a) Theo tác giả , nguồn gốc cốt yếu của ý nghĩa văn chương là gì ? Việc đưa câu chuyện về 1 thi sĩ Ấn Độ thể hiện dụng ý gì của tác giả?
b) Trong văn bản tác giả còn đề cập tới công dụng của văn chương . Công dụng đó là gì ?
c) Tác giả đã lập luận như thế nào để thể hiện quan điểm về nguồn gốc , công dụng của văn chương? Nhận xét về đặc sắc nghệ thuật của văn bản ?
a)văn chương gây cho ta tình cảm ta chưa có.luyện cho ta tình cảm ta sẵn có lời ns ấy nót lên nguồn gốc của ý nghĩa văn chương
*việc thi sĩ người ấn độ thể hiên lòng yêu dân,yêu thiên nhiên con vật....
xl bn nha phần b chưa tìm hiểu....
0
b)Công dụng của văn chương là giúp cho tình cảm và gợi lòng vị tha. Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có. Văn chương luyện những tình cảm gia đình, anh em, bè bạn, tình yêu quê hương đất nước. Văn chương gây cho ta tình cảm vị tha, tình cảm với những người tốt, người cùng chí hướng, những người lao động trong cộng đồng và trên thế giới nói chung. Ví dụ đọc truyện Cây bút thần, ta yêu mến nhân vật Mã Lương, căm ghét tên địa chủ và tên vua tham lam.
a)Theo tác giả , nguồn gốc cốt yếu của ý nghĩa văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật.Việc đưa câu chuyện về 1 thi sĩ Ấn Độ thể hiện dụng ý:
Cách mở bài độc đáo như trên đã thu hút sự chú ý của người đọc. Tác giả mượn câu chuyện này để cắt nghĩa nguồn gốc của văn chương. Văn chương thực sự chỉ xuất hiện khi con người có cảm xúc mãnh liệt trước một con người hoặc một hiện tượng nào đó trong cuộc sống. b)Trong văn bản tác giả còn đề cập tới công dụng của văn chương . Công dụng đó là:Hình dung sự sống muôn hình vạn trạng.Chẳng những thế, văn chương còn sáng tạo ra sự sống c)Tác giả đã lập luận 1 cách chặt chẽ, để thể hiện quan điểm về nguồn gốc , công dụng của văn chương.Đặc sắc nghệ thuật của văn bản : vừa có lí lẽ, vừa có cảm xúc và hình ảnh. Ví dụ đoạn mở đầu, hay đoạn nói về mãnh lực của văn chương.
b) Công dụng của văn chương là : giúp cho tình cảm , gợi lòng vị tha như khi xem truyện ngâm thơ ta có thể vui , buồn , mừng , giận với người đọc truyện trong thơ . Văn chương gây cho những tình cảm ta không có , luyện cho ta những tình cảm sẵn có . Văn chương còn giúp cho con người cảm nhận được sâu sắc cái hay , cái đẹp của cảnh tượng thiên nhiên
a. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là thương người và rộng ra thương cả muôn loài muôn vật , muôn loài ....
b.Công dụng của văn chương : giúp ta có tình cảm , có lòng vị tha :văn chương gây cho ta những tình cảm mà ta ko có , luyện cho ta những tình cảm mà ta sẳn có
MIK CHỈ LÀM ĐC THẾ THÔI MONG BẠN THÔNG CẢM
a) Theo tác giả, nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
b) Văn chương có công dụng:
- Gợi tình cảm và lòng vị tha.
- Gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện những tình cảm ta sẵn có.
- Làm hay, làm đẹp những điều bình dị trong cuộc sống.
CHÚC BẠN HỌC TỐT!!!
b,cong dung la:giup nguoi doc co tinh cam ,co long vi tha
minh chi giup duoc cau b thoi
a, Theo tác giả,nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra là thương cả muôn vật,muôn loài . Tác giả đã kể một câu truyện nhỏ để dẫn dắt người đọc,người nghe tìm hiểu nguồn gốc của văn chương.
hinh nhu bai nay co trong de kt 1 tiet
a) Theo tác giả , nguồn gốc cốt yếu của ý nghĩa văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật.
Việc đưa câu chuyện về một thi sĩ Ấn Độ thể hiện dụng ý: Cách mở bài độc đáo như trên đã thu hút sự chú ý của người đọc. Tác giả mượn câu chuyện này để cắt nghĩa nguồn gốc của văn chương. Văn chương thực sự chỉ xuất hiện khi con người có cảm xúc mãnh liệt trước một con người hoặc một hiện tượng nào đó trong cuộc sống.b) Công dụng đó là: Hình dung sự sống muôn hình vạn trạng.Chẳng những thế, văn chương còn sáng tạo ra sự sống
c) Tác giả đã lập luận 1 cách chặt chẽ, để thể hiện quan điểm về nguồn gốc, công dụng của văn chương.Đặc sắc nghệ thuật của văn bản : vừa có lí lẽ, vừa có cảm xúc và hình ảnh. Ví dụ đoạn mở đầu, hay đoạn nói về mãnh lực của văn chương.