a)Bài thơ phiên âm được viết theo thể thơ:hình thức cổ thể.một thể thơ trong đó mỗi câu thường có 5 hoặc 7 chữ, song không bị những quy tắc chặt chẽ về niêm, luật và đối.Bài thơ có tựa đề là Tĩnh dạ tứ tức là những suy nghĩ trong 1 đêm rất đẹp, trên trời ánh trăng toả sáng khắp nơi, một thứ ánh sang lung linh huyền ảo vag chính trong khung cảnh thiên nhiên ấy trong lòng Lí Bạch bỗng trào dâng lên nỗi nhó quê hương. Toàn bộ bài thơ là cảm xúc chân thành thiêt tha của tác giả
bĐọc hai câu thơ này, cảm giac đầu tiên đến với ta đó là sự yên tĩnh, vắng lặng vag thời gian luc này như đã khuya lắm rồi, tất cả như đang chìm sâu vào giấc ngủ, chỉ có ánh trăng âm thầm thực hiện nhiệm vụ của mình. Ánh trăng tràn vào nhà, soi rọi khắp nơi. Ánh trăng bàng bạc ấy khiến ông ngỡnhư là sương đang la đà trên mặt đất. Hình ảnh ấy gợi cho người đọc 1 cảm giác cô đơn và trống vắng. Phải chăng trong lòng thi nhân đang chất chứa 1 nỗi niềm tâm sự, bởi vậy nên ánh trăng đẹp như vậy mà ông cứ ngỡ như mặt đất phủ sương. Đồng thời với sự “nhầm lẫn” ấy ta còn thấy tâm trạng ngỡ ngàng, bất ngờ của thi nhân trước khung cảnh thiên nhiên.
Bào thơ được viết theo thể thơ ngũ ngôn tứ tuyệt
Cảm xúc bao trùm bài thơ là nỗi nhớ nhà , nhớ quê hương của Lý Bạch
A) thể thơ thất ngôn tứ tuyệt (gồm 4 câu, mỗi câu 5 chữ). cách hiệp vần: chữ cuối của câu 2 và câu 4. cách ngắt nhịp 2/3.cảm xúc bao trùm bài thơ: nhìn trăng nhớ quê cũ da diết.
B) cảnh đêm trăng gợi tả bằng hình ảnh trăng rọi đầu giường.
tác giả nghĩ rằng là sương giăng trên mặt đất.
tác giả ko ngủ đc, nhìn thấy trăng qua cửa sổ làm tác giả nhớ đến quê nhà
Thể thơ: Thất ngôn tứ tuyệt
Cảm xúc nhớ nhà, nhớ quê hương của thà thơ Lí Bạch.