm, có lẽ các bạn nũ còn rất ngây thơ hoặc chuyện đó chưa xảy ra với các bạn nên các bạn thấy o sao, nhiều khi bạn đi trên 1 con đường nào đó từ nhỏ đến lớn o có gì, nhưng các bạn có đảm bảo là ngày mai cũng o có gì? Ngày mốt cũng o có gì? O ai chắc chắn được cả, từ trước tới giờ việt nam xảy ra rất nhiều vụ cưỡng dâm vào đêm khuya hoặc vân vân rất nhiều vụ xâm phạm tình dục ...Có lẽ rất nhiều bạn o muốn nghe mình nói về vấn đề này nhưng xin lỗi đo là những điều các bạn nũ nên biết để giúp cho các bạn nữ cẫn thận và o bị hại. Có lẽ bạn nghĩ ăn mặc hơi nỗi một tí sẽ giúp cho bạn trong thấy đặc biệt hoặc đẹp hơn vân vân, nhưng bạn có nghĩ là những cách ăn mặc như thế cũng sẽ làm thu hút nhũng cặp mắt cũa những người xấu xa o, vâng chắc chắn có, họ có thể o để ý bạn vì bạn nhìn bình thường như bao người khác nhưng nếu bạn mặc wá nỗi thì sao? Chắc chắn bạn o muốn là người bị hại như những cô gái đã bị hại trước chứ? Một miếng bánh, một ly nước, một lon nước ngọt hoàn toàn có thể làm bạn đánh mất đi cái gọi là quý nhất của đời con gái cho kẻ khác đấy. Thậm chí họ có thể dùng vũ lực, vì bạn là con gái sao bạn có thể chóng lại được sức một người đàn ông, một người con trai khi họ giỡ trò với bạn?
Lời khuyên cuối cùng, đừng mặc hỡ wá các bạn nữ nhé, va nên cân thân khi ra ngoài. Chúc các bạn vui vẻ may mắn và suy nghĩ về những điều mình đã nói nhé. Cám ơn.
Mở bài
Từ xưa, cha ông ta đã có câu: Người đẹp vì lụa, lụa tốt vì phản. Câu nói đó cho ta thấy ông cha ta không chỉ chú trọng đến phẩm chất bên trong của con người mà còn chú trọng đến vẻ đẹp về hình thức bên ngoài. Ngày nay, xã hội phát triển, việc ăn mặc càng được chú trọng hơn. Bây giờ chúng ta không chỉ là ăn no mặc ấm mà còn tiến đến ăn ngon mặc đẹp. Nhìn chung đa sô bạn trẻ đều ăn mặc đẹp và gọn gàng, kín đáo. Nhưng “Một số bạn đang đua đòi theo những lối ăn mặc không lành mạnh, không phù hợp với lứa tuổi học sinh, truyền thống văn hóa của dân tộc và hoàn cảnh của gia đình”. Chúng ta cần có những ý kiến đóng góp tế nhị để giúp các bạn ấy thay đổi cách ăn mặc cho đúng đắn hơn.Thân bài
Thực trạng về cách ăn mặc của giới trẻ hiện nay
Giới trẻ hiện nay đã biết cách cập nhật các xu hướng thời trang trên thế giới để ăn mặc cho hợp thời trang. Họ đã tiếp thu một cách chọn lọc để có phong cách ăn mặc hài hòa, phù hợp với giới tính, độ tuổi, hoàn cảnh giao tiếp. Sự tiếp thu có chọn lọc ấy giúp các bạn trẻ có phong cách thời trang thanh lịch, nhã nhặn nhưng vẫn hiện đại, trẻ trung và tạo ra hình mẫu thời trang lí tưởng. Đó là phong cách thời trang được mọi người ưa chuộng, tán đồng và ngưỡng mộ.
