Cho đoạn văn sau:
“Kẻ bạc mệnh này duyên phận hẩm hiu, chồng con rẫy bỏ, điều đâu bay buộc, tiếng chịu nhuốc nhơ, thần sông có linh, xin ngài chứng giám. Thiếp nếu đoan trang giữ tiết, trinh bạch gìn lòng, vào nước xin làm ngọc Mị Nương, xuống đất xin làm cỏ Ngu mĩ. Nhược bằng lòng chim dạ cá, lừa chồng dối con, dưới xin làm mồi cho cá tôm, trên xin làm cơm cho diều quạ, và xin chịu khắp mọi người phỉ nhổ.”…
Câu 1: Đoạn văn trên được trích từ tác phẩm nào? Của ai? Nêu xuất xứ của tác phẩm.
Câu 2: Hãy tìm các điển tích điển cố và các từ Hán Việt có trong đoạn văn.
Câu 3: Đoạn văn là lời nói của ai? Nói trong hoàn cảnh nào? Em có nhận xét gì về tâm trạng của nhân vật ở đoạn này?
Câu 4: Tại sao tác giả lại sử dụng cụm từ "kẻ bạc mệnh" trong đoạn văn? Đoạn văn đã cho em hiểu điều gì về số phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến nam quyền?
Hình như "said" => "asked"