Nhìn chung, học sinh, sinh viên và một bộ phận lớn thanh niên trong xã hội ăn mặc chân phương, nghiêm túc khi lên lớp, khi lên giảng đường, khi đi làm, khi đi sinh hoạt nơi công cộng. Họ ý thức được rằng, ăn mặc đẹp, chân phương không chỉ đẹp riêng cho mình mà còn đẹp trong mắt mọi người, làm đẹp cho xã hội. Từ cách ăn mặc đó, ta có thể đánh giá được phần nào nhân cách của họ. Còn một bộ phận giới tre quan niệm không đúng về cách ăn mặc đẹp. họ cho rằng, xã hội còn “phong kiến” nên khắt khe trong ăn mặc. Vì vậy, họ mặc những bộ trang phục quái dị lạ lùng. Những chiếc áo, chiếc quần màu mè, sặc sỡ hoặc hở hang cộng với những phụ kiện kì dị càng gây nôn sự mất thiện cảm với người khác…Biếu hiện cụ thể của một sô bạn trẻ ăn mặc không lành mạnh, không phù hợp vén lứa tuổi học sinh, với truyền thống văn hóa dân tộc
Họ mặc những bộ quần áo ngắn cũn cỡn. Họ mặc những bộ quần áo mỏng tang.Họ mặc những bộ quần áo loè loẹt. Họ mặc những bộ quần áo in những hình ảnh phản cảm. Họ mặc những bộ quần áo in những dòng chữ thiếu văn hóa…
Lời khuyên dành cho những bạn trẻ ăn mặc không lành mạnh…
Việt Nam vốn là một quốc gia châu Á với những quan niệm truyền thông từ lâu đã ăn sâu vào tâm thức của mỗi người. Ăn mặc hợp thời trang, hợp “mốt” nhưng cũng phải có một chuẩn mực nhất định. Đẹp nhưng không được quá lố. Đẹp nhưng không quá hở hang phản cảm. Chúng ta hòa nhập nhưng không hòa tan. Hội nhập với thế giới nhưng vẫn phải giữ được những nét đẹp truyền thống của dân tộc. Cập nhật xu hướng thời trang mới nhất trôn thế giới nhưng cũng cần đặt trong tương quan với xã hội mà mình đang sông. Ăn mặc theo mốt nhưng cũng cần đặt trong mối tương quan với hoàn cảnh của gia đình. Vì vậy, các bạn trẻ nên biết suy nghĩ, có ý thức hơn khi chọn cho mình trang phục đổ ra đường. Có nhiều cách để làm cho bản thân đẹp hơn trong mắt người khác. Thế nên, bạn hãy chọn cho mình những bộ cánh phù hợp để thể hiện gu thẩm mĩ tinh tế. Điều ấy chứng tỏ bạn là một người có ý thức và văn hóa trong việc ăn mặc.Kết bài
Phong cách ăn mặc không chỉ thể hiện trình độ văn hóa của mỗi người mà còn làm đẹp hơn cho bộ mặt xã hội. Mong các bạn cần chú ý khi chọn trang phục sao cho phù hợp với vóc dáng, với hoàn cảnh gia đình, với xu thế thời đại nhưng quan trọng hơn cả là không làm mất đi bản sắc văn hóa dân tộc của người Việt Nam.Người xưa có câu: “Cái răng cái tóc là góc con người”. Vẻ bề ngoài của mỗi người cũng phần nào thể hiện tính cách của người đó. Trang phục cũng thể hiện văn hóa của mỗi người. Vậy mà hiện nay, một số bạn đang đua đòi theo những lối ăn mặc không lành mạnh, không hợp với lứa tuổi học sinh, với truyền thống văn hoá của dân tộc và hoàn cảnh gia đình.
Trang phục là cách ăn mặc bao gồm quần áo, vật dụng đi kèm và trang sức. Người xưa đã dạy: Y phục xứng kỳ đức, có nghĩa là ăn mặc ra sao cũng phải phù hợp với hoàn cảnh sống riêng của mình và hoàn cảnh chung của cộng đồng hay toàn xã hội, dù mặc đẹp đến đâu, sang đến đâu mà không phù hợp với hoàn cảnh thì cũng trở nên lố bịch, cạch cỡm. Xưa nay, cái đẹp bao giờ cũng đi đôi với cái giản dị, nhất là phù hợp với môi trường. Người có văn hoá, biết ứng xử chính là người biết tự mình hoà vào cộng đồng. Bởi thế, một nhà nghiên cứu văn hoá đã nói: Nếu một cô gái khen tôi chỉ vì có một bộ quần áo đẹp, mà không khen tôi vì có bộ óc thông minh thì tôi chẳng có gì đáng hãnh diện. Thế mới biết, trang phục hợp với văn hoá, hợp với đạo đức thì đó là trang phục đẹp.
Thế mà hiện nay có một số bạn đang đua đòi với lối ăn mặc không lành mạnh, không phù hợp với lứa tuổi học sinh, với điều kiện gia đình mình. Như chúng ta thấy, ở trong trường học, có bạn đã dứt bỏ những chiếc áo đồng phục trắng để mặc vào một chiếc áo phông loè loẹt, trước ngực loằng ngoằng dãy chữ bằng tiếng nước ngoài và sau lưng là hình ảnh diễn viên của một bộ phim đang ăn khách hay một ca sĩ nổi tiếng, điều đó hoàn toàn không phù hợp với tư cách một người học sinh. Những chiếc áo phông hình con thỏ hay chuôt Mickey ngộ nghĩnh, dễ thương được thay dần bằng những đầu lâu, xương người, hay những lời lẽ Tiếng Anh thô lỗ. Có bạn kịch liệt phản đối, phê bình, lên án, có bạn lại săn tìm những chiếc áo đó như là "mốt" để khoe bạn bè.... Có bạn đòi mẹ mua bằng được chiếc quần Jean hàng hiệu đắt tiền để diện đến trường, nhưng đó lại là những chiếc quần xé gấu, thưng gối, chắp vá đủ màu. Có nhiều bạn hôm nay mốt quần bò rách gối, ngày mai lại mốt áo ngắn cũn cỡn, giày cao gót, ngày kia áo thun, áo thụng... Có những bạn còn là học sinh lớp 8,9 mà đã đến lớp với tóc xanh, tóc đỏ, nhuộm, ép đủ kiểu. Các bạn đua đòi chạy theo những mốt thời trang được thị trường tung ra giống như những con thiêu thân lao đầu vào lửa mà cứ ngỡ là như vậy sẽ làm cho mình trở thành người văn minh, sành điệu. Và có lẽ bạn vẫn tưởng rằng sự sành điệu, văn minh ấy sẽ làm cho mình trở thành con người thức thời hơn, hiện đại hơn.
Dân gian có câu: “Chiếc áo không làm nên thầy tu”. Không phải ai cứ khoác lên mình chiếc áo của thầy tu thì sẽ trở thành thầy tu. Chỉ có cung cách ứng xử mới giúp ta biết đó có phải là thầy tu thật sự hay không. Chắc các bạn vãn còn nhớ lớp kịch “Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục” chứ? Cái ông trưởng giả Giuốc-đanh mà lại học đòi làm sang. Ông cứ tưởng chỉ cần khoác lên mình bộ lễ phục quý tộc thì sẽ trở thành người cao quý, còn “cứ bo bo cái kiểu trưởng giả thì đời nào được gọi là ông lớn”. Nhưng do bản chất ngu dốt và mê muội, ông ta đã tự biến mình thành 1 trò hề với bộ lễ phục may hoa ngược và ngắn cũn cỡn.
Có vậy mới thấy sự văn minh, sành điệu không đến từ những gì bạn mặc trên người hay mốt này mốt nọ mà đến từ những hiểu biết của bạn, từ cách hành xử của bạn với mọi người xung quanh. Việc chạy theo các một ăn mặc ấy có rất nhiều tác hại. Có những bạn quên cả việc học, suốt ngày chỉ chăm chút cho trang phục của mình, kết quả là học hành sa sút, còn ngoại hình thì không còn là dáng vẻ của một học sinh cấp 2 nữa. Tại hại hơn nữa là sự đua đòi của các bạn ấy còn làm đau đầu cha mẹ, thầy cô. Những mốt quái dị đó đã làm tiêu tốn không ít tiền của bố mẹ, làm cha mẹ buồn phiền. 1 “công tử” hay “tiểu thư” nhà nghèo chạy theo “mốt” hoàn toàn là tác hại, điều kiện gia đình không khá giả, cha mẹ làm nông chân lấm tay bùn để có từng đồng bạc cho con sắm quần mua áo, điều đó là không thể chấp nhận được. Nhưng học trò bồng bột, áo đẹp quần xinh có khả năng “cám dỗ” hơn những công việc ướt đầm lưng áo ngoài ruộng. Đó kông phải là hành động tốt, đó là hành động đua đòi những trang phục xa xỉ với điều kiện gia đình. Từ đơn giản những việc rất nhỏ như cái quần cái áo, cũng sẽ khiến 1 số học sinh “bận bịu” mải lo trang phục mà sa đà vào việc ăn chơi đua đòi.
Việc ăn mặc phải phù hợp với thời đại nhưng cũng phải lành mạnh, phù hợp với truyền thống văn hóa của dân tộc, với lứa tuổi và hoàn cảnh sống. Có gì không đẹp khi khoác lên mình những bộ đồng phục tôn thêm nét đẹp tuổi học trò, đảm bảo tính nghiêm túc, tránh được kiểu ăn mặc kệch cỡm, lố lăng không phù hợp với lứa tuổi ở trường học? Có gì không văn minh khi khoác lên mình chiếc áo đồng phục xoá bỏ sự ngăn cách và mặc cảm về giàu nghèo giữa các học sinh trong cùng trường, cùng lớp? Trang phục đẹp không phải là trang phục đắt tiền, mà là phù hợp với lứa tuổi, tính cách của mỗi người. Chúng ta phải tránh ăn mặc hở hang, chưng diện không phù hợp và nên chọn những trang phục hài hòa, lịch sự, thể hiện tính cách riêng của mỗi người. Trang phục trẻ trung, dễ thương có thể giúp ta chống stress, giải tỏa căng thẳng mỗi khi cảm thấy mệt mỏi.
Nói tóm lại, việc lựa chọn trang phục cho phù hợp lứa tuổi là điều mà mỗi học sinh chúng ta cần quan tâm đúng mức để làm nên cái đẹp cho cuộc sống. Người ta nói “ăn cho mình, mặc cho người”. Trang phục không có pháp luật nào quy định nhưng có những quy tắc ngầm phải tuân thủ, đó là văn hoá xã hội. Đã là học sinh thì phải chọn trang phục giản dị, phù hợp với lứa tuổi, với quy định của nhà trường - đó cũng chính là thông điệp tôi muốn gửi tới các bạn. Tôi hi vọng rằng, mỗi chúng ta đều là một tâm hồn trong sáng, hồn nhiên, đều là những đứa con ngoan, những người trò giỏi. Hãy giữ gìn vẻ đẹp tuổi học trò bằng những tà áo trắng tinh khôi, bằng sự giản dị, thuần khiết, bằng cách xây dựng một môi trường học đường lành mạnh.
Người xưa có câu: “Cái răng cái tóc là góc con người”. Vẻ bề ngoài của mỗi người cũng phần nào thể hiện tính cách của người đó. Trang phục cũng thể hiện văn hóa của mỗi người. Vậy mà hiện nay, một số bạn đang đua đòi theo những lối ăn mặc không lành mạnh, không hợp với lứa tuổi học sinh, với truyền thống văn hoá của dân tộc và hoàn cảnh gia đình.
Trang phục là cách ăn mặc bao gồm quần áo, vật dụng đi kèm và trang sức. Người xưa đã dạy: Y phục xứng kỳ đức, có nghĩa là ăn mặc ra sao cũng phải phù hợp với hoàn cảnh sống riêng của mình và hoàn cảnh chung của cộng đồng hay toàn xã hội, dù mặc đẹp đến đâu, sang đến đâu mà không phù hợp với hoàn cảnh thì cũng trở nên lố bịch, cạch cỡm. Xưa nay, cái đẹp bao giờ cũng đi đôi với cái giản dị, nhất là phù hợp với môi trường. Người có văn hoá, biết ứng xử chính là người biết tự mình hoà vào cộng đồng. Bởi thế, một nhà nghiên cứu văn hoá đã nói: Nếu một cô gái khen tôi chỉ vì có một bộ quần áo đẹp, mà không khen tôi vì có bộ óc thông minh thì tôi chẳng có gì đáng hãnh diện. Thế mới biết, trang phục hợp với văn hoá, hợp với đạo đức thì đó là trang phục đẹp.
Thế mà hiện nay có một số bạn đang đua đòi với lối ăn mặc không lành mạnh, không phù hợp với lứa tuổi học sinh, với điều kiện gia đình mình. Như chúng ta thấy, ở trong trường học, có bạn đã dứt bỏ những chiếc áo đồng phục trắng để mặc vào một chiếc áo phông loè loẹt, trước ngực loằng ngoằng dãy chữ bằng tiếng nước ngoài và sau lưng là hình ảnh diễn viên của một bộ phim đang ăn khách hay một ca sĩ nổi tiếng, điều đó hoàn toàn không phù hợp với tư cách một người học sinh. Những chiếc áo phông hình con thỏ hay chuôt Mickey ngộ nghĩnh, dễ thương được thay dần bằng những đầu lâu, xương người, hay những lời lẽ Tiếng Anh thô lỗ. Có bạn kịch liệt phản đối, phê bình, lên án, có bạn lại săn tìm những chiếc áo đó như là "mốt" để khoe bạn bè.... Có bạn đòi mẹ mua bằng được chiếc quần Jean hàng hiệu đắt tiền để diện đến trường, nhưng đó lại là những chiếc quần xé gấu, thưng gối, chắp vá đủ màu. Có nhiều bạn hôm nay mốt quần bò rách gối, ngày mai lại mốt áo ngắn cũn cỡn, giày cao gót, ngày kia áo thun, áo thụng... Có những bạn còn là học sinh lớp 8,9 mà đã đến lớp với tóc xanh, tóc đỏ, nhuộm, ép đủ kiểu. Các bạn đua đòi chạy theo những mốt thời trang được thị trường tung ra giống như những con thiêu thân lao đầu vào lửa mà cứ ngỡ là như vậy sẽ làm cho mình trở thành người văn minh, sành điệu. Và có lẽ bạn vẫn tưởng rằng sự sành điệu, văn minh ấy sẽ làm cho mình trở thành con người thức thời hơn, hiện đại hơn.
Dân gian có câu: “Chiếc áo không làm nên thầy tu”. Không phải ai cứ khoác lên mình chiếc áo của thầy tu thì sẽ trở thành thầy tu. Chỉ có cung cách ứng xử mới giúp ta biết đó có phải là thầy tu thật sự hay không. Chắc các bạn vãn còn nhớ lớp kịch “Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục” chứ? Cái ông trưởng giả Giuốc-đanh mà lại học đòi làm sang. Ông cứ tưởng chỉ cần khoác lên mình bộ lễ phục quý tộc thì sẽ trở thành người cao quý, còn “cứ bo bo cái kiểu trưởng giả thì đời nào được gọi là ông lớn”. Nhưng do bản chất ngu dốt và mê muội, ông ta đã tự biến mình thành 1 trò hề với bộ lễ phục may hoa ngược và ngắn cũn cỡn.
Có vậy mới thấy sự văn minh, sành điệu không đến từ những gì bạn mặc trên người hay mốt này mốt nọ mà đến từ những hiểu biết của bạn, từ cách hành xử của bạn với mọi người xung quanh. Việc chạy theo các một ăn mặc ấy có rất nhiều tác hại. Có những bạn quên cả việc học, suốt ngày chỉ chăm chút cho trang phục của mình, kết quả là học hành sa sút, còn ngoại hình thì không còn là dáng vẻ của một học sinh cấp 2 nữa. Tại hại hơn nữa là sự đua đòi của các bạn ấy còn làm đau đầu cha mẹ, thầy cô. Những mốt quái dị đó đã làm tiêu tốn không ít tiền của bố mẹ, làm cha mẹ buồn phiền. 1 “công tử” hay “tiểu thư” nhà nghèo chạy theo “mốt” hoàn toàn là tác hại, điều kiện gia đình không khá giả, cha mẹ làm nông chân lấm tay bùn để có từng đồng bạc cho con sắm quần mua áo, điều đó là không thể chấp nhận được. Nhưng học trò bồng bột, áo đẹp quần xinh có khả năng “cám dỗ” hơn những công việc ướt đầm lưng áo ngoài ruộng. Đó kông phải là hành động tốt, đó là hành động đua đòi những trang phục xa xỉ với điều kiện gia đình. Từ đơn giản những việc rất nhỏ như cái quần cái áo, cũng sẽ khiến 1 số học sinh “bận bịu” mải lo trang phục mà sa đà vào việc ăn chơi đua đòi.
Việc ăn mặc phải phù hợp với thời đại nhưng cũng phải lành mạnh, phù hợp với truyền thống văn hóa của dân tộc, với lứa tuổi và hoàn cảnh sống. Có gì không đẹp khi khoác lên mình những bộ đồng phục tôn thêm nét đẹp tuổi học trò, đảm bảo tính nghiêm túc, tránh được kiểu ăn mặc kệch cỡm, lố lăng không phù hợp với lứa tuổi ở trường học? Có gì không văn minh khi khoác lên mình chiếc áo đồng phục xoá bỏ sự ngăn cách và mặc cảm về giàu nghèo giữa các học sinh trong cùng trường, cùng lớp? Trang phục đẹp không phải là trang phục đắt tiền, mà là phù hợp với lứa tuổi, tính cách của mỗi người. Chúng ta phải tránh ăn mặc hở hang, chưng diện không phù hợp và nên chọn những trang phục hài hòa, lịch sự, thể hiện tính cách riêng của mỗi người. Trang phục trẻ trung, dễ thương có thể giúp ta chống stress, giải tỏa căng thẳng mỗi khi cảm thấy mệt mỏi.
Nói tóm lại, việc lựa chọn trang phục cho phù hợp lứa tuổi là điều mà mỗi học sinh chúng ta cần quan tâm đúng mức để làm nên cái đẹp cho cuộc sống. Người ta nói “ăn cho mình, mặc cho người”. Trang phục không có pháp luật nào quy định nhưng có những quy tắc ngầm phải tuân thủ, đó là văn hoá xã hội. Đã là học sinh thì phải chọn trang phục giản dị, phù hợp với lứa tuổi, với quy định của nhà trường - đó cũng chính là thông điệp tôi muốn gửi tới các bạn. Tôi hi vọng rằng, mỗi chúng ta đều là một tâm hồn trong sáng, hồn nhiên, đều là những đứa con ngoan, những người trò giỏi. Hãy giữ gìn vẻ đẹp tuổi học trò bằng những tà áo trắng tinh khôi, bằng sự giản dị, thuần khiết, bằng cách xây dựng một môi trường học đường lành mạnh